Tiêu Sầu 消愁 Sáng tác và trình bày Mao Bất Dịch - 毛不易 Mao Bất Dịch - từ một người bình thường, năm 2017 tham gia chương trình Minh Nhật Chi Tử, giành được giải quán quân. Mao Bất Dịch xuất phát từ một người không có tố chất ngôi sao, nhưng lại tỏa sáng với những sáng tác và giọng hát ấm áp của mình. Tiêu Sầu là một ca khúc được Mao Bất Dịch sáng tác trong chương trình. Ca khúc giúp làm nên tên tuổi của anh, đứng đầu bảng xếp hàng trong 11 tuần liên tiếp. Ca khúc là câu chuyện của những người cô đơn, những con người đang chênh vênh, lạc lối muốn tìm cho mình một điểm tựa. Từng ca từ trong ca khúc là nỗi lòng mà người trẻ nào cũng từng ít nhất một lần trải qua, để bất cứ ai nghe cũng thấy được chính mình trong đấy. Các bạn hãy cũng mình thưởng thức ca khúc này để đắm chìm trong cảm xúc, tìm kiếm sự an yên mà ca khúc mang lại. Lời bài hát 当你走进这欢乐场 Dāng nǐ zǒu jìn zhè huān lè chǎng Khi bạn lạc bước chốn hoan lạc này 背上所有的梦与想 Bài shàng suǒ yǒu de mèng yǔ xiǎng Mang theo tất cả giấc mơ và hi vọng 各色的脸上各色的妆 Ge sè de liǎn shàng gè sè de zhuāng Đủ mọi kiểu gương mặt đủ mọi kiểu hóa trang 没人记得你的模样 Méi rén jì dé nǐ de mú yàng Chẳng ai nhớ tới dáng vẻ của bạn 三巡酒过你在角落 Sān xún jiǔ guò nǐ zài jiǎo luò Qua ba tuần rượu, giấu mình nơi góc tối 固执的唱着苦涩的歌 Gù zhí de chàng zhe kǔ sè de gē Cố chấp cất lên những bài ca đầy cay đắng 听它在喧嚣里被淹没 Tīng tā zài xuān xiāo lǐ bèi yān mò Nghe nó bị nuốt trọn trong chốn huyên náo này 你拿起酒杯对自己说 Nǐ ná qǐ jiǔ bēi dùi zì jǐ shuō Tay nâng chén rượu, tự nói với chính mình 一杯敬朝阳 一杯敬月光 Ýī bēi jìng zhāo yáng yī bēi jìng yuè guāng Một chén kính mặt trời, một chén kính ánh trăng 唤醒我的向往 温柔了寒窗 Hùan xǐng wǒ de xìang wǎng wēn róu le hán chuāng Đánh thức khao khát trong tôi, dịu đi những gian khổ 于是可以不回头地逆风飞翔 Yú shì kě yǐ bù húi tóu de nì fēng fēi xíang Thế nên có thể bay ngược chiều gió mà không ngoảnh lại 不怕心头有雨 眼底有霜 Bù pà xīn tóu yǒu yǔ yǎn dǐ yǒu shuāng Chẳng còn sợ mưa trong tim và sương nơi đáy mắt 一杯敬故乡 一杯敬远方 Ýī bēi jìng gù xiāng yī bēi jìng yuǎn fāng Một chén kính cố hương, một chén kính viễn phương 守着我的善良 催着我成长 Shǒu zhe wǒ de shàn líang cuī zhe wǒ chéng zhǎng Giữ lấy thiện lương trong tôi, thôi thúc tôi trưởng thành 所以南北的路从此不再漫长 Suǒ yǐ nán běi de lù cóng cǐ bù zài màn cháng Mọi con đường từ Bắc chi Nam không còn đằng đẵng 灵魂不再无处安放 Líng hún bù zài wú chù ān fàng Linh hồn này không còn lưu lạc tha hương 躁动不安的座上客 Zào dòng bù ān dì zuò shàng kè Vị khách quý lòng đầy bất an vội vàng 自以为是地表演着 Zì yǐ wéi shì de biǎo yǎn zhe Tự cho rằng đây là một màn biểu diễn 伪装着 舞蹈着 疲惫着 Wèi zhuāng zhe wǔ dǎo zhe pí bèi zhe Vừa cải trang, lại nhảy múa đến khi kiệt sức 你拿起酒杯对自己说 Nǐ ná qǐ jiǔ bēi dùi zì jǐ shuō Tay nâng chén rượu, tự nói với chính mình 一杯敬朝阳 一杯敬月光 Yī bēi jìng zhāo yáng yī bēi jìng yuè guāng Một chén kính mặt trời, một chén kính ánh trăng 唤醒我的向往 温柔了寒窗 Hùan xǐng wǒ de xìang wǎng wēn róu le hán chuāng