Chia sẻ Những câu thơ hay của xuân diệu

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Nguyễn Tuấn Thành Cương, 8 Tháng hai 2020.

  1. Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới, thơ ông để lại cho đời là những kiệt tác, những câu thơ đọc qua là nhớ mãi.

    Tôi thì ấn tượng nhất với câu:

    "Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua

    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già

    Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất."

    CÒN CÁC BẠN THÌ SAO? BẠN ẤN TƯỢNG VỚI BÀI THƠ NÀO CỦA XUÂN DIỆU?
     
    Du Miên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 8 Tháng hai 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Tình thứ nhất

    Anh chỉ có một tình yêu duy nhất

    Anh cho em kèm theo một lá thư

    Em không lấy, và tình anh đã mất

    Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

    Bài thơ trên của Xuân Diệu khẳng định một trái tim chung thủy, si tình, đã yêu là yêu hết mình. Ấn tượng nhất câu thơ "em không lấy, và tình anh đã mất" bởi nó chứng tỏ tấm lòng dám cho đi tình yêu ấy và dám để mất đi thứ tình yêu ấy khi không được chấp nhận chứ không đòi lại hay chối bỏ. Điều này rất ít chàng trai làm được à nha.
     
  4. Lagan

    Bài viết:
    635
    Với mình, những câu thơ hay nhất của Xuân Diệu là những câu thơ trong bài "Trăng" :

    Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,

    Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.

    Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ..

    Im lìm, không dám nói năng chi.

    Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng,

    Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,

    Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,

    Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

    Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,

    Cho gió du dương điệu múa cành;

    Cho gió đượm buồn, thôi náo động

    Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

    Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,

    Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.

    Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!

    Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ.

    Có khá ít người biết tới tác phẩm này của Xuân Diệu, thường thì họ chỉ biết tới những bài như Vội vàng, Tương tư Chiều, Xa cách.. Nhưng tác phẩm "Trăng" cũng là một trong những bài thơ được in trong tập "Thơ thơ", tập thơ nổi tiếng nhất của Xuân Diệu từ trước tới nay. Xét về bài thơ này nói riêng hay là cả tập "Thơ thơ" nói chung, Xuân Diệu luôn mang nặng cảm xúc tình yêu, dẫu trong xuân mà vẫn nhớ đến xuân khiến mỗi bài thơ tưởng như một lời khẩn cầu được thoát ra mà cũng sợ hãi thoát ra vậy. "Trăng" không chỉ tả cảnh mà còn tả tình, "Trăng" gợi ta nhớ đến ngày Kiều "xăm xăm băng lối vườn khuya một mình" khi mà "Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần", trăng cho ta thấy cõi lòng trập trùng như sóng bể của người thi nhân. Dủ ở cạnh người thương mà "im lìm, không dám nói năng chi", dù ở cạnh người thương mà "tôi" vẫn "sợ". Rỏ ràng là một đêm hẹn hò tình tứ nhưng Xuân Diệu lại như đang đứng trước bồi thẩm đoàn mà lặng im nghe phán xét, tựa như mỗi lần cỏ cây rung rung theo gió "đượm buồn", những ánh trăng núp lá như trêu ngươi, những linh hồn yểu điệu gặp gỡ đêm thanh thì lòng người lại lạc đi một nhịp. Không phải là trong căn buồng tình ái, mà là "lặng lẽ bước trong thơ". Thơ phải chăng là cầu nối, là sợi tơ hồng gắn kết hai người. Họ ngâm thơ, thưởng nguyệt, bên nhau, có nhau nhưng "hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ". Lấy động tả tĩnh, sử dụng thiên nhiên để tả tâm tình vốn là bút pháp ta đã quá quen khi ngâm thơ Xuân Diệu. Phải chăng vì thế mà khi nhà thơ thốt lên một cách trực tiếp và cuống cuồng: "Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!" người đọc còn đang chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Là do trăng đẹp làm lòng người ngẩn ngơ đến quên đi bạn tình hay vì trăng rộng quá, chẳng thể chứa trọn vẹn ánh trăng trong tròng mắt, trái tim mà sinh nỗi bơ vơ ám ảnh. Dù mang nghĩa nào thì cũng đầy sức lay động!

    Ta vốn thường biết tới Xuân Diệu như một gã đa tình, dễ dàng thấu nhịp con tim nhưng nay ta lại bắt gặp một Xuân Diệu "từ chối" lời yêu. Vì nỗi gì mà nhà thơ bơ vơ? Do định kiến xã hội khiến người người không thể mà chỉ có vầng trăng chứng giám cho đôi nhân tình hay do ý thơ đã cạn mà chẳng còn luyến lưu. Người ta nói: "Thơ là cái gợi. Thơ chỉ hay khi còn cái gợi". Và rõ ràng, gợi trăng, gợi tâm và Xuân Diệu còn gợi cả một bầu trời liên tưởng độc đáo cho người đọc nữa!
     
    khiet le thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...