Rất cảm ơn bạn Khách Mặc đã cảm tác thơ Chờ Người (cảm tác từ bài thơ Ngỡ Ngàng của Thanh Trắc Nguyễn Văn) "Trên trời có đám mây xanh" Gợi ta màu nhớ trong lành mắt em Chiều nao chải tóc bên thềm Hút hồn ta mất biết đền ai đây. Chiều nay ngắm cánh diều bay Mảnh mai như dáng em ngày xa xưa Sợ trời bất chợt đổ mưa Ướt rơi giấc mộng ta vừa mới mơ. Khi em rũ bỏ dại khờ Gót ngà bước khỏi vần thơ theo chồng Ta còn mong đợi bến sông Bao năm vẫn vậy dõi trông con đò. Khách Mặc Ngỡ Ngàng Trên trời có đám mây xanh (ca dao) Ngỡ ngàng là đám mây xanh Xanh như màu mắt long lanh một chiều Ta về nhặt hết cô liêu Nối vào năm tháng thả diều gió bay. Em còn chưa hết thơ ngây Ta còn chưa hết những ngày buồn xa Mây vàng, mây trắng bay qua Ngỡ là hứng hạt mưa sa. Ai ngờ... Ta đành xếp gạch làm thơ Xây hồ bán nguyệt bao giờ cho xong Hỏi em, em đã theo chồng Hỏi ta, ta vẫn bên sông đợi đò. 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn nhà thơ Kha Tiệm Ly đã gửi tặng cho Thanh Trắc Nguyễn Văn hai quyển sách quý của anh: Rượu Giang Hồ (bao gồm nội dung Phú - Hành - Thơ) và Trà Dư Tửu Hậu (nội dung tản văn - sách viết về kiến thức, về nghiên cứu, khảo cứu). Hai cuốn sách đều in trên giấy trắng, bìa mềm gấp, được Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn cấp giấy phép. Hai cuốn sách là hai cuốn sách quý, là những tâm huyết bất tận của nhà thơ Kha Tiệm Ly. Mỗi trang viết của anh, dù thể loại nào, từng dòng cũng đều hiện lên lấp lánh lòng yêu quê hương, lòng yêu dân tộc, lòng yêu đất nước Việt Nam sâu đậm... Biết nhà thơ Kha Tiệm Ly hiện đang sinh sống ở Tiền Giang, nhân tôi cũng vừa về Tiền Giang, quê ngoại tôi, tôi xin được phép tặng anh một bài thơ tôi vừa viết về Tiền Giang. Bài thơ có tên là Đêm Thị Trấn. Thị trấn trong bài thơ là một thị trấn rất nhỏ có tên Tân Hương, thuộc huyện Châu Thành tỉnh Tiền Giang. Thị trấn này có một cây cầu nhỏ nằm trên quốc lộ 1, giáp ranh giữa hai tỉnh Long An và Tiền Giang. Ngày xưa, thập niên những năm 80 của thế kỷ trước, tại đây có một trạm "ngăn sông cấm chợ" rất nổi tiếng... Đêm Thị Trấn Ngủ đi thị trấn tôi ơi! Gương trăng đã lướt ngang trời mưa bay Muộn phiền rụng ướt bàn tay Lạnh tan thổn thức những ngày xưa xa Con đường ta bước mình ta Giẫm lên sỏi đá băng qua vũng buồn. Ngủ đi bụi cỏ bên đường Màu rêu hoang phế bám tường xanh xao Thạch sùng tỉnh giấc chiêm bao Tiếng kêu tác tắc nghe đau đáu lòng Cầm lên chiếc bóng bềnh bồng Bụi cô đơn bám nghẹn dòng thời gian... Ngủ đi cơn gió lang thang Đâu đàn đom đóm địa đàng tuổi thơ? Quay tìm để thấy bơ vơ Màn đêm lồi lõm dật dờ lá rơi Bình minh hẹn phía chân trời Tôi đi khẽ hát những lời Mẹ ru... 2023 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn em Dana Lê đã tặng thơ: Quê Em Quê em ở có đồng xanh bát ngát Có dòng sông êm ả gió mây ngàn Có đồi núi tắm mình trong nắng hạn Có cánh diều gặp gió thoáng bay cao. Dana Lê Nhân ngày khai giảng niên học mới sắp đến, Thanh Trắc Nguyễn Văn xin tặng em Dana Lê bài thơ: Sài Gòn Tháng Chín Sài Gòn tháng chín Mùa bướm trắng về rợp phố Những tà áo thân thương Phơ phất Những tiếng cười xinh xinh rạng rỡ Vọng tiếng trống khai trường. Sài Gòn tháng chín Trời hưng hửng nắng Hoa cúc hưng hửng vàng Má em hưng hửng đỏ Thời gian hưng hửng tím Dìu chiếc lá lang thang. Sài Gòn tháng chín Ào ào cơn mưa Rơi hợp khúc đàn dây Đường phố trăn trở Muôn ngàn giọt nhớ vỡ Muôn ngàn sợi thương bay. Sài Gòn tháng chín Những trái me cong cong nâu sẫm Loẳng ngoẳng thả ngang trời Ai về qua lối đó Nụ cười trên môi? Sài Gòn tháng chín Một đóa hồng lại nở Một chùm bong bóng lại bay Những con tàu ra khơi lấp lánh Dòng sông xanh màu mây. 2000 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn
1. Cảm Nhận Của Giang Cao bài thơ Chợ Đầm Hỏi gió và bàng hoàng nhớ em . Ôi! Không còn hỏi được ai nữa đành hỏi gió (hỏi vu vơ) và hỏi không được mà nhớ dậy lên nhiều hơn chuyển sang trạng thái mới "bàng hoàng". Con đường của nỗi nhớ được tiệm tuyến đến vô cùng nhớ trên chăng truy tìm. Hay .Chúc mừng nhà thơ. Giang Cao 2. Cảm Nhận Của Quang Du bài thơ Chợ Đầm Bài thơ mộc mạc quá... Chân thành không thể hơn nữa... Những điều đơn giản trong cuộc sống được tác giả uyển chuyển đưa vào thi ca...cho người đọc phải say sưa và bị mê hoặc... Chúc mừng anh thi phẩm tuyệt vời quá.. Quang Du Chợ Đầm Loanh quanh là cái chợ Đầm Tôi lơ ngơ bước để thầm theo em Bị xô Bị đẩy Bị chen Ba lần hỏi... Vẫn chưa quen được nàng! Bao giờ chợ vãn người tan? Tôi về hỏi gió Bàng hoàng nhớ em! Nha Trang 1997 (Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cảm nhận của Hà Lưu về bài thơ Lục Bát Cà Phê Không gian, thời gian không thực. Vì vậy cái cớ để uống cà phê cũng rất khác người. Và khổ kết bài thơ cũng vẫn rất lãng mạn. Mình thích nhất câu: "đắng, thơm, ngọt , nhạt, lời nào cho nhau" trong cuộc sống hay trong tình yêu, chúng ta đều phải nếm trải. Có như vậy cuộc sống mới bền vững, tình yêu mới thủy chung. Chúc nhà thơ và nhân vật trữ tình hạnh phúc! Hà Lưu Lục Bát Cà Phê Viết tặng N.T. Cà phê Ai bảo cô đơn? Nửa đêm trăng tắm chập chờn Hằng Nga. Cà phê Lời bỗng thật thà Câu thơ chợt viết đúng là yêu em! Cà phê Sóng sánh trời quên Khuấy tan rồi lại hiện tên một người. Cà phê Thắm bóng hồng tươi Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao. Cà phê Người gặp chẳng chào Đắng thơm ngọt nhạt lời nào cho nhau? Cà phê Vơi nửa ngụm sầu Thời gian cong lại bạc màu khói bay... 2012 (Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn bạn Hoàng Trang đã comment dưới bài thơ Ký ức tháng tư. Xin đa tạ một bạn thơ từ lâu vẫn tìm đọc thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn qua công cụ tìm kiếm google. Ký Ức Tháng Tư Tháng tư vòm trời phượng đỏ mặt cỏ hoa vàng nhặt lên từng tiếng ve sầu rỉ rả thả vào trang giáo án tìm lại tuổi thơ xưa... Thiên đường tuổi thơ có nụ cười em thanh khiết nắng ban mai có dòng sông đi học dài hơn nỗi nhớ có lá me rơi ngọt ngào trăn trở nửa trên tóc em nửa khắc khoải cuối sân trường. Thiên đường tuổi thơ có trang vở trắng thơm những ngày học cuối cấp có lời gởi cho ai cất sâu trong cặp có ánh mắt tìm nhau rủ mơ về một giảng đường xa... thương lắm đôi cánh chim bay yêu lắm những dòng thơ xanh lấp lánh. Tháng tư từng em học sinh lại vào bài học mới tiếng cười trong veo trang giấy lao xao thiên đường tuổi thơ vẫn còn đó thiên đường của thầy xưa... 2016 (Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn nhà giáo Huỳnh Long Hà đã cảm nhận dưới bài thơ Hạ nhớ của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Bài thơ Hạ nhớ làm mình nhớ lại năm học lớp 10 trường Nguyễn An Ninh. Có 1 bạn nữ nói giọng Hà Nội rất nhẹ nhàng và ngọt ngào mới chuyển vào lớp và ngồi cùng dãy bàn mà minh là tổ trưởng! Mình hướng dẫn vài việc bạn ấy còn bỡ ngỡ.. bạn ấy hay chớp chớp mắt nhìn mình mĩm cười. Bạn ấy hay đứng ở lan can lầu 2 trước cửa lớp và nhìn xuống sân trong giờ chơi hay lúc bọn nam đá banh.. Rồi không hiểu sao qua vài lần lao động, sắp xếp thư viện, phòng thí nghiệm.. mình cứ hùng hục làm mà không để ý bạn ấy quan sát.. rồi bạn ấy dúi vào tay mình mảnh giấy trong ấy viết: "Tổ trưởng khó quá à!" Mình vẫn gà tồ gà táo chẳng để ý gì! Nhiều lần đang là thủ môn cầu môn "gạch" ở sân trường trong giờ chơi hay ra về nhìn lên lan can lầu 2 thấy bạn ấy đứng nhìn xuống. Mấy anh 12 thường hay lởn