Đánh thức khao khát trong tôi, dịu đi những gian khổ 于是可以不回头地逆风飞翔 Yú shì kě yǐ bù húi tóu de nì fēng fēi xíang Thế nên có thể bay ngược chiều gió mà không ngoảnh lại 不怕心头有雨 眼底有霜 Bù pà xīn tóu yǒu yǔ yǎn dǐ yǒu shuāng Chẳng còn sợ mưa trong tim và sương nơi đáy mắt 一杯敬故乡 一杯敬远方 Yī bēi jìng gù xiāng yī bēi jìng yuǎn fāng Một chén kính cố hương, một chén kính viễn phương 守着我的善良 催着我成长 Shǒu zhe wǒ de shàn líang cuī zhe wǒ chéng zhǎng Giữ lấy thiện lương trong tôi, thôi thúc tôi trưởng thành 所以南北的路从此不再漫长 Suǒ yǐ nán běi de lù cóng cǐ bù zài màn cháng Mọi con đường từ bắc chí nam không còn đằng đẵng 灵魂不再无处安放 Líng hún bù zài wú chù ān fàng Linh hồn này không còn lưu lạc tha hương 一杯敬明天 一杯敬过往 Yī bēi jìng míng tiān yī bēi jìng guò wǎng Một chén kính tương lai, một chén kính quá khứ 支撑我的身体 厚重了肩膀 Zhī chēng wǒ de shēn tǐ hòu zhòng le jiān bǎng Chống đỡ cơ thể tôi cùng đôi bờ vai nặng trĩu 虽然从不相信所谓山高水长 Suī rán cóng bù xiāng xìn suǒ wèi shān gāo shuǐ cháng Tuy không bao giờ tin vào cái gọi là ân tình sâu đậm 人生苦短何必念念不忘 Rén shēng kǔ duǎn hé bì nìan nìan bù wàng Nhân sinh khổ đoản cớ gì nhớ mãi không quên 一杯敬自由 一杯敬死亡 Yī bēi jìng zì yóu yī bēi jìng sǐ wáng Một chén kính tự do, một chén kính cái chết 宽恕我的平凡 驱散了迷惘 Kuān shù wǒ de píng fán qū sàn le mí wǎng Tha thứ cho những bình phàm, xua tan những hoang mang 好吧天亮之后总是潦草离场 Hǎo ba tiān lìang zhī hòu zǒng shì lǎo cǎo lí chǎng Được rồi, sau bình minh lại qua quýt mà chia li thôi 清醒的人最荒唐 Qīng xǐng de rén zùi huāng táng Những người tỉnh táo là hoang đường nhất 清醒的人最荒唐 Qīng xǐng de rén zùi huāng táng Những người tỉnh táo là hoang đường nhất End
Chắc bài này là một trong những bài đầu tiên của Mao Bất Dịch mà mình được nghe và ấn tượng tới bây giờ. Lúc trước nghe danh bạn này đã lâu rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội nghe thử. Ngờ đâu bất chợt playlist bên youtube đề xuất bài này, nghe cái bị sốc luôn. Vì hay quá mà! Nghe bài này cứ có một cảm giác cô đơn thôi thúc từ sâu thẳm. Một linh hồn lang thang lưu lạc khắp mọi nẻo đường, không hề tách biệt với thế giới nhưng cô độc trong nhân sinh. Thu mọi thứ vào mắt, nếm mọi thứ bằng tim. Cứ thế đi hết cuộc đời. Mình nghe được vài bài của Mao Bất Dịch, trong đó có 2 bài nhạc phim và cảm thấy (này là cảm nhận riêng thôi nha) nhạc của Mao Bất Dịch luôn mang chất tự sự đượm buồn rất riêng của bạn ấy. Không biết bạn ấy đã có những trải nghiệm như thế nào để có cách nhìn thế giới sâu sắc vậy ta? Tò mò thật. Lâu rồi mới nghe lại bài này nhưng vẫn cảm xúc như vậy. Một bài hát hay thực sự sẽ vượt qua được thử thách của thời gian.
Nghe nhạc của Mao Bất Dịch mình cũng có câu hỏi như bạn. Sao bạn ấy lại nhìn thế giới sâu sắc như vậy? Bài nào cũng như đi sâu vào lòng, vì nghe nhạc của Mao Bất Dịch, ai cũng thấy bản thân mình trong 1 góc, 1 câu nào đó trong bài hát. Thật sự âm nhạc của Mao Bất Dịch như thôi miên người khác vậy