Vịnh Đại học Mạc Vấn (chân thành xin lỗi nhà thơ Xuân Diệu vì đã lấy tứ thơ của ông) Hết nợ tín rồi đến nợ thi Than ôi nản quá, học làm gì! Những bài code nặng khô như đá Rạc rời, kiến, kỹ, cái chi chi Vẫn biết rằng anh lúc ở trường Rất tồi cao cấp kém đại cương Chàng trai đi học nghe mây giảng Chẳng thuộc bài đâu, ấy sự thường! Chục năm ăn học sao dài quá Ngày qua ngày lại lại ngày qua Bao giờ anh hết thôi than thở Có lẽ là khi.. đã vào hòm!
Thơ tặng phó thủ lĩnh Shinsengumi Mạc Vấn Kiếm này chém dọc chém ngang Cũng không ngăn được ngày tàn Shogun Tháng ngày rong ruổi trong quân Hùm thiêng ngã ngựa xuân tròn ba tư Sát nhân chùn bước bao giờ Xông pha tên đạn ai ngờ.. tiếc thay Thác đi kiếm vẫn chặt tay Cơ đồ tuy mất khí này còn vương Hako máu nhuộm chiến trường Tiễn người Tân Tuyển lên đường.. muốn đi Chú thích: Hijikata Toshizo (土方歳三 Hijikata Toshizo ?, Thổ Phương Tuế Tam ) (31/5/1835 - 20/6/1869). Là Phó cục trưởng của Shinsengumi (新選組 Tân Tuyển Tổ, lực lượng cảnh sát samurai hoạt động bảo vệ trị an kinh thành Kyoto, chống lại các thành phần đảo Mạc trong giai đoạn Mạc mạt), và là Thứ trưởng Bộ Quốc phòng nước Cộng hòa Ezo. Ngoài ra, ông còn là một kiếm khách vĩ đại, chiến lược gia đại tài trong lịch sử quân sự Nhật Bản. Cuộc đời ông để lại rất nhiều dấu ấn và là một nhân vật xuất hiện trong nhiều tác phẩm văn học, lịch sử, phim ảnh Nhật Bản.
Hoa duyên chúng mình Mạc Vấn Loài hoa tôi kể em nghe Mỗi khi Tết đến xuân về nở hoa Loài hoa tựa cuộc tình ta Đầu giêng hoa nở, hoa tà cuối giêng Loài hoa tôi chẳng biết tên Bây giờ tôi gọi hoa "duyên chúng mình"
Loài hoa một tháng Mạc Vấn Quê tôi có một loài hoa Đầu giêng hoa nở, cuối giêng hoa tàn Đón xuân vui vẫn vô vàn Xa em buồn cũng ngút ngàn.. xa em Cũng tròn một tháng, người quên Ra đi, cắt đứt tình duyên. Tết về Lòng tôi vui Tết não nề Khi không chợt nhớ, lời thề.. của hoa.
Bài thơ vô đề Mạc Vấn Mấy hôm gió lạnh đổ về Bâng khuâng sống lại lời thề thuở xưa Nhiều năm trước cũng ngày mưa Hai vai gánh những duyên thừa của em Bao mùa Tết đã qua thềm Bấy mùa thương nhớ, tập quên một người Hoa đào nghinh gió mưa rơi Cảnh xưa còn đó, người thời đã xa Xuân về sắc thắm muôn hoa Xuân về đón Tết mình ta với trời Tựa lầu ngắm gió mưa rơi Lặng nghe lòng nhớ xa vời chuyện xưa Đón xuân này nhớ xuân xưa Đón xuân này nhớ tình chưa nguôi tình..
Bài thơ vô đề 2 Mạc Vấn Xuân về em đã biết hay chưa? Có còn mong mỏi chút duyên thừa? Có còn nhớ đến tôi một chút? Chạnh lòng buồn nhắc những xuân xưa? Xuân về em đã biết hay chưa? Đổi thay thay đổi có ai ngờ Em, tôi, tất cả, rồi sẽ khác Nhưng nhòa chẳng nổi giấc mơ qua Xuân về em đã biết hay chưa? Hoa đào ngóng gió tự bao giờ Người cười, người khóc, người đi mất Tôi buồn, tôi nhớ, giữa chơ vơ Xuân về em đã biết hay chưa? Còn ai mong đợi với ai chờ? Chẳng biết khi nào mùa xuân chết Cho tôi trả gió mấy vần thơ..
Còn chút gì để nhớ Mạc Vấn Tình cũ rồi ta cất đi thôi Đếm ngày xa em cũng đã gần năm lẻ Mỗi ngày qua trời vẫn xanh đẹp đẽ Chim vẫn hòa ca gió vẫn vi vút trên đồi Thoáng đâu đây chừng nghe tiếng nói cười Sẽ dịu dần dịu dần vào quên lãng Rồi u buồn giận hờn cũng đi cùng năm tháng Còn chút gì để nhớ? Chút gì không? Rồi em sẽ áo cưới theo chồng Góp niềm vui dựng xây gia đình nhỏ Đẹp xiết bao thuyền về nơi bến đỗ Anh thấy mình hóa sóng tiễn đưa chân..
Bài thơ vô đề 3 Mạc Vấn Bầu trời hôm ấy mãi xanh Em bên người mới an lành không em? "Thi nhân còn một chút duyên Đời vò cho nát tình lèn cho đau" Giá không có buổi ban đầu Thì đâu đến nỗi ngày sau hững hờ Gói hồn gửi mấy dòng thơ Buồn vương khói thuốc cơn mơ nhạt màu Cuộc tình qua, chúc nỗi sầu Cũng mang vẻ đẹp bể dâu rạng ngời --- "Mười con nhạn trắng" về nơi "Như Lai thường trụ" nửa đời tìm quên "Má hồng nhiều bước truân chuyên" Mày râu nào khác cho nên chẳng đành --- Nụ cười hôm ấy còn xanh Dáng hình hôm ấy đã thành xa xưa Em về đã biết hay chưa "Thế gian buồn nhất" cơn mưa "đã từng" Ta về làm lại người dưng Em bên người mới ta mừng cho em --- Vụ Quan ghé lại Thẩm viên Phóng Ông còn nhớ hay quên Uyển Đường?