Bạn được phungkoy mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
921 69
CÔ BÉ SAO EM LẠI NHÓN CHÂN

SONG SÊNH


Phải chăng bài hát này nói về xã hội, với câu đầu là "Cuốn truyện cổ tích bị cô bé gấp lại" ẩn dụ cho việc cô bé khép lại thế giới ngây ngô, thuần khiết của mình với những câu chuyện cổ tích ngọt ngào. Ở câu tiếp theo, ánh đèn rực rỡ ẩn chứa sự tĩnh mịch, ánh đèn rực rỡ cũng như cái sự xa hoa, phồn thịnh của xã hộ vậy. Cứ ngỡ là đẹp biết bao, tuyệt vời biết bao nhưng sau thảm trong đó lại là những sự xảo trá, những mặt tối chẳng ai biết, đó chình là sự tĩnh mịch được nói tới. "Đẩy cửa ra bước vào khu trò chơi trong đêm tối", ý nghĩa là cô bé đã bắt đầu đặt chân bước vào xã hội. Vòng xoay ngực gỗ ngừng xoay, vòng xoay ngựa gỗ là một biểu tượng cho tuổi thơ, việc nó ngừng xoay ám chỉ cho việc tuổi thơ của cô bé đã dừng lại, cô bé không còn là đứa trẻ bé nhỏ luôn được bảo bọc như lúc trước nữa, nói đơn giản hơn, cô bé đã phải bắt đầu trưởng thành. "Ngồi trên chiếc bập bênh một mình không có lực đẩy", khi bắt đầu bước ra xã hội thì liệu có mấy ai ta có thể tin tưởng thật lòng? Có mấy ai sẽ nguyện ở cạnh ta khi ta chẳng có gì? Bập bênh là trò mà ta thường cùng bạn mình. Những mối quan hệ tựa như chiếc bập bênh, lên lên xuống xuống, chẳng bao giờ có thể cân bằng chính cái sự bấp bênh ấy lại cho chúng ta niềm vui để tiếp tục ở trên chiếc bập bênh. Qua câu hát này ta có thể hiểu, hiện tại cô bé chẳng có người bạn nào cả, cô chỉ có thể một mình cô độc trên chiếc bập bênh mà thôi. "Con khỉ cưỡi trên lưng ngựa", câu này mình cũng không hiểu rõ lắm, nhưng nó có thể đang tượng trưng cho giai cấp trong xã hội, thành phần tri thức đứng trên, cưỡi lên thành phần lao động, con khỉ đại diện cho thành phần tri thức và con ngựa chính là thành phần lao động. "Đuôi chúng quấn vào nhau", nếu giữ vững giả thuyết nãy mình nói thì việc đuôi chúng quấn vào nhau chính là ẩn dụ của việc thành phần tri thức và lao động luôn phải liên hệ với nhau, không thể tách ra. Vào lời sau, có sự việc diễn màn quả táo phi đao, khán giả hứng khởi, trò phi đao vào quả táo vốn là một trò rất nguy hiểm nhưng vì sao khán giả lại hứng khởi? Chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao? Khán giả ở đây không ai khác chính là những kẻ có tiền, những kẻ đứng ở mặt trên của xã hội còn những kẻ biểu diễn xiếc chính là cấp dưới của họ. Những kẻ biểu diễn luôn cố làm hài lòng khán giả, bất chấp việc mình đang làm những việc nguy hiểm đến cỡ nào còn người xem thì lại càng thích thú với cái sự nguy hiểm đó. Khán giả bỏ tiền để vào rạp xiếc chiêm ngưỡng trò vui còn kẻ trong rạp xiếc phải bỏ ra biết bao công sức để kiếm tiền. Và nếu như có sự tình gì xảy ra, khán giả đa phần sẽ chẳng có ai thương tiếc hay cảm thấy tội lỗi, trong suy nghĩ của họ thì đó đều là do những kẻ đó tự làm, tự chuốc lấy, chẳng liên quan đến họ Đến điệp khúc, "Cô bé sao em lại nhón chân? Phải chăng em muốn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của gã hề". Gã hề chính là bộ mặt mà các kẻ khác trong xã hội trưng qua ngoài, lúc nào cũng tỉ vẻ vui vẻ hài lòng, luôn nịnh nọt người khác. Cô bé muốn gã hề tươi cười với mình những lại không được, gã hề chỉ tươi cười với những kẻ có ích cho mình, còn cô bé bây giờ vẫn đang ở một tầng lớp thấp. Vậy nên cô bé nhón lên, cố làm cho mình có ích hơn, có giá trị hơn để thấy được nụ cười của gã hề. Cô bé ghét cái xã hội nơi mà ai cũng khinh thường mình, cô bé muốn được khen, được người ta tỏ vẻ yêu quý nên cô bé muốn tìm đến gã hề, người mà sẽ tươi cười với cô. Bài hát đã bảo thế giới gánh xiếc rất dễ thay đổi, gánh xiếc có thể là tượng trưng cho xã hội chăng? Không bao giờ ổn định, luôn dễ biến đổi vì những nguyên nhân khác nhau. "Biểu cảm sau chiếc mặt nạ em không thấy được" ý là cô bé không thể