020. Thiêng Liêng Trách chi, cũng ngọn cờ này Ba năm đi lính, trong ngoài vẫn yên Sao vàng trong nắng trinh nguyên Cờ ơi, thêm đỏ màu thiêng tim người.
021. Hoa Yêu Cho ta, một nửa nụ cười Cho em nũng nịu, bao người cười xem Cho dòng nước mắt không lem Hỏi hoa, hoa thắm, hỏi rèm, rèm thưa.
022. Cha Ta Em à, gió lọt song thưa Khóc chi cái cảnh trời mưa buổi này Tóc râm điểm bạc xem này Tranh xưa ta vẽ cha thầy buồn hiu.
023. Ta Lo Nói đi, không ít thì nhiều Sao em thỏ thẻ Truyện Kiều mình ên Nguyễn Du đà đến cõi tiên Ta Liên Hoa Tử trần miền lang thang.
024. Hiếu Nhi Hiếu nhi khóc mộ giữa đàng Thương thay! Cha mẹ chết oan bệnh nghèo Kế bên, có một con mèo Lá thu thêm úa, người nghèo thêm đau.
025. Bi Ai (Buồn Bã) Ta về, trong nét thương đau Hóa ra tiên cảnh còn cao hơn trời Cỏ cây hoa lá tơi bời Đất kia nín lặng, miệng người buồn than!
026. Gương Trong Vốn xem giai cảnh điêu tàn Tâm tư thổ lộ, lá vàng nhớ thương Tình quân tử, khúc thiên lương Một câu trung hiếu là gương nguyên thần.
027. Tình Ca Dây đàn chưa đứt chưa căng Yêu ma gào thét, tình nhân nơi nào Sắc xinh thắm tựa hoa đào Tình nhân ơi hỡi, khi nào cùng ca.
028. Dáng Xưa Sao trời lấp lánh như xa Em ơi, anh biết tìm hoa nơi nào Dáng xưa vẽ cội hoa đào Gió lay làn tóc, kiếp nào thành đôi.
029. Tình Xa Ta đi trong gió ba hồi Đã nghe tiếng sét trên đồi làm mưa Khóc đi, nhỏ lệ cầu cưa Uyên ương suối nhỏ, tình chưa đẹp lòng.