Chương 100 Có hai điều kiện Bấm để xem "Ôi, bà đúng là có đôi mắt tinh tường, thế mà bà cũng nhìn ra được! Cậu ta là con trai của người giàu nhất Thành phố Q, sau này muốn kết hôn với Dung Dung đấy!" Nghe thấy bốn chữ giàu nhất Thành phố Q, vương phu nhân mắt liền sáng lên, điều kiện gia đình của người giàu nhất Thành phố Q, tốt hơn nhiều so với người giàu nhất thành phố D. Nghĩ đến việc sau này Bạch Tuyết Dung cũng là một thành viên của giới thượng lưu, Vương phu nhân liền biết đi chuyến này là đúng rồi, bà vừa cười vừa lấy ra một bản hợp đồng "Là như vậy, lần này tôi tới đây, chủ yếu là muốn mời Dung Dung làm đại sứ cho thương hiệu của chúng tôi." Nhà họ Vương chuyên sản xuất các loại đàn, đều bán rất chạy ở nước ngoài, Vương phu nhân biết người học đàn hiện nay đa phần đều là con nhà giàu, tuổi còn trẻ, cho nên đại sứ đương nhiên cũng phải chọn người trẻ tuổi. Cuộc thi đàn lần này, hạng nhất là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lê là Lê Thư Kỳ, với thân phận của người ta đương nhiên không thích xuất đầu lộ diện để làm đại sứ cho một thương hiệu đàn, nhà người ta cũng đâu có thiếu tiền.. Cho nên, Vương phu nhân đặt suy tính của mình lên người của Bạch Tuyết Dung. Nhà họ Bạch từ trước đến giờ đều coi tiền như mạng, ngay cả chút lợi ích nhỏ cũng không bỏ qua.. Từ Nhược Văn cầm hợp đồng lên, nhìn thấy phí đại diện ghi trên đó, gần năm trăm vạn, biểu cảm trở nên ngây ngốc. "Chúng tôi muốn ký hợp đồng một năm với Dung Dung, một năm sau, phí đại diện tăng hay là giảm, thì phụ thuộc vào Dung Dung rồi." Vương phu nhân đã nói đến mức này rồi, ý của bà rất đơn giản là nếu Dung Dung còn có thể nhận thêm được các giải thưởng khác, mạ vàng cho bản thân, thì phí nhất định sẽ tăng. Nhưng nếu cứ dậm chân tại chỗ, thì phí sẽ giảm đi một ít. Từ Nhược Văn nhận được một niềm vui bất chợt "Vương phu nhân, bà quá coi trọng Dung Dung nhà tôi rồi, đứa nhỏ này chẳng qua chỉ nhận được một giải thưởng nhỏ thôi mà.." Vậy mà lại đáng giá năm trăm vạn! "Không, cuộc thi này có giá trị rất lớn, Dung Dung có thể đạt được hạng hai, chứng tỏ trình độ đánh đàn của con bé cao hơn các thí sinh khác." "Vậy hợp đồng này, tôi đợi Dung Dung về, để con bé ký tên là được phải không?" "Đúng vậy.. Nhưng có hai điều kiện." Vương phu nhân cười "Thứ nhất là nếu Dung Dung trở thành đại sứ cho thương hiệu của chúng tôi, đương nhiên là không được phép phát ngôn cho các thương hiệu khác." Từ Nhược Văn cười tủm tỉm nói "Chuyện này tôi đương nhiên là biết rồi! Nhìn khắp cả nước, tuyệt đối không có thương hiệu nào trả được phí phát ngôn cao đến vậy.." Vương phu nhân cười, nói tiếp "Còn một chuyện chính là, trong thời hạn hợp đồng còn hiệu lực, không được phép có bất kỳ tin tức xấu nào, nếu không thì phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng gấp 10 lần.." "Dung Dung nhà tôi rất ngoan, tuyệt đối sẽ không có tin tức xấu nào!" "Vậy thì phần hợp đồng này nhờ Bạch phu nhân đưa cho cô ấy ký, đợi lễ trao giải kết thúc, tôi sẽ tuyên bố thân phận đại sứ của cô ấy ở trên trang thương hiệu của chúng tôi, trước đó thì cứ giữ bí mật trước đi!" "Không thành vấn đề." Vương phu nhân nói đến đây, đứng lên "Vậy tôi không quấy rầy gia đình các cô nữa, tôi thấy Bạch tiên sinh vẫn không ngừng nghe điện thoại.. Chắc chắn là có rất nhiều người chúc mừng." "Nào có nào có." Từ Nhược Văn cười nói vài câu khách sáo, tiễn bà ấy đến trước cửa, vui mừng biết bao. Bạch Bác Minh vừa tiếp điện thoại xong, nghe bảo mẫu kể tin này, cũng vui mừng khôn xiết. Các bảo mẫu khác cũng đang bàn tán: "Dung Dung tiểu thư thật sự quá ưu tú rồi! Quả nhiên là con ruột có khác! Được thừa hưởng gen của lão gia và phu nhân, ai như con nhỏ Giai Tịnh kia!" "Con nhỏ Giai Tịnh kia trên dưới không có một chút dáng vẻ nào của một đứa trẻ tốt, suốt ngày lạnh như băng, chắc tưởng mình là đóa hoa ở vùng núi cao!" "Bạch tiên sinh nuôi cô ta lâu như vậy, cô ta cũng không về thăm một lần, một chút biết ơn cũng không có!" "Nào giống như Dung Dung tiểu thư hiền lành thông minh chứ, cuộc thi khó như vậy, cô ấy thế mà lại đạt được hạng hai, giỏi quá đi!" * * * "Mọi người đang nói gì vậy?" Bạch Tuyết Dung hẹn hò về, ôm lấy cánh tay của Từ Nhược Văn đi vào phòng khách, giả bộ không nghe thấy lời khen của các bảo mẫu. Mấy bảo mẫu nhìn thấy cô, lại khen một tràn. "Dung Dung tiểu thư, cô cuối cùng cũng về rồi! Từ sáng đến tối, Cô hẹn hò hơi lâu đấy! Quả nhiên người trẻ tuổi yêu đương thật là ngọt ngào.." "Dung Dung tiểu thư nhà ta, đã chiếm được trái tim của Thiên Kiệt thiếu gia một cách vững vàng rồi!" "Không phải ai cũng có thể khiến Thiên Kiệt thiếu gia đi ra ngoài cả ngày được, Dung Dung tiểu thư nhà chúng ta chính là có bản lĩnh!" Bạch Tuyết Dung dịu dàng cười, chỉ có bản thân cô ấy biết, vì trên trang chủ công bố thứ hạng thi đấu, Cao Thiên Kiệt mới chịu ra ngoài ăn mừng cùng cô. Nếu không, đã nhiều ngày không đến tìm cô rồi. "Dung Dung à, hôm nay Cao Thiên Kiệt đối với con, vẫn giống như trước chứ?" Từ Nhược Văn quan tâm hỏi. Bạch Tuyết Dung gật đầu, không dám nhiều lời. Kỳ thật trong lòng cô biết, có cái gì đó đang lặng lẽ thay đổi rồi.. "Vậy là tốt rồi, từ lần trước ở trước cửa phòng bệnh của Tư lão tiên sinh, Cao phu nhân nói những lời kia.." Từ Nhược Văn nói đến đây, phát hiện sắc mặt của con gái mình có chút xấu hổ, lúc này mới nói "Không sao không sao, Cao Thiên Kiệt vẫn thích con, mẹ liền yên tâm rồi, còn về Cao phu nhân kia thì mặc kệ bà ta!" Mấy bảo mẫu đồng loạt bất bình thay cho Bạch Tuyết Dung. "Cao phu nhân đó không biết có phải bị mù rồi hay không, Dung Dung tiểu thư ưu tú như vậy, bà ta có tư cách gì mà xem thường." "Bản thân bà ta cũng không lợi hại đến đâu! Ít nhất là trên phương diện đánh đàn, Dung Dung tiểu thư nhà ta lợi hại hơn bà ta nhiều!" "Đúng vậy đó.." Bạch Tuyết Dung mỉm cười, cảm ơn các cô đã khen, đang định lên lầu. "Dung Dung, ký hợp đồng này trước đi! Năm trăm vạn này, khi khác con cũng có thể nói với Cao Thiên Kiệt, con là đại sứ của một thương hiệu rồi, bên nhà họ Cao, cũng sẽ coi trọng con hơn!" "Vâng!" Bạch Tuyết Dung cầm bút, sau khi xem qua hợp đồng, điền số tài khoản ngân hàng và số chứng minh nhân dân của mình rồi ký tên. Từ Nhược Văn tự mình đem hợp đồng đưa đến nhà bên cạnh, không lâu sau, tài khoản của Bạch Tuyết Dung liền nhận được năm trăm vạn tiền mặt! "Bác Minh à, công ty của chúng ta được cứu rồi!" Từ Nhược Văn vô cùng kích động, quả nhiên đứa bé này luôn biết cách làm bọn họ nở mày nở mặt! Là cây phát tài của gia đình họ! "Bây giờ nếu mẹ anh tỉnh lại, nhìn thấy Dung Dung ưu tú như vậy, nhất định sẽ hối hận là lúc trước chỉ biết thiên vị cho Giai Tịnh!" Tâm trạng của Bạch Bác Minh khá tốt "Được rồi được rồi, đừng có chuyện gì cũng nhắc đến Giai Tịnh." "Còn không phải sao.." Từ Nhược Văn vui vẻ nói "Dung Dung cho chúng ta bốn trăm vạn, tạm thời có thể giảm bớt chút nguy cơ trong công ty, chờ mẹ tỉnh lại, chúng ta mới để bà ta ký bản di chúc kia.." Chỉ cần đem một ít cổ phần trong tay Bạch lão thái thái chuyển ra ngoài, một phần để lại cho Dung Dung, cuộc sống của bọn họ sẽ tốt hơn trước. "Biết rồi, chuyện di chúc bà đã nói không ít lần rồi!" Một bên khác. Giai Tịnh đem bản thảo thiết kế đã sửa xong đưa cho Ân Phán Hy "Đây là bản thảo thiết kế sáng nay cô để trong văn phòng của tôi, tôi sửa xong rồi, cô xem đi." Ân Phán Hy vừa nhìn, trong mắt đều là ngôi sao "Giai tổng, cô sửa quá tốt rồi!" Tất cả những chỗ còn thiếu sót đều bị Giai Tịnh dùng một phương thức đáng kinh ngạc khác để sửa lỗi và chú thích. "Cô xem coi còn chỗ nào cần sửa không, trước khi tan làm đưa cho người kẻ bản mẫu, mau chóng làm ra bản mẫu, tranh thủ sản xuất sớm."
Chương 102 Phòng phải được nạp tiền thêm Bấm để xem Đúng lúc này, điện thoại của Giai Tịnh nhận được một tin nhắn wechat. [Tịnh Tịnh, dạo này cậu bận cái gì vậy? Khi nào mới qua lấy Ích Tâm Thảo? ] Giai Tịnh lúc này mới chợt nhớ ra gần đây bận quản lý công ty quá, còn chưa qua lấy sản phẩm mua được lúc đấu giá từ chỗ Đồng Ân. [Tôi nói cho cậu biết, dạo gần đây sàn đấu giá lại xuất hiện không ít món đồ tốt, tôi biết cậu bận, tôi chụp lại cho cậu rồi, thấy tôi có tốt không.] Ngón tay thon dài của Giai Tịnh trả lời "Có thể khiến Đồng đại tiểu thư cảm thấy là món đồ tốt, thì chắc chắn không tệ đến đâu được." "Đương nhiên rồi~tất cả đều là bảo bối tốt!" Đồng Ân tiếp tục gửi một tin nhắn thoại "Tối nay có rảnh không, Hạc Bắc vừa mở một câu lạc bộ mới, bảo chúng ta nhất định phải qua ủng hộ, miễn phí! Cơ hội tốt như vậy, chúng ta không tiêu xài, không bào tiền của anh ta một bữa sao mà được?" "Được." [Vậy tối nay tôi qua đón cậu, địa điểm tý nữa cậu gửi cho tôi.] "OK." Giai Tịnh gửi tin nhắn wechat xong, nói với Tư Thần Xuyên đang ngồi bên cạnh "Tối nay em có chút việc, phải về sớm một chút." "Được." Ánh mắt Tư Thần Xuyên dịu dàng, còn tưởng là nhà cô có việc, không nghĩ nhiều liền đáp ứng. Một bên khác. Bạn học của Bạch Tuyết Dung chia sẻ địa điểm vào trong nhóm, là một câu lạc bộ cao cấp mới mở gần đây - câu lạc bộ kỳ nghỉ. Bởi vì có tổ chức hoạt động, cộng thêm việc cả lớp chia đều chi phí lần này, cho nên bọn họ chọn địa điểm là một nơi khá cao cấp. Một là muốn mượn cớ này để xem câu lạc bộ cao cấp trông như thế nào, hai là muốn nhân dịp này để gặp các loại phú nhị đại và người có tiền. Vì tối nay có tụ hội, nên Bạch Tuyết Dung sớm đã tắm rửa thay quần áo, vì để cho vòng eo tốt hơn, ngay cả bữa tối cô cũng chỉ ăn có một chút. Lúc này cô đi từ cầu thang xoay trong nhà xuống, mặc bộ váy dự tiệc ôm eo rực rỡ, trên tai, trên cổ, cổ tay đều đeo trang sức đắt tiền, tóc buộc thành một búi, có vài phần quyến rũ tao nhã của cô gái nhỏ. Bảo mẫu trong phòng khách nhìn đến ngây người "Dung Dung tiểu thư, cô đẹp quá đi!" Ngay cả Cao Thiên Kiệt cũng ngây người hết vài giây, không ngờ Dung Dung sau khi trang điểm ăn mặc tỉ mỉ, cũng toát lên vẻ quý phải. Cô vốn dĩ đã rất mềm yếu, sau khi trang điểm lên, không chỉ trở nên dịu dàng hơn, mà còn có chút nghịch ngợm quyến rũ. "Anh Thiên Kiệt, anh tới rồi sao?" Bạch Tuyết Dung ngay cả giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn, cô chạy lên ôm lấy cánh tay của Cao Thiên Kiệt. Con tim của Cao Thiên Kiệt dường như bị tan chảy, sự lạnh nhạt bữa giờ không còn nữa, thay vào đó là sự dịu dàng và quan tâm "Đã chuẩn bị xong hết rồi sao?" "Ừm!" Bạch Tuyết Dung biết sự thay đổi này của anh ta, tám chín phần mười là bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của cô, cô thừa thắng xông lên nói "Anh Thiên Kiệt, nếu xíu nữa bạn của em hỏi anh là bạn trai hay hôn phu của em, em nên giới thiệu như thế nào?" "Đương nhiên là hôn phu rồi." "Nhưng mẹ của anh hình như không hài lòng với em lắm." Bạch Tuyết Dung rũ lông mi dài của cô xuống, có chút buồn bã nói "Có khi nào sau này có thay đổi gì không, để bạn học chê cười?" "Làm sao có thể như vậy được?" Cao Thiên Kiệt ngược lại an ủi cô "Bên mẹ anh, anh sẽ làm công tác tư tưởng cho mẹ nhiều hơn." Bạch Bác Minh và Từ Nhược Văn trốn ở một góc nghe lén, vui đến mức không khép miệng lại được, vội vàng đi ra. "A Kiệt à, bọn ta đều tin là con đối xử thật lòng với Dung Dung, Dung Dung à, con cũng đừng có nghĩ nhiều nữa! A Kiệt đã nói vậy rồi, chẳng lẽ còn lừa con hay sao? Sau này các con chắc chắn sẽ thuận lợi thôi!" "Còn không mau đi dự tiệc với bạn đi?" Bạch Tuyết Dung nở nụ cười, càng dính sát vào người Cao Thiên Kiệt, chỗ đầy đặn kia lúc không ai nhìn thấy, cố ý vô tình cọ vào tay Cao Thiên Kiệt một cái. Cao Thiên Kiệt có thể cảm nhận được sự mềm mại từ nơi nào đó truyền đến, mặt anh có chút đỏ, nhưng đồng thời lại rất thích loại cảm giác đụng chạm này, ngoài mặt cũng không hề từ chối. Câu lạc bộ kỳ nghỉ. Đã có bảy tám bạn học đứng trước cửa đợi, các cô đang rất muốn biết Bạch Tuyết Dung ngồi xe gì tới, mặt mũi bạn trai cô ra sao.. Cho đến khi một chiếc Porsche Cayenne xuất hiện, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, chiếc xe này ít nhất cũng khoảng hai trăm vạn! Dưới ánh mắt của mấy bạn học, Cao Thiên Kiệt từ chiếc xe màu đen này bước xuống, nho nhã lịch thiệp giúp Bạch Tuyết Dung mở cửa xe, còn nắm lấy tay cô một cách thân mật. "Wow.. Bạch Tuyết Dung, là Bạch Tuyết Dung!" "Chị em tốt, cuối cùng thì cô cũng tới rồi!" "Đã lâu không gặp, cô cũng thay đổi nhiều quá?" Từ một con vịt xấu xí biến thành một con thiên nga trắng! "Chiếc váy này của cô đẹp quá đi?" "Còn có đôi bông tai này, đẹp thật!" "Dây chuyền này của cô có mắc không?" Mấy cô gái lập tức đi lên vây quanh Bạch Tuyết Dung, tranh thủ muốn khoác lấy tay cô. Cao Thiên Kiệt đóng cửa xe lại, đưa chìa khóa xe cho nhân viên điều xe, sau đó lễ phép chào hỏi mọi người. "Chào các bạn, tôi là hôn phu của Dung Dung tên là Cao Thiên Kiệt." Giọng của anh rất êm tai, dáng vẻ cũng rất đẹp trai sáng sủa, nhất cử nhất động đều tỏ ra là người có ăn học đàng hoàng. Mấy cô gái không nhịn được thán phục nói: "Cậu đã đính hôn rồi à?" "Thì ra anh ấy không phải bạn trai của cô, là hôn phu à!" "Đẹp trai quá.." "Dung Dung, cô có phúc quá đi! Có hôn phu đẹp trai như vậy!" Vấn đề là, lái chiếc xe Porsche Cayenne! Không ngờ sau khi Dung Dung nhận tổ quy tông, không chỉ nâng cao về phương diện vật chất, mà ngay cả hôn phu cũng thuộc dạng đỉnh cao! Số hưởng thật! "Dung Dung, nghe nói hôn phu của cô học ở trường đại học tốt nhất, lợi hại quá đi? " Mới có đại học năm nhất thôi phải không? Còn trẻ như vậy đã biết lái xe rồi sao? " " Dung Dung, hâm mộ cô quá đi thôi.. " Mấy cô gái vây quanh cô đi vào câu lạc bộ, còn có hai ba cô vây quanh Cao Thiên Kiệt, chớp thời cơ thể hiện sự ân cần. " Dung Dung, đây là phòng riêng mà chúng tôi đặt cho cô, thấy thế nào? " Người tổ chức tiệc là Khương San mở cửa phòng, chưa chờ Bạch Tuyết Dung lên tiếng thán phục. Bạch Tuyết Dung nhìn căn phòng trước mắt, sửng sốt mất một giây, nở nụ cười, dịu dàng nói" Rất đẹp, chỉ là lớp chúng ta hơi nhiều người, nhưng cũng không sao, chủ yếu là đông vui. " Khương San nghe ra ý của cô, sắc mặt cứng đờ, bởi vì mấy phòng lớn hơn không có tổ chức hoạt động, cũng không có tặng rượu và đồ ăn vặt, cho nên cô mới chọn căn phòng này. Chắc là Bạch Tuyết Dung trở về với gia đình có tiền, đã quen với những nơi tốt, cho nên không coi trọng căn phòng như vậy, rất bình thường. " Hôm nay tôi mời. "Không ngờ Cao Thiên Kiệt đứng phía sau lại ôn nhu mở miệng nói" Các cậu tổ chức tiệc cho Dung Dung, tôi là hôn phu của Dung Dung, trả tiền là vô cùng hợp lý. " Bảy tám bạn học vừa nghe thấy, nhất thời ngây ra. " Để tôi bảo họ nâng cấp căn phòng. "Cao Thiên Kiệt nhìn về phía Bạch Tuyết Dung, trong mắt đều là sự dịu dàng" Các bạn có lòng tổ chức tiệc ăn mừng cho em, toàn bộ chi phí ngày hôm nay, anh phụ trách, mọi người cứ vui vẻ là được rồi. " Bạch Tuyết Dung cảm động đồng thời cảm thấy mình vô cùng nổi bật, tâm trạng đó như gió xuân, không biết đắc ý đến mức nào! Khương San không nhịn được nhắc nhở" Anh Thiên Kiệt, cái đó.. Phòng riêng tốt hơn chút, phải nạp tiền đấy. " " Nạp kiểu gì? "Các bạn cùng lớp khác không nhịn được hỏi. " Câu lạc bộ này, có phòng thượng hạng, phòng cao cấp, phòng loại tốt, phòng loại trung bình và phòng loại nhỏ.. Phòng này của chúng ta đã là phòng loại trung bình rồi." Nếu như là ba loại phòng đằng trước, thì phải nạp tiền.
Chương 103 Không muốn nói chuyện với người bị thiểu năng Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 104 Gọi vài người kiểm tra thử xem nào Bấm để xem "Anh Thiên Kiệt.." Bạch Tuyết Dung muốn nói gì đó, chợt nghe Cao Thiên Kiệt nói "Anh đi nhà về sinh một tí." Nhìn theo bóng lưng của anh, Bạch Tuyết Dung có chút bực mình, lại là Giai Tịnh, sao chỗ nào cũng có cô ta? Phiền phức quá vậy? Đúng lúc này, lại có thêm vài người bạn đến, Bạch Tuyết Dung tươi cười đón tiếp, đi vào trong phòng cùng bọn họ. "Các bạn ơi, hôm nay vị hôn phu của Dung Dung mời, mọi người muốn ăn gì, muốn uống gì, cứ thoải mái, nhưng cũng đừng hoang phí đấy nhá, đừng để lại ấn tượng không tốt với vị hôn phu của người ta, đừng làm mất mặt Dung Dung đấy!" Khương San mở miệng nói. Không ít bạn học tán thành đồng thời, lại bắt đầu khen Bạch Tuyết Dung, nói cô tìm một vị hôn phu ưu tú, còn đồng loạt tám chuyện về điều kiện gia đình của vị hôn phu. "Ba anh ấy là người giàu nhất Thành phố Q.." Bạch Tuyết Dung giả bộ bình tĩnh nói. "Người giàu nhất Thành phố Q sao? Giàu quá vậy!" "Chẳng trách phòng một ngàn vạn vừa rồi người ta cũng không cân nhắc xem có mở không, thì ra điều kiện gia đình của người ta tốt như vậy.." "Phòng một ngàn vạn gì?" "Các cậu vừa mới tới còn chưa biết phải không, vừa nãy vị hôn phu của Dung Dung ngầu biết bao.." Không ít người nói đến chuyện Cao Thiên Kiệt mời tiệc, đưa Bạch Tuyết Dung lên đến một tầm cao mới. Đúng lúc này Cao Thiên Kiệt vừa đi vệ sinh xong quay về, mấy cô gái lập tức chen đến trước mặt anh. "Anh chính là vị hôn phu của Dung Dung phải không, em kính anh một ly!" "Sau này Dung Dung của chúng em còn phải phiền anh chiếu cố thêm, chăm sóc nhiều hơn, rượu này em kính anh! Cao Thiên Kiệt trong lòng vẫn còn đang buồn bực vì chuyện của Giai Tịnh, nhưng bên ngoài vẫn giữ phong độ lịch lãm, không từ chối bất kì ai uống hết mấy ly. Bạch Tuyết Dung nhìn ra được mấy cô gái kia muốn làm quen với Cao Thiên Kiệt, nhưng trong lòng cô biết rõ hơn ai hết, Cao Thiên Kiệt là người có gia thế khủng, không coi trọng mấy cô, cho nên cô rất hào phóng trò chuyện với mấy người khác, không để trong lòng. Không lâu sau, cửa phòng bị đá văng ra, một đứa con trai hư hỏng dẫn theo mấy tên không ra gì đi vào. " Yo, là anh Khải đến rồi! "Khương San nhìn rõ người đến, lập tức để chai rượu lên trên bàn trước mặt Đỗ Khải" Đến trễ rồi, nhất định phải chịu phạt! " Các bạn học khác cũng đồng loạt hét lên nói" Phạt! Anh Khải, uống đi! " Đỗ Khải cười một cách xấu xa, ánh mắt nhìn lướt qua tất cả mọi người, trắng trợn nhìn vào Bạch Tuyết Dung. Nghe nói cô ấy trở về gia đình ruột, không ngờ ngay cả khí chất cũng trở nên thoát tục. Hôm nay cô mặc một chiếc váy hở ngực, dáng người quyến rũ kia, lại làm cho anh có chút hoài niệm. Đỗ Khải và Bạch Tuyết Dung từng là bạn học cùng lớp, tính cách ương ngạnh, đều thích khoe mẽ, ỷ nhà mình có chút tiền, học đến lớp 11 thì không học nữa, trái lại lăn lộn một cách rất thuận lợi trong xã hội. Anh cầm lấy chai rượu trước mặt, cười xấu xa một tiếng, trực tiếp uống hết một chai X. O, không ít người vỗ tay khen ngợi. " Bữa tiệc tôi nay, tôi bao. "Anh ta ném bình rượu sang một bên, lập tức có người bước lên bắt lấy. " Anh chậm một bước rồi. "Khương San trêu ghẹo nói" Vị hôn phu của Dung Dung đã nạp ba trăm vạn, trực tiếp đặt căn phòng cao cấp này, tất cả chi tiêu trong tối nay đều là do anh ta mời! " Nghe thấy ba trăm vạn, ánh mắt Đỗ Khải vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo nhìn Cao Thiên Kiệt một cái, trong cả căn phòng, chỉ có khí chất của anh ta là xuất chúng nhất. Không cần phải nói, anh ta chắc chắn chính là vị hôn phu của Dung Dung. " Chào anh, tôi là Cao Thiên Kiệt. " Tuy Cao Thiên Kiệt từ nãy đã không thích đứa con trai toàn thân đều toát ra khí chất du côn này, nhưng cậu ta là bạn của Dung Dung, Cao Thiên Kiệt vẫn rất lễ phép đưa tay ra, tỏ vẻ thân thiện. Không ngờ, Đỗ Khải hoàn toàn không coi anh ra gì, mà lớn tiếng nói" Có nghe thấy không, vị hôn phu của Dung Dung mời, muốn ăn cái gì, uống cái gì, cứ việc thoải mái cho tôi! " Nghe nói vậy, mấy tên tay sai chuyên lựa mấy món mắc tiền mà gọi. " Đỗ Khải.. "Bạch Tuyết Dung tiến lên, muốn kêu anh vừa phải thôi. Không ngờ ánh mắt của Đỗ Khải nhìn thẳng vào cô, còn cười một cách xấu xa" Bây giờ trực tiếp gọi cả tên lẫn họ luôn rồi sao? " Cao Thiên Kiệt cảm thấy hành động của hai người bọn họ có chút kỳ quặc, đúng lúc này, Khương San bước ra hòa giải" Đỗ Khải, hôm nay tổ chức tiệc chúc mừng Dung Dung đã đoạt giải nhì trong cuộc thi, chúng ta hãy cùng nhau nâng ly, chúc mừng Dung Dung đi? " Cô cưỡng chế nhét ly rượu vào tay của Đỗ Khải, dùng ánh mắt ám chỉ anh đừng có quậy phá. " Vị hôn phu của Dung Dung có phải không, nếu là vì Dung Dung đạt giải nhì, thì có phải là nên uống thêm hai ly không? "Đỗ Khải uống hết ly rượu trong tay, chờ Cao Thiên Kiệt tỏ vẻ. " Anh Thiên Kiệt.. "Bạch Tuyết Dung nhất thời có chút vội vàng. Cao Thiên Kiệt cầm lấy một ly rượu, ra hiệu một cách lịch sự, sau đó uống một hơi hết sạch ly rượu. So ra, anh ta phong độ hơn Đỗ Khải, có gia giáo hơn nhiều, ánh mắt mấy nữ sinh khác nhìn về phía anh đều không che giấu được sự yêu thích và ngưỡng mộ. Đỗ Khải lại uống thêm mấy ly, Cao Thiên Kiệt cũng không cam tâm tỏ vẻ là mình yếu hơn uống mấy ly theo, tâm trạng hôm nay của anh không tốt bởi vì Giai Tịnh, mấy ly rượu này, vừa hay làm vơi bớt đi nỗi sầu của anh. Đỗ Khải lại cầm chai rượu lên, trực tiếp đưa lên miệng uống. Cao Thiên Kiệt vẫn còn muốn tiếp tục, Bạch Tuyết Dung lập tức ôm lấy cánh tay của anh" Anh Thiên Kiệt, đủ rồi, sự chúc mừng của anh dành cho em, em đã nhận được rồi, rượu không được uống tiếp nữa, uống nhiều rồi tý nữa làm sao về? " " Con trai mà, không uống rượu thì sao mà được? "Đỗ Khải nhìn người con trai trước mắt một cách xấu xa" Hôm nay vì để cho mọi người vui vẻ hết mình, tôi kêu vài người đến.. " Anh vỗ tay, lập tức có bảy tám cô gái bước vào, người nào người nấy ăn mặc hở hang. " Khải gia à~Ngài cuối cùng cũng gọi bọn em vào rồi sao! Bọn em chờ đến chân tê cả rồi, ngài phải xoa bớp cho mấy chị em em đó! "Mấy cô gái vây quanh Đỗ Khải để làm nũng. Đỗ Khải Dương giơ tay bảo các cô tản ra" Tôi có một người bạn đã đính hôn rồi, hôm nay để các cô đến đây, chính là để kiểm tra thử vị hôn phu của cô ấy.. " " Yo, chính là nam thanh niên tuấn tú trước mặt này đúng không? Không biết anh trai thích loại nào? Nóng bỏng hay dịu dàng? " Bảy tám cô gái lập tức vây quanh. " Đỗ Khải, cậu đừng có quá đáng quá! "Khương San lập tức nói. Bạch Tuyết Dung cũng ôm chặt cánh tay của Cao Thiên Kiệt" Các người tránh xa vị hôn phu của tôi ra. " " Tôi đi vệ sinh một tý. "Cao Thiên Kiệt đã nhịn tên Đỗ Khải này lâu lắm rồi, nhưng sự ăn học trong nhiều năm nay khiến anh kiềm chế lại, không làm mất phong độ. Đỗ Khải thấy anh đi rồi, cười lạnh một tiếng" Là thận yếu sao? Hay là không chịu nổi, đi vệ sinh giải quyết trước rồi? " Bạch Tuyết Dung hung hăng trừng mắt nhìn Đỗ Khải một cái, đang muốn rời khỏi, đột nhiên bị Đỗ Khải kéo lại. Cao Thiên Kiệt đi vệ sinh rửa mặt, cảm thấy bạn của Dung Dung đều là mấy đứa không ra thể thống gì, thay vì lãng phí thời gian ở đây, chi bằng về sớm một tý. Đang nghĩ ngợi, bên ngoài liền có âm thanh nói chuyện của mấy cô gái đang rửa tay. " Không hiểu sao con trai người giàu nhất Thành phố Q lại coi trọng loại vịt con xấu xí như Bạch Tuyết Dung?"
Chương 106 Đền không ít tiền Bấm để xem "Sao? Cứng họng rồi phải không?" Bạch Tuyết Dung còn tưởng là Giai Tịnh bị nói trúng tim đen rồi, không còn lời gì để nói, cười lạnh nói "Đại gia mà không chê chị bẩn cũng khó tìm lắm.." "Cái con trà xanh chết tiệt này.." Đồng Ân lập tức xắn tay áo lên "Không ổn rồi, tính nóng nảy này của tôi mà nổi lên rồi, hôm nay các người ai cũng đừng hòng cản tôi!" Cô lập tức bước lên túm lấy tóc của Bạch Tuyết Dung, Cao Thiên Kiệt muốn bảo vệ cô, lại bị Đồng Ân một cước đá văng ra, một lần nữa lại lao vào trong đống thủy tinh. "Không biết dạy dỗ bạn gái cậu cho tốt, còn phải phiền tôi đích thân dạy dỗ giúp cậu?" Đồng Ân một tay túm lấy búi tóc của Bạch Tuyết Dung, tay còn lại hung hăng tát vào mặt Bạch Tuyết Dung. "Nói ai bẩn đấy? Nói lần nữa xem, nói đi, tôi nghe nè!" "Cô là ai?" Cao Thiên Kiệt ngã vào đống mảnh vỡ thủy tinh không còn đứng dậy nổi nữa, tức giận nói "Cô đừng có quá đáng quá đấy! Tôi báo cảnh sát đấy!" "Được thôi, anh báo đi! Anh báo thắng được tôi, tôi quỳ xuống dập đầu xin lỗi anh!" Đồng Ân lại tiếp tục tát "Nói tôi quá đáng? Tôi quả thật rất quá! Cho anh nhiều thời gian để bắt nạt Tịnh Tịnh nhà tôi quá! Anh là cái thá gì? Dám nhảy nhót trước mặt Tịnh Tịnh? Hôm nay lão nương sẽ cho anh nhớ rõ, sau này tránh xa Tịnh Tịnh của chúng tôi ra!" Bạch Tuyết Dung tự nhiên bị Đồng Ân đánh đập một trận, ném vào trong đống thủy tinh.. Các bạn học khác đều nhìn đến ngây người, ai cũng không dám bước lên giúp.. Không ngờ cô gái này lại đáng sợ đến vậy. "Hôm nay tôi nói cho mà biết! Ai mà dám bắt nạt Tịnh Tịnh, chính là muốn kiếm chuyện với nhà họ Đồng chúng tôi! Tôi thấy các người một lần, tôi đánh một lần!" Ánh mắt của Đồng Ân lướt qua tất cả mọi người, tỏa ra khí thế lạnh lùng "Không phục? Thì đến tập đoàn Đồng thị tìm tôi!" Bạn học xung quanh đều sửng sốt, cô dám nói ra thân phận của mình, chứng tỏ cô không sợ ai hết! Có người biết đến tập đoàn Đồng thị, đồng loạt rụt cổ lại.. Đó là tập đoàn hàng đầu! Nghe nói nhà bọn họ có một cô công chúa, cả nhà từ trên xuống dưới ai nấy đều cưng như cưng trứng.. Chẳng lẽ chính là cô gái đứng trước mặt? "Tôi tên là Đồng Ân, nhớ kỹ cho tôi!" Đồng Ân nói ra những lời cay nghiệt, quay đầu cười tủm tỉm nói với Giai Tịnh "Nể mặt cậu, tớ đã rất nhẹ tay rồi." Giai Tịnh nhìn ra được, quả thật là nhẹ tay không ít, đổi lại là trước kia, trực tiếp đánh chết hoặc đánh tới tàn phế rồi. Dù sao thì nhà họ Đồng quyền thế ngút trời, không sợ ai. Hôm nay là ngày khai trương đầu tiên của câu lạc bộ mới, Đồng Ân cũng không muốn nơi này dính mùi tanh của máu, hơn nữa còn là máu của đám rác rưởi này.. "Đi thôi." Giai Tịnh thản nhiên nói, ba người cùng nhau đi ngang qua bọn họ. "Dung Dung, anh Thiên Kiệt, hai người không sao chứ?" Khương San và các bạn học khác, lúc này mới lo sợ tiến lên đỡ. "Thực sự vô cùng xin lỗi, thế lực của nhà họ Đồng lớn quá, chúng tôi cũng không dám chọc vào.." Khương San nói đến đây, trút giận lên người nhân viên phục vụ đứng bên cạnh "Câu lạc bộ của các người xảy ra chuyện lớn như vậy, anh cũng không ra can sao?" "Tiểu thư, chúng tôi cũng là nhân viên thôi, đâu có dễ dàng gì đâu.." Nhân viên phục vụ ủy khuất nói "Đó là tiểu thư của nhà họ Đồng đó.." Ai mà dám chọc? Bạch Tuyết Dung biết, thế lực của nhà họ Đồng, cho dù là người giàu nhất Thành phố Q và người giàu nhất Thành phố D gộp lại, cũng không dám đắc tội một cách đơn giản như vậy, cho dù có làm liều đi chăng nữa, người chịu thiệt vẫn chỉ là bọn họ! Nghe nói nhà họ Đồng nổi tiếng thương con gái.. Cô chỉ có thể cắn răng đứng dậy "Không sao.." "Tôi có thể nhìn ra được, chị của cô không biết yêu thương bản thân, cô và anh Thiên Kiệt cũng chỉ muốn tốt cho cô ấy, sợ cô ấy lầm đường lạc lối nên mới nói cô ấy.." Khương San giả vờ hòa giải. "Bữa tiệc hôm nay tới đây thôi." Bạch Tuyết Dung đã bị đánh sưng hết cả mặt, cô dìu Cao Thiên Kiệt đến quầy lễ tân. Cao Thiên Kiệt cũng cảm thấy vô cùng mất mặt, chỉ muốn nhanh chóng thanh toán rồi rời khỏi. "Phòng 2201, tính tiền." "Vâng thưa tiên sinh." Nhân viên thu ngân in hóa đơn ra, vô cùng cung kính nói "Tổng cộng tối nay ngài tiêu hết sáu trăm bảy mươi hai vạn, trong thẻ của ngài có năm trăm vạn, còn phải trả thêm một trăm bảy mươi hai vạn." "Anh nói gì?" Bạch Tuyết Dung sưng như đầu heo, giật lấy hóa đơn nhìn một cái, chỉ riêng rượu quý ở nước ngoài thôi đã kêu tận bảy mươi mấy chai! "Tên Đỗ Khải đó và đám người dưới trướng anh ta, lấy rượu nước ngoài làm pháo hoa bắn.." Khương San nhỏ giọng nói bên tai của Bạch Tuyết Dung. "Chuyện xảy ra lúc nào?" "Vừa nãy, lúc cô và anh Thiên Kiệt không có ở đây.." Uống không hết, thì đem xịt khắp nơi. Nói thế nào cũng không nghe! Đúng lúc này, có một nhân viên thì thầm nói gì đó với lễ tân, sau khi lễ tân biết được tình hình, lại tính toán lại lần nữa. "Tiên sinh thật ngại quá, bạn của ngài làm bẩn ghế sofa trong phòng của chúng tôi rồi, còn để lại vết bẩn trên tường, còn nữa vừa nãy ngài ở hành lang lầu hai, không cẩn thận làm vỡ hết mấy chai rượu của chúng tôi, ngoại trừ một trăm bảy mươi vạn vừa nãy, ngài còn phải trả thêm ba trăm vạn, tổng cộng là bốn trăm bảy mươi vạn." "Cái gì?" Lần này không chỉ Bạch Tuyết Dung hoàn toàn bị ngây ra. Ngay cả sắc mặt Cao Thiên Kiệt cũng tái mét, nạp năm trăm vạn dùng hết thì thôi đi, còn phải tốn thêm bốn trăm bảy mươi vạn? Bữa tiệc này cũng biết chặt chém quá nhỉ! "Đỗ Khải đâu?" Bạch Tuyết Dung tức giận hỏi người bên cạnh. "Vừa nãy anh ta đã đi rồi.." Đáng tiếc, không nhìn thấy Bạch Tuyết Dung và Cao Thiên Kiệt bị đánh, đi trước một bước rồi. Bạch Tuyết Dung tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, theo bản năng muốn ôm lấy cánh tay của Cao Thiên Kiệt "Anh Thiên Kiệt à.." Không ngờ Cao Thiên Kiệt trực tiếp rút tay lại, lấy ví ra trả tiền, tức giận rời khỏi! "Anh Thiên Kiệt, anh chờ em với, anh Thiên Kiệt.." Bạn bè xung quanh đều nhìn ra được, phú nhị đại giận thật rồi, xem ra người ta cũng không phải cái loại coi tiền như nước đâu.. Lúc Cao Thiên Kiệt đi lấy xe mới phát hiện ra chiếc Porsche Cayenne của anh bị người ta vạch mấy nhát! Không cần phải nói, nhất định là người tên Đồng Ân vừa nãy làm! Bạch Tuyết Dung nhìn thấy cái này cũng tức giận "Đồng Ân đó thật là quá đáng quá đi! Một chiếc xe đắt tiền như vậy, sao cô ấy lại dám?" Vạch thì vạch đi, còn vẽ hai con rùa lên đó! Đây là lần đầu tiên Cao Thiên Kiệt không mở cửa xe cho Bạch Tuyết Dung, mà tức giận leo lên xe, Bạch Tuyết Dung chỉ có thể tự mình mở cửa xe.. "Anh Thiên Kiệt, em xin lỗi, em không biết Đỗ Khải lại quá đáng đến vậy.." "Cô và hắn ta có quan hệ gì?" Cao Thiên Kiệt đột nhiên hỏi. Bạch Tuyết Dung có hơi sửng sốt, vội vàng nói "Đương nhiên, đương nhiên là bạn học rồi, chơi với nhau cũng rất bình thường, có thể nói là rất ít khi tiếp xúc, cho nên không rõ tính cách của anh ta.. Nếu như biết anh ta là loại người như vậy, hôm nay em chắc chắn sẽ bảo đám Khương San không mời hắn tới.." Ồ. Cao Thiên Kiệt cười lạnh trong lòng, nếu thật sự không quen, vậy Đỗ Khải cần gì phải nhắm vào anh? Còn cố ý gọi nhiều món đến vậy, hại anh tốn tiền? "Anh Thiên Kiệt, anh phải tin em chứ, em thật sự không biết tại sao Đỗ Khải lại như vậy.." Bạch Tuyết Dung còn chưa biết Cao Thiên Kiệt ở trong toilet nghe thấy tin đồn, tỏ vẻ đáng thương nói "Em cũng là nghe các bạn cùng lớp tối nay nói mới biết được, anh ta tự mình thành lập một bang phái nhỏ, bôn ba ở bên ngoài.." "Em về nhà tự mình bôi thuốc đi." Cao Thiên Kiệt đột nhiên nói. Bạch Tuyết Dung còn tưởng Cao Thiên Kiệt đã tin cô, quan tâm cô, vội vàng nói "Anh cũng vậy! Sau khi về, nhất định phải khử trùng trước, mới bôi thuốc, đừng để vết thương bị nhiễm trùng biết không?"
Chương 108 Tổ yến này có vấn đề Bấm để xem "Tâm trạng của bà ấy ổn định chưa?" Giai Tịnh nhẹ giọng hỏi. "Rất ổn định, chỉ là có chút nhớ cô, bà ấy tìm y tá mượn điện thoại muốn gọi điện cho cô hết mấy lần, nhưng y tá nói cô thường xuyên đến bệnh viện để thăm bà ấy, chỉ cần thời gian tỉnh táo của bà ấy lâu chút, thì hai người liền có thể gặp nhau rồi." Điện thoại của bà Bạch bị Từ Nhược Văn giấu đi rồi, vì Từ Nhược Văn sợ bà đột nhiên tỉnh lại liền liên lạc với Giai Tịnh, trong lúc mơ màng đem toàn bộ tài sản đưa hết cho Giai Tịnh, cho nên không để điện thoại bên cạnh bà ấy. "Ngày mai tôi sẽ đến thăm bà ấy." Giọng của Giai Tịnh nhẹ nhàng. "Được, bên tôi đang có một ca bệnh khó giải quyết, ngày mai cô qua xem giúp tôi xem thế nào." "Được." Giai Tịnh kết thúc cuộc gọi, liền nhìn thấy một đống tin nhắn wechat do Từ Nhược Văn gửi tới. [Con tiện nhân không biết xấu hổ, thích dạng chân ra cho đàn ông ngủ đến vậy sao? Lễ nghi mà nhà họ Bạch dạy cô mấy năm nay đều bị cô nuốt xuống bụng sau đó thải ra hết rồi đúng không? ] [Dung Dung có lòng tốt muốn kéo cô về bờ, cô không nghe thì thôi đi, còn xúi bạn cô đánh con bé? Cô coi con bé bị cô đánh đến mức nào kìa? ] [Tôi muốn cô lập tức tới đây, thành tâm thành ý xin lỗi Dung Dung ngay!] Có lẽ là do không thấy Giai Tịnh trả lời, Từ Nhược Văn lại gửi thêm mấy tin nhắn, tất cả đều là lời chửi rủa cô. [Uổng công nhà họ Bạch nuôi dạy cô bấy lâu nay, nuôi một con chó nó còn biết cách giữ nhà, còn cô? Ngay cả con chó cũng không bằng!] [Nếu tôi là cô, bây giờ tôi sẽ lập tức qua dập đầu một trăm cái cho Dung Dung, tranh thủ để nhận được sự tha thứ của Dung Dung.] [Bảo cô tới đây ngay lập tức, có nghe thấy không? ] Giai Tịnh trả lời một câu "thiểu năng", sau đó kéo tài khoản của bà ta vào danh sách đen, chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ. Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng của dì Lan vang lên. "Giai Tịnh tiểu thư, cô ngủ chưa? Phu nhân bảo cô xuống ăn chút tổ yến." Giai Tịnh vốn dĩ cũng không đói, nhưng đây là tấm lòng của mẹ, cô không từ chối, sau khi cất hết đống thuốc đi xong liền xuống lầu. Lê Thư Kỳ múc một chén tổ yến đặt trước mặt Tống Giai Kì, ngọt ngào nói "Mẹ, đây là tổ yến táo đỏ của mẹ." Sau đó lại múc một chén, đưa cho Lê Cẩm Hòa "Ba, đây là của ba." "Những chuyện này không cần con phải làm đâu." Lê Cẩm Hòa cười ha hả, luôn cảm thấy đứa trẻ này càng lớn càng hiểu chuyện. Tống Giai Kì cũng cười "Kỳ Kỳ à, chút chuyện nhỏ này không cần con phải bận rộn như vậy đâu." Lúc trước không biết cô là con nhà người ta, người nhà họ Lê từ trên xuống dưới ai nấy đều nâng niu cô trong lòng bàn tay suốt mười tám năm! Cho dù chỉ là diễn một vở kịch suốt mười tám năm trời cũng sẽ nảy sinh ra chút tình cảm, huống chi là yêu thích cô từ tận đáy lòng, yêu thương cô trong khoảng thời gian dài như vậy. Tuy không phải là con gái ruột của mình, nhưng nhìn thấy cô vẫn hiếu thảo, ngoan hiền như trước kia, thậm chí ngay cả những chuyện nhỏ nhặt như múc tổ yến thôi mà cũng tự mình làm, sau khi múc xong còn đặt trước mặt bọn họ, trong lòng Tống Giai Kì cảm thấy vô cùng vui mừng. Thấy Giai Tịnh xuống lầu, Tống Giai Kì nở nụ cười "Tịnh Tịnh, con xuống rồi à? Mau qua đây ngồi bên cạnh mẹ nào." "Chị, đây là tổ yến của chị." Lê Thư Kỳ tự mình múc cho Giai Tịnh một chén, cuối cùng mới múc cho bản thân. "Kỳ kỳ có lòng rồi, đối xử với chị tốt đến vậy!" Tống Giai Kì nhìn Giai Tịnh với con mắt tràn đầy tình yêu thương "Nhân lúc còn nóng mau ăn đi." Giai Tịnh múc một muỗng, vừa đưa đến bên miệng đã ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, hạt cây gai dầu? Vị thuốc đông y này, kết hợp với các loại thuốc khác, thường được dùng để trị táo bón. Nhưng Giai Tịnh còn ngửi ra được một vị thuốc khác, ba đậu nghiền, khóe môi cô nhếch lên, đây là muốn hại cho cô bị tiêu chảy sao? Giai Tịnh ngước lên, phát hiện ra Lê Thư Kỳ và vú Trương đang lén nhìn cô, bị cô nhìn thấy, bối rối nhìn sang nơi khác.. Giai Tịnh bỏ muỗng xuống, nụ cười trên khóe môi càng sâu hơn. "Em gái hiểu chuyện như thế, cũng nhờ vú Trương thường ngày chỉ bảo tận tình, chén tổ yến này là em gái tự tay múc, phải đưa cho vú Trương trước mới phải." Vú Trương vừa nghe, nhất thời cảm thấy có gì đó không ổn "Giai Tịnh tiểu thư khách sáo rồi, tôi chỉ là một người hầu, sao có thể ăn thứ quý giá như vậy được." "Vú đương nhiên có thể rồi." Giai Tịnh đặt tổ yến trước mặt bà, đôi môi anh đào mỉm cười "Chúng tôi đã gọi người một tiếng" Vú "rồi, đương nhiên là không coi người là người hầu, hơn nữa, một chén tổ yến thôi mà, hai người nói có đúng không? Ba, mẹ?" Tống Giai Kì cười nói "Đúng đúng đúng, thường ngày vú Trương cũng vất vả rồi, một chén tổ yến thôi mà, bà cứ ngồi xuống ăn chung đi." "Đúng vậy, ý tốt của Tịnh Tịnh.. Bà cứ ăn đi!" Lê Cẩm Hòa cười bổ sung thêm. Vú Trương nào dám ăn chén tổ yến trước mắt này, nuốt nước bọt, cười một cách khó xử "Chắc là lão gia và phu nhân đều không biết, gần đây dạ dày của tôi không được tốt cho lắm.. Chén tổ yến này, hay là cho Giai Tịnh tiểu thư ăn trước đi? Cám ơn ý tốt của cô Giai Tịnh tiểu thư.." "Tổ yến chứa rất nhiều protein, giàu axit amin và các nguyên tố vi lượng, giúp tăng cường khả năng tái tạo của niêm mạc dạ dày, vú Trương dạ dày không khỏe, nên ăn nhiều hơn mới phải." Giai Tịnh nói tới đây, không đợi vú Trương từ chối, mỉm cười bổ sung thêm "Bên trong còn bỏ thêm không ít nguyên liệu tốt, vú Trương đúng là nên tự mình nếm thử xem." Vú Trương cảm thấy cô gái trước mắt này cứ như là ác quỷ vậy, rõ ràng mới ngửi có một cái, sao lại biết được trong đó bỏ cái gì! "Vú Trương chê cây muỗng bị con cầm qua, bẩn rồi, cho nên không muốn ăn sao?" Giai Tịnh lại thay cho bà một cây muỗng mới, thấy bà vẫn không nhúc nhích, xụ mặt xuống "Có phải là con vừa mới trở về ngôi nhà này, lời nói của con cũng không có chút trọng lượng nào đúng không." "Vú Trương!" Lê Cẩm Hòa cũng không nỡ để con gái cưng của mình hoài nghi, vội vàng nói "Tịnh Tịnh có lòng tốt cho bà ăn, thì bà cứ ăn là được rồi! Một chén tổ yến thôi mà." "Tịnh Tịnh, con cũng đừng nghĩ nhiều, sao lời nói của con lại không có chút trọng lượng nào được chứ?" Tống Giai Kì đau lòng nói. "Có thể là do con về ngôi nhà này hơi muộn, nên mọi người nghe lời của em hơn.. Cho dù là có ý muốn cho người ta ăn chút đồ tốt, người ta cũng không nhận.." Lời này vừa nói ra, Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì nhất thời nhận ra cái gì đó, cũng đúng ha, những người hầu này ở cùng với Thư Kỳ trong một khoảng thời gian dài, đương nhiên sẽ đứng về phía của Thư Kỳ hơn! Trong lòng Tịnh Tịnh nhất định sẽ có chút lạc lõng! Nghĩ vậy, Tống Giai Kì hạ quyết tâm, không được, phải thay mấy người mới, không thể để bảo bối Tịnh Tịnh cảm thấy ủy khuất được. "Em gái à, hay là em khuyên vú Trương ăn đi, nếu vú Trương thật sự không có khẩu vị, thì em cứ ăn thay cho vú ấy đi? Vú Trương không nghe lời chị, nhưng mà em là em gái chị, chắc là sẽ nghe lời chị phải không?" Lê Thư Kỳ vừa nghe, sắc mặt lập tức trắng bệch, chỉ sợ âm mưu của cô bị vạch trần. "Ý tốt của Giai Tịnh tiểu thư, tôi ăn là được rồi." Vú Trương biết không ăn không được rồi, liền run rẩy cầm muỗng lên. Giai Tịnh nở nụ cười thuần khiết tuyệt đẹp "Phải vậy rồi, ngon không vú Trương?" Vú Trương có nỗi khổ không nói ra được, ăn hai miệng, rặn ra một nụ cười "Ngon." "Vậy xíu nữa vú phải ăn nhiều chút nha." "Cám ơn ý tốt của Giai Tịnh tiểu thư, tôi ăn một chén là đủ rồi, không thể ăn thêm nữa đâu." "Trong đó thêm rất nhiều nguyên liệu, bình thường vú vất vả rồi, phải bồi bổ tý." "Cám ơn Giai Tịnh tiểu thư đã quan tâm." Trong lòng vú Trương vô cùng phức tạp, khó khăn lắm mới ăn xong tổ yến, bà tìm cớ nhanh chóng chuồn đi.