Trọng Sinh [Edit] Vợ Cay Cú Đình Công: Vợ Yêu Của Tổng Tài - Bạch Đậu Đậu

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Nghiên Di, 3 Tháng mười một 2021.

  1. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng ba 2023
  2. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 231: Cửa hàng nhỏ mở vào đêm mưa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bụng của Tôn Đặc Mộng ngày càng lớn, mà chứng trầm cảm sau sinh của Đường Nhan ngày càng trầm trọng.

    Mà cho đến lúc này, Ti Nhược Tiêu làm nhiệm vụ ở rể ba năm, cũng đã hoàn thành một năm.

    Có thể nói mọi người đều đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ có Đường Nhan là ngày càng đi xuống.

    Sau khi Đường Nhan trầm cảm, thể trọng giảm một chút, bây giờ nặng một trăm năm mươi cân.

    Hôm nay, Tần Mục Chu đã thương lượng với Tôn Đặc Mộng, đến bệnh viện kiểm tra, sau đó ghé qua thăm Đường Tống và các vệ sĩ của Đường gia. Hơn nữa, nghe nói hôm nay Tôn Vân Đoạn cũng đến bệnh viện, còn có thể ăn trưa với Tôn Vân Đoạn.

    Cứ như vậy, họ đến bệnh viện, kết quả là họ không chỉ gặp Đường Tống và Tôn Vân Đoạn, mà còn gặp Đường Nhan và Long Liên Tâm trong phòng của Đường Tống.

    Điều này rất xấu hổ, bởi vì mọi người cũng biết chuyện trước đây Tôn Đặc Mộng và Đường Nhan tranh giành Tần Mục Chu.

    Kể từ khi Long Liên Tâm ra tù, cả người dường như đã thay đổi, trở nên dịu dàng và khiêm tốn.

    Long Liên Tâm nói với Tôn Đặc Mộng: "Cô Tôn, hôm nay tôi muốn đến thăm Tiểu Tống, nhưng Nhan nhi nhà tôi bây giờ không thể rời đi, vì vậy tôi đã mang con bé theo."

    "Đường Nhan sao vậy?" Dù sao bọn họ cũng từng là bạn, cho nên Tôn Đặc Mộng vẫn quan tâm hỏi.

    "Cám ơn cô Tôn quan tâm, Nhan nhi nhà tôi không sao." Long Liên Tâm nói, nước mắt đột nhiên rơi xuống, "Con bé chỉ là.. bị trầm cảm sau sinh.."

    Trong mắt Tần Mục Chu lộ ra vẻ đau lòng, Tôn Đặc Mộng chú ý tới ánh mắt thoáng qua này.

    Tôn Đặc Mộng trong lòng cảm thấy rất buồn, cô biết bây giờ Tần Mục Chu và Đường Nhan thực sự không có gì, Tần Mục Chu cũng đã cố gắng để trở thành một người chồng tốt của cô, làm một người cha tốt của con họ.

    Nhưng mà, ánh mắt của Tần Mục Chu vừa rồi lại chứng minh trong lòng Tần Mục Chu vẫn có Đường Nhan, hiện tại anh toàn tâm toàn ý đối tốt với mình, mà không nghĩ tới Đường Nhan. Đó là bởi vì anh có tinh thần trách nhiệm, tinh thần trách nhiệm khiến của anh làm anh kiềm chế suy nghĩ của mình về Đường Nhan.

    Sau đó, Tôn Đặc Mộng cũng không còn đến thăm Đường Tống cùng Tần Mục Chu, thậm chí cô còn đổi bệnh viện cho lần khám thai tiếp theo, không bao giờ đến bệnh viện đó nữa.

    Thương cân động cốt một trăm ngày, Đường Tống cùng đám vệ sĩ kia thật sự nằm ở bệnh viện một thời gian dài mới có thể xuất viện, may mà khôi phục rất tốt.

    Sau khi xuất viện, bọn họ không ai bị tàn phế, xem ra tuổi trẻ thật tốt, hồi phục rất tốt.

    Kể từ khi Tần Mục Chu biết Đường Nhan bị trầm cảm, anh vẫn luôn tự trách mình, bởi vì anh cảm thấy khi Đường Nhan như vậy, anh còn nói với cô ta chuyện Mạc Nhiên có người phụ nữ khác, cho nên Đường Nhan mới bị trầm cảm.

    Tần Mục Chu cho rằng Đường Nhan trầm cảm là do mình gây ra nên sau đó rất ít khi cười.

    Càng đáng sợ hơn nữa là vừa nhìn thấy bụng bầu của Tôn Đặc Mộng, anh sẽ nghĩ tới Đường Nhan đã từng là sản phụ, nhưng sinh xong cô ta còn mắc chứng trầm cảm sau sinh.

    Điều này khiến Tần Mục Chu hiện tại không thể đối mặt với Tôn Đặc Mộng, anh bắt đầu thường xuyên tăng ca, cho dù không tăng ca cũng cố ý về nhà muộn.

    Mưa đêm ở thành phố A thật đẹp, hôm nay Tần Mục Chu lại cố ý về nhà muộn. Nhưng hiện tại anh cũng không biết nên đi nơi nào, cả ngày ở công ty, cũng không muốn ở nơi đó nữa, đêm mưa, quán ven đường cũng đóng cửa, nếu không, anh thật muốn đi đến quán ven đường nơi lần đầu tiên gặp Đường Nhan và ăn một bát bún ốc.

    Tần Mục Chu bật cần gạt nước, lau sạch nước mưa trên kính, nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một lớp mưa bụi.

    Dù có gạt bao nhiêu lần, Tần Mục Chu vẫn không thể nhìn rõ đường phía trước.

    Tần Mục Chu sợ rằng điều này sẽ gây ra tai nạn, vì vậy anh dừng xe, đỗ xe bên đường, hơn nữa còn bật đèn trước sau, đèn nhấp nháy cảnh báo nguy hiểm.

    Tần Mục Chu quyết định đi bộ về nhà, đúng vậy, đi bộ vào đêm mưa.

    Đây dường như là lựa chọn tốt nhất của Tần Mục Chu bây giờ, mưa có thể khiến người ta tỉnh táo.

    Đột nhiên, Tần Mục Chu nhìn thấy trước mặt có một cửa hàng sáng đèn, Tần Mục Chu bước nhanh đi tới. Anh thấy một cửa hàng tên lạ hoắc: Trở về quá khứ.

    "Chàng trai, có muốn vào ăn cơm không?" Ông chủ nhìn Tần Mục Chu hỏi.

    Không đợi Tần Mục Chu phản ứng lại, ông chú đã kéo Tần Mục Chu vào cửa hàng của mình.

    "Trời mưa, sao cậu ra ngoài không mang ô vậy?"

    "Tôi không có nơi nào đi." Tần Mục Chu thuận miệng nói.

    "Vậy trong túi cậu có tiền không?"

    "..."

    Tần Mục Chu sửng sốt một chút, "Ừm.. Có."

    "Vậy tối nay cậu ngủ ở chỗ tôi đi." Ông chú nói: "Không có chỗ đi cũng không sao, chỉ cần có tiền là được, chỗ tôi có thể ở, cũng có thể ăn cơm. Khăn tắm đây, cậu cầm trước đi, lau mình đi! Cả người cậu đều là nước mưa, khăn mặt cũng không đủ, chỉ có thể lấy khăn tắm."

    "Chú." Tần Mục Chu cầm lấy khăn tắm, "Chú có chắc nơi này có thể ăn cơm và ở lại không?"

    "Đương nhiên!" ông chú tự hào nói: "Nhà gỗ này là do chính tay tôi xây dựng, gian phòng nhỏ này dùng để ăn uống, dãy nhà gỗ phía sau có thể ở, cậu nhìn người ăn trong cửa hàng này, đều ở lại chỗ tôi, họ đến đây ăn tối, cũng chỉ có đứa ngốc cậu mới đến đây trong đêm mưa như thế này."

    "Chú, nơi này là trung tâm thành phố, nơi này không phải đã bị phá bỏ từ lâu rồi sao? Tại sao chỗ của chú còn chưa bị phá bỏ?"

    "Bởi vì tôi không muốn phá bỏ và dời đi nơi khác." ông chú nói, "Tôi đã có một người yêu nhiều năm trước, nhưng cô ấy đã kết hôn với người khác. Tôi cũng không còn cách nào, cũng chỉ có thể tìm một người phụ nữ để kết hôn. Sau đó, cô ấy ly hôn, muốn bên tôi, nhưng tôi đã từ chối. Vài năm trước, dì của cậu sức khỏe không tốt, qua đời, tôi vẫn luôn không tái hôn. Ngôi nhà này là phòng tân hôn tôi hứa cưới của người phụ nữ, sau nhiều năm, hiện tại tôi không biết cô ấy đang ở đâu, vì vậy mặc kể nhà phát triển nào yêu cầu tôi chuyển đi, cho dù giá có cao đến đâu, tôi cũng không muốn chuyển đi, tôi chỉ muốn ở đây, chờ đợi cô ấy quay lại."

    "Vậy, cửa hàng này tên là Trở về quá khứ?"

    "Đúng vậy." ông chú gật đầu, "đúng rồi, cậu ăn gì?"

    "Ừm.." Tần Mục Chu liếc nhìn khách sạn năm sao sáng sủa đối diện với cửa hàng, sau đó nói: "Lấy món sở trường của chú đi!"

    "Món sở trường của tôi, cậu có ăn được không? Mùi hơi nồng."

    "Là gì?"

    "Bún ốc."

    "Lấy cái đó đi!" Tần Mục Chu ngồi trong cửa hàng đổ nát, ăn món bún ốc do chính ông chú làm.
     
  3. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 232: Đường Nhan tiếp tục giả vờ trầm cảm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh lại nhớ đến lần đầu tiên anh và Đường Nhan gặp nhau.

    Khi đó hai người cũng ăn bún ốc, hôm nay anh không đến khách sạn năm sao ở lại và ăn cơm, anh ở đây, ăn bún ốc do ông chú làm.

    Sáng hôm sau, khi Tần Mục Chu chuẩn bị rời đi, ông chú nói một câu: "Cậu bé, trên đời không có chuyện gì là không nghĩ được, muốn theo đuổi điều gì thì đi nhanh đi, đừng quan tâm đến ánh mắt của người khác. Đừng đợi đến khi cậu bằng tuổi tôi, có hối hận cũng không được."

    Tần Mục Chu nhìn ông chú một cái rồi cúi đầu đi một đoạn, bưng tô bún ốc mà ông chú vừa mới làm lên chiếc xe tối qua anh đậu bên đường.

    Anh để bún ốc lên ghế phụ, sau đó gọi cho Đường Nhan.

    "Tần Mục Chu? Anh gọi em có chuyện gì?"

    "Em đang ở đâu?"

    "Em ở nhà!"

    "Được, hiện tại anh đi tìm em."

    Tần Mục Chu lái xe đến Đường gia, anh đã từ chối các cuộc gọi của Tôn Đặc Mộng từ đêm qua. Bây giờ Đường Nhan đã xác định Đường Nhan ở Đường gia, anh không cần phải mở lại điện thoại.

    Tần Mục Chu tắt điện thoại, đến Đường gia, anh lấy bún ốc trên ghế phụ lái rồi bước vào biệt thự của Đường gia.

    Tần Mục Chu một đường đi vào đại sảnh, giải thích anh tới tìm Đường Nhan.

    Điều này khiến Đường gia kinh ngạc, nhưng sau khi nghĩ lại, Đường Nhan thực sự cần một người khuyên mình, vừa lúc mấy ngày nay Đường Nhan luôn nói Tần Mục Chu yêu cô ta.

    Vì vậy, người Đường gia cũng không ngăn cản Tần Mục Chu, để Tần Mục Chu lên lầu tìm Đường Nhan.

    Đường Nhan thấy Tần Mục Chu tới thật sự rất vui, Tần Mục Chu đối với Đường Nhan cũng là thật lòng, cho nên khi anh khuyên Đường Nhan cũng rất kiên nhẫn.

    Nhưng hiện tại Tần Mục Chu vẫn rất có nguyên tắc, anh cảm thấy hiện tại mình và Tôn Đặc Mộng đã là vợ chồng, trong bụng Tôn Đặc Mộng còn còn đứa con của anh nên anh không thể có lỗi với Tôn Đặc Mộng.

    Vì vậy, yêu cầu của Tần Mục Chu đối với bản thân là: Giúp Đường Nhan thoát khỏi trầm cảm, nhưng tuyệt đối không được có lỗi với Tôn Đặc Mộng.

    "Ăn bún ốc đi, tôi đặc biệt mang tới cho em."

    Lúc Đường Nhan ăn bún ốc, Tần Mục Chu đang lau nước canh dính trên khóe miệng của cô ta.

    "Bún ốc ngon thật." Đường Nhan nói, "Đáng tiếc, người nhà em chỉ cho tôi uống thuốc, không cho ăn bún ốc."

    "Ngoan, bún ốc có thể ăn, nhưng thuốc cũng phải uống, nếu không thì làm sao mà khỏe được? Đúng rồi, em uống thuốc gì? Bình thuốc thuốc trị bệnh này hình như làm người ta béo lên thì phải? Tại sao em lại gầy đi?"

    "Hắc hắc.." Đường Nhan cười thần bí, "Em nôn hết thuốc ra, bọn họ cũng không biết, em không muốn tăng cân nữa, chỉ khi em gầy hơn trước, Mạc Nhiên mới một lần nữa lại yêu em."

    "Đường Nhan, em phải biết, hiện tại em chỉ là trầm cảm, không phải ngốc, em có thể đừng nói những lời ngu xuẩn như vậy nữa được không? Em tin anh, uống thuốc đúng giờ mới có thể khỏe lại, khỏe lại mới càng xinh đẹp, bây giờ trông em không ổn chút nào!"

    Sau khi Đường Nhan ăn bún ốc xong, Tần Mục Chu nhìn cô ta uống thuốc, sau đó ở bên cả ngày, sợ một khi anh đi, Đường Nhan sẽ nôn ra thuốc.

    Sau đó, mỗi ngày Tần Mục Chu đều đến khuyên Đường Nhan, tình trạng của Đường Nhan càng ngày càng tốt hơn.

    Nhưng Đường Tống dường như không thể chịu đựng được nữa, hôm nay, như thường lệ, Tần Mục Chu đỗ xe trước cổng biệt thự của Đường gia, sau đó lấy đồ ăn ngon mang đến cho Đường Nhan.

    Nhưng sau khi xuống xe, anh mới để ý thấy Đường Tống đã đứng bên cạnh chờ anh.

    "Anh rể." Tần Mục Chu chào Đường Tống.

    "Cậu muốn gọi tôi là anh rể, hay là Chú hai?"

    "Anh rể, anh có ý gì? Anh là bạn trai của chị vợ em, me gọi anh là anh rể là bình thường mà?"

    "Nếu cậu cưới Nhan nhi, vậy không cần gọi tôi anh rể, ngược lại gọi tôi Chú hai."

    "Anh rể, anh.."

    "Tần Mục Chu, người thông minh không nói dài dòng. Cậu còn chưa chết tâm với Nhan nhi sao? Cậu phải biết hiện tại cậu là đàn ông đã có vợ. Là đàn ông đã có gia đình, cậu còn chưa ly hôn, lại thân thiết với cháu tôi như vậy, hơn nữa cháu tôi cũng chưa ly hôn, người làm chú hai này rất tức giận. Đổi một góc độ khác mà nói, Tôn Đặc Mộng là em gái của bạn gái tôi, tương đương với em gái tôi, cậu là em rể của tôi. Em gái tôi bây giờ còn đang mang thai đứa con của cậu, cậu cứ như vậy mỗi ngày chăm sóc người phụ nữ khác, tôi làm anh rể cũng phải tức giận! Cho nên, mặc kệ cậu theo góc độ nào mà nói, tôi đều rất giận cậu."

    "Ý anh là sao?"

    "Rời khỏi Nhan nhi, bây giờ Tôn Đặc Mộng vẫn đang mang thai đứa con của cậu! Cậu phải sống thật tốt với con bé! Về phần Nhan nhi bên này, con bé có cuộc sống của riêng mình. Nếu sau này con bé thực sự ly hôn với Mạc Nhiên, tôi sẽ sắp xếp một cuộc hôn nhân tốt cho con bé."

    Tần Mục Chu suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Được, anh rể, anh có thể để em vào ở cùng Nhan nhi một ngày cuối cùng không?"

    "Được!"

    Tần Mục Chu lại đến phòng của Đường Nhan, anh đưa cho Đường Nhan một quả cầu thủy tinh, anh biết bây giờ Đường Nhan rất thích những thứ của cô gái nhỏ như thế này.

    Tần Mục Chu vốn nghĩ anh vẫn có thể tặng nhiều quà cho Đường Nhan, nhưng anh không ngờ đây sẽ là lần cuối anh tặng quà cho Đường Nhan.

    Vừa rồi những lời Đường Tống nói đều đúng, anh làm như vậy, không chỉ vì Đường Nhan, mà còn vì Tôn Đặc Mộng.

    Đối với Đường Tống, hai người phụ nữ này là người ông muốn bảo vệ.

    Cho nên, Đường Tống tức giận cũng là bình thường, hơn nữa Đường Tống đã bao dung anh rất lâu, anh thật sự là không biết tốt xấu.

    Kỳ thật, sau một thời gian dài điều trị, uống thuốc và sựu khuyên bảo của Tần Mục Chu, tình trạng của Đường Nhan đã bình phục, hiện tại cô ta đã thực sự là một người bình thường.

    Nhưng Đường Nhan vẫn giả vờ cô ta không khỏe, bởi vì cô ta đã lên kế hoạch trả thù, cô ta biết cô ta chắc chắn sẽ không dành phần còn lại của cuộc đời mình với Mạc Nhiên, vì vậy cô ta muốn tìm một người chồng thích hợp cho mình.

    Đường Nhan cảm thấy Tần Mục Chu là người thích hợp nhất, vì vậy cô ta vẫn giả vờ bị bệnh, cô ta muốn Tần Mục Chu đến bên cô ta mỗi ngày, cô ta muốn vun đắp tình cảm với Tần Mục Chu, cô ta muốn Tôn Đặc Mộng ghen, cãi nhau với Tần Mục Chu.

    Nhưng điều mà Đường Nhan không ngờ tới là chú thứ hai của cô ta thực sự đã phá hỏng kế hoạch của cô ta, chú thứ hai của cô ta sẽ không để Tần Mục Chu đến Đường gia nữa.

    Nhưng điều này không khiến Đường Nhan bận tâm, cô ta tiếp tục giả vờ trầm cảm, cô ta nói cô ta không muốn ở trong ngôi nhà này nữa, cô ta nói cô ta sẽ sống ở bên ngoài.
     
  4. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 233: Đường Nhan lấy cái chết uy hiếp Tần Mục Chu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trẻ con khóc có sữa ăn, Đường Nhan làm ầm ĩ như vậy, ai cũng sợ cô ta nghĩ quẩn trong lòng, nên đồng ý để cô ta chuyển ra ngoài ở.

    Đường gia đã tìm một khách sạn năm sao cho Đường Nhan, vì để đảm bảo an toàn cho cô ta, đồng thời để Long Liên Tâm cũng ở lại khách sạn.

    Sau khi đến khách sạn, Đường Nhan gọi điện cho Tần Mục Chu.

    "Xin chào? Tần Mục Chu, em đã gửi cho anh tên khách sạn và số phòng, anh phải đến đây trong vòng nửa giờ. Nếu nửa giờ sau anh vẫn chưa đến, em sẽ nhảy khỏi lầu xuống khách sạn!"

    Đường Nhan cúp điện thoại, Long Liên Tâm còn tưởng rằng cô ta vẫn chưa khỏe, vội vàng an ủi: "Tiểu tổ tông, chúng ta không thể làm như vậy, hiện tại Tần Mục Chu không tới tìm con, đó là bởi vì con đã khỏe!"

    "Mẹ, con rất khỏe." Đường Nhan nghiêm túc nói: "Con nói thật, sở dĩ hiện tại con còn giả vờ không khỏe là vì con muốn bắt đầu kế hoạch tiếp theo."

    Long Liên Tâm có chút nghi hoặc, Đường Nhan nói tiếp: "Mẹ, mẹ còn nhớ mấy lần gần đây bác sĩ đều không lấy được kết quả xét nghiệm sao? Đó là bởi vì con đã khỏi bệnh, hiện tại chỉ là giả bộ thôi."

    "Nhan nhi, con thật sự không có sao chứ? Con đứa nhỏ này, tại sao không nói thật với mẹ?"

    "Ở nhà không tiện." Đường Nhan nói, "Để con nói cho mẹ biết kế hoạch tiếp theo của con trước."

    Sau khi nghe được kế hoạch của Đường Nhan, Long Liên Tâm không khỏi thở dài, con gái mình quả nhiên đã trưởng thành rồi. Trải qua nhiều như vậy, Đường Nhan thật sự còn tàn nhẫn hơn bà ta.

    Long Liên Tâm bật chế độ ghi âm của điện thoại, đặt nó vào một góc phòng và đi ra ngoài.

    Quả nhiên, Tần Mục Chu đến khách sạn, vừa vào phòng liền phát hiện Đường Nhan không mặc gì.

    "Nhan nhi, em đang làm gì vậy?"

    "Muốn em đi!"

    "Không được. Anh không thể làm chuyện có lỗi với Tôn Đặc Mộng và em."

    "Anh đã có lỗi với hai bọn em rồi. Chẳng lẽ tim bên ngoài.. không phải gọi là lừa dối sao? Suốt thời gian qua anh vẫn đến vẫn giấu Tôn Đặc Mộng Đường gia chăm sóc em. Anh đã lừa dối cô ấy, còn lừa dối cả tim mình nữa. Khoảng thời gian này anh tâm trí rối loạn, anh nói là muốn khuyên em, nhưng em cảm thấy anh đối với em tốt như vậy, nhưng anh cũng là chồng của Tôn Đặc Mộng, cho tới bây giờ em đều không có từ bỏ được anh, cho nên em cũng không khuyên được em, mà ngược lại làm cho em càng hãm sâu hơn, ở trong biển sâu mờ mịt, bị lạc mất phương hướng của chính mình."

    "Vậy em muốn thế nào?"

    "Anh muốn em, nếu không em liền nhảy từ đây xuống!"

    Đường Nhan nói, mở cửa sổ phòng khách sạn, "Em đếm đến ba.".

    "Nhan nhi, nghe anh nói."

    "Ba!"

    "Nhan nhi, em đừng làm như vậy!"

    "Hai!"

    "Nhan nhi, em thu chân lại, đừng dọa ta!"

    "Một!"

    "Anh đồng ý!"

    Cứ như vậy, dưới sự ép buộc của Đường Nhan, Tần Mục Chu đã quên lời thề với Tôn Đặc Mộng, muốn Đường Nhan.

    Mà hết thảy những điều này đã được điện thoại của Long Liên Tâm ở một góc của khách sạn ghi lại, ưu điểm của điện thoại di động của Long Liên Tâm là chức năng ghi âm đặc biệt mạnh mẽ.

    Nhưng Đường Nhan đã không ngay lập tức cầm đoạn video đến gặp Tôn Đặc Mộng, bởi vì cô ta có kế hoạch khác để thực hiện, cô ta muốn quay về bên cạnh Mạc Nhiên trước, lấy sạch tài sản của Mạc gia.

    Về phần Tần Mục Chu, cô ta giữ lại làm lốp dự phòng cho mình, khi cô ta tiêu hết tài sản của Mạc gia và ly hôn với Mạc Nhiên, cô ta sẽ lại ở bên Tần Mục Chu.

    Một dặm hành trình, bắt đầu bước đầu tiên. Hiện tại, ưu tiên hàng đầu là giảm cân và chăm sóc da.

    Dù sao, nếu không làm mình xinh đẹp, làm sao có thể trở về bên cạnh Mạc Nhiên? Mà nếu cô ta không trở về bên Mạc Nhiên, làm thế nào cô ta có thể thực hiện kế hoạch tiếp theo?

    Vì vậy, Đường Nhan bắt đầu chăm chỉ làm cho mình đẹp lên, kỳ thực dưỡng da chỉ là thứ yếu, bởi vì nếu không có hiệu quả, đến bệnh viện thẩm mỹ là được, cô ta cũng có thể trang điểm!

    Nhưng giảm cân thực sự cấp bách, để giảm cân nhanh chóng, Đường Nhan đã thực sự liều mạng, cô ta đã mua rất nhiều đồ uống có vi khuẩn axit lactic và thuốc nhuận tràng.

    Bây giờ mỗi bữa cô ta ăn rất ít, cũng kịch liệt vận động, nếu đói liền uống đồ uống có vi khuẩn axit lactic, hai ngày đo cân nặng một lần. Nếu hơn hai ngày cân nặng không có giảm xuống, cô ta liền trực tiếp uống thuốc nhuận tràng với đồ uống giảm cân.

    Đúng vậy, vi khuẩn axit lactic cộng với thuốc nhuận tràng, hoàn toàn là hành hạ bản thân để khiến bản thân gầy đi.

    Đường Nhan biết như vậy đối với thân thể không tốt, nhưng hiện tại cô ta cảm thấy giảm cân mới là quan trọng nhất, cho dù đối với thân thể không tốt, cũng không phải là bệnh nan y!

    Cứ như vậy, Đường Nhan đã giảm cân với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, Long Liên Tâm đã nhiều lần nhắc nhở cô ta phải chú ý đến sức khỏe của mình. Nhưng bây giờ Đường Nhan thực sự kiên trì, cũng rất liều lĩnh, vì giảm cân, cô ta cái gì cũng không quản.

    Lúc này Long Liên Tâm mới ý thức được, đứa con gái mà mình nuôi nấng bao nhiêu năm hóa ra lại là một người như vậy, cô ta thực sự quá kiên quyết, cũng rất dũng cảm.

    Nhìn thấy con gái mình có tiền đồ như vậy, có nghị lực như vậy, Long Liên Tâm thực sự cảm thấy rất vui mừng.

    Khách sạn năm sao bọn họ ở có một phòng tập thể dục chuyên dụng, Đường Nhan thực sự không thích thể thao, nhưng cô ta đặc biệt thích đi bộ trên máy chạy bộ.

    Đúng vậy, đi bộ.

    Cô ta không thích chạy, nhưng cô ta thích đi bộ, ngoại trừ ăn và ngủ, mỗi ngày cô ta dành phần lớn thời gian trên máy chạy bộ, cô ta giảm tốc độ của máy chạy bộ xuống và đi bộ.

    Khi cô ta từ Đường gia chuyển đến đây, trong hành lý của cô ta có một chiếc tai nghe, cô ta đeo nó hàng ngày, vừa đi trên máy chạy bộ vừa nghe bản nhạc yêu thích của mình.

    Hơn nữa, cô ta đang mặc một bộ đồ thấm mồ hôi, mỗi ngày đều đổ rất nhiều mồ hôi.

    Mặc dù nhiều người nói bộ quần áo thấm mồ hôi chỉ làm nước trong cơ thể bốc hơi, nhưng Đường Nhan tin chắc rằng bộ quần áo thấm mồ hôi rất hữu ích.

    Đường Nhan đã thực sự gầy xuống, tóc của cô ta cũng dài ra, mặc dù khi mang thai cô ta rụng rất nhiều tóc nhưng cũng không quá rõ ràng, vì vậy bây giờ cô ta đã trở lại thành một người phụ nữ xinh đẹp.

    Đường Nhan và Long Liên Tâm trả phòng khách sạn năm sao, sau đó trở về Đường gia.

    Lần này sau khi Đường Nhan trở về, mọi người đều thấy thay đổi rõ ràng, cô ta đối xử với mọi người trong nhà rất tốt, thậm chí đối xử với người hầu cũng rất lễ phép.

    Về phần Đường Âm, bây giờ cô có một loại ảo giác, cô cảm thấy Đường Nhan thực sự coi cô như em gái ruột.

    Nhưng Đường Âm luôn cảm thấy Đường Nhan có điều gì đó không ổn, mặc dù Đường Nhan trông rất tốt, nhưng cô không tin Đường Nhan đã thay đổi tốt hơn.
     
  5. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 234: Tinh tế của Đường Nhan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Nhan cũng thực lạc quan, ở nhà cô ta không còn là yêu quái nữa, trước đây bà cụ đưa cô ta đến trường cấp ba, muốn cô ta vào một trường đại học mới, mặc dù năm nay cô ta vì mang thai và sinh con mà trì hoãn. Nhưng cô ta không thể phủ nhận thành tích học tập trước đây của cô ta không tệ, cô ta cũng cố gắng, nhất quyết thi vào trường đại học.

    Mặc dù lần này biểu hiện của Đường Nhan có chút không bình thường, hơn nữa trì hoãn lâu như vậy, sức chiến đấu nhất định không tốt như trước, cô ta không trúng tuyển vào trường đại học trước, trường đại học trước cũng không đồng ý tiếp nhận của cô ta.

    Nhưng cô ta đã làm rất tốt trong kỳ thi lần này, đó là một trường đại học chuyên về thiết kế, cũng coi là không tồi ở trong nước.

    Mặc dù trước đó Đường Nhan có rất nhiều scandal, ban đầu trường học cũng không đồng ý gửi giấy báo nhập học cho cô ta, nhưng dù sao điểm của cô ta cũng đủ, hơn nữa bà cụ Đường còn đóng một ít học phí, để cô ta được thuận lợi nhận vào.

    Sau khi Đường Nhan được nhận, cô ta đến lớp khi có lớp, ở lại công ty bất động sản mà Long Liên Tâm đã mở cho cô ta trước khi cô ta có lớp học, cô ta và người đại diện của mình đã làm việc chăm chỉ để bán nhà, nhưng thu nhập không cao.

    Đường Nhan bắt đầu một cuộc sống mới, bây giờ cô ta thích đăng những khoảnh khắc cô ta học làm đồ thủ công, nếu không có việc gì làm thì cô ta đến cửa hàng của Đường Tống để hỏi cha của Trương Tiểu Hổ cách làm đồ thủ công và sửa chữa đồ thủ công.

    Tuy cha của Trương Tiểu Hổ trước đây chuyên sửa chữa những vại dưa muối lớn trong thôn, nhưng kỳ thực thu nhập của ông cũng không tệ, đừng nói đến việc sửa chữa, cho dù là tự mình làm cũng không có vấn đề gì.

    Vì vậy, Đường Nhan thường đến cửa hàng đồ cổ, khiêm tốn học hỏi từ cha của Trương Tiểu Hổ.

    Chưa kể, hiện tại Đường Nhan có vẻ rất lịch sự và vô hại với cả người lẫn vật. Đối với việc thầy bói nói cô ta là thiên sát cô tinh, dần dần bị Đường gia bỏ qua.

    Dù sao bây giờ Đường Nhan cũng rất hiểu chuyện, mỗi lần đến cửa hàng đều mang cho mọi người một hộp bento do chính mình làm, thậm chí đối với cha của Trương Tiểu Hổ, người từ nông thôn lên thành phố làm việc, cô ta cũng sẽ gọi một tiếng "Lão sư."

    Được Đường Nhan gọi như vậy, làm sao có thể không thích?

    Hôm nay, Đường Nhan lại đến, cô ta đỗ xe ở bãi đậu xe gần cửa hàng đồ cổ, bưng hộp cơm bước vào.

    "Lão sư, Chú hai, con đến đây."

    "Đại tiểu thư tới rồi?" Một nhân viên trong cửa hàng tiến lên chào hỏi.

    "Anh Đồ Đồ, hôm nay anh không nghỉ sao?"

    "Không phải là bởi vì ngày mai anh đi xem mắt sao? Cho nên, anh và anh Mạc Mạc của em bàn bạc, ngày mai anh nghỉ, hôm nay cậu ấy nghỉ."

    Có nghĩa là hôm nay anh Mạc Mạc không ở cửa hàng? Vừa lúc, anh Mạc Mạc đi lại tiện nghi cho anh. "

    " Yo, cháu gái lớn của tôi đến rồi sao? "Đường Tống từ trên lầu đi xuống," Chú nghe nói con vừa vào cửa liền gọi sư phụ rồi mới gọi Chú hai, thế nào? Trong lòng con địa vị của chú hai không cao bằng sư phụ con sao? "

    " Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. "Đường Nhan cười nói," Chú thân thiết đến đâu, cũng không thân như sư phụ của mình! "

    Nghe Đường Nhan nói như vậy, mọi người đều cười.

    Đường Nhan phân phát bento mà cô ta mang đến cho mọi người, mọi người như thường lệ đều khen ngợi sự tay nghề của cô ta.

    Huống chi, gần đây Đường Nhan đã thật sự thay đổi bản thân, gần đây cô ta thực sự xuất sắc về mọi mặt, ngay cả kỹ năng nấu ăn cũng tiến bộ vượt bậc.

    Hơn nữa, lần này Đường Nhan cũng không đăng ký lớp đặc biệt học bên ngoài, cô ta tự học trên mạng, quả nhiên học rất tốt.

    Điều mà Đường gia càng không ngờ tới là Đường Nhan lại chủ động xin lỗi Đường Âm, hôm đó cô ta nói với Đường Âm:" Tiểu Âm, thực xin lỗi. Là chị gái, trước kia luôn tranh giành tình cảm với em, một chút bộ dạng làm chị đều không có. Đúng rồi, chị nhớ trước đây chị nói việc em luôn mua nguyên liệu rẻ tiền trên mạng là không đúng. Bây giờ chị nghĩ lại, chi xin lỗi em, Tiểu Âm, thực xin lỗi, chị biết thực ra những nguyên liệu đó đều tươi, nhưng không có người trung gian làm chênh lệch giá nên mới rẻ như vậy. Trong siêu thị còn có cả bát đĩa thanh lý, một số thực sự còn mới. Chúng ta thực sự không cần phải tiêu nhiều tiền như vậy. Em có thể tha thứ cho chị không? Nếu em không tha thứ cho chị, vậy em gửi link mua hàng cho chị? Sau này chúng ta sẽ cùng nhau mua, chúng ta có thể mua thêm một vài món đồ có số lượng hạn chế. Cứ như vậy, chúng ta có thể tiết kiệm được nhiều tiền hơn. Mặc dù Đường gia chúng ta kinh doanh lớn nhưng chúng ta có thể tiết kiệm liền tiết kiệm. "

    Đường Nhan vừa nói ra lời này, bà cụ Đường ở bên cạnh quan sát, không khỏi vui mừng gật đầu, nói với Đường Nhan và Đường Âm:" Sau này chúng ta cùng nhau mua, này không phải được trả bằng WeChat sao? Mỗi người chúng ta một WeChat, thấy gì phù hợp, có thể mua nhiều thêm một chút."

    Nói đến cũng khá buồn cười, một gia tộc nhất lưu ở thành phố A, đường đường là Đường gia, thế nhưng lại ngồi cùng nhau nghiên cứu cách mua đồ ăn giá rẻ.

    Nguyên nhân chính là Đường Nhan thay đổi đột ngột khiến Đường gia trở tay không kịp, cho nên bà cụ mới có thể phối hợp như vậy.

    Kể từ đó, Đường Nhan không chỉ mua rau rẻ mà còn nhờ người Đường gia hỗ trợ mua chung. Hôm trước, Đường Nhan nhìn thấy bào ngư với giá bảy tệ chín mươi chín xu trong cửa hàng, một phần chín miếng.

    Đường Nhan đã huy động cả nhà và một số người hầu, cuối cùng mua được mười phần, chỉ bỏ ra 80 tệ, kết quả được 90 con bào ngư.

    Loại bào ngư này rất nhỏ nhưng rất may khi được giao đến đều còn sống.

    Phải không? Hôm trước mới đặt hàng, hôm qua đã giao rồi, hôm nay Đường Nhan dùng mấy con bào ngư nhỏ này làm bento cho mọi người. Hơn nữa, còn không dùng hết, còn lại rất nhiều!

    Đương nhiên, Đường Nhan còn nấu một ít món ăn khác, đều là ngày hôm sau đi chợ Đô Khê mua, giá rất thấp, nhưng hiệu quả vẫn rất tốt.

    Đường Nhan và bọn Đường Tống cùng nhau ăn ở cửa hàng đồ cổ, cô ta còn đặc biệt chụp ảnh hộp cơm và đăng trạng thái với dòng chữ: Ở cửa hàng đồ cổ của chú Hai, nhân viên của chú hai làm việc rất nghiêm túc. Làm cơm hộp tình yêu cho mọi người.

    Bởi vì hộp bento Đường Nhan mua đều có kiểu dáng giống nhau, đồ ăn bên trong cũng giống nhau, hơn nữa cô ta còn đặc biệt học qua mạng cách sắp xếp món ăn cho đẹp mắt, còn cắt trứng và cà rốt thành hình trái tim. Còn có cô ta mua được trên mạng những chiếc ly nhựa dùng một lần được bán sỉ đã mang đến cho mọi người một thức uống do chính tay cô ta pha chế.

    Do đó, những thứ này khi được ghép lại với nhau thực sự rất đẹp, hơn nữa cô ta còn chỉnh ảnh, nên những bức ảnh cô ta chụp đặc biệt tinh tế.

    Vì vậy, Weibo ngay lập tức được rất nhiều người thích, tất nhiên, cũng có rất nhiều bình luận. Hoặc là ca ngợi kỹ năng nấu ăn của Đường Nhan, hoặc là khen ngợi Đường Nhan làm đồ ăn rất tinh tế.
     
  6. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 235: Tầng trệt

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng ba 2023
  7. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 236: Hựu Hựu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không." người đàn ông nói, "Tôi đã tra trên mạng, giá hiện tại của tầng trệt trong tiểu khu này là giá này!"

    "Thưa anh, là như vậy. Hiện tại giá trên mạng cũng giống như nhà này. Trang trí chắc chắn không đẹp bằng cái này, thậm chí còn chưa được trang trí. Anh có thể xem kỹ mức độ trang trí của nhà chúng tôi. Sở dĩ vừa rồi tôi nói rẻ là vì đã bao gồm trang trí. Hơn nữa, tất cả đồ nội thất và đồ gia dụng ở đây đều được tặng. Anh có thể xem qua nhãn hiệu của những đồ nội thất và đồ gia dụng này. Anh đã bao giờ đã từng thấy quà là đồ nội thất và thiết bị gia dụng đắt tiền như vậy chưa? Chỉ sợ là chưa từng có đi?"

    "Ừm." người đàn ông gật đầu, "Những đồ nội thất và thiết bị này quả thực không tồi."

    "Đương nhiên." Đường Nhan đi tới một cái tủ lạnh, nói: "Anh có thể xem cái tủ lạnh này, tủ lạnh này bình thường mua không được, đặt mua còn phải trả thêm tiền, anh có biết cái tủ lạnh này bao nhiêu không?"

    "Chắc phải hai ba vạn đúng không?"

    "Sai, tủ lạnh này giá mười vạn!" Đường Nhan nói: "Anh có thể nghĩ như vậy, tuy rằng giá nhà tựa hồ cũng không rẻ hơn bao nhiêu, thậm chí về cơ bản cũng bằng giá thị trường, nhưng chiếc tủ lạnh này đáng giá rất nhiều, nó có thể giúp anh tiết kiệm mười vạn. Hơn nữa, những đồ nội thất và thiết bị gia dụng khác cũng rất đắt tiền. Với đồ trang trí, ít nhất anh có thể tiết kiệm được ít nhất mấy vạn. Tôi hỏi anh, đi nơi nào mua nhà có thể thể nhặt được mấy trăm vạn rẻ như này?"

    "Nhưng căn nhà không đáng một ngàn vạn chứ!" Vợ của người đàn ông nói. "Chúng tôi chi một nghìn vạn mua một căn nhà, cũng không thiếu mấy trăm vạn này?"

    Thấy người phụ nữ này kiêu ngạo, quản lý mới cũng cảm thấy khá khó chịu. Anh ta biết Đường Nhan là một cô gái giàu có, anh ta mơ hồ có cảm giác Đường Nhan có thể sẽ tức giận.

    Đường Nhan quả thực tức giận, nhưng cô ta không thể hiện ra ngoài.

    Đường Nhan nói với người phụ nữ: "Chị, chị nói đúng, một người giàu như chị xác thực không thiếu mấy trăm vạn này, nhưng cũng vì lý do đó, chị không thiếu mấy tăm vạn này, chị càng không thiếu mấy vạn đúng không? Có thể nhà các công ty bất động sản khác nói với chị giá nhà có thể rẻ hơn, nhưng nhà của chúng tôi không thể rẻ hơn. Nhưng nếu các công ty bất động sản khác cho chị một mức giá rẻ hơn, thì cũng chỉ là rẻ hơn mấy vạn, nhưng nhà chúng không cần phải vì rẻ hơn mấy vạn, mà từ bỏ món hời lớn vài trăm vạn. Hơn nữa gu trang trí của ngôi nhà này cũng rất tốt, những người giàu có như chị, vừa nhìn đã thấy rất trang nhã, khẳng định sẽ thích loại phong cách trang trí này, đúng không?"

    Thực ra cặp vợ chồng này cũng không giàu lắm, tầng trệt một nghìn vạn, họ chỉ có thể đặt cọc ba trăm vạn, sau đó trả góp 30 năm.

    Hơn nữa, số tiền đặt cọc 3 trăm vạn này là do hai người họ đã làm việc nhiều năm và sống tằn tiện, bình thường tiết ăn kiệm dùng, hiện tại đã ngoài bốn mươi, mới miễn cưỡng dành dụm được hơn một trăm vạn. Cách đây một thời gian, mẹ của người đàn ông qua đời, cha anh ta mất sớm hơn, anh tôi là con trai duy nhất trong nhà nên mẹ anh ta đã cho anh ta căn nhà, sau đó anh ta bán căn nhà mà mẹ anh ta cho, mua căn nhà một trăm vạn. Cộng tất cả lại, trên tay anh ta miễn cưỡng có ba trăm vạn, số tiền này chỉ đủ để trả tiền đặt cọc mua nhà.

    Dưới tình huống như vậy, bọn họ nhất định có thể hiểu ý tứ của Đường Nhan, đồng tình với lời nói của Đường Nhan, cảm thấy căn nhà này là căn nhà tốt nhất mà bọn họ có thể mua được lúc này.

    Cứ như vậy, đơn làm ăn thành giao.

    Hai vợ chồng sau khi ký hợp đồng và trả tiền đặt cọc mới rời đi, lúc này quản lý mới đi tới, nói với Đường Nhan: "Chị, chị thật lợi hại!"

    "Lợi hại cái gì?" Đường Nhan cười nói: "Sau này cậu sẽ có cơ hội trưởng thành, chỉ cần cậu theo tôi chăm chỉ học tập, không tới nửa năm sẽ giống tôi. Đôi vợ chồng vừa rồi, từ cách ăn mặc là có thể nhìn ra, thực sự không có nhiều tiền, ba trăm vạn này của bọn họ có lẽ cũng là tài sản vô giá, vì vậy, đối với những người như vậy, cậu phải nói chuyện với họ về tiền, họ khẳng địng là thiếu tiền, mà vừa rồi khi chúng ta đi xem nhà, tôi nói với họ ngôi nhà này có thể có lợi hơn mấy trăm vạn, những người không có nhiều tiền trong người như họ, chắc chắn sẽ động tâm. Tôi còn nói họ rất giàu có và có gu thẩm mỹ tốt. Nịnh bọn họ một chút, người phụ nữ đó vừa vặn là loại người ham hư vinh, cậu hẳn cũng có thể nhìn ra chứ? Cho nên, những lời tôi vừa nói đối với loại người này là hữu hiệu nhất."

    "Chị, em còn phải học hỏi chị nhiều hơn."

    "Không có việc gì, tương lai chúng ta còn có một đoạn thời gian dài, không phải cậu cùng tôi ký hợp đồng thực tập sao? Tin tưởng tôi, chờ khi cậu tốt nghiệp, sẽ có thể trở thành một người quản lý thành công."

    "Chị, vậy em xin cảm ơn chị đã quan tâm đến em!"

    "Không có gì." Đường Nhan cười nói.

    Kỳ thật, Đường Nhan thật sự không cảm thấy thanh niên tuấn mỹ này có nhiều năng lực, nhưng không có năng lực cũng không sao, năng lực có thể từ từ bồi dưỡng.

    Đường Nhan chủ yếu thích vẻ ngoài của anh ta, dù sao hiện tại Đường Nhan cũng không có ý định chung sống thật lòng với Mạc Nhiên, không bằng lại đặt phòng cùng anh đẹp trai như trước đây.

    Vì vậy, bây giờ cô ta nhìn thấy cậu bé đẹp trai, liền cảm thấy vui vẻ thoải mái.

    Đương nhiên, Đường Nhan thật sự không hạ gục anh chàng đẹp trai này, bởi vì bây giờ cô ta không thiếu đàn ông, cô ta tình nguyện trước tiên giữ anh chàng đẹp trai này bên mình, chờ anh ta tỏ tình với mình trước.

    Hôm nay, Mạc Nhiên đang ở trong phòng làm việc, nói với thư ký: "Đem biên bản cuộc họp vừa rồi cho tôi xem."

    Vừa dứt lời, điện thoại của Mạc Nhiên vang lên, Mạc Nhiên nhìn thấy tên trên ID người gọi: Hựu Hựu.

    Mạc Nhiên tùy ý nghe điện thoại, thư ký đem biên bản cuộc họp đặt ở trên bàn của Mạc Nhiên, sau đó lui ra ngoài.

    "Alo? Mạc tổng, đã lâu anh không tìm người ta, có phải anh đã có người phụ nữ khác bên ngoài không?" Giọng nói của Hựu Hựu từ đầu bên kia điện thoại truyền đến.

    "Làm sao có thể? Hiện tại anh chỉ có một người phụ nữ là em, đừng nghĩ nhiều!"

    "Vậy gần đây anh ở cùng ai? Tại sao không tìm em?"

    "Gần đây không phải anh rất bạn sao?" Mạc Nhiên cười nói.

    "Nếu anh không đến tìm em, em sẽ uất ức mất!" cô ta lại nói bằng một giọng đáng yêu lại đáng thương.

    "Hựu Hựu, cô phải biết rõ thân phận của mình. Cô phải biết tôi không phải là chồng của cô, tôi đã có vợ, vì vậy tôi không thể luôn ở bên cạnh cô."

    "Mạc tổng, hôm nay sao anh lại nói chuyện nghiêm túc như vậy? Vậy đi, anh không tới tìm em, liền quên đi."

    "Ai! Quên đi, hiện tại anh đi tìm em!"
     
  8. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 237: Lạp xưởng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạc Nhiên đến khách sạn, nói với lễ tân muốn tìm người, sau đó bước vào thang máy.

    "Mạc tổng, anh đến rồi?"

    "Ừ." Mạc Nhiên gật đầu, "Vừa rồi tôi thấy có người ở quầy lễ tân gọi lạp xưởng, tôi đột nhiên muốn ăn lạp xưởng, hay là chúng ta cũng ăn lạp xưởng đi, vừa vặn, anh biết gần đây có một khách sạn mới khai trương, lạp xưởng ở khách sạn đó rất ngon."

    "Mạc tổng, không phải anh không thích ăn lạp xưởng sao?"

    "Bây giờ thích."

    Đúng vậy, Mạc Nhiên vẫn luôn không thích ăn lạp xưởng, cho nên khi Đường Nhan và Mạc Nhiên ở cùng nhau, bọn họ cũng chưa từng ăn lạp xưởng, cho nên một tháng trước Mạc Nhiên mới nhìn thấy Weibo của Đường Nhan, lúc đó anh ta mới biết thì ra Đường Nhan thích ăn lạp xưởng.

    Nói cách khác, trước đây Đường Nhan vẫn luôn chiều theo sở thích của Mạc Nhiên, nhưng Mạc Nhiên lại không biết.

    Nơi trước đây Đường Nhan ăn lạp xưởng có địa vị, Mạc Nhiên lái xe mang theo Hựu Hựu đưa đến khách sạn đó.

    Người ta nói mỹ nhân yêu anh hùng, hiện tại không phải loạn thế, muốn tìm anh hùng không dễ, cho nên mỹ nhân bây giờ yêu tiền.

    "Mạc tổng, anh còn nhớ lần trước em đã nói với anh về em trai em không?"

    "Ừm." Mạc Nhiên gật đầu, "Không phải tôi đã tìm việc công việc cho cậu ta rồi sao?"

    "Nhưng, em trai đã có bạn gái."

    "Tôi cũng có thể tìm một công việc cho bạn gái của cậu ta. Cụ thể nói cho tôi biết, điều kiện của cô gái đó là gì? Muốn tìm công việc gì?"

    "Không phải chuyện công việc."

    "Ồ?" Mạc Nhiên đặt miếng lạp xưởng thái mỏng trong tay xuống, "Chuyện gì?"

    "Cô gái này là người ở thành phố A, cho nên yêu cầu kết hôn nhất định phải có nhà mới được. Anh xem xem, mua nhà cho em trai em được không?"

    "Em trai cô sắp kết hôn, vì sao lại muốn tôi mua nhà cho cậu ta?"

    "Bây giờ chúng ta không ở cùng nhau sao? Chuyện của em trai chính là chuyện của anh!"

    "Ba!" Mạc Nhiên đập bàn, "Cô đang nói mà không biết liêm sỉ sao? Việc em trai cô mua nhà thì liên quan gì đến tôi? Nếu chuyện em trai cô là chuyện của tôi, vậy em trai cô tìm bạn gái cũng là cho tôi ngủ sao? Sinh con cho tôi sao?"

    "Mạc tổng, sao anh có thể nói như vậy? Em là con gái, cũng không có bản lĩnh gì, ngoài anh ra, em còn có thể tìm ai?"

    "Cô không có bản lĩnh, vậy sao em trai cô muốn cô giúp cậu ta giải quyết chuyện mua nhà? Cô là phù đệ ma (*) sao? Cho dù cô là phù đệ ma, tôi cũng lười quản cô, nhưng chuyện của cô thì liên quan gì đến tôi? Tôi thích phụ nữ độc lập, không phải loại phụ nữ chỉ biết ngửa tay xin tiền đàn ông như cô!"

    (*) Chị gái xem việc hy sinh vì em trai là đương nhiên

    Mạc Nhiên và Hựu Hựu cãi nhau, cuối cùng Mạc Nhiên trả lại phòng mà anh ta đã đặt cho Hựu Hựu, sau đó lại chia tay với Hựu Hựu.

    Bởi vì Hựu Hựu chỉ biết xin tiền anh ta, mà Mạc Nhiên chỉ thích những người phụ nữ độc lập, anh ta cảm thấy Hựu Hựu sẽ vĩnh viễn không có khả năng trở thành bạn đời tinh thần của anh ta.

    Hôm nay, Đường Nhan đang xử lý hợp đồng đã ký với khách hàng ngày hôm qua tại công ty để xem có sai sót gì không.

    Đột nhiên, Mạc Nhiên đến.

    "Anh tới đây làm gì?"

    "Anh chợt nhớ ra thẻ bảo hiểm y tế của anh đang ở chỗ em. Hiện tại anh đột nhiên muốn dùng, cho nên tới đây tìm em lấy."

    "Anh bị bệnh?"

    "Ừ, bệnh tương tư."

    "Người giàu có như Mạc tổng, còn cần thẻ bảo hiểm y tế để đi khám bệnh?"

    "Bởi vì bệnh tương tư rất khó chữa trị, anh đoán bác sĩ trong bệnh viện không thể chữa khỏi. Anh chỉ có thể ở lại bệnh viện trong một thời gian dài, sẽ tiêu rất nhiều tiền."

    "Được rồi, anh đừng nói nữa, thẻ bảo hiểm y tế của anh quả thực ở chỗ em. Lúc dì đưa em vào trung tâm, em không kịp trả lại thẻ bảo hiểm y tế cho anh, bây giờ anh mới trả lại cho anh được, anh đi được rồi."

    Đường Nhan nói xong, lấy thẻ bảo hiểm y tế của Mạc Nhiên từ trong ví ra, đặt lên bàn. "Cầm đi, đi thong thả, không tiễn!"

    "Em vừa nói dì là mẹ anh?"

    "Đúng vậy, bà ấy đối với tôi như vậy, sao tôi có thể gọi bà ấy là mẹ? Từ giờ trở đi, tôi chỉ có thể gọi bà ấy là dì."

    "Cho dù bà ấy có đối xử với em không tốt, thì bà ấy cũng là mẹ anh!"

    "Đúng, là mẹ của anh, không phải mẹ của em!"

    "Em không thể nói như vậy, cho dù mẹ chồng làm sai như thế nào, con dâu cũng không nên oán trách!"

    "Lý luận này là ai dạy anh? Cũng là Vạn Hàm Anh sao?"

    "Sao em có thể gọi thẳng tên? Em cũng quá bất hiếu đi?"

    "Bà ấy là mẹ anh, không phải mẹ em. Tại sao em không thể gọi thẳng tên bà ấy?"

    Lúc này, cậu nhóc Đường Nhan mới tuyển vào không lâu đã không chịu nổi nữa, tới lí luận một phen.

    Mạc Nhiên cảm thấy rất tức giận, lúc này những người khác trong công ty cũng chỉ trích Mạc Nhiên, nói Mạc Nhiên là con trai của mẹ, nói Mạc Nhiên là ngu hiếu.

    Mạc Nhiên tức giận bỏ đi, đến công ty của mình.

    Mạc Nhiên vừa vào thang máy liền nhìn thấy trong thang máy có một nhân viên là cấp dưới của mình.

    "Tiểu Tạ, hiện tại cô có bận không?"

    "Không bận, tổng giám đốc, có chuyện gì sao?"

    "Tôi biết cô ở trong công ty đắc tội không ít người, bởi vì cô dám nói thật, hiện tại tôi muốn nghe mấy câu nói thật, hiện tại nếu cô không bận, đến văn phòng văn phòng của tôi một chuyến đi!"

    "A, được."

    Trong văn phòng của Mạc Nhiên, Tiểu Tạ nghe Mạc Nhiên mô tả. Tiểu Tạ đã đặt mình vào Đường Nhan và nói ra rất nhiều sự thật, cô ấy cũng nói Mạc Nhiên là "con trai của mẹ", nói Vạn Hàn Anh là một bà mẹ chồng độc ác. Cô ấy cũng nói vì Mạc Nhiên đã nghe lời mẹ từ khi còn nhỏ nên bây giờ anh ta cảm thấy mọi điều mẹ nói đều đúng, thực ra những suy nghĩ này ban đầu là sai, bởi vì những suy nghĩ này đều do Vạn Hàn Anh truyền cho anh ta. Đó là lý do tại sao anh ta cảm thấy kiểu lý luận sai lầm của Vạn Hàn Anh là đúng.

    Mạc Nhiên đuổi Tiểu Tạ đi, sau đó anh ta ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng tổng giám đốc, lờ mờ cảm thấy suốt những năm qua mình đã sai lầm, anh ta quá tin vào lý luận của Vạn Hàn Anh, cảm thấy phụ nữ khắp thiên hạ nên vây quanh anh ta, cảm thấy chỉ cần có thể sinh con, thì nhất định là một người lợi hại. Vạn Hàn Anh sinh ra anh ta, vì vậy Vạn Hàn Anh có tư cách đối xử không tốt với con dâu.

    Sau đó, Mạc Nhiên lại tìm kiếm trên mạng, tham khảo ý kiến của người khác, cuối cùng anh ta mới thực sự nhận ra mình đã sai, mẹ anh ta cũng đã sai, Mạc gia nợ Đường Nhan một lời xin lỗi.

    Hôm nay, Mạc Nhiên cầm món quà muốn tặng cho Đường Nhan, lại đến công ty bất động sản.

    "Mạc tổng, sao anh lại tới đây? Lần trước không phải tôi đưa thẻ bảo hiểm y tế cho anh rồi sao?"
     
  9. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 238: Mạc Nhiên mua biệt thự và ở cùng với Đường Nhan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh nhớ em."

    "Đừng nói như vậy, tôi không phải đứa bé ba tuổi, anh hết lần này đến lần khác làm tổn thương tôi, anh cho rằng tôi còn có thể tin lời nói nhảm nhí của anh sao?"

    "Bà xã, lời anh nói đều là sự thật." Mạc Nhiên đặt quà lên bàn, "Đây là quà anh đặc biệt mua cho em, em có thể nhận không?"

    "Yo! Thứ này trông không rẻ chút nào! Nhưng gần đây tôi sống cuộc sống tự mình kiếm tiền tự mình tiêu, vì vậy đã lâu rồi tôi đã không chú ý đến những món đồ xa xỉ đặc biệt đắt tiền, vì vậy tôi không nhận lấy làm gì, để Mạc tổng chê cười rồi."

    "Sau này em không cần sống cuộc sống như vậy, chỉ cần em cùng anh trở về Mạc gia, anh cam đoan về sau sẽ cho em những thứ tốt nhất."

    "Chỉ như vậy thôi sao? Xin lỗi, hiện tại tôi điều hành công ty nhỏ này, sống rất tốt."

    "Anh có thể mua đồ xa xỉ cho em."

    "Tôi, Đường Nhan, từ nhỏ đã sống ở Đường gia, chưa từng trải qua gian khổ nào, mua rất nhiều xa xỉ phẩm, cho nên hiện tại cho dù không có nhiều tiền để mua xa xỉ phẩm, tôi cũng không cần anh mua cho tôi, bởi vì tôi đã quen với hàng xa xỉ, bây giờ tôi không còn hứng thú với những thứ đó nữa."

    "Vậy em muốn cái gì, anh đều có thể cho em?"

    "Không thể."

    "Vậy em muốn thế nào mới bằng lòng trở về Mạc gia với anh?"

    "Tôi sẽ không về với anh."

    "Ý em là muốn ly hôn với anh sao?"

    "Không phải, tôi chỉ không muốn trở về Mạc gia."

    "Vậy nếu em không sống với anh, chẳng phải cũng giống như ly hôn sao?"

    "Ai nói không về Mạc gia thì không được sống với anh?"

    "Ý em là gì?"

    "Tôi là đại lý nhà đất ở đây, nếu anh muốn, em có thể bán cho anh một căn biệt thự, sẽ giảm 30% phí môi giới cho anh. Anh mua biệt thự đi, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau chuyển đến ở trong biệt thự. Sau này sẽ không trở về Mạc gia nữa."

    "Anh không về Mạc gia, mẹ tôi sẽ ra sao?"

    "Nếu đã như vậy, vậy anh trở về với mẹ anh đi!"

    "Đừng!" Mạc Nhiên đột nhiên thỏa hiệp, "Đây là chứng minh thư của anh, ký hợp đồng đi! Sau đó, em cùng anh chuyển đến đó."

    "Kiêu ngạo như vậy sao? Anh cũng không nhìn căn biệt thự mà em nói như thế nào sao?"

    "Không cần." Mạc Nhiên nói, "Đây là chuyên môn của em, nhất định chuyên nghiệp hơn anh, hơn nữa nơi này cũng là nhà tương lai của chúng ta, em sẽ không chọn một ngôi nhà tồi."

    Cứ như vậy, Mạc Nhiên mua được căn biệt thự này, buổi tối trở về nhà, ông cụ Mạc liền hỏi: "A Nhiên, hôm nay ông thấy con lấy một số tiền lớn từ tài khoản của công ty, con làm gì vậy?"

    "Con mua biệt thự."

    "Hả? Sao đột nhiên lại mua biệt thự? Trước kia sao chưa từng nghe con nhắc tới?"

    "Ông nội, hôm nay con đi tìm Nhan nhi, Nhan nhi kêu con mua, con muốn cùng Nhan nhi dọn ra ngoài ở."

    "Được," ông cụ tán thưởng gật đầu, "Con cũng lớn rồi, thật sự nên dọn ra ngoài thành gia lập nghiệp, ông nội ủng hộ lựa chọn của con."

    "Cám ơn ông nội."

    Lúc này Vạn Hàn Anh mặc kệ, vội vàng nói: "Không được! Con không thể dọn ra ngoài!"

    "Mẹ, con đã nghe lời mẹ hơn 20 năm rồi, nhưng bây giờ con đã lớn, con có chính kiến của mình, mẹ có nói gì cũng vô dụng."

    Vạn Hàn Anh sửng sốt, con trai vẫn luôn nghe lời bà ta, bà ta không thể chấp nhận đứa con trai mà bà ta luôn tự hào lại nói với bà ta như vậy.

    Vạn Hàm Anh suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Biệt thự viết tên ai?"

    "Vốn dĩ con đưa chứng minh thư của mình cho Nhan nhi, muốn cô ấy viết tên của mình. Nhưng cô ấy nói sau khi bán nhiều nhà như vậy rồi, cô ấy không có tiền mua nhà cho mình, cho nên con để cô ấy đem căn nhà ghi tên cô ấy."

    "Cái gì? Con trai, sao con có thể ngu như vậy? Đây là một số tiền lớn! Hơn nữa, Đường Nhan không phải có nhà riêng sao? Căn nhà ở tiểu khu Lợi Tân không phải được chuyển cho cô ấy sao?"

    "Mẹ, căn nhà ở tiểu khu Lợi Tân cũ nát như vậy, hơn nữa, khi mẹ đưa Tằng Hoán Lâm vào nhà mình, lại để Nhan nhi sống ở đó, cho nên mới có ngôi nhà đó. Mẹ không biết chỉ cần nhắc đến ngôi nhà, chính là đang xát muối vào vết thương của cô ấy sao? Hơn nữa, con đang sử dụng tiền từ tài khoản của công ty do con quản lý. Cả tập đoàn Mạc thì đều là năm đó ông nội gây dựng được, hiện tại cũng là ông nội định đoạt. Con dùng tiền trong tài khoản, ông nội còn không nói gì, vậy con viết tên ai, mẹ cũng muốn xem vào sao."

    "Đứa ngốc này! Không phải con bị Đường Nhan mê hoặc chứ? Sao lại có thể không có tiền đồ như vậy, sau này làm sao có thể kế thừa gia sản của Mạc gia?"

    Vạn Hàn Anh không ngờ lời nói của bà ta lại chọc giận ông cụ.

    "Ai nói sau này sản nghiệp của Mạc gia nhất định phải để Nhiên Nhi kế thừa? Tôi còn chưa chết! Cô đã nhớ thương gia sản của Mạc gia?"

    "Ba, ý của con không phải như vậy!"

    "Hừ!" Ông cụ không thèm nghe Vạn Hàn Anh giải thích, tức giận đi lên lầu.

    Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, Đường Nhan tìm một cô quét dọn khác đến quét dọn biệt thự. Bởi vì đây là một biệt thự trang trí đẹp đẽ, không cần trang trí thêm, chỉ cần tìm người tới thu dọn, về phần đồ đạc vật dụng, chủ nhà cũng cho.

    Mạc Nhiên ôm Mạc Bất Phục đi vào, lúc này Đường Nhan đã vào ở được một ngày, Đường Nhan bắt đầu ở trước mặt Mạc Nhiên thể hiện phẩm hạnh của mình.

    Sáng hôm nay khi Mạc Nhiên và Mạc Bất Phục đến, khi bóng các vì sao vẫn còn lơ lửng trên bầu trời, Đường Nhan đã dậy chuẩn bị đồ ăn cho Mạc Nhiên.

    Mạc Nhiên thích ăn sườn heo, Đường Nhan dùng tốc độ nhanh nhất, có rất nhiều đồ dùng mà chủ cũ của biệt thự này để lại, trong đó có một cái chảo rán, Đường Nhan quét dầu lên chảo, sau đó cho sườn đã cắt vào.

    Sau đó, Đường Nhan thử phương pháp cô ta học được trên mạng, người dạy nấu ăn trên mạng nói anh ta từng là đầu bếp của một khách sạn hạng sao, vì vậy Đường Nhan tin vào phương pháp mà anh ta dạy, đổ một lon Sprite lên trên. Sau đó, rưới nước sốt do chính mình chuẩn bị lên, nước sốt rất đơn giản, chỉ là tương ớt Hàn Quốc với nước tương nhạt, một ít mật ong và muối.

    Sau đó, sau khi xào sơ qua, Đường Nhan cho một ít bánh gạo vào. Như vậy là đã có món xôi sườn non chuẩn vị Hàn Quốc rồi.
     
  10. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 239: Đường Nhan cướp sạch công ty của Mạc gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạc Nhiên đặc biệt thích cơm thịt bò Yoshinoya, Đường Nhan tiếp tục dùng chiếc chảo này làm cơm thịt bò béo ngậy cho Mạc Nhiên, cách làm cũng rất đơn giản, chỉ cần cho thịt bò và hành tây vào xào qua, thêm một lượng nước sốt thích hợp là được.

    Cơm thịt bò chắc chắn có cơm, đồ dùng mà chủ biệt thự để lại có một nồi cơm điện cực tốt, Đường Nhan đã nấu cơm trước khi nấu.

    Cô ta cũng chiên hai quả trứng chín bằng chiếc chảo này, món mà Mạc Nhiên thích ăn.

    Đường Nhan còn làm sủi cảo, đương nhiên cô ta cũng học món này trên mạng, chiếc nồi hấp nhỏ mà chủ nhà để lại rất tốt, rất thích hợp hấp sủi cảo.

    Điều đáng nói là ban đầu chủ nhà còn để lại một cái lò nướng nhỏ, món sò điệp nướng tỏi thực sự phải có. Tất nhiên, món bún sò điệp tỏi này không phải do Đường Nhan làm mà là bán thành phẩm cô ta mua trên mạng, chỉ cần nướng là được.

    Tấm ván mà Đường Nhan vừa dùng làm sủi cảo có thể thay thế, Đường Nhan đổi thành tấm ván chuyên dụng để làm bánh mì kẹp thịt trứng, lại làm thêm ba cái bánh mì kẹp thịt trứng, bởi vì tấm ván này có sáu lỗ tròn, cho nên, một lần chỉ có thể làm ba quả trứng.

    Đương nhiên, chủ nhà trước đó mua đầy đủ đồ dùng như vậy, nhất định phải có bếp từ, thậm chí chủ nhà còn cất giữ nồi chuyên dụng dùng cho bếp từ.

    Đường Nhan dùng một bếp điện từ khác làm gà kho, cô ta cảm thấy như vậy là đủ. Sau đó, cô ta nướng bánh trong lò, đun nước nóng bằng ấm điện và pha một ấm trà hoa quả lớn.

    Mạc Nhiên ôm Mạc Bất Phục tới, Mạc Nhiên thật sự không ngờ Đường Nhan lại chuẩn bị cho mình nhiều đồ ăn ngon như vậy, trước đây anh ta luôn cho rằng Đường Nhan là một cô gái nhà giàu hư hỏng, chỉ biết vênh váo tự đắc ngồi mát ăn bát vàng, cho tới bây giờ cũng không nghĩ cô ta lại nữ tính như vậy.

    Nhưng biểu hiện của Đường Nhan hôm nay thực sự khiến Mạc Nhiên nhìn với cặp mắt khác xưa, cứ như vậy, Mạc Nhiên và Đường Nhan cùng nhau sống một cuộc sống bề ngoài hạnh phúc trong căn biệt thự này.

    Sở dĩ nói là hạnh phúc bề ngoài, là bởi vì Đường Nhan căn bản không có ý định cùng Mạc Nhiên sống một cuộc sống tốt đẹp.

    Phải biết rằng, chuyện chăn gối là kỹ năng nói chuyện hữu ích nhất, Đường Nhan luôn thổi gió bên tại Mạc Nhiên, nói rất nhiều điều không hay về Vạn Hàn Anh, cô ta thậm chí còn nói với Mạc Nhiên rằng Vạn Hàn Anh không tốt với anh ta. Sở dĩ Vạn Hàn Anh đối tốt với anh ta là vì Vạn Hàn Anh muốn anh ta thừa kế tài sản của Mạc gia, còn bản thân Vạn Hàn Anh thì muốn trở thành lão phu nhân tiếp theo của Mạc gia mà thôi.

    Nói tóm lại, sau khi Đường Nhan và Mạc Nhiên sống cùng nhau trong biệt thự, cô ta đã không ngừng châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Mạc Nhiên và Vạn Hàn Anh, Mạc Nhiên cũng dần bớt ngốc nghếch hiếu thuận, anh ta thật sự tin Đường Nhan, nghĩ Vạn Hàn Anh chính là muốn đợi anh ta lên làm gia chủ Mạc gia để bà ta lên làm lão phu nhân.

    Đương nhiên, đây không phải là mục đích cuối cùng của Đường Nhan, Đường Nhan thực ra rất có dã tâm.

    Thấy Mạc Nhiên và Vạn Hàn Anh không quá thân thiết, Đường Nhan bắt đầu kế hoạch tiếp theo của mình.

    Tài sản của Mạc thị thực tế được chia thành ba phần, không được quản lý thống nhất.

    Trước mắt ông cụ Mạc đã lớn tuổi nên chỉ phụ trách trụ sở chính của tập đoàn Mạc gia, bởi vì trụ sở chính là để ra quyết định, hơn nữa trụ sở chính cũng là ông cụ dùng để bảo mệnh. Vạn nhất nếu con cháu của ông ấy làm công ty do mình quản lý phá sản thì vẫn cứu được trụ sở chính.

    Hiện tại, công ty chi nhánh được chia thành ba phần, một phần do con trai của ông cụ Mạc, tức cha của Mạc Nhiên đứng tên, hai phần còn lại, một phần do Mạc Nhiên đứng tên, phần còn lại là dưới tên của Mạc Úc Sở.

    Về phần Mạc Tửu, anh chỉ đi làm khắp nơi, không có công ty riêng của mình. Không phải vì Mạc Tửu không phải con ruột của mình, mà là bởi vì Mạc Tửu là con út trong ba đứa cháu, hơn nữa tính tình cũng có chút bất định, cho nên ông cụ định quan sát cậu mấy năm, mới cho cậu một công ty để một mình cậu quản lý.

    Đường Nhan giao quyền quản lý công ty môi giới bất động sản của mình cho quản lý cửa hàng, hiện tại cô ta đã bắt đầu làm việc trong công ty do Mạc Nhiên đứng tên, bắt đầu chuyển nhượng tài sản của Mạc gia.

    Bởi vì Đường Nhan là vợ của Mạc Nhiên, hơn nữa cô ta giữ một vị trí rất quan trọng trong công ty, vì vậy dưới tên Mạc Nhiên, cô ta rất dễ dàng thôn tính công ty.

    Mà Mạc Nhiên không bao giờ nghĩ rằng Đường Nhan không thực lòng muốn sống với anh ta, anh ta bị Vạn Hàn Anh dạy thành tự phụ, cho nên mối quan hệ mẹ con của anh ta và Vạn Hàn Anh không còn tốt như trước, nhưng loại tự phụ thâm căn cố đế vẫn không thay đổi được.

    Vì vậy, Mạc Nhiên tự phụ nghĩ rằng Đường Nhan nhất định hết lòng vì anh ta, anh ta không có chút phòng bị nào trước Đường Nhan. Sau đó, Mạc Nhiên lại thảo luận với cha mình, nói rằng có một vụ làm ăn lớn, cần có sự tham dự của cha anh ta.

    Kết quả có thể tưởng tượng, ngay cả tài sản đứng tên cha Mạc Nhiên cũng bị Đường Nhan lấy sạch.

    Đường Nhan đột nhiên bất hòa với Mạc Nhiên và ly hôn, khi họ ly hôn, tất cả tiền đều được chuyển sang tên của Long Liên Tâm.

    Vì vậy, Đường Nhan không đưa cho Mạc Nhiên một xu nào, thậm chí còn lấy một nửa tài sản nhỏ của mình từ Mạc Nhiên.

    Lúc này Mạc gia mới biết mình đã bị Đường Nhan lừa, lúc này chỉ có công ty do Mạc Úc Sở quản lý và trụ sở chính do ông cụ Mạc quản lý là không bị Đường Nhan lừa.

    Đây là vốn liếng cuối cùng của Mạc gia, về phần tài sản đứng tên cha con Mạc Nhiên đã hao hụt đáng kể, công ty đứng tên hai người họ cũng đã muốn kéo hơi tàn.

    Ông cụ Mạc gia tức giận, dù sao cũng đã lớn tuổi, đi vội vàng.

    Ông cụ Mạc trước khi đi còn gọi mọi người vào trong phòng, lập di chúc, tất cả công ty do Mạc Úc Sở quản lý sẽ giao cho Mạc Úc Sở, còn con trai ông ta và Mạc Nhiên, ông ta không cho bọn họ cái gì. Ông giao trụ sở tập đoàn cho hai cha con, tự lo liệu.

    Về phần Mạc Tửu, ông không thể không cho gì, ông cho Mạc Tửu hai cái khách sạn, Mạc Úc Sở cũng nói sẽ chuyển khách sạn Đại Không Sơn cho Mạc Tửu đứng tên.

    Nói cách khác, sau này Mạc Tửu chuyên môn kinh doanh khách sạn.

    Sau khi ông cụ Mạc qua đời, hai cha con Mạc Nhiên không thể để yên, họ cho rằng công ty mà Đường Nhan lừa vẫn có thể cứu vãn được, hơn nữa lúc này, quan hệ mẹ con của Mạc Nhiên và Vạn Hàn Anh cũng trở lại như cũ.

    Vạn Hàn Anh là một người độc đoán, bà ta không có chút nhạy bén nào trong kinh doanh, nhưng vẫn thích nhúng tay vào.

    Cuối cùng, chỉ trong hai năm, họ đã đổ tất cả tiền của trụ sở chính của Mạc thị vào các công ty mà Đường Nhan đã lừa, muốn được ăn cả ngã về không.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...