thấy được rốt cuộc sau chiếc mặt nạ của gã hề sẽ là những biểu cảm, suy nghĩ như thế nào. Cô còn quá non nớt nên chỉ vôi tin vào chiếc mặt nạ vui vẻ mà gã hề trưng ra. Cô bé cố mở mắt thật to để nhìn ra cái sự giả dối trong những lời nói hành động đó nhưng kỳ thật, sự giả dối đó không phải đã quá rõ ràng sao? Bọn họ lớn hơn em rất nhiều tuổi, khác với em, bọn họ không có ngày mai, ý là bọn họ bước vào xã hội trước em rất lâu, trưởng thành hơn em rất nhiều nhưng chính vì vậy, không còn kịp để họ có thể thay đổi tính cách của mình nữa rồi, những thứ thế giới đã rèn cho họ đã ăn sâu vào tâm hồn, những điều thối nát dơ bẩn đã gắn liền với họ, không thể đổi thay. Nhưng cô bé thì khác, vẫn còn thời gian để cô quyết định lối đi, cách sống mà mình mong muốn, quyết định ngày mai và tương lai sau này em sẽ làm gì, trở thành người như thế nào. "Cố bé em không cần nhón chân, khuôn mặt của gã hề chỉ còn cách 3 ich" : Cô bé cuối cùng cũng đã trở thành một người có địa vị hơn, vì vậy gã hề không còn khinh thường cô nữa, vị thế của cô đã đủ để gã hề sử dụng những lời xu nịnh. "Lại một động tác chọc cười,", cô bé rất hài lòng và vui sướng với những lời ca ngợi của gã hề, câu "Biểu cảm phía sau mặt nạ em không thấy" được nâng tông như một lời răn đe mang theo chút bất lực, rõ ràng đã khuyên em rất nhiều, cớ sao em cứ ngu ngốc như vậy? Sao em mãi không biết được ở phía sau lưng, gã hề đã nói về em như thế nào, sao em mãi không nhận ra sự dối trá của hắn? Đồng hồ thôi miên, thuỷ tinh cầu đông đưa ", có thể là những kẻ đó cố gắng khiến em trở thành như chúng nhưng em lại cự tuyệt, nhắm mắt để không bị thôi miên, hấp dẫn, sự cự tuyệt của em thể hiện qua câu hát" Cô bé em không cần nhắm mắt "." Cô bé sao em lại nhón chân, sao em không tránh khuôn mặt gã hề tươi cười. "Đây tựa như một lời trách móc dành cho cô bé vậy, vì sao lại tin vào những lời đó? Vì sao lại tiếp xúc với những kẻ kia?" Ở đây náo nhiệt lại ấm áp, tốt hơn thế giới lạnh lẽo trong ô cửa. "Đó chính là những lời dụ hoặc ngọt ngào chúng dành cho em, ấm áp ở đây là gì? Là những lời nịnh bợ xảo trá? Là những mối quan hệ chỉ vì lợi ích sao? Ô cửa ở đây chính là tuổi thơ của em, thế giới người trưởng thành tựa sự thế giới bên ngoài, em thường ngắm nhìn qua ô cửa nhà mình. Chúng nói rằng cuộc sống sống lúc trước của cô bé thật lạnh lẽo làm sao, chỉ biết quan sát cha mẹ đi làm qua khung cửa, ngày ngày trông ngóng mình dần trưởng thành giống ba mẹ, chúng ta lúc nhỏ ai mà chẳng vậy nhỉ? Cuộc sống lúc đó chỉ là một trang giấy trắng tinh khiết, còn cuộc sống cô bé bây giờ đã được vẽ lên vô số màu sắc, trong đó cũng có những màu thật tăm tối và xám xịt." Trong giấc mơ cổ tích ấy, cô bé rạng rỡ như mùa xuân. "Cô bé lúc xưa, cái lúc em vẫn chưa gấp cuốn truyện cổ tích mà vẫn ngây ngô, nụ cười em lúc ấy, rạng rỡ như mùa xuân vậy. Bây giờ dẫu em có cười, cũng có thể đơn thuần và lay động lồng người như trước nữa không? Giọng hát giống đang bày tỏ sự nuối tiếc vậy, nuối tiếc cho một cô bé đã từng đơn thuần đến biết bao nhiêu.." Không tỉnh lại, giấc mộng mỹ lệ không thể tin. "Em đã đắm chìm quá sâu vào cái nơi giả dối này rồi, em chẳng thể tỉnh lại từ giấc mơ lúc nhỏ mang tên trưởng thành này nữa. Vì vậy, em đã chọn cách để những sự trong sáng thời ấu thơ của mình thành một giấc mộng thật mỹ lệ xinh đẹp làm sao. Cuối cùng cô bé cũng đã mở mắt, cũng đã bị hấp dẫn, thôi miên. Cô mãi hìm đắm vào vở kịch của gã hề, mãi tin vào những lời xảo trá của chúng, cô bé nhận ra được việc nói những lời xảo trá như gã hề sẽ giúp cuộc sống cô đơn giản và dễ dàng hơn. Sau tất cả, em khoát lên mình một chiếc mặt nạ như những gã đó bước đến cùng họ, nói những lời nịnh nọt và cùng họ điên cuồng cùng sự giả dối hết toàn bộ tháng năm. Cuối cùng, cô bé cũng chẳng còn thứ gọi là ngày mai..

