Bài viết: 1 



Phượng Cầu Hoàng
Tư Mã Tương Như
Nguyên văn:
一日不见兮, 思之如狂.
凤飞翱翔兮, 四海求凰.
无奈佳人兮, 不在东墙.
将琴代语兮, 聊写衷肠.
何时见许兮, 慰我彷徨.
愿言配德兮, 携手相将.
不得於飞兮, 使我沦亡.
Phiên âm:
Hữu mỹ nhân hề
Kiến chi bất vong
Nhất nhất bất kiến hề
Tư chi như cuồng
Hà thời kiến hứa hề
Uý ngã bàng hoàng
Bất đắc vu phi hề
Sử ngã luân vong.
Dịch nghĩa:
Có kiểu mỹ nhân, xinh đẹp tuyệt trần
Một ngày không gặp, mong nhớ thành điên
Phượng hoàng bay cao, tứ hải cầu hoàng
Chỉ tiếc giai nhân, không ở tường đông
Dùng đàn thay lời, để tỏ rõ lòng
Bao giờ nàng gặp, an ủi lòng ta
Mong tài xứng đức, được nắm tay nàng
Không được bên nhau, ta chết mất thôi.
Dịch thơ:
Giai nhân mắt ngọc mài ngài
Gặp rồi nhớ mãi khó tài nào quên
Một ngày không thấy dáng bên
Ngày dài da diết trắng đêm hao lòng
Ngóng ai chính đợi mười mong
Bao giờ mới được thỏa lòng ước ao
Không phận kết tóc duyên trao
Lòng đau khôn xiết đọa vào trầm luân.
Đôi nét về thơ:
Tác giả Tư Mã Tương Như, tự là Trường Khanh. Người ở Thành Đô thời nhà Hán. Ông có tài văn hay, đàn giỏi.
Trong lúc ông đi tiệc nhà Trạc Vương Tôn. Tiếng đàn và hát khúc Phượng Cầu Hoàng đã làm say mê Trác Vân Quân.