090. Nhân Quả (Bao Dung) Bao dung thì khỏi xích xiềng Dao bung đâm chém, chẳng hiền hỡi ai Cây dao nào có mắt tai Xét suy nhân quả, lòng này thường an.
091. Khóc Thương Đi về lo liệu đám tang Kẻo khi mưa xuống, giấy vàng khó đen Bụi đời ai chẳng như quen Khóc cho nhân thế hờn ghen ái tình.
092. Hồn Oán Cao xanh có biết cho mình Đã qua muôn nẻo mê tình xưa nay Hoàng tuyền em có chung hay Oán linh chết thảm, hồn bay mặt hồ.
093. Vụng Yêu Thành đô nam nữ xô bồ Chẳng tu nghi lễ, hồ đồ kết giao Ở ăn tùy tiện với nhau Sinh ra hậu quả về sau thật buồn.
094. Tắm Mưa Trẻ em chín đứa trần truồng Tắm mưa, vui ngắm móng chuồn sông sâu Thằng nặn cát, đứa cưỡi trâu Ao sen trong vắt, nhịp cầu tre nghiêng.
095. Hoàng Đế Vua người giai lệ tam thiên Ba ngàn bà vợ, chẳng hiền hết đâu Sử xưa nhuộm máu bi sầu Vua ơi, vua hỡi, cạo đầu là hơn.
096. Chân Dài Chân dài đi đứng đâu hơn Bước đi ngoe nguẩy, phát hờn giai nhân Điểm trang da trắng lồi gân Xanh xao, chát chúa, chẳng cần nói năng.
097. Tình Nhân Em à, em cũng giai nhân Nước da vàng nắng, bàn chân sen mềm Đứng đi hiền thục nhìn êm Chẳng như mấy ả nhà bên kiêu kỳ.
098. Đôi Khi Trên trời dưới đất đôi khi Hoa rơi theo nước, lá thì ôm sương Gió đưa ngào ngạt mùi hương Trăng lên, hoa tuyết còn vương cặn tình.
099. Vĩnh Hằng Yêu nhau đâu chỉ đôi mình Dương gian lẫn lộn thánh tình, phàm nhân Ta cùng lên ở cung trăng Ngửi hương hoa quế, vĩnh hằng được không?