Các bạn ơi, vì bài viết này đang rất được nhiều người tìm kiếm để hiểu thông hơn về hai phần cùng tồn tại trong con người. Vậy thì nhân đây mình muốn hỏi các bạn một câu nữa, hy vọng các bạn có thể giải đáp giúp mình
Chúng ta có thể nào bỏ đi phần con trong "con người" được không?
Tất nhiên là được rồi!
Nếu con người không thể bỏ đi phần con trong con người thì làm sao có Đức Phật, có Chúa Giêsu. Ở đây mình không nói về khía cạnh tâm linh, mà nói về khía cạnh thực tế. Đức Phật và đức Chúa trong lịch sử loài người là hoàn toàn, rõ ràng có tồn tại. Trong thời điểm đó các ngài vẫn là một con người như chúng ta thôi. Rồi vì nguyên nhân gì đó mà các ngài lại đi tu hành tìm được con đường giải thoát trở thành tín ngưỡng trobg tâm linh của con người. Mà "tu" theo nhận xét của mình, chính là việc học cách bỏ đi phần "con" trong con người, để chỉ còn lại phần "người" thôi. Chỉ còn sự lương thiện, sự bao dung, sự hòa ái, sự từ bi, yêu thương. Không còn cái gọi là dục vọng, tham lam, cuồng si, tức giận nữa, thứ mà ta gọi là "thú tính" tức phần con. Và ai bỏ đi được phần con thì chính là đã "đắc đạo", mỗi khi nhắc đến sẽ được gọi là một chữ "ngài" hay "người", chứ không còn thêm từ gì nữa. Ví dụ, khi gọi Đức Phật, ta sẽ gọi là "Ngài ấy, hay Đức Phật là người sáng lập đạo Phật". Chứ đâu ai gọi như "cái ông Tào Tháo" chữ "cái" chính là phần con đó.
Vậy nên, ai muốn bỏ đi phần con thì hãy "tu" đúng nghĩa nhé. (Xin đừng ném đá Mèo. Hi hi hi)