Rất cảm ơn anh Nguyễn Thanh Tuyên, cùng quê hương Nam Định, vì lòng yêu mến đã gửi chùm thơ tứ tuyệt họa thơ - họa vần - họa ý tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn. Nam Định là quê cha của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Ký Ức Người về tìm lại dòng sông Vớt lên nỗi nhớ nghe mông mênh buồn Câu thơ viết gởi cánh chuồn Chuồn chuồn bay mất, sao buồn không bay? Thanh Trắc Nguyễn Văn thơ họa Thân Phận Nước ra biển phải lụy sông Lở bồi rều rác mênh mông nỗi buồn Nhìn lên phận ớt cánh chuồn Thân mang mồi lửa nỗi buồn bay bay.. Nguyễn Thanh Tuyên
Rất cảm ơn nhà thơ Phạm Minh Giắng đã tặng thơ. Lời chú: Lấy chữ tựa đề bài thơ Mùa Thu Sông Mã của Thanh Trắc Nguyễn Văn làm cảm tác. Vào Ra Hàm Rồng qua nhớ, gặp thương Động Tiên thu đến quét đường chào ta Dân ca sông Mã bay xa Ngả nghiêng trăng gió thả hoa bay vào. 2011 Phạm Minh Giắng Mùa Thu Sông Mã Chào em cô gái xứ Thanh Áo dài dịu mát quét xanh trời chiều Em cười gió cứ liêu xiêu Mùa thu bỗng rụng thành diều lá bay. Em trao sợi nắng mảnh gầy Ta gỡ năm tháng bám đầy giọt sương Ngả nghiêng đi nửa con đường Gặp em gặp lại một vườn hương hoa. Ngọt ngào lắm khúc dân ca Một câu hát nhớ Thương ba bốn lần! Động Tiên xa thế mà gần Chuông chùa vọng đến cũng bần thần trôi. Hàm Rồng mây nước sóng đôi Ta qua sông Mã để rồi xa em Thơ tình sao gió chẳng xem? Hoàng hôn xuống vội thả rèm mưa bay. Nhớ em treo mảnh trăng gầy Buồn dâng chén tím Cạn ngày Vào đêm... 2011 (Tuyển tập thơ Lộc Phát Tân Mão - NXB Công An Nhân Dân 2011) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn bạn thơ Huyen Ngo đã cảm nhận bài thơ Mẹ Thành Cổ Tích Cảm Nhận Của Bạn Huyen Ngo Hay lắm với lối viết nhịp ca dao lục bát cổ sâu sắc cách ví tượng hình, tượng thạnh tạo tư duy cảm xúc cho người đọc. Bài thơ khá già dặn và từng trải của ngươi viết về cách nhìn và cách nghĩ độc đáo khi thể hiện tình cảm về người mẹ nhiều tính thiêng liêng trong thi bản. Chúc mừng tác giả. Huyen Ngo Mẹ Thành Cổ Tích Con về Mẹ đã xa rồi Nắng vàng vọt tắt đỉnh đồi hoàng hôn Lá chiều rười rượi cô thôn Mưa thu rưng rức khóc hồn ca dao. Con về cầu ván bờ ao Bắt con đom đóm thả vào tuổi thơ Tuổi thơ có tiếng ầu ơ Có vòng tay Mẹ bồng chờ trăng lên. Con về hỏi nhớ tìm quên Đồng sâu, ruộng cạn đâu tên của mình? Nổi trôi cũng kiếp lục bình Câu thơ giờ lạnh sân đình heo may. Con về thấy Mẹ trên mây Một đời gồng gánh vai gầy cỏ lau Bướm bay tang trắng vườn cau Mẹ thành cổ tích Miếng trầu ai têm? 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn cô Lưu Thị Hà, một giáo viên văn, luôn ủng hộ thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn. Bài thơ Ngỡ Ngàng - Cảm nhận của cô giáo văn Hà Lưu Hôm nay đi sửa xe, ngồi đọc lại bài thơ của ông nè. Đọc đi đọc lại, vẫn phải đặt rất nhiều câu hỏi. Ông sinh ra, lớn lên và già đi ở thành phố, mà sao góp nhặt nhiều yếu tố của dân gian, nhất là ca dao. Và tui tự giải đáp thắc mắc của mình bằng một đáp án vô cùng đơn giản: ông là thi sĩ! Và hơn nữa có gốc gác, dây mơ dễ má với nhà thơ Nguyễn Khuyến ở đồng chiêm trũng Hà Nam. Có phải không nhỉ? Chúc nhà thơ tiếp tục sản xuất nhiều thơ hay nha! Giáo viên văn Hà Lưu (Lưu Thị Hà) Ngỡ Ngàng Trên trời có đám mây xanh (ca dao) Ngỡ ngàng là đám mây xanh Xanh như màu mắt long lanh một chiều Ta về nhặt hết cô liêu Nối vào năm tháng thả diều gió bay. Em còn chưa hết thơ ngây Ta còn chưa hết những ngày buồn xa Mây vàng, mây trắng bay qua Ngỡ là hứng hạt mưa sa. Ai ngờ... Ta đành xếp gạch làm thơ Xây hồ bán nguyệt bao giờ cho xong Hỏi em, em đã theo chồng Hỏi ta, ta vẫn bên sông đợi đò. 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn anh Giang Cao đã luôn ủng hộ thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn. Bài thơ Con Đường Đi Học Tháng Ba - Cảm nhận của bạn Giang Cao Bài thơ rất hay. Khổ cuối trác tuyệt. Ý từ và ngôn từ lồng quyện vào nhau: "Giăng sợi nhớ cho gầy trăng nghiêng", "Thời gian trắng vỡ lạnh miền không em"... Từ đắt giá: nhớ giăng sợi, nhớ khiến trăng gầy, nhớ xô trăng nghiêng. Ôi cái nhớ là ba cái động cả đất trời. Và lý do "không em" làm thời gian "trắng", "vỡ", "lạnh miền không em". Chúc mừng nhà thơ Giang Cao Con Đường Đi Học Tháng Ba Con đường đi học tháng ba Rực ngồng hoa cải mượt mà vàng tươi Em xưa áo trắng hay cười Tóc cài nơ tím để người ngẩn ngơ. Con đường ngày ấy thành thơ Còn ta thành kẻ dại khờ trăm năm Gió lay cọng cải thương thầm Đường xưa, bóng cũ hương trầm còn bay... Con đường đi hết chiều nay Ai giăng sợi nhớ cho gầy trăng nghiêng? Mưa rơi ngập nẻo ưu phiền Thời gian trắng vỡ lạnh miền không em. 2017 (Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn ý kiến của bạn Paul Wuyn. Bài thơ Lời Vượn Mẹ - Cảm Nhận Của Bạn Paul Wuyn * Paul Wuyn nói... Giữa lúc người với người mà chúng còn giết nhau một cách thê thảm không hề thương tiếc thì sự quan tâm tới cuộc sống của loài súc vật (vượn) của bạn là một sự... phung phí lòng trắc ẩn. Paul Wuyn * thanhtracnguyenvan nói... Cảm ơn ý kiến của bạn Paul Wuyn. Đây là ý kiến của tôi: Trong một tác phẩm văn học luôn có nhiều tầng đa nghĩa: nghĩa đen, nghĩa bóng 1, nghĩa bóng 2... Chuyện tình Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài của Trung Quốc không phải đơn giản chỉ là chuyện tình đau buồn sướt mướt của chàng Lương nàng Chúc, mà đó là phản ảnh xã hội Trung Quốc thời phong kiến rất tàn ác: đôi trẻ đã chết hóa thành đôi bướm họ lại giết chết lần nữa; hồn hai người chết hóa thành hai cái cây tựa bên nhau họ lại nhổ và đốt, rồi đem một tro cây vứt xuống vực sâu, một tro cây đem lên núi cao để hồn hai người không được gần nhau. Truyện Liêu Trai Chí Dị của Bồ Tùng Linh không phải chỉ là để kể truyện ma vớ vẩn, cái mà tác giả muốn nói là "ma có khi nhân nghĩa còn hơn người, còn người nhiều khi còn ác và tàn độc hơn quỷ ma". Truyện Kiều của Nguyễn Du không phải chỉ nói về cuộc đời đau khổ của nàng Kiều mà muốn nói về xã hội tàn bạo của chế độ phong kiến... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời Vượn Mẹ Này gã săn trộm Thôi đừng bắn nữa Vết thương ta máu đã phun trào Ta thảng thốt giữa đất trời chao đảo Ghì chặt con mình Run rẩy, đớn đau... - Con của mẹ Hỡi này con của mẹ! Mẹ con ta mãi mãi sắp xa rồi! Sữa mẹ đây con ráng mà bú lấy Hãy bú cho no Một lần chót trong đời! Thương chiều nay con lạc loài côi cút Ai sẽ chở che khi gió lạnh đêm về? Mẹ muốn sống nhưng máu trào sôi mãi Cánh tay giờ rời rã đến đau tê... Ta gào thét giữa núi đồi hoang dại Nghe rừng xanh vang vọng một oan hồn Con ta khóc miệng phun đầy bọt sữa Máu đen bầm loang đỏ cả hoàng hôn. Ta sắp chết! Hỡi con người ta sắp chết! Sao nỡ giết nhau khi chẳng oán thù? Ta gục xuống úp mặt vào cỏ ướt Mắt lệ đầm đìa Một bóng tối âm u... Rồi ngày mai Giữa đám người gào la ngả ngớn Nhai thịt xương ta trong tiếng nhạc xập xình Có ai thấy một bóng ma mù hủy diệt Trong những lon bia đầy sủi bọt văn minh? Kon Tum 2000 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn ý kiến của em Lam Diễm. Cảm Nhận Của Bạn Lam Diễm * Lam Diễm Thưa Thầy, tất cả những cô chú anh chị vào xem bài Thầy đều đã để lại bình luận đầy cảm xúc rồi ạ.. Nên em không bình luận theo nữa . Em gửi tặng thầy một hình ảnh đẹp ( cũng có thể coi là Hình Ảnh Đi Cùng Năm Tháng của lớp lớp thanh niên). Hy vọng một ngày không xa, em và những người yêu mến thơ của Thầy sẽ được thưởng thức một sáng tác về đề tài Người Lính. Được không ạ? Lam Diễm * Thanh Trắc Nguyễn Văn Lam Diễm Cảm ơn ý kiến của em nhưng quan trọng là báo có chọn đăng bài hay không em à. Tác giả vô danh đơn độc như tôi gởi 10 bài thơ mà báo chọn đăng 1 bài là mừng lắm rồi. Còn gởi 10 bài thơ mà không được đăng một bài thơ nào cả thì đó là chuyện thường ngày vẫn luôn xảy ra em ạ! Thanh Trắc Nguyễn Văn Tặng em Lam Diễm theo yêu cầu của em: Đồi Không Số Trận đánh ấy Giặc từng bầy Vây bốn phía. Chúng tràn lên Để gục chết Dưới chân anh. Chỉ còn tìm thấy Nơi ngọn đồi Anh an nghỉ... Một ngôi sao vàng Sáng trên mũ Sáng long lanh. Lạng Sơn 2001 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Rất cảm ơn ý kiến bạn Giang Cao Bài thơ Cô giáo văn giảng văn trên sông Sào Khê - Cảm nhận của bạn Giang Cao Tôm cá cũng thuộc bài, thuyền gác mái vì nhớ cô giáo. Thủ pháp ngoa dụ trữ tình vượt khỏi ngoa dụ thông thường. Lạ và hay. Tuyệt vời. Chúc mừng nhà thơ Giang Cao Cô Giáo Văn Giảng Văn Trên Sông Sào Khê Mây xanh xanh Nước xanh xanh Có cô giáo nhỏ long lanh mắt cười Môi hồng Má thắm đôi mươi Đọc thơ văn vọng đất trời Sào Khê. Mái chèo rộn rã chiều quê Cá tôm hiếu học tụ về chật đông Văn vang núi Thơ hòa sông Lung linh lời giảng, bềnh bồng khói thu. "Kìa ai Tây Tiến diệt thù Nhớ thương Việt Bắc mịt mù gió sương Sóng yêu bờ vượt đại dương Đây Thôn Vỹ Dạ trăng tương tư người. Vợ Chồng A Phủ mỉm cười Hát bài Đất Nước thành lời ru con Lọc lừa Số Đỏ lại son Chí Phèo rạch mặt mãi còn nỗi đau..." Giọng cô thánh thót ngọt ngào Ngẩn ngơ lúng liếng trăng sao cuối ngày Tung tăng tôm cá thuộc bài Thuyền về gác mái Nhớ hoài bóng cô! Tràng An 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn * Tây Tiến, Việt Bắc, Sóng, Đây Thôn Vỹ Dạ, Vợ Chồng A Phủ, Đất Nước, Số Đỏ, Chí Phèo là tên những tác phẩm, nhân vật văn học có trong sách giáo khoa môn văn.
Phong Nha Đệ Nhất Kỳ Quan Nhạc: Lê Đức Trí Lời thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn Biên đạo múa: Thái Khánh Ly Ca sĩ: Nam Giang Vũ đoàn HT múa minh họa Lời cảm ơn của Thanh Trắc Nguyễn Văn Xin cảm ơn nhạc sĩ Lê Đức Trí đã phổ nhạc bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn Xin cảm ơn ca sĩ Nam Giang và đài truyền hình Quảng Bình đã thực hiện quay ghi lại chương trình Rất cảm ơn biên đạo múa Thái Khánh Ly đã dựng vở múa hoành tráng minh họa cho bài hát, với đầy đủ các chi tiết có trong bài thơ: trăng, tiên nữ (Hằng Nga), các cô gái cầm quạt lớn màu xanh (màu của sông Son) cách điệu cho sóng nước động Phong Nha. Cảm ơn nữ biên đạo múa và các cô gái vũ đoàn HT xinh đẹp của đất Quảng Bình. Thanh Trắc Nguyễn Văn Tạm Biệt Phong Nha Quảng Bình có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông Người đi nổi nhớ, chìm mong Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi. Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Kìa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen... Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em. Sông Son son sắt nào quên Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung... Quảng Bình 2009 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn