Gì nên với lẫn không nên? Yêu do duyên nghiệp, cuống lên làm gì? Có cầu cũng chẳng ích chi? Có mong chẳng đặng, cái gì vì yêu? Yêu là dục bản năng nhiều. Tiền duyên xúi giục, chẳng chuyên cái gì. Yêu bởi nhan sắc xuân thì? Yêu vì giàu có? Chỉ vì học cao? Toàn là những thứ tào lao. Học đòi cho có, chứ nào là yêu? Nếu mà duyên phận đủ nhiều. Đến thời xui khiến, một chiều gặp nhau. Nếu là oan nợ đủ sâu. Gặp nhau liền hút, chẳng cầu giàu sang. Còn như vứt gánh giữa đàng. Túc duyên tiền kiếp, chẳng mang nợ nần. Vô minh gặp gỡ một lần. Trả xong thì dứt, chẳng cần về sau. Nếu mà duyên nợ với nhau. Chẳng mong mà đến, chẳng cầu lại mang. Kẻ ngu mới ở mơ màng. Đặt ra điều kiện, chuẩn càng khắt khe. Yêu người hay bởi nhà, xe? Xét người: Đạo đức, chẳng e bề ngoài. Còn ai chưa có vắt vai. Tự nhiên sẽ đến, chẳng hoài chờ mong. Cũng không mong ngóng viển vông. Nhà kia, xe nọ, sắc không dưới tầm. Chữ Tình ẩn núp chữ Dâm. Là Người hay Thú, tự Tâm rõ ràng! Cho nên tình cảm một đàng. Hữu duyên ắt gặp, chớ màng quàng xiên!
Thật ra thì câu này mình cũng khó khuyên bạn đấy, vì mình thì chưa muốn yêu lắm, chẳng qua là vì cái cảm giác chưa tìm được người tâm đầu ý hợp. Thế nhưng nếu để khuyên bảo thì chắc chắn mình vẫn sẽ nói rằng: Nên yêu trước tuổi 25. Bởi lẽ, nếu không trải qua tình yêu thời trẻ thì càng lớn dần, khi mình càng trưởng thành thì càng khó tìm tình yêu. Càng lớn là càng nhận ra được nhiều điều, và vì thế nên tiêu chí tìm nửa kia cũng tự nhiên nhỉnh lên một chút. Với lại, yêu sau 25 tuổi sẽ không có nhiều dư vị của bồng bột, không có được nhiều trải nghiệm ngây ngô vốn có. Yêu sau 25 tuổi chắc chắn sẽ không thể có được rung cảm và những cảm xúc như khi còn trẻ, vì càng lớn ta càng nghĩ về nhiều thứ. Đồng ý là sự nghiệp vẫn rất quan trọng, nhưng có biết bao người vẫn cân bằng được giữa cả 2, vậy tại sao chúng ta không làm được? Tất nhiên thì, để 2 người có thể đến được với nhau thì cần phải cảm thấy tiếng sét ái tình ấy, nhưng đôi khi yêu thời trẻ cũng chẳng cần nhiều đến vậy. Tuổi trẻ cho ta được thứ mà càng lớn lên chúng ta không có được, đó chính là phạm sai lầm. Vì thế nên nếu có thể, hãy thử yêu 1 lần trước tuổi 25.
Chúc bạn sớm tìm được 1 nửa của mình, nếu chưa tìm thấy thì hạnh phúc với sự độc thân của tụi mình nhé!
Mình nghĩ cứ tùy duyên là được, bạn gặp đúng người rồi thì lúc ấy không muốn yêu đương cũng khó lòng kìm nén đấy. Nhưng nếu người trong định mệnh chưa đến hoặc không đến luôn thì.. cũng không việc gì phải lăn tăn suy nghĩ cả. Cuộc sống lại không phải chỉ cần mỗi tình yêu đôi lứa, nếu thiếu thứ này thì sống không nổi nên hãy cứ.. điềm tĩnh chờ tiếp đi! Nếu bạn đang hưởng thụ cuộc sống độc thân không vướng bận, không muốn tìm người tạm bợ thì cứ tiếp tục như vậy thôi. Độc thân hay có đôi có cặp đều có cái thú vị riêng của nó, hãy cứ hài lòng với giây phút hiện tại đã.
Mk nghĩ câu hỏi này bạn nên hỏi lại chính bản thân bạn thì mới hợp lý hơn. Bạn đã trải qua tuổi 18, cái tuổi non dại ngây thơ đầy mơ mộng về 1 tình yêu túp lều tranh 2 trái tim vàng rồi thì giờ bạn lại thấy hối hận à? Có rất nhiều cô gái đến 30 tuổi họ còn muốn độc thân làm chủ cuộc sống và họ có suy nghĩ rất chững chạc. Nếu đến chừng tuổi 25 này mà bạn vẫn còn tự hỏi tại sao bản thân lại không yêu trước 25 và giờ bạn lại cảm thấy cô dơn thì tốt nhất là bạn nên dừng ngay cái suy nghĩ trẻ con đó đi. Bạn đã là 1 người trưởng thành có tiền bạc và đặc biệt là bạn còn trẻ, bạn vẫn còn có thể tận hưởn cuộc sống và có thời gian để tìm kiếm rồi xây dựng tình yêu mà. Đừng quá chỉ nghĩ vào tiêu cực của việc sống độc thân như vậy, hãy nhìn vào điểm tích cực đi cô gái, sống là phải biết tận hưởng chứ.