vởn trước cửa lớp và nói với nhau: Con bé xinh quá tụi bây ơi! Vào đầu HK2 và thi HK2 là chuyển trường.. nghe nói bạn ấy là con cán bộ gì gì đấy! Sau này mỗi lần nhớ lại thấy mình thật ngu và ngơ, ngây và ngô.. thật là.. (cảm nhận của nhà giáo Huỳnh Long Hà) Hạ Nhớ Tặng Minh Thu Là nhớ gì không nhỏ? Ngày ấy em rời trường Nắng chiều vương trong mắt Ngập ngừng và mông lung. Ta ngẩn ngơ lặng ngắm Cánh phượng hồng rụng rơi Sân trường mùa hạ thắm Bóng em xa, xa rồi... Là thấy gì không nhỏ? Sao vội vàng quay lưng Đầu cành ve nức nở Chiếc lá sầu rưng rưng. Bước giày em thầm lặng Bỗng chốc hóa xa vời Ta về qua cửa lớp Bụi phấn còn rơi rơi. Là xa rồi đấy nhỏ Kỷ niệm những ngày thơ Người em xưa áo trắng Hình bóng giờ trong mơ. Trời xanh kia thăm thẳm Mùa hạ biết còn không Mùa thu sao đến chậm Để buồn ta mênh mông? 1994 (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn nhà giáo Huỳnh Long Hà đã cảm nhận dưới bài thơ Chợ quê của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Ở nhà mình có người tên Thơm thầy ạ! Nhưng ở Bạc Liêu! Bài thơ hay và mang nhiều nỗi niềm! Làm cho mình nhớ lại kỷ niệm đẹp như tranh .... Một lần đạp xe từ Châu Đốc về TP.HCM khoảng 1992. Đi ngang Cao Lãnh khoảng 6g sáng. Mình đã vô tình sóng đôi với một cô giáo dạy anh văn đạp xe đi dạy trường cấp 2 gần đó...tiếc rằng mình không nhớ tên trường và thời đó cũng không có máy nhắn tin hay số di động! Chỉ còn nhớ dáng yêu kiều thắt đáy lưng ong, tóc xõa ngang lung... dù chỉ đạp xe. Hàm răng trắng đều và rất đẹp...còn tiếng cười như ngọc vỡ rơi...dù chỉ vài mươi phút ngắn ngủi mà đã như có hẹn từ kiếp nào! Cô ấy có nói sẽ lên Sài Gòn học tiếp vì mới học xong cao đẳng. Dù vài lần mình có ý tìm kiếm khắp nơi nhưng đã như biển bắc - biển nam... Huỳnh Long Hà Chợ Quê "Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ..." Chợ quê trên chợ dưới thuyền Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ Từ ngày con nhện lửng lơ Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài! Em cười chẳng biết với ai Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu... Một hôm tôi quyết hỏi liều Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây? Em đùa nhắn gió thách mây Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy... Ai ngờ từ đấy phân ly Bảy năm biền biệt tôi đi không về Giận em ném lại câu thề : "Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..." Giảng đường sớm nắng chiều mưa Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy Thế rồi phượng thắm mùa thi Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời... Trạng nguyên lá đỏ ven đồi Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong Thuyền em vẫn đậu bên sông Gặp em tay níu, tay bồng... bốn con!... Áo ai giờ nhạt màu son Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê... 1994 (Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn nhà thơ hải ngoại Võ Thị Như Mai đã tặng Poster thơ Tháp Cánh Tiên. Tháp Cánh Tiên Ta lại về thăm tháp Cánh Tiên Long lanh nắng xuống, bóng sương chìm Cánh chim nào động trời hoang dã Mà chiều Bình Định gió như im? Em ở đâu rồi em gái nhỏ Bâng khuâng màu áo trắng như mây Cứ ngỡ em còn bên tháp cổ Ngại ngùng như thuở mới chia tay. Em ép cho ta cánh phượng hồng Để mùa hạ ấy hóa mùa đông Để mùa thu rụng trên trang sách Một xác bướm khô, xác nỗi lòng. Cây vẫn liền cây, lá vẫn xanh Đá rêu trầm mặc, nắng tơ mành Có bóng tiên về trên đỉnh tháp Lung linh nhịp múa điệu Chiêm Thành. Em xa ta rồi, sao nỡ xa Cánh Tiên tháp đứng khói sương nhòa Trăng lạnh cuối chiều trăng lạnh mãi Có hay trăng lạnh ướt hồn ta? Bình Định 1994 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn