Trọng Sinh [Edit] Vợ Cay Cú Đình Công: Vợ Yêu Của Tổng Tài - Bạch Đậu Đậu

Discussion in 'Đã Hoàn' started by Nghiên Di, Nov 3, 2021.

  1. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
  2. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 211: Giai đoạn thử thách tình yêu kết thúc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Con người, luôn vì một mục đích nào đó mà không từ thủ đoạn, Đường Nhan chính là một kẻ không từ thủ đoạn như vậy.

    Trở về Đường gia không phải mục đích cuối cùng của Đường Nhan, mục đích của cô ta là gả cho Tần Mục Chu.

    Đúng vậy, cô ta không muốn Mạc Nhiên nữa, hiện tại cô ta chỉ muốn gả cho Tần Mục Chu, ổn định địa vị trước, sau đó mới thôi bày mưu tính kế.

    Hôm nay, bên ngoài trời mưa rất to, sau khi Đường Tống và Tôn Vân Đoạn kết thúc buổi hẹn hò, trời mưa to nên rất khó lái xe. Vì vậy, họ đã quyết định không về nhà mà ở bên ngoài.

    Nói thật, Đường Tống và Tôn Vân Đoạn đã cùng một chỗ lâu như vậy, nhưng họ chưa từng qua đêm với nhau.

    Nơi họ đặt là một khách sạn, tầng trên của khách sạn có phòng dành cho khách nên họ chỉ cần mở một phòng trên đó.

    Đúng vậy, chỉ mở một phòng.

    "Đúng rồi, hôm nay là ngày mấy?" Đường Tống hỏi.

    "Đã đến ngày cuối cùng," Tôn Vân Đoạn nói, "Nếu anh cảm thấy em không thích hợp với anh, anh có thể chia tay ngay bây giờ. Theo thỏa thuận trước đây của chúng ta, chúng ta có thời gian thử ba tháng, đây là ngày cuối cùng. Nếu hôm nay anh đề nghị chia tay, em sẽ không quấy rầy anh, nhưng nếu ngày mai anh đề nghị chia tay, em sẽ dây dưa anh."

    "Tại sao phải dây dưa anh? Em thật sự không muốn chia tay với anh sao?"

    "Đúng!"

    "Vậy thì tốt. Nếu em đã không muốn chia tay với anh, vậy em sẽ không chia tay với anh chứ?"

    "Hôm nay em tuyệt đối sẽ không."

    "Tại sao?"

    "Bởi vì em sợ hôm nay nói ra, anh thật sự sẽ không quấy rầy em nữa. Đây không phải trọng điểm, chúng ta chỉ mở một phòng, anh không hiểu ý em sao?"

    "Anh hiểu, nhưng anh muốn tôn trọng trái tim của em."

    "Trong lòng em muốn nguyện ý ở bên anh mãi mãi, cho nên em không muốn chia tay. Nếu anh cũng không muốn chia tay, vậy tối nay chúng ta kết thúc ba tháng thử, anh xem có được không?"

    "Được, chúng ta gặp nhau vào đầu hè, bây giờ đã là đầu thu, em nhìn mưa thu ngoài cửa sổ, đẹp không?"

    "Đẹp." Tôn Vận Đoan nhìn mưa ngoài cửa sổ, "Vọng chỗ vũ thu vân đoạn, bằng lan lặng lẽ, nhìn theo thu quang."

    "Em tên Vân Đoạn, vũ thu vân đoạn, đương nhiên sẽ thích mưa, nhìn theo thu quang, nhất định cũng thích mùa thu đúng không?"

    "Tôi thích mưa thu." Tôn Vân Đoạn nói.

    "Một hồi mưa thu một hồi lạnh."

    "Lạnh thì lạnh. Mùa thu đẹp, mưa thu cũng đẹp, nhưng không phải thứ tốt đẹp nào cũng có thể tồn tại lâu dài. Nếu thích thứ gì đó, chỉ cần đợi luân hồi là được."

    "Em thật là có tài!"

    "Không phải anh cũng vậy sao? Hôm đó em nói với anh em tên là Tôn Vân Đoạn, anh liền đọc ra bài thơ Tống đó."

    "Kỳ thực anh thuộc lòng không nhiều thơ ca, rất ít."

    "Ít thì ít, chỉ cần anh biết câu tiếp theo của vũ thu vân đoạn là gì là được. Anh xem giới trẻ ngày nay, có ai thích thơ ca không? Hơn nữa, em biết, anh thuộc lòng cũng không ít. Tối đó Tiểu Âm đã gửi tin nhắn wechat cho em, con bé nói anh thực sự thích thơ từ ca phú. Chà, căn phòng rất tốt, chẳng lẽ anh vẫn định đứng bên cửa sổ ngắm mưa bên ngoài sao"

    "Em xác định?"

    "Anh còn hỏi em xác định? Nào có người đàn ông nào như anh? Anh xem trong phòng này, trừ anh và em ra còn có người khác sao? Không lẽ anh không muốn tiến thêm một bước xác nhận quan hệ sao?"

    "Muốn."

    "Vậy anh còn chờ gì?"

    Đường Tống hơi sững sờ, cuối cùng chuyện nên làm vẫn phải làm. Lúc đầu, anh còn nghĩ rằng mình là không có khả năng, nhưng Tôn Vân Đoạn là một người phụ nữ rất cởi mở.

    Vấn đề là, sau đó Đường Tống nhìn thấy một đóa hoa đỏ nở rộ, lúc này anh mới phát hiện ra mình không phải là người duy nhất chưa từng yêu, Tôn Vân Đoạn cũng chưa từng yêu!

    Lưu Oánh lại liên lạc với Chu Quỳnh, vì cô ta đang mang thai, mới phát hiện ra.

    Đứa trẻ này là của Ngô tổng của khách sạn Ngô gia, vợ của Ngô tổng thực sự rất lợi hại, những năm qua, Ngô tổng ở bên ngoài tìm phụ nữ trừ Lưu Oánh, đều bị Ngô phu nhân tống cổ, hơn nữa từ Lưu Oánh không còn ai.

    Sở dĩ Lưu Oánh có thể trở thành con cá duy nhất lọt lưới là bởi vì Lưu Oánh mặc dù xinh đẹp, nhưng phương diện nói chuyện làm việc thực sự rất kém, Lưu Oánh trông giống như loại phụ nữ vô văn hóa và nội hàm của phụ nữ.

    Vì vậy, Ngô phu nhân cũng không để Lưu Oánh vào mắt, bà cảm thấy chồng mình tốt như vậy, sẽ không thèm ngó ngàng đến cái loại nhà quê vô học này.

    Nhưng Ngô phu nhân đã sai rồi, Ngô tổng vì có thể tìm một người phụ nữ xinh đẹp, còn nghe lời mình, còn không bị Ngô phu nhân chú ý, đã chọn Lưu Oánh.

    Lưu Oánh thực sự xinh đẹp, nhưng không đặc biệt xinh đẹp. Hơn nữa, Lưu Oánh quả thật cũng nghe lời ông ta, dù sao Ngô tổng có tiền như vậy, Lưu Oánh vì nịnh bợ Ngô tổng, sao có thể không nghe lời ông ta?

    Còn có một điểm nữa, tuy Lưu Oánh xinh đẹp, nhưng dáng vẻ có chút quê mùa, vừa nhìn là có thể biết là phụ nữ đến từ nông thôn, cho nên Ngô phu nhân sẽ không nghi ngờ.

    Cứ như vậy, Ngô tổng và Lưu Oánh mới có thể ở bên nhau, nói cách khác, phụ nữ Ngô tổng yêu thương nhớ nhung nhiều như vậy, tại sao Ngô tổng lại ở bên một người phụ nữ như Lưu Oánh?

    Tuy nhiên, bây giờ Lưu Oánh đang mang thai đứa con của Ngô tổng, cô ta muốn buộc thiên tử lấy lệnh chư hầu, khiến Ngô tổng cưới mình. Nhưng sau khi Ngô tổng biết tin, ông ta đã sửng sốt trong giây lát, những lời của Lưu Oánh suýt nữa hù ông ta sợ chết khiếp.

    Sau đó, Ngô tổng nói với Lưu Oánh: "Phá thai đi!"

    Lưu Oánh chắc chắn không muốn, cô ta vẫn muốn buộc thiên tử lấy lệnh chư hầu, trở thành Ngô phu nhân!

    Nhưng Ngô tổng nhất định sẽ không đồng ý, mấy năm nay ông ta một mực tìm phụ nữ bên ngoài, rất ít chạm vào vợ mình, vì sao? Tất nhiên là vì ông ta không thích vợ mình!

    Vì vậy, nếu ông ta không thích vợ mình, tại sao lúc trước lại cưới bà ta?

    Câu trả lời rất đơn giản, Ngô tổng luôn muốn sống trên đỉnh cao, mặc dù công việc kinh doanh khách sạn hiện tại của ông ta rất tốt, hơn nữa còn mở rất nhiều khách sạn, ngày càng lớn hơn.

    Tuy nhiên, Ngô tổng đã có hướng phát triển lâu dài, ông ta vẫn muốn tiếp tục phát triển để cuộc sống của mình tốt đẹp hơn. Ngô tổng còn tính toán phát triển sang các ngành khác trong năm nay, không chỉ khách sạn mà còn các ngành khác.

    Ngô tổng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, hết thảy là dựa vào sự giúp đỡ của gia đình Ngô phu nhân, mới có ông ta ngày hôm nay.

    Vì vậy, cho đến nay, Ngô tổng vẫn không dám đắc tội vợ mình, nếu ông ta không dám đắc tội với vợ mình, mà Lưu Oánh lại có con của ông ta nên không còn cách nào khác là phải để Lưu Oánh phá thai.
     
  3. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 212: Tiền trong thành phố dễ kiếm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chu Quỳnh và Lưu Oánh đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, Lưu Oánh là dạng người như thế nào, người chồng như anh ta hiểu rõ.

    Vì vậy, mặc dù Chu Quỳnh không hiểu tại sao Lưu Oánh đột nhiên muốn tái hôn với anh ta, nhưng anh ta biết nhất định là không có ý đồ tốt.

    Vì vậy, Chu Quỳnh trả lời: "Để tôi nghĩ lại, chúng ta vừa ly hôn không bao lâu, bây giờ đột nhiên cô nói tái hôn, hình như có chút không thích hợp?"

    "Không phải em đột nhiên nói ra, lúc trước em cũng đề cập qua với anh."

    "Vậy để tôi suy nghĩ."

    "Rốt cuộc anh phải suy nghĩ đến khi nào?" Lưu Oánh có chút sốt ruột.

    Vì Ngô tổng kiên quyết không chịu lấy cô ta, muốn cô ta đến bệnh viện để giết đứa con của họ. Vì vậy, lúc này trước tiên Lưu Oánh chỉ có thể gả cho người khác, sau đó nói đứa nhỏ sinh non, cho đứa nhỏ một thân phận danh chính ngôn thuận, còn có người giúp hắn ta nuôi nấng đứa nhỏ.

    Khi đến lúc, cô ta sẽ đưa đứa trẻ này ra để ép Ngô phu nhân phải rời đi.

    Tuy nhiên, Chu Quỳnh đã không còn là Chu Quỳnh như trước, tuy rằng tình cảnh hiện tại của anh ta tệ hơn trước, nhưng bởi vì anh ta đã trải qua nhiều chuyện hơn, vì vậy anh ta cũng càng thành thục hơn, tính cách hiện tại của anh ta đã hoàn toàn khác trước đây.

    Vì vậy, Chu Quỳnh từ chối tái hôn với Lưu Oánh, điều này thực sự khiến Lưu Oánh lo lắng.

    Cha của Trương Tiểu Hổ thúc giục Trương Tiểu Hổ nhanh chóng kết hôn, bởi vì suy nghĩ của người ở quê khá phong kiến, chỉ cần mươi tuổi, phải nhanh chóng tìm đối tượng.

    Trương Tiểu Hổ thực