Trinh Thám Kẻ Cầm Dao Cuối Cùng - Phudung

Discussion in 'Truyện Drop' started by phudung, Jul 8, 2023.

  1. phudung

    Messages:
    10
    Chương 20:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên màn hình chiếu hình ảnh Linh bỏ đi. Thời gian hiển thị là 10h. Linh bỏ đi được 5 phút thì Thắng bỏ đi, sau đó Khôi cũng tìm cớ bỏ đi. Tùng và Kiên đang nói chuyện thần bí với nhau thì Tùng kéo Kiên vào một góc khuất điểm chết của Camera.

    Tất cả mọi người của tổ trọng án đều nhìn chằm chằm màn hình video. Minh cầm quyển sổ ghi chép lên. "Sau khi Linh bỏ đi, có ít nhất 2 người rời khỏi"

    Phong lại không cho là như vậy. Anh chỉ vào màn hình chỗ góc khuất có Tùng và Kiên. "Không phải hai mà là bốn". Mọi người khó hiểu nhìn anh nhưng Phong không nói gì thêm mà dẫn đầu đi vào phòng thẩm vấn.

    Nói thật Minh rất dị ứng với những kẻ có tiền lại lại có thế. Hắn luôn biết nắm bắt mọi thứ trong lòng bàn tay của mình. Ví dụ như hiện tại. Cả Phong và Minh đều bối rối khi đối diện với Thắng trong phòng thẩm vấn.

    Thắng rất bình tĩnh đối diện với Minh. "Tôi chỉ là thương nhân, đâu có liên quan gì với bọn họ đâu?". "Lúc xảy ra án mạng, anh đang ở đâu?" Minh hỏi.

    Thắng ngước mặt lên nhớ lại. Lúc xảy ra án mạng Thắng đang đứng nghe Khôi thao thao bất tuyệt về những phát minh của mình về "Người Việt Cổ". Anh nghe một lúc thấy Khôi và Linh cãi nhau thì có lảng tránh đi. Ngay lúc đó có điện thoại. Anh đi đến phía cầu thang. Vượng đang đứng đợi anh. Hai người có nói chút chuyện sau đó quay lại thì đụng phải Dung.

    Nói như vậy Thắng và Vượng có chứng cớ ngoại phạm rất tốt. Phong cũng hỏi Vượng thì được ông cho biết. Thắng là doanh nhân buôn đồ cổ nên hôm nay anh ta tìm đến Vượng cũng chỉ là hỏi thăm về bộ tộc "Người Việt Cổ".

    Tiếng nói của Việt vang lên đằng sau mọi người "Tôi đã điều tra nạn nhân có mối quan hệ không tốt với thầy giáo của mình". Tất cả mọi người quay lại nhìn thấy Việt đang đi vào. Trên tay của anh còn cầm theo bảng ghi chép. Đi phía sau Việt là Sinh đang nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ.

    Lúc nãy trong phòng thẩm vấn Sinh cảm thấy Việt gây cho mình cảm giác rất lạ. Ánh mắt áp bức đến nghẹt thở. Đúng là làm cảnh sát khi thẩm vấn nạn nhân cần có chút uy để cho họ sợ hãi mà khai báo. Nhưng cái áp bức của Việt không giống của Phong. Phong là sự cương trực như kim cương, gặp khó khăn cũng không sợ. Còn ở Việt nó là sự áp bức của máy ép thủy lực, dường như anh ta muốn phá hủy tất cả lại.

    Việt đi đến chỗ Phong, anh đặt lời khai mà mình thu thập xuống bàn nhìn Phong với vẻ đắc ý. Việt lấy tấm ảnh của Khôi và Kiên dán lên trên bảng rồi chỉ vào đó.

    "Nạn nhân là sinh viên của ông ta hướng dẫn. Đáng lý ra sinh viên với giáo viên hướng dẫn sẽ không có gì mà phải xích mích, nhưng từ thái độ và lời khai thu thập được thì Khôi và Linh đã cãi nhau rất to ngay khi vào trong viện bảo tàng"

    Điều này cũng đúng. Tất cả mọi người ở đây cũng đã chứng kiến thái độ của hai người với nhau. Thái độ đó không phải là của sinh viên dành cho thầy giáo.

    Tuy nhiên khi Linh bỏ đi là lúc 10h10p, Khôi có đứng giảng dạy cho Tùng một lúc. Thắng bỏ đi lúc 10h20p. Khôi đi về phía nhà vệ sinh và quay lại lúc 10h40p. Tùng và Kiên thì kéo nhau nói chuyện ở góc hành lang. Như vậy đối tượng tình nghi chỉ có Khôi. Nhưng xem xét hiện trường mọi người rất khó để hình dung 1 người đàn ông trung niên bụng bia có thể khống chết sát hại một cô gái đôi mươi mà trên quần áo không để lại dấu vết gì.

    Dũng cũng đã làm thử nghiệm Luminol trên người của Khôi và không thấy có dấu vết gì. Hơn nữa lúc đi vào trong bảo tàng bảo vệ đã tịch thu tất cả những vật dụng sắc nhọn để tránh gây hại cho những văn vật được trưng bày trong đó. Vì vậy Khôi không thể mang dao vào sát hại Linh được.

    Tất cả ai cũng đãng nghi nhưng ai cũng có bằng chứng ngoại phạm. Phong cau mày suy nghĩ. Việt cũng rất khó chịu. Anh mới chuyển đến cái tổ chuyên án này. Anh rất muốn bắt được hung thủ ngay sau đó để lập công. Từ ngày quen Phong anh đã không ưa cái bộ mặt của thằng cho đó rồi. Ai cũng nói anh không bằng hắn ta. Lần này anh muốn chứng minh cho mọi người thấy. Anh ta giỏi hơn Phong.

    "Tôi vẫn cho rằng chỉ có ông ta mới là người đáng nghi nhất?" Việt chỉ vào Khôi. "Nhưng ông ta không phù hợp với yêu cầu của hung thủ?" "Tại sao không? Chỉ có ông ta có xảy ra xung đột, thời gian vắng mặt cũng đủ?". "Vậy anh nghĩ như thế nào về hung khí. Khi vào bảo tàng đã bị lục soát người và tịch thu, làm sao ông ta mang vào được?".

    Vấn đề này đúng là khó khăn. Tất cả mọi người trông mong nhìn Việt chờ anh trả lời. Việt thấy ánh mắt của mọi người thì tức giận. Anh hằm hè nhìn cả đám "Tôi sẽ tìm ra câu trả lời."

    Việt bỏ đi, Phong chỉ biết lắc đầu thở dài. Nói thật thì anh rất đau đầu với người ngày. Lúc nào cũng muốn cạnh tranh với anh. Nhưng làm người cũng được coi là chính trực, ghét ác như thù. Thôi coi như đội thêm một thành viên hơi khó gần vậy.
     
    LieuDuong likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...