280. Minh Quân (Vị Vua Sáng Suốt) (Hán Quang Vũ đế: Lưu Tú) * Em ơi, chớ lụy sắc tài Anh xem kinh sử, ngắn dài tỏ phân Hán Quang Vũ đế lòng nhân Minh quân thưở trước vì dân chịu nàn.
281. Nhớ Ơn Cho mình lễ nghĩa tam cang Như bông hoa tuyết dịu dàng trời đông Nhớ người tổ quốc ghi công Ta dâng hương kính tấm lòng trung kiên.
282. Hảo Tâm (Lòng Tốt) Tình ta trong sáng thiêng liêng Nhân trung long phụng, xích xiềng phá tan Trên trời dưới đất dọc ngang Hảo tâm là chí còn mang một đời.
283. Tình Ta Yêu nhau đến chết không rời Cũng như hoa tuyết giữa trời gió bay Hư không bất tận tim này Chẳng tan đâu mất, còn hoài tình ta.
284. Tim Nóng Nét môi như ngọc như ngà Khắp trong nhân thế, một nhà mà thôi Xin đừng mơ ước xa xôi Hãy đem tim nóng mà soi cảnh đời.
285. Về Đêm Giai tình không muốn đi chơi Lẽ ra quân tử nên mời mọc thêm Nhưng do trời đã về đêm Ánh trăng cao với, tóc mềm bay xa.
286. Đợi Con Cõng em đi trở lại nhà Bước cao bước thấp, gọi là bâng khuâng Trong nhà, treo ảnh giai nhân Mẹ cha ra đứng tần ngần đợi con.
287. Duyên Son Em à, tô nét môi son Đỏ tươi như máu, có còn trong tim Mai này mọi chuyện lặng im Trầu cau mai mối, trăng liềm bên hiên.
288. Ngây Thơ Tính ra đâu phải thiếu tiền Chắc do ai đã quên liền duyên mơ Em à, trinh nữ ngây thơ Cũng đôi mắt biếc hững hờ năm nao.
289. Tình Yêu Áo xanh anh mặc thêm vào Giai nhân áo đỏ hoa đào trong mưa Gió yêu biết mấy cho vừa Đất như trỗi nhạc, trời thưa mây hồng.