Giai điệu bài hát gây ám ảnh ngay từ những nốt nhạc đầu tiên. Nó rất ma mị nhưng lại khiến bạn bị cuốn hút và không thể ngừng" replay". Ngôn từ gần gũi với những thanh âm như tiếng vòng ngựa gỗ quay hay tiếng cười của gã hề hay cái nhìn sắc lạnh của cô bé trước thế giới này. Bài hát này rất phổ biến đặc biệt lễ Haloween thì kinh dị phải biết! Đài từ lạ tai, ma mị và có phần ghê rợn nhưng lại phản ánh mặt tối của con người xã hội này. Tất cả đã được Song Sênh thể hiện hoàn hảo qua giọng ca qua mình thêm phần lôi cuốn, đặc tả được nội dung xuyên suốt cảu bài hát.


53353577395_1b73be63e5_o.jpg


LỜI BÀI HÁT

暮色微启听一声叹息. 女孩的童话书被重新阖起. 窗外的华灯衬一丝幽静. 关上推开门走进夜的游戏. 旋转木马为什么停下. 一个人的跷跷板无力挣扎. 开演前的时间滴答滴答. 烟花回答马戏团开场啦. 啦啦啦啦啦啦猴子身下骑着马. 啦啦啦啦啦啦尾巴被融化. 表演苹果插飞刀幕布落下很蹊跷. 气氛推向了高潮小丑发出尖笑. 女孩你为何踮脚尖. 是否想看到小丑的笑脸. 马戏团世界很善变. 面具后表情你看不见. 女孩你为何睁大眼. 看到的虚伪实在太明显. 他们距你有很多年. 和你不同他们没有明天. 暮色重临又一轮月明. 女孩的童话书被昨夜封印. 窗外的华灯印一朵背影. 推开关上门变成夜的精灵. 旋转木马能不能停下. 迷宫内有好多人无声喧哗. 开演前的时间滴答滴答. 烟花回答马戏团开场啦. 啦啦啦啦啦啦猴子头上顶南瓜. 啦啦啦啦啦啦突然开了花. 飞刀表演前祷告观众表情很微妙. 气氛推向了高潮小丑发出尖笑. 女孩你不用踮脚尖. 三英寸外是小丑的笑脸. 滑稽的动作再一遍. 面具后表情你看不见. 女孩你不用闭上眼. 水晶球摇摆的怀表催眠. 晦涩面具掩盖容颜. 来吧让我们狂欢到明天. 女孩你为何踮脚尖. 为何不逃离小丑的笑脸. 喧闹却温暖这里好过冰凉的世界. 女孩你梦中童话里面温暖如春天. 醒不来的梦 再温柔也不可信. 让它沉睡在回忆里. 女孩请你踮起脚尖.. 狐步舞的节奏起点终点. 错过的演出再一遍. 面具后表情你看不见. 女孩请你慢慢睁眼. 水晶球摇摆的怀表催眠. 晦涩面具掩盖容颜. 来吧让我们狂欢这华年.

PINYIN:

Mùsè wēi qǐ tīng yī shēng tànxí nǚhái de tónghùa shū bèi chóngxīn hé qǐ chuāngwài de húadēng chèn yīsī yōujìng guānshàng tuī kāimén zǒu jìn yè de yóuxì xúanzhuǎn mùmǎ wèishéme tíng xìa yīgèrén de qiāoqiāobǎn wúlì zhēngzhá kāiyǎn qían de shíjiān dīdā dīdā yānhuā húidá mǎxì túan kāichǎng la lā lā lā lā lā lā hóuzi shēn xìa qízhe mǎ lā lā lā lā lā lā wěibā bèi rónghùa biǎoyǎn píngguǒ chā fēi dāo mùbù luòxìa hěn qīqiāo qìfēn tuī xìangle gāocháo xiǎochǒu fāchū jiān xìao nǚhái nǐ wèihé diǎn jiǎojiān shìfǒu xiǎng kàn dào xiǎochǒu de xìaoliǎn mǎxì túan shìjiè hěn shàn bìan mìanjù hòu biǎoqíng nǐ kàn bùjìan nǚhái nǐ wèihé zhēng dà yǎn kàn dào de xūwèi shízài tài míngxiǎn tāmen jù nǐ yǒu hěnduō nían hé nǐ bùtóng tāmen méiyǒu míngtiān mùsè zhòng lín yòu yīlún yuè míng nǚhái de tónghùa shū bèi zuóyè fēngyìn chuāngwài de húadēng yìn yī duǒ bèiyǐng tuī kāiguān shàngmén bìanchéng yè de jīnglíng xúanzhuǎn mùmǎ néng bùnéng tíng xìa mígōng nèi yǒu hǎoduō rén wúshēng xuānhúa kāiyǎn qían de shíjiān dīdā dīdā yānhuā húidá mǎxì túan kāichǎng la lā lā lā lā lā lā hóuzi tóushàng dǐng nánguā lā lā lā lā lā lā túrán kāile huā fēi dāo biǎoyǎn qían dǎogào guānzhòng biǎoqíng hěn wéimìao qìfēn tuī xìangle gāocháo xiǎochǒu fāchū jiān xìao nǚhái nǐ bùyòng diǎn jiǎojiān sān yīngcùn wài shì xiǎochǒu de xìaoliǎn húajī de dòngzuò zài yībìan mìanjù hòu biǎoqíng nǐ kàn bùjìan nǚhái nǐ bùyòng bì shàng yǎn shuǐjīng qíu yáobǎi de húaibiǎo cuīmían hùisè mìanjù yǎngài róngyán lái ba ràng wǒmen kúanghuān dào míngtiān nǚhái nǐ wèihé diǎn jiǎojiān wèihé bù táolí xiǎochǒu de xìaoliǎn xuānnào què wēnnuǎn zhèlǐ hǎoguò bīnglíang de shìjiè nǚhái nǐ mèngzhōng tónghùa lǐmìan wēnnuǎn rú chūntiān xǐng bù lái de mèng zài wēnróu yě bùkě xìn ràng tā chénshùi zài húiyì lǐ nǚhái qǐng nǐ diǎn qǐ jiǎojiān hú bù wǔ de jiézòu qǐdiǎn zhōngdiǎn cuòguò de yǎnchū zài yībìan mìanjù hòu biǎoqíng nǐ kàn bùjìan nǚhái qǐng nǐ màn man zhēng yǎn shuǐjīng qíu yáo bǎi de húaibiǎo cuīmían hùisè mìanjù yǎngài róngyán lái ba ràng wǒmen kúanghuān zhè húa nían,

LỜI DỊCH:

Hoàng hôn khẽ thầm một tiếng thở dài. Cuốn truyện cổ tích lại bị cô bé gấp lại. Ánh đèn rực rỡ ngoài ô cửa ẩn chứa sự tĩnh mịch. Đóng lại, đẩy cửa ra bước vào khu trò chơi trong đêm tối. Vòng xoay ngựa gỗ vì sao ngừng quay. Một mình chơi cầu bập bênh nào có lực đẩy. Trước giờ biểu diễn tích tắc tích tắc. Pháo hoa hồi đáp đoàn xiếc mở màn. Lalalalala. Con khỉ cưỡi trên lưng con ngựa. Lalalalalala. Đuôi chúng quấn vào nhau. Buổi diễn quả táo cắm vào phi đao. Bức màn sân khấu rủ xuống thật kỳ quặc. Bầu không khí lên cao trào. Gã hề cất tiếng cười chói tai. Cô bé sao em lại nhón chân? Phải chăng em muốn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của gã hề? Thế giới gánh xiếc rất dễ thay đổi. Biểu cảm sau chiếc mặt nạ em không thấy được. Cô bé sao em lại mở mắt thật to? Nhìn sự giả dối, kỳ thực nó rất rõ ràng. Bọn họ lớn hơn em rất nhiều tuổi. Khác với em, bọn họ không có ngày mai. La~. Hoàng hôn đến lại một vòng trăng sáng. Cuốn truyện cổ tích đêm qua bị phong ấn. Ánh đèn ngoài ô cửa thoáng hiện một bóng hình. Đẩy cửa ra, khép lại, hoa sthanhf tinh linh trong đêm. Vòng xoay gỗ dừng lại được không? Trong mê cung thật nhiều người khe khẽ ồn ào. Trước giờ biểu diễn tích tắc tích tắc. Pháo hoa hồi đáp đoàn xiếc mở màn. Lalalalala. Con khỉ cưỡi trên lưng con ngựa. Lalalalalala. Bỗng dưng nó nở hoa. Cầu nguyện trước khi diễn phi đao. Biểu cảm của khán giả thật hứng khởi. Vở kịch đến cao trào. Gã hề cất tiếng cười chói tai. Cô bé không cần nhón chân. Khuôn mặt tươi cười của gã hề chỉ cách 3 inch. Lại một động tác chọc cười. Biểu cảm sau chiếc mặt nạ em không thấy được. Cô bé em không cần nhắm mắt lại. Đồng hồ thôi miên, thuỷ tinh cầu đong đưa. Mặt nạ bí ẩn phủ kín dung mạo. Lại đây cùng ta điên cuồng đến ngày mai. Cô bé sao em lại nhón chân? Sao em không tránh khuôn mặt gã hề tươi cười. Ở đây náo nhiệt lại ấm áp. Tốt hơn thế giới lạnh lẽo trong ô cửa. Trong giấc mơ cổ tích ấy, cô bé rạng rỡ như mùa xuân. Không tỉnh lại, giấc mộng mỹ lệ không thể tin. Hãy để nó ngủ say trong hồi ức. Cô bé mời em nhón chân. Điệu nhảy fox mở đầu, kết thúc. Buổi biểu diễn bị bỏ lỡ lại bắt đầu. Sau mặt nạ giả dối em nhìn không thấy. Cô bé mời em chậm dãi mở mắt. Đồng hồ lắc lư quả cầu thuỷ tinh thôi miên. Mặt nạ che kín dung mạo. Lại đây ta cùng điên cuồng hết năm tháng.

 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Back