Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1241: Thấy chết mà không cứu (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lý Trác Gia hỏi lại, "Vì sao không tiếp công việc? Các người như thế nào biết cô ấy không có làm việc? Các ngươi hiểu biết cô ấy nhiều ít? Các người rốt cuộc có biết lượng công việc của cô ấy mỗi ngày là bao nhiêu không? Nhàn rỗi hai chữ há mồm liền tới sao? Tôi cảm thấy khi hỏi ra vấn đề này các người mới là thật sự nhàn đến hoảng."

    "Vậy xin hỏi viện trưởng Lý, bác sĩ Giản gần đây đều đang bận rộn chuyện gì?"

    "Bận rộn công việc của bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng tôi từ trên xuống dưới, bận rộn nghiên cứu, yêu cầu tôi nhất nhất nói ra cho các người biết sao?" Lý Trác Gia hỏi lại.

    Phóng viên lại hỏi, "Phân viện có phải đang tồn tại sự bao che dung túng cho Giản Nhất Lăng không?"

    Lý Trác Gia lại một lần bị vấn đề của phóng viên hỏi mà cười, "Bao che tiền đề là cô ấy đã làm chuyện sai, có tội, xin hỏi bác sĩ Giản có làm sai chuyện gì sao? Không có làm sai chuyện thì nơi nào lại có sự bao che như vừa nói chứ?"

    Cứ việc Lý Trác Gia đã đem mọi nói rõ ràng như vậy, những phóng viên này vẫn không dứt mà truy vấn.

    Đồng thời còn có một bộ phận phóng viên đang ở trong phòng bệnh cách đó không xa phỏng vấn bệnh nhân và người nhà.

    Bé gái kia ở trước màn ảnh cầu xin, "Em thật sự thật sự phi thường muốn bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, bởi vì bọn họ đều nói kỹ thuật của bác sĩ Giản là tốt nhất, chỉ cần bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, mẹ liền sẽ hoàn toàn bình phục. Em cùng em trai cũng chỉ có một người mẹ này, hy vọng bác sĩ Giản có thể giúp cho mẹ em được khỏe mạnh, chúng em khi trưởng thành sẽ kiếm rất nhiều rất nhiều tiền tới báo đáp bác sĩ Giản."

    Sau đó bé gái lại hỏi phóng viên, "Anh chị, các người giúp chúng em cầu xin bác sĩ Giản được không? Mẹ của chúng em thật sự thật sự thực cần bác sĩ Giản hỗ trợ. Ba em nói, bác sĩ Giản chịu cứu mẹ, cơ hội sống sót của mẹ lớn hơn một chút, chúng em cũng chỉ có một người mẹ mà thôi."

    Giọng nói của bé gái đáng yêu, bộ dáng ngoan ngoãn lại hiểu chuyện thập phần khiến cho người ta trìu mến.

    Chuyện này lại càng làm cho nhiều người nguyện ý khuynh hướng về phía hai đứa nhỏ.

    Vì thế các phóng viên tiếp tục đuổi theo Lý Trác Gia dò hỏi càng nhiều vấn đề, hy vọng có thể dựa vào sự giám sát của truyền thông, trợ giúp được cho hai đứa nhỏ.

    Phí Khanh nhìn phóng viên bộ dáng truy vấn không thôi cùng bộ dáng Lý Trác Gia mệt mỏi ứng phó phóng viên, trong lòng mừng thầm.

    Đây là kết quả cô ta muốn.

    Cao hứng rất nhiều, Phí Khanh còn tính toán là người đầu tiên đem tất cả chuyện phát sinh ở nơi này hội báo cho tổng viện trưởng biết.

    Trong khoảng thời gian này cô ta cùng tổng viện trưởng giao lưu học thuật phi thường vui sướng.

    Phí Khanh cảm thấy quan hệ của mình cùng với tổng viện trưởng so với các đồng nghiệp khác trong bệnh viện là thân mật không ít.

    Phân viện đã xảy ra chuyện như vậy, cô ta có nghĩa vụ báo cho tổng viện trưởng biết.

    Bởi vì được Lý Trác Gia hỗ trợ, Giản Nhất Lăng rảnh rỗi hơn, đang xử lý công việc, hòm thư liền nhận được tin tức Phí Khanh phát lại đây.

    Khác với những lần trước nội dung là thảo luận học thuật, nội dung hôm nay phát lại đây là về chuyện lần này.

    Đối với email của đồng nghiệp thỉnh giáo về vấn đề học thuật, Giản Nhất Lăng đều sẽ trả lời tất cả.

    Cô cũng thích cùng những người khác giao lưu học thuật, tham thảo vấn đề.

    Cho nên trong khoảng thời gian này email của Phí Khanh một cái không rơi đều được trả lời.

    Phí Khanh ở trong học thuật có một số giải thích xác thật là có chỗ độc đáo của cô ta, lúc trước Lý Trác Gia tuyển cô ta làm chủ nhiệm ngoại khoa phân viện cũng đúng là nhìn trúng tạo nghệ của cô ta trong học thuật.

    Giản Nhất Lăng biểu tình bình tĩnh mà xem xong tin tức Phí Khanh gửi cho cô.

    Lời trong lời ngoài của Phí Khanh muốn biểu đạt ý tứ rất đơn giản, chính là Giản Nhất Lăng tuy rằng có kỹ thuật, nhưng là tính cách không tốt, lại cấp bệnh viện trêu chọc tới phiền toái rất lớn, làm bại hoại thanh danh bệnh viện.

    Giản Nhất Lăng trả lời email:
     
    LieuDuong likes this.
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1242: Cô ấy là viện trưởng của chúng tôi! (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phí Khanh sau khi nhận được email, nhìn thấy tổng viện trưởng dò hỏi ý kiến của mình, cũng không dám đem nói quá trắng ra, để tránh bại lộ mục đích của chính mình, mà uyển chuyển trả lời: [Để viện trưởng Lý cùng cô ấy nói chuyện, cũng để truyền thông không đăng bài ác ý, thì nói cô ấy đáp ứng tiếp nhận cuộc giải phẫu này.]

    Phí Khanh phát xong email sau đó thấp thỏm chờ đợi tổng viện trưởng trả lời cho mình.

    Đợi vài phút cũng không có nhận được hồi âm.

    Cô ta chỉ có thể tiếp tục chú ý tình huống của phóng viên truyền thông bên kia.

    Quay chung quanh Lý Trác Gia phỏng vấn còn vẫn đang tiếp tục.

    "Xin hỏi viện trưởng Lý, các người thông thường sẽ đem cái dạng bệnh nhân gì phân công cho bác sĩ Giản vậy?" Phóng viên hỏi vấn đề.

    "Chúng tôi sẽ không phân công cho cô ấy, cô ấy muốn trị liệu cho ai là chính cô ấy lựa chọn." Lý Trác Gia trả lời.

    "Viện trưởng Lý có cảm thấy đối với một bác sĩ như vậy mà nói có quá mức phóng túng hay không?"

    "Phóng túng sao? Anh dùng từ này hoàn toàn không chính xác, toàn bộ Lạc Hải Sâm đều là của bác sĩ Giản, chỉ có cô ấy có quyền phóng túng người khác, những người khác của bệnh viện sao có thể phóng túng cô ấy chứ?"

    Lời Lý Trác Gia vừa nói ra, các phóng viên đứng trước mặt chuẩn bị một đống lớn vấn đề tính toán muốn tiếp tục truy vấn tức khắc đều đần ra.

    "Viện trưởng Lý, ông vừa mới nói những lời này là có ý gì?"

    "Vì cái gì nói bệnh viện đều là của bác sĩ Giản? Đây là ý mà chúng ta lý giải cái kia phải không?"

    "Bác sĩ Giản cùng Lạc Hải Sâm bệnh viện chẳng lẽ không phải quan hệ làm công sao?"

    Các phóng viên liên tục mà truy vấn.

    Lý Trác Gia với vẻ mặt trấn định nghiêm túc trả lời, "Cô ấy là viện trưởng bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng tôi, cho nên toàn bộ bệnh viện đều là của cô ấy, có vấn đề gì sao? Hơn nữa cô ấy còn phải chăm lo cho rất nhiều chuyện trên dưới của, cho nên rất bận, không phải chỉ có nhiệm vụ tiếp nhận một cuộc phẫu thuật này."

    Điểm chú ý hiện tại của các phóng viên đã không còn là Giản Nhất Lăng rốt cuộc bận rộn hay không bận rộn, có thể tiếp nhận cuộc phẫu thuật này hay không tiếp nhận.

    Bọn họ vừa mới từ trong miệng Lý Trác Gia biết được thân phận tổng viện trưởng của Lạc Hải Sâm!

    Tổng viện trưởng không phải người khác, chính là Giản Nhất Lăng!

    "Viện trưởng Lý, Giản Nhất Lăng thật là viện trưởng của Lạc Hải Sâm sao?"

    "Viện trưởng Lý, bác sĩ Giản như thế nào trở thành viện trưởng của các người?"

    "Viện trưởng Lý có thể kỹ càng tỉ mỉ mà nói rõ lời mà ông vừa nói được không?"

    "..."

    Các phóng viên điên cuồng mà đuổi theo Lý Trác Gia hỏi chuyện.

    Lý Trác Gia lại không nghĩ tiếp tục giải thích tiếp.

    "Hôm nay liền tới đây đi, tôi còn có chuyện cần làm, hôm khác sẽ nói tiếp." Lý Trác Gia cho bảo an tiễn khách.

    Chính mình xoay người vào văn phòng của Giản Nhất Lăng.

    Trong văn phòng không chỉ có một mình Giản Nhất Lăng, còn có các bác sĩ khác.

    Bao gồm trốn ở góc phòng xem kịch vui Phí Khanh.

    Lúc này biểu tình của mọi người đều thực nhất trí -- ngây ra như phỗng.

    Phí Khanh không thể tin được mà nhìn Lý Trác Gia.

    "Ông nói cô ấy là viện trưởng sao?" Thanh âm của Phí Khanh xuất hiện âm rung.

    "Đúng vậy, cô ấy là viện trưởng, bệnh viện Lạc Hải Sâm chính là cô ấy sáng lập." Lý Trác Gia đưa ra câu trả lời vô cùng chắc chắn.

    Phí Khanh ngây ngốc mà đem ánh mắt chuyển tới trên người Giản Nhất Lăng.

    Trong ánh mắt đều là ánh nhìn không dám tin tưởng.

    Chuyện này không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, Giản Nhất Lăng không có khả năng là người sáng lập Lạc Hải Sâm!

    Người bên ngoài có rất nhiều suy đoán về người sáng lập ra Lạc Hải Sâm, nhưng ai cũng đều cho rằng đối phương là một người có bối cảnh cực cường đại.

    Một người có thể tập hợp nhiều tài nguyên như thế, xây dựng ra một cái bệnh viện so với các bệnh viện bình thường khác có thật lớn sự khác nhau phải là một đại lão siêu cấp.

    Nhưng mà mặc kệ là cảm giác, hay là độ tuổi Giản Nhất Lăng đều cho người ta cảm giấc không phù hợp.
     
    LieuDuong likes this.
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1243: Cô ấy là viện trưởng của chúng tôi! (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không có khả năng, ông nhất định là đang gạt tôi, Giản Nhất Lăng sao có thể là viện trưởng được? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng."

    Phí Khanh cho rằng chuyện này nhất định là do Lý Trác Gia vì muốn làm cho cô cam chịu mà bịa đặt ra lời nói dối.

    Lý Trác Gia bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, "Cô nguyện ý tin tưởng cũng được, không muốn tin tưởng cũng không sao, Giản Nhất Lăng là viện trưởng của bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng ta, đây là không có cách nào thay đổi."

    Ngữ khí của Lý Trác Gia là chắc chắn như vậy, chém đinh chặt sắt.

    "Tôi không tin, đây nhất định là các người đang nói dối!"

    Giản Nhất Lăng nếu là viện trưởng Lạc Hải Sâm, vậy một đoạn thời gian này cô ta đối Giản Nhất Lăng ghen ghét lại tính là cái gì?

    Sau đó Phí Khanh nhớ tới chính mình trong khoảng thời gian này cùng "Tổng viện trưởng" trao đổi tin tức, bao gồm vừa mới không lâu trước đây cô ta còn gửi cho tổng viện trưởng những cái đó..

    Một trận cảm giác sợ hãi hoảng hốt đột nhiên sinh ra.

    Thời điểm lần thứ hai nhìn về phía Giản Nhất Lăng, ánh mắt Phí Khanh biến thành hoảng sợ.

    Phí Khanh không thể tin được mình cư nhiên lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy!

    Lý Trác Gia nói, "Tùy tiện cô, từ hôm nay trở đi, cô không còn là thành viên của phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành. Về nguyên nhân cô bị khai trừ, chúng tôi cũng sẽ đúng sự thật đối với bên ngoài thông báo, sẽ không giấu giếm bất luận cái gì."

    Lời Lý Trác Gia nói lại một lần nữa đả kích trầm trọng Phí Khanh.

    Khai trừ.. Còn muốn thông báo?

    Vậy không phải tương đương sẽ chặt đứt đường lui của cô sao, làm cô không còn cách nào ở trong giới y học dừng chân sao?

    "Tôi, tôi làm sai cái gì sao? Vì cái gì muốn khai trừ tôi?"

    "Cô đã làm cái gì chính trong lòng cô hẳn là hiểu rõ." Lý Trác Gia dùng mắt ánh lạnh lẽo giống như con dao nhỏ, một đao một đao mà cắt vào da thịt ở trên mặt Phí Khanh.

    Các đồng nghiệp khác trong văn phòng đều ngốc mặt, còn không có từ trong tin tức chấn động kia phục hồi tinh thần lại, lại bị một tin tức tiếp theo chấn động đến thất điên bát đảo.

    Sau một lúc lâu mới nhận thấy được sự tình không thích hợp.

    Phí Khanh tựa hồ dưới tình huống không biết Giản Nhất Lăng là viện trưởng đã làm ra chuyện gì đó rất nghiêm trọng, nghiêm trọng đến nỗi cô ta phải bị trực tiếp khai trừ.

    Phản ứng của những người khác khi biết Giản Nhất Lăng là viện trưởng lớn nhất cũng chính là khiếp sợ cùng ngoài ý muốn, nhưng mà Phí Khanh gặp phải hậu quả nghiêm trọng chính là làm cho cô ta hối tiếc cả đời.

    "Không cần, phân viện trưởng, tôi cầu xin ông, không cần làm như vậy!" Phí Khanh bắt đầu cầu xin Lý Trác Gia.

    Lý Trác Gia với khuôn mặt không biểu tình mà nói với Phí Khanh, "Cô vẫn là không hiểu rõ, tôi chỉ là phân viện trưởng, quản lý thay, viện trưởng của bệnh viện chúng ta là Giản Nhất Lăng."

    Liền cầu người đều cầu không đúng.

    Phí Khanh chuyển hướng sang Giản Nhất Lăng, "Viện.. Viện trưởng, xin, xin cô không cần làm như vậy."

    Đôi mắt Phí Khanh hướng sang một bên, một câu nói đều rất gập ghềnh.

    "Làm sai chuyện cần phải trả giá." Giản Nhất Lăng dùng ngữ khí đánh giá mà trả lời.

    "Tôi sẽ sửa lại, tôi cũng không dám nữa, tôi là bị quỷ mê tâm hồn mới có thể ghen ghét cô, tôi thật sự biết sai rồi!"

    Phí Khanh quỳ dưới đất mà cùng Giản Nhất Lăng nhận sai sám hối.

    Nhưng mà Giản Nhất Lăng chút cũng không dao động.

    Cô dùng khuôn mặt không có biểu tình gì mà nhìn Phí Khanh, tùy ý cô ta kêu khóc, tùy ý cô ta cầu xin.

    ###

    Bởi vì chuyện này, chuyện Giản Nhất Lăng là viện trưởng Lạc Hải Sâm cũng hoàn toàn cho hấp thụ ánh sáng.

    Không chỉ riêng trên dưới phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành đều ồ lên, trong ngoài nước đều vì thế mà cảm thấy khiếp sợ.

    Biết Giản Nhất Lăng là thành viên bệnh viện Lạc Hải Sâm cùng với biết cô ấy là viện trưởng là hai việc khác nhau.

    Thành viên thuyết minh y thuật của cô ấy cao minh, ít nhất ở phương diện nào đó là nhân vật đứng đầu trong ngành.

    Nhưng mà viện trưởng liền không giống nhau.

    Thân phân tổng viện trưởng của Lạc Hải Sâm vẫn luôn làm người bên ngoài tò mò.

    Chỉ người có được tài nguyên cùng bối cảnh thập phần hùng hậu, mới có thể là viện trưởng bệnh viện này.
     
    LieuDuong likes this.
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1244: Cô ấy là viện trưởng của chúng tôi! (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng lúc này mới bao lớn a?

    Cũng đã có được thành tựu như vậy?

    Này cũng quá khoa trương đi?

    Cường đến thật quá đáng.

    Tin tức một khi truyền khai, lập tức ở trên mạng như nổ tung nồi.

    [Thật hay giả, Giản Nhất Lăng hóa ra chính là viện trưởng của Lạc Hải Sâm? Chuyện này cũng quá nhảm nhí phải không? ]

    [Tôi cảm giác tôi đã chịu kích thích thật lớn, nhìn xem người ta, hai mươi tuổi đầu, đã là viện trưởng của một bệnh viện có trình độ chữa bệnh đứng đầu thế giới, tôi chuẩn bị tới 30, tiền tiết kiệm ngân hàng còn không có vượt qua bốn chữ số, chênh lệch giữa người với người vì cái gì mà lớn như thế nào? Sinh ra làm người, tôi thực xin lỗi.]

    [Đây tuyệt đối là tin tức nóng nhất mà tôi nghe được trong năm nay, vị viện trưởng thần bí trong truyền thuyết, chính là Giản Nhất Lăng!]

    [Tiểu cô nương này rốt cuộc cõng chúng ta làm bao nhiêu chuyện a? Thế nhưng toàn bộ Lạc Hải Sâm đều là của cô ấy, đây cũng thật là quá trâu bò? ]

    [Vui lòng nhận lấy đầu gối của tôi! Tôi hiện tại hoài nghi tôi sinh ra trên thế giới này chính là tới để góp đủ số!]

    Khi tin tức trực tiếp xông lên đứng thứ nhất bảng hot search, dân mạng đều vì tin tức này khiếp sợ.

    Giản Nhất Lăng này rốt cuộc có bao nhiêu thân phận không muốn người khác biết, rốt cuộc có bao nhiêu tấm áo choàng ngưu bức a?

    ###

    Tin tức này sau khi lan truyền, những người bên người Giản Nhất Lăng cũng là vẻ mặt mộng bức.

    Người của Giản gia căn bản không nghĩ tới Giản Nhất Lăng sẽ là viện trưởng Lạc Hải Sâm.

    Giữa thành viên bình thường của Lạc Hải Sâm cùng là viện trưởng của Lạc Hải Sâm vẫn có sự khác nhau rất lớn.

    Người của Giản gia vội vàng gọi điện thoại cho Giản Duẫn Mạch xác định tính chân thật của tin tức trên mạng.

    Giản Duẫn Mạch cho bọn họ câu trả lời khẳng định.

    "Lạc Hải Sâm xác thật là do em gái một tay sáng lập."

    Được đến câu trả lời khẳng định, người của Giản gia vừa khiếp sợ lại vui mừng.

    Tiểu Lăng nhà bọn họ cũng quá lợi hại đi?

    Theo sau đó, ngươi tới Giản gia bái phỏng nối liền không dứt.

    Vốn dĩ hai năm trước khi Giản Nhất Lăng cùng Giản Duẫn Mạch là thành viên của Lạc Hải Sâm được công khai, có một lần khách đến thăm Giản gia cũng đặc biệt nhiều.

    Sau đó Giản Nhất Lăng mất tích, những khách đến thăm này cũng liền không có.

    Hiện tại thân phận viện trưởng của Giản Nhất Lăng công khai, người vì Giản Nhất Lăng tới bái phỏng trưởng bối Giản gia so với hai năm còn muốn nhiều hơn.

    Ngạch cửa của Giản gia đều sắp bị những người này san bằng.

    Bởi vì nguyên nhân này, giá cổ phiếu xí nghiệp Giản gia cùng ngày trực tiếp tăng lên.

    Được lợi liên quan còn có Địch gia xí nghiệp.

    Còn có lúc trước đã tuyên bố người thừa kế là Giản Nhất Lăng, Công ty thiết bị y tế Húc Minh, cổ phiếu cũng đi theo tăng mạnh.

    ###

    Tần Xuyên nhìn tin tức liên quan trên màn hình máy tính, đôi mắt dần dần thâm thúy.

    Ngưng trọng giữa mày, tựa hồ cất giấu rất sâu cảm xúc.

    Mạc Thi Vận gõ cửa thư phòng ở phía sau, bưng trà sâm vào cửa, đem trà sâm đặt ở trên bàn sách.

    "Chú ý nghỉ ngơi, anh gần đây đều không có ngủ ngon." Mạc Thi Vận ôn nhu nói với Tần Xuyên.

    "Ân." Tần Xuyên trả lời một tiếng, ngữ khí thực đạm, đôi mắt không có nhìn Mạc Thi Vận.

    Đã hơn một năm tới nay, thái độ của anh đối với Mạc Thi Vận vẫn luôn đều lãnh đạm như vậy.

    Nhưng lại luôn là thực tri kỷ mà cho cô ta hết thảy.

    Cho nên ngay cả chính Mạc Thi Vận cũng không biết Tần Xuyên đối với chính mình rốt cuộc là cái thái độ gì.

    Mạc Thi Vận không dám quấy rầy Tần Xuyên, thực mau liền rời đi thư phòng.

    Tần Xuyên nhìn bóng dáng Mạc Thi Vận rời đi, lại quay đầu nhìn về phía trên màn hình máy tính, trên tin tức kia mang thêm ảnh chụp Giản Nhất Lăng.

    Không giống nhau, chung quy là không giống nhau.

    Có chút đồ vật, một khi xuất hiện lệch lạc, mặt sau mặc kệ nỗ lực như thế nào, đều không có biện pháp lại trở lại quỹ đạo vốn có.

    Anh ta, Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh, Mạc Thi Vận thậm chí còn có Tần Du Phàm đều không thể trở về quá khứ được nữa.
     
    LieuDuong likes this.
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1245: Cô ấy là viện trưởng của chúng tôi! (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vu Hi nhìn thấy tin tức, lại nhìn nhìn Địch Quân Thịnh trước mặt, yếu ớt hỏi, "Thịnh gia, Lăng Thần thật là viện trưởng sao?"

    "Không phải cô ấy thì là cậu à?"

    "Không phải, Thịnh gia, các người cũng quá không có nghĩa khí, tin tức bùng nổ như vậy mà các người cư nhiên vẫn luôn đều gạt tôi! Trái tim tôi nhỏ nha!"

    "Cậu cho rằng gia biết trước sao? Hả?"

    Kỳ thật Địch Quân Thịnh sớm đã có cảm giác, nhưng mà cũng không có chuẩn xác mà đoán được Giản Nhất Lăng chính là viện trưởng Lạc Hải Sâm.

    "Hả?"

    Thịnh gia lúc trước cũng không biết sao?

    Vu Hi nháy mắt cảm thấy chính mình không đáng thương.

    Thịnh gia cũng không biết, vậy anh không biết cũng là chuyện bình thường.

    Thịnh gia chính là người bên gối Lăng Thần đó nha!

    Cùng chung chăn gối, còn không có phát hiện bí mật nhỏ của Lăng Thần.

    Anh liền càng thêm không cần phải nói.

    Bên cạnh Hàn Mông Dự nói, "Thịnh gia, chị dâu nhỏ lợi hại như vậy, cậu nhưng phải cẩn thận một chút, dã nam nhân bên ngoài rất nhiều, còn có rất nhiều người mơ ước đến Lạc Hải Sâm, không cần tôi nói cậu cũng biết, dù sao có thể từ cửa đông đứng đến cửa tây của kinh thành."

    Địch Quân Thịnh nheo nheo mắt, "Gia nuôi lớn, ai đoạt được?"

    Thời điểm thỏ con mười lăm tuổi anh đã theo dõi cô, hiện tại thỏ con hai mươi tuổi, 5 năm, thỏ con cao thêm năm cm, cũng phát triển không ít, tuy rằng so với bạn bè cùng trang lứa thì vẫn nhỏ một chút, nhưng so với năm đó đã "Phì" lên không ít.

    Vu Hi đột nhiên nhớ tới cái gì, "Thịnh gia cậu dưỡng con thỏ vẫn luôn là vì muốn ăn sao?"

    "Bằng không đâu?" Địch Quân Thịnh nhướng mày.

    Ách.. Vu Hi cảm giác những năm đó của mình đều sống uổng phí.

    Thế nhưng đến bây giờ mới phát hiện.

    ###

    Thời điểm Địch Quân Thịnh về đến nhà, Giản Nhất Lăng đang đeo tạp dề ở trong phòng bếp làm cơm.

    Vì muốn đem Địch Quân Thịnh dưỡng thành bộ dáng năm đó, mỗi ngày Giản Nhất Lăng đều biến đổi đa dạng món ăn mà làm cho Địch Quân Thịnh.

    Nếu không phải Địch Quân Thịnh mỗi ngày có lượng vận động sung túc, lúc này đã bị Giản Nhất Lăng dưỡng đến mỡ phì thể tráng.

    Nghe được ở cửa có động tĩnh, Giản Nhất Lăng không có quay đầu lại, "Cơm chiều còn có mười lăm phút nữa là xong."

    Hiện tại nhân vật truyền kỳ đang là tiêu điểm nghị luận sôi nổi trên mạng, đang chuyên chú làm thức ăn cho anh.

    Khóe miệng Địch Quân Thịnh không khỏi giơ lên.

    Địch Quân Thịnh đi đến phía sau Giản Nhất Lăng, dán lên lưng Giản Nhất Lăng.

    "Em chừng nào thì làm viện trưởng Lạc Hải Sâm?"

    Ở trước mặt Vu Hi Hàn Mông Dự bọn họ, Địch Quân Thịnh tự tin tràn đầy, nhưng kỳ thật trong lòng vẫn muốn biết càng nhiều chuyện cùng Giản Nhất Lăng có quan hệ.

    "Ngay từ đầu."

    Vốn dĩ chính là Giản Nhất Lăng chủ đạo sáng lập, đương nhiên là ngay từ đầu cô chính là viện trưởng.

    "Lúc trước đều có những người nào biết?"

    "Anh hai, chú Phong, người của tổng viện Lạc Hải Sâm đều biết."

    "Phong Úy cũng biết sao?"

    Giản Duẫn Mạch liền bỏ đi, anh ấy cũng là người của Lạc Hải Sâm, vì cái gì Phong Úy cũng biết.

    Giản Nhất Lăng nói những người biết chuyện này trong đó cũng chỉ có Phong Úy không phải là người của Lạc Hải Sâm.

    "Chú Phong có hỗ trợ."

    Xây dựng bệnh viện Lạc Hải Sâm yêu cầu vận dụng sức người sức của rất lớn, rất nhiều chuyện còn không chỉ có tiền là có thể làm được.

    Ở phương diện này, Phong Úy cũng có đủ nhân mạch cùng đủ tài nguyên có thể trợ giúp được cho Giản Nhất Lăng.

    "Hỗ trợ xây dựng tổng viện Lạc Hải Sâm?"

    "Đúng vậy."

    Phong Úy cư nhiên một chữ đều không có cùng anh tiết lộ qua.

    Địch Quân Thịnh cúi đầu, ở trên cổ Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng mà gặm cắn, như là vì muốn trừng phạt Giản Nhất Lăng đã gạt anh.

    Giản Nhất Lăng vội vàng né tránh.

    "Bà nội nói, trước khi kết hôn, chúng ta lại không được làm xằng bậy."

    Quả nhiên, Giản lão phu nhân tuy rằng đem người thả trở lại, nhưng mà tuyệt đối sẽ không lại làm Địch Quân Thịnh chiếm được tiện nghi.
     
    LieuDuong likes this.
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1246: Tái hiện cốt truyện đời trước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng chuẩn bị kết hôn, Tần Du Phàm cùng Hồ Kiều Kiều làm phù dâu cho cô.

    Ba người cùng nhau ở trong tiệm áo cưới chọn lựa lễ phục.

    Giản Nhất Lăng tuy rằng vóc dáng không cao, nhưng mà tỉ lệ dáng người cực chuẩn, sau khi mặc vào lễ phục, đẹp đến nỗi Tần Du Phàm cùng Hồ Kiều Kiều nhìn xem đến ngây người.

    "Tôi nếu là nam nhân, tôi nhất định cùng Địch Quân Thịnh đoạt cô." Tần Du Phàm không khách khí mà nói.

    Tần Du Phàm đại khái là quên mất, năm đó cô ấy chính là muốn cùng Giản Nhất Lăng đoạt Địch Quân Thịnh.

    Sau khi kết thúc, thời điểm đang muốn từng người về nhà, lại gặp được Tần Xuyên thuận đường tới đón Tần Du Phàm.

    Đây là cách nhau hai năm, lần đầu tiên Giản Nhất Lăng nhìn thấy Tần Xuyên.

    So với hai năm trước, Tần Xuyên hiện tại thoạt nhìn càng thêm thành thục, càng thêm ổn trọng, nhưng cũng càng thêm làm cho người khác nắm không được.

    Ánh mắt Tần Xuyên nhàn nhạt mà nhìn Giản Nhất Lăng liếc một cái, đưa ra mời với cô, "Tuần sau là sinh nhật của Thi Vận, tôi ở Tần gia tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ấy, Giản tiểu thư cùng Địch thiếu gia hãy đến tham dự."

    Sinh nhật Mạc Thi Vận mời Giản Nhất Lăng đi?

    Tần Xuyên có bị lầm lẫn không?

    Ngay cả những dân mạng đã xem qua tràng phát sóng trực tiếp đều biết Giản Nhất Lăng cùng Mạc Thi Vận quan hệ đối địch, huống chi anh ta?

    Tần Du Phàm tức giận "Anh, anh rốt cuộc muốn làm gì vậy? Anh một hai phải cùng Mạc Thi Vận ở bên nhau em không ngăn được anh, nhưng mà anh ít nhất tôn trọng Nhất Lăng một chút đi? Anh mời cô ấy đi dự sinh nhật Mạc Thi Vận sẽ là cách đối xử với cô ấy sao? Nhất Lăng cứu mạng của dì, còn giúp chúng ta báo thù, anh không thể lấy oán trả ơn!"

    Tần Xuyên không trả lời Tần Du Phàm, đi đến bên cạnh Giản Nhất Lăng, hơi hơi khom lưng, ở bên tai Giản Nhất Lăng nhẹ giọng nói, "Hồi trước cô không phải rất muốn tới dự sinh nhật của cô ấy sao?"

    Hồi trước..

    Là đời trước.

    Thời điểm Mạc Thi Vận sinh nhật22 tuổi, cũng là Tần Xuyên giúp cô ta tổ chức tiệc sinh nhật.

    Buổi tiệc sinh nhật kia không có mời Giản Nhất Lăng, nhưng mà Giản Nhất Lăng đi, đi quấy rối.

    Mà nay năm, vừa vặn là sinh nhật 22 tuổi của Mạc Thi Vận.

    Tần Xuyên biết chuyện phát sinh ở đời trước!

    Giản Nhất Lăng quay đầu, ngóng nhìn Tần Xuyên đứng trước mặt, một người trở nên xa lạ.

    Anh ta một chút một chút, biến trở thành Tần Xuyên ở đời trước.

    "Tôi không đi." Giản Nhất Lăng từ chối.

    "Vì sao không đi?" Tần Xuyên hỏi.

    "Không có lý do đi." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Đời trước Giản Nhất Lăng là bởi vì thích Tần Xuyên, một đời này cô lại không thích anh ta, tự nhiên cũng liền sẽ không có đi làm những chuyện đó.

    Tần Xuyên mặt lạnh một lát, thực mau lại khôi phục như thường, "Cô nếu không tới, công việc làm ăn của Giản gia cùng Địch gia sẽ chịu ảnh hưởng, cô xác định không tới sao?"

    Nói xong Tần Xuyên liền rời khỏi.

    Giản Nhất Lăng đứng tại chỗ, quay đầu nhìn xem bóng dáng Tần Xuyên rời đi, mày hơi hơi nhíu một chút.

    Cô không nghĩ tới, Tần Xuyên sẽ nhớ tới chuyện đời trước.

    Cho nên anh ta hiện tại bắt đầu sẽ lựa chọn bảo hộ Mạc Thi Vận sau đó trả thù cô sao?

    Tần Du Phàm đi đến bên người Giản Nhất Lăng, an ủi Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng cô đừng đau lòng, anh trai tôi mấy năm nay đều không quá bình thường."

    Nghĩ đến Tần Xuyên của hiện tại, tâm tình của Tần Du Phàm không khỏi mà trầm trọng lên.

    "Ân." Giản Nhất Lăng nhưng thật ra không đau lòng.

    Từ lúc bắt đầu cô đối với Tần Xuyên không có tâm tư khác, chỉ là đơn thuần hợp tác.

    Chỉ là sau đó ở chung còn tính là hòa hợp, còn tưởng rằng có thể trở thành bạn bè.

    Kết quả số mệnh chính là số mệnh, có một số việc chung quy là không có biện pháp thay đổi.

    Tần Du Phàm lại thở dài một hơi, "Tôi thậm chí hoài nghi là Mạc Thi Vận hạ mê dược gì đó trên người anh ấy, tôi thật sự không rõ, anh ấy dưới tình huống biết rõ Mạc Thi Vận là con người thế nào, còn một hai phải cùng cô ta ở bên nhau."
     
    LieuDuong likes this.
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1247: Tái hiện cốt truyện đời trước (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng không tính toán đi, nhưng mà Tần Xuyên đem thiệp mời đưa đến công ty Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh nhìn thấy thiệp mời châm biếm một chút, sau đó quyết định mang theo Giản Nhất Lăng đi.

    Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng, "Không cần sợ hắn. Đi xem hắn chơi trò gì."

    Giản Nhất Lăng nghe theo Địch Quân Thịnh ý kiến, vào ngày sinh nhật của Mạc Thi Vận, đáp ứng lời mời tham dự ở buổi tiệc sinh nhật được tổ chức ở biệt thự Tần gia.

    Ngày này nhà cũ Tần gia phi phàm náo nhiệt, rất nhiều người đều là vì Tần Xuyên mà tới.

    Mạc Thi Vận sáng sớm đã thức dậy, dưới sự trang điểm tỉ mỉ của nhà thiết kế, trở nên xinh đẹp rực rỡ, đẹp đến làm người không dời mắt được.

    Mạc Thi Vận nhìn chính mình trong gương mặc một bộ lễ phục nạm kim cương màu trắng, không khỏi mà hoảng hốt.

    Thiên đường địa ngục, chỉ trong một suy nghĩ của Tần Xuyên.

    Trước khi Tần Xuyên đón cô ta tới kinh thành, cô ta sống ở tầng chót nhất của xã hội này, mẹ bị bỏ tù, chính mình không có một công việc đàng hoàng, ở trong một căn phòng trọ rẻ tiền giá 500 đồng một tháng, một ngày ba bữa cơm có thể bỏ bớt liền bỏ bớt.

    Thường thường mà còn bị người khác nhận ra mà tới thóa mạ.

    Cuộc sống nhìn không tới một chút hy vọng, mỗi một ngày tồn tại đều là thống khổ cùng tra tấn.

    Mà hiện tại, cô ta là bạn gái của Tần Xuyên, ở dưới đôi cánh hào quang của anh ta sống cuộc sống mà người khác phải hâm mộ.

    Tuy rằng Mạc Thi Vận cũng không biết Tần Xuyên vì cái gì muốn làm như vậy.

    Nhưng mà cô ta biết, Tần Xuyên là toàn bộ của cô ta, chỉ cần cô ta giữ được trái tim của anh ta, cô ta liền có thể không cần lại trở về cuộc sống trước kia, cô ta liền có thể tiếp tục có được hết thảy của hiện tại.

    Mạc Thi Vận bây giờ còn có một chút không yên tâm chính là, Tần Xuyên đến nay không có chạm qua cô ta.

    Mạc Thi Vận cũng không rõ, anh ta nếu đối với cô ta tốt như vậy, thậm chí để cho cô ta ở trong nhà mình, vì sao lại chưa từng chạm vào cô ta, thậm chí liền một cái hôn đều không có.

    Tuy rằng anh ta đối với cô ta thật sự rất tốt, nhưng chỉ cần không có kết hôn, không có phát sinh quan hệ, trong lòng cô ta liền cảm thấy không thể yên ổn.

    Hôm nay là sinh nhật của cô ta, không biết có cơ hội cùng anh ta xác lập trình tự quan hệ càng sâu hay không.

    Đối diện gương xuất thần, cô ta liền ở trong gương thấy được Tần Xuyên mặc một bộ âu phục tối màu xuất hiện.

    Dáng người anh ta cao gầy, khuôn mặt tuấn lãng, toàn thân lộ ra quý khí, giơ tay nhấc chân ưu nhã có độ.

    Tần Xuyên đi đến phía sau Mạc Thi Vận, đem một sợi dây chuyền nạm toàn bộ là kim cương đeo lên cổ cô ta.

    Nhìn thấy chiếc dây chuyền, trên mặt Mạc Thi Vận hơi hơi nổi lên đỏ ửng.

    Chờ mang xong rồi, Mạc Thi Vận quay người, duỗi tay muốn ôm lấy Tần Xuyên.

    Tần Xuyên lui về phía sau một bước, bất động thanh sắc mà tránh đi, "Các khách mời đều đã tới rồi."

    Sau đó không đợi Mạc Thi Vận phản ứng, Tần Xuyên liền trước một bước hướng phòng tiếp khách mà đi đến.

    Lại là như vậy, Mạc Thi Vận không hiểu anh ta vì cái gì muốn trốn tránh cô ta.

    Trong đại sảnh yến hội của Tần gia, Địch Quân Thịnh nắm tay Giản Nhất Lăng xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.

    Hai người vừa xuất hiện, cơ hồ ánh mắt của mọi người đều rơi xuống trên người hai người.

    Đây là lần đầu tiên sau sau hai năm hai người mới công khai xuất hiện.

    "Đây là Thịnh gia phải không? Không phải nghe nói Thịnh gia bị bệnh sao? Hiện tại thoạt nhìn tinh thần khí lực đều rất tốt, nửa điểm cũng đều không giống người bệnh a!"

    "Giản Nhất Lăng mất tích hai năm, vậy mà hoàn hảo không tổn hao gì đã trở lại, còn có tin tức nói cô ấy chính là viện trưởng của Lạc Hải Sâm, cuộc sống thật là khó có thể đoán trước a."

    "Tôi gần đây nghe nói hai người bọn họ chuẩn bị kết hôn, không biết có phải thật sự hay không."

    "Đính hôn đều đã qua hai năm, hiện tại kết hôn cũng bình thường. Hơn nữa hiện tại Địch gia thế yếu, Giản gia lại đang dần dần lớn mạnh, hai nhà cũng coi như là môn đăng hộ đối."
     
    LieuDuong likes this.
  8. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1248: Tái hiện cốt truyện đời trước (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Địch gia hiện tại không bằng trước, trước kia còn có thể cùng Tần gia có địa vị ngang nhau, hiện tại Tần gia dưới sự dẫn dắt của Tần Xuyên phát triển không ngừng, Địch gia lại đang thụt lùi, chênh lệch giữa hai nhà đã càng lúc càng lớn."

    "Thân thể của Thịnh gia tốt lên không biết chuyện này có thể có sự biến đổi hay không."

    "Tôi thấy cậu ấy dựa vào vị hôn thê của mình để thay đổi cục diện có khả năng tương đối lớn, không phải nghe nói sau khi thân phận của Giản Nhất Lăng cho hấp thụ ánh sáng cổ phiếu của Giản gia liền tăng cao rất nhiều hay sao?"

    Có người khe khẽ nói nhỏ, có người âm thầm quan sát, còn có người đi lên tới cùng hai người chào hỏi.

    Nhưng mà có thể rõ ràng cảm giác ra tới, uy danh Địch gia Thịnh gia đã xa không bằng ngày trước.

    Từ thái độ cùng phản ứng của mọi người liền có thể nhìn ra tới mấy năm nay địa vị của Địch gia ở kinh thành đã có sự giảm xuống rõ ràng.

    Mạc Thi Vận kéo cánh tay Tần Xuyên xuất hiện ở đại sảnh yến hội.

    Tuấn nam mỹ nữ thập phần bắt mắt.

    Giản Nhất Lăng theo ánh mắt mọi người nhìn qua đi.

    Mạc Thi Vận cũng trước tiên thấy được Giản Nhất Lăng.

    Đối diện chỉ một giây đồng hồ, Mạc Thi Vận liền thu hồi ánh mắt của mình, quay đầu mỉm cười mà nói với Tần Xuyên, "Cảm ơn anh vì em chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật tốt đẹp như vậy, đây là bữa tiệc tuyệt vời nhất, cũng em hạnh phúc nhất từ trước đến giờ."

    Tần Xuyên phản ứng tương đối lãnh đạm, "Em thích thì tốt rồi. Cùng tôi đi chào hỏi Địch thiếu gia cùng Giản tiểu thư một cái đi."

    Tần Xuyên đưa Mạc Thi Vận hướng về phía Địch Quân Thịnh bên kia đi đến.

    Sau khi nhận thấy được ý đồ của Tần Xuyên, phản ứng của Mạc Thi Vận có chút không được tự nhiên.

    Nhưng cô ta không dám cãi lời Tần Xuyên, cho nên căng da đầu mà đi tới trước mặt Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh.

    Trên mặt Địch Quân Thịnh như có ý cười như không cười, một đôi mắt mỉm cười mang thêm chế nhạo.

    "Còn nhớ rõ nhiều năm trước ở thành phố Hằng Viễn, bốn người chúng ta cũng là như vậy, không nghĩ tới chỉ chớp mắt 5 năm đi qua." Tần Xuyên nói.

    Địch Quân Thịnh lười nhác mà trả lời lại một câu, "5 năm đi qua, có người thân phận tăng trưởng, phẩm vị lại kém đi."

    Địch gia Thịnh gia vẫn là Địch gia Thịnh gia, ngạo mạn quái đản, làm theo ý mình, ngay cả mặt mũi Tần gia cũng không cho.

    Ở trước mặt đông đảo khách khứa, Địch Quân Thịnh vậy mà lại trào phúng cám chỉ bạn gái hiện tại của Tần Xuyên.

    Mạc Thi Vận hơi rũ đầu không nói một lời.

    Đối mặt với trào phúng, cô ta nén giận.

    Mọi người có chút khẩn trương, cảm giác không khí này có điểm không quá đúng, liền sợ Tần Xuyên giây tiếp theo sẽ phát hỏa.

    Nam nhân khác thường đều chịu đựng không được bạn gái của mình bị người khác trong tối ngoài sáng trào phúng, huống chi người nam nhân này là gia chủ Tần gia, quyền khuynh kinh thành, Tần Xuyên.

    Ra ngoài mọi người dự kiến, sau khi trầm mặc một lát, Tần Xuyên cũng không có phát giận.

    Tần Xuyên nhìn về phía Giản Nhất Lăng, nói, "Còn thích không?"

    Tổ chức tiệc sinh nhật cho Mạc Thi Vận lại hỏi Giản Nhất Lăng có thích hay không thích, vấn đề mà Tần Xuyên hỏi cũng thực sự kỳ quái một ít.

    Buổi tiệc sinh nhật hôm nay, làm giống đời trước y như đúc, ngay cả sợi dây chuyền mà Mạc Thi Vận mang ở trên cổ kia cũng là giống nhau như đúc.

    Giản Nhất Lăng còn nhớ rõ, đời trước, cô đã cùng Mạc Thi Vận đoạt lấy sợi dây chuyền này.

    Trong cuộc bán đấu giá, Giản Nhất Lăng có ý đồ cướp lấy sợi dây chuyền này, đương nhiên cuối cùng cô thất bại, sợi dây chuyền bị Tần Xuyên bắt được tới làm món quà sinh nhật tặng cho Mạc Thi Vận.

    Tần Xuyên dùng hành động của anh ta để nói cho cô biết, anh hiện tại biết chuyện phát sinh ở đời trước.

    Cũng biết cô đã từng thích anh ta, thích đến cố chấp.

    "Không cần tôi thích." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Vấn đề Tần Xuyên hỏi Giản Nhất Lăng làm cho Mạc Thi Vận không khỏi mà khẩn trương lên.

    Cô ta giương mắt nhìn về phía Tần Xuyên, nhìn một bên sườn mặt của Tần Xuyên, Mạc Thi Vận nắm cánh tay Tần Xuyên, tay không khỏi mà khẩn trương một ít.
     
    LieuDuong and Kieugiang nguyen like this.
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1249: Thịnh gia cũng có một ngày trở thành người phụ thuộc vào nữ nhân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau một lúc lâu, Tần Xuyên lạnh nhạt mà xoay người, không có tiếp lời Giản Nhất Lăng.

    Phản ứng của anh ta làm cho người khác sờ không được đầu óc.

    Một khúc nhạc đệm ngắn ngủi trải qua, buổi tiệc sinh nhật tiếp tục.

    Tần Xuyên chuẩn bị cho Mạc Thi Vận một chiếc bánh sinh nhật chín tầng thật lớn.

    Trong sự chúc mừng của mọi người, Mạc Thi Vận trải qua sinh nhật22 tuổi của mình.

    Mạc Thi Vận chắp tay trước ngực, yên lặng cầu nguyện vọng sinh nhật của mình.

    Địch Quân Thịnh cúi đầu, ở bên tai Giản Nhất Lăng nói nhỏ, "Lần sau thời điểm sinh nhật em có muốn anh cũng cho em một buổi tiệc long trọng như vậy hay không? So với bữa tiệc này của cô ta còn muốn náo nhiệt hơn."

    "Không cần." Giản Nhất Lăng từ chối.

    Địch Quân Thịnh câu môi cười, ngữ khí ái muội, "Vậy thời điểm sinh nhật em, chúng ta một chỗ, ai cũng đều không tới."

    "Không cần." Giản Nhất Lăng lại nghĩ tới cái gì làm mặt cô ấy đỏ lên, tim cũng đập nhanh hơn.

    "Thật sự không cần sao? Em không phải muốn sinh bảo bảo sao? Không ở riêng một chỗ không có cách nào sinh nha."

    Địch Quân Thịnh bắt được nhược điểm của Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng do dự một chút, "Sinh. Không cần áo mưa nhỏ."

    "Ân, không cần."

    Ai có thể nghĩ đến, hai người quần áo ngăn nắp cao quý minh diễm biểu tình nghiêm túc mà ở trong buổi tiệc lại khe khẽ nói nhỏ cái nội dung này.

    Sau đó Địch Quân Thịnh lôi kéo Giản Nhất Lăng ra bên trong sân nhảy để khiêu vũ, mang theo điểm tâm ngọt mà cô ấy thích, hai người hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt của những người khác đối với bọn họ.

    Trong những ánh mắt chú ý đến hai người, có một đạo ánh mắt tương đối đặc biệt.

    Anh ta thực mịt mờ, nhưng lại thường thường mà đem ánh mắt rơi xuống trên người bọn họ.

    Mạc Thi Vận thật cẩn thận mà ở bên người Tần Xuyên, cũng không có chú ý tới ánh mắt của Tần Xuyên.

    Trong buổi tiệc, rất nhiều cô gái dùng ánh mắt ái muội mà hướng đến Tần Xuyên, mỗi một người đều là người có xuất thân cao quý tài mạo song toàn.

    Mạc Thi Vận thực khẩn trương, cho nên một tấc cũng không rời mà ở bên cạnh anh ta.

    Giản Nhất Lăng đối với cô ta ngược lại không có sự uy hiếp lớn như vậy, bởi vì Giản Nhất Lăng có Địch Quân Thịnh, tình cảm của hai người thực ổn định, Giản Nhất Lăng sẽ không tới mơ ước Tần Xuyên.

    Sau khi Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng nhảy xong một đoạn, liền có người lại đây cùng Địch Quân Thịnh và Giản Nhất Lăng chào hỏi.

    Trên gương mặt bọn họ là nụ cười tươi, nhưng lực chú ý chủ yếu lại không phải ở trên người Địch Quân Thịnh, mà là ở trên người Giản Nhất Lăng.

    Bộ dáng của cô gái nhỏ kiều tiếu, thoạt nhìn là kiểu người sẽ phải được đặt dưới cánh chim của một người để bảo hộ.

    Nhưng cô ấy là viện trưởng Lạc Hải Sâm, vậy thì mọi người liền không thể dùng giống ánh mắt như vậy mà đối đãi với cô ấy.

    Vài người vây quanh Giản Nhất Lăng, biểu hiện đến có chút quá mức ân cần.

    "Giản viện trưởng, thực vinh hạnh có thể ở chỗ này nhìn thấy cô. Tôi mời cô một ly."

    "Cám ơn, tôi không uống rượu." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "À à à, là tôi không đúng."

    Cô gái nhỏ vừa thấy liền sẽ không uống rượu, uống chút sữa bò nước trái cây tương đối thích hợp.

    "Giản viện trưởng thật là tuổi trẻ tài cao, tuổi trẻ như vậy, mà lại có khả năng như vậy."

    "Không sai không sai, Giản viện trưởng là người đầu tiên ở tuổi này đã đạt được thành tựu tối cao mà tôi gặp được."

    "Đặc biệt Giản viện trưởng không chỉ là người lợi hại, lớn lên còn là thật xinh đẹp. Những người gọi là minh tinh so với Giản viện trưởng đều kém xa."

    "Giản viện trưởng khi nào ở địa phương khác mở thêm phân viện, nếu có yêu cầu gì, hãy suy xét chúng tôi một phần."

    Mấy người tôi liếc anh anh liếc tôi, anh một câu tôi một ngữ mà khen Giản Nhất Lăng.

    Địch Quân Thịnh ngược lại bị vắng vẻ.

    Địch Quân Thịnh cũng không tức giận, trên mặt còn ngậm nghiền ngẫm cười.

    Nếu là mấy năm trước, tuyệt đối không có người sẽ nghĩ đến, Địch Quân Thịnh anh cũng có ngày trở thành người phụ thuộc vào nữ nhân của chính mình.

    Loại cảm giác này, giống như cũng không kém.
     
    LieuDuong likes this.
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1250: Người của Tuần Vực như thế nào tới?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời điểm buổi tiệc đang được tiến hành đến một nửa, một nhóm khách mời đặc thù đến hiện trường buổi tiệc.

    Bọn họ tây trang giày da, hành động có tố, không giống thương nhân bình thường càng giống quân nhân đã được huấn luyện qua.

    Bọn họ không phải là bạn bè làm ăn bình thường của Tần gia.

    Những người này đến Hiệp hội nghiên cứu khoa học tự nhiên Tuần Vực.

    Trên trang phục của bọn họ có biểu tượng đặc thù.

    Người sáng suốt liếc mắt một cái liền nhìn ra tới thân phận của bọn họ.

    Người đi đầu chính là một nam nhân bốn năm chục tuổi, khung xương to rộng, biểu tình ổn trọng, thoạt nhìn rất có tư lịch.

    Người của Tuần Vực xuất hiện khiến cho mọi người trong buổi tiệc chú ý cùng suy đoán.

    "Người của Tuần Vực như thế nào tới?"

    Danh tiếng của Tuần Vực rất nhiều người đều đã nghe nói qua, đây là một tổ chức khổng lồ lại thần bí.

    Có thể trở thành người cao tầng trong hiệp hội này, đều không phải người bình thường.

    "Tôi nghe nói trở thành thành viên của Tuần Vực tất nhiên là có chỗ hơn người. Nhưng có thể làm người của Tuần Vực tới vì hắn mà tới dự tiệc sinh nhật, vậy khẳng định không chỉ là thành viên đơn giản như vậy."

    "Tôi lớn mật mà suy đoán, Tần tiên sinh ở khẳng định có địa vị không thấp trong Tuần Vực."

    "Tần tiên sinh có thật lớn mặt mũi nha, ngay cả người của Tuần Vực cũng đều tới vì tiệc sinh nhật mà anh ấy tổ chức."

    "Mấu chốt còn không phải là tiệc sinh nhật của anh ấy, chỉ là tiệc sinh nhật của bạn gái anh ấy cũng đã tới, có thể thấy được địa vị của Tần Xuyên ở Tuần Vực."

    "Đây chính là Tuần Vực, một tồn tại siêu cường đại giấu ở sau lưng các tổ chức lớn trên thế giới."

    "Tần tiên sinh quả thật là nhân trung long phượng, hiện giờ hoàn toàn xứng đáng là kinh thành đệ nhất nhân."

    Tuần Vực đã đến làm mọi người tham gia buổi tiệc nhịn không được cảm khái sự cường đại của Tần Xuyên.

    Đại biểu của nhóm Tuần Vực đi tới trước mặt Tần Xuyên, nam nhân đi đầu chào hỏi Tần Xuyên, "Xin lỗi Tần tiên sinh, lâm thời có việc đã tới chậm một chút, hy vọng ngài không cần để ý."

    "Không có việc gì, ngài có thể đến đây tôi cùng Thi Vận đã thực vinh hạnh." Tần Xuyên mỉm cười cùng đối phương bắt tay.

    Hai người thoạt nhìn bộ dáng rất quen thuộc.

    Quả nhiên các khách mời suy đoán đúng, Tần Xuyên cùng Tuần Vực đều có quan hệ vô cùng mật thiết.

    Nam nhân Tuần Vực hỏi, "Vị này chính là tiểu thư Thi Vận thọ tinh của hôm nay đi? Thật sự thật xinh đẹp, cùng ngài thực đăng đối."

    Được khen ngợi, Mạc Thi Vận thẹn thùng mà rũ đầu xuống.

    Hôm nay cô ta là tiêu điểm của mọi người.

    Mặc kệ là cá sấu khổng lồ trong thương nghiệp, hay là đại lão chính giới, cũng hoặc là tổ chức đặc thù giống như Tuần Vực vậy.

    Mạc Thi Vận mãn nhãn hạnh phúc mà chuyển hướng nhìn Tần Xuyên bên cạnh.

    Cô ta biết hết thảy những cái này đều là anh ta mang lại cho nàng.

    Tần Du Phàm nhịn không được ở trong lòng trợn trắng mắt.

    Ngươi thẹn thùng cái rắm a thẹn thùng.

    Lúc trước làm nhiều chuyện ghê tởm như vậy, da mặt dày máy khoan đều không nhất định có thể đi vào.

    Hiện tại được người khen hai câu xinh đẹp mặt liền thẹn thùng, làm vậy cho ai coi?

    Ánh mắt của Tần Xuyên lại không có ở trên người Mạc Thi Vận, "Cám ơn đã khen ngợi, mọi người đều đi đường xa vất vả mà đến."

    "Không vất vả không vất vả, người khác mời có thể không đến, nhưng Tần lão đệ mời chúng ta sao có đạo lý không đến chứ?"

    Quả nhiên, lời nói của người Tuần Vực lại một lần nghiệm chứng phỏng đoán của mọi người.

    Quan hệ của Tần Xuyên cùng Tuần Vực, quả nhiên không giống tầm thường.

    Tần Xuyên cho người đưa nhóm người Tuần Vực đến thư phòng anh ta, sau đó liền rời đi hội trường buổi tiệc, trước khi đi dặn dò Tần Du Phàm hỗ trợ tiếp đón khách mời.

    Trong lòng Tần Du Phàm tràn đầy cảm giác không tình nguyện lại không thể không hỗ trợ.

    Mạc Thi Vận không có cách nào tiếp đón nhiều khách mời có công việc làm ăn lui tới với Tần gia như vậy.

    Cô ta liền cả tên người cũng không biết được đầy đủ.

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh trên mặt treo nụ cười, ưu nhã mà giơ chén rượu, lười biếng mà phẩm.

    Bên trong ly đựng rượu có chân dài chính là nước sôi để nguội, nhưng mà Địch Quân Thịnh uống đem lại cảm giác giống như đang phẩm rượu trắng vậy.
     
    LieuDuong likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...