Rời xa mùa hạ - Thơ tình Du Mục Anh không nhớ đã đứng đó chờ em bao lâu Lúc ngước lên đã qua mùa hạ Hàng long não đang nghiêng mình thay lá Quay lưng đi, phố bỗng đổ mưa rào. Anh vẫn buồn cho những ngày cũ Dù hoa trong thành phố đã quên mất đôi tình nhân Gác trọ thôi mộng những dấu chân Của người tình tóc nâu bé nhỏ. Ta đã bước qua bao mùa hè cháy đỏ Kìa những cơn đau vẫn còn xanh non Khản cổ gọi nhau những buổi chiều hôm Gom xác ve bên thềm đem chôn mùa hạ cuối. Mai anh sẽ rời xa thành phố Bỏ lại mùa buồn cùng những mưa giông Rồi anh sẽ đi về phía đồi thông Tìm vùng cỏ hoang và ngủ quên ngày tháng Có lẽ trong giấc mơ, sẽ được gặp lại em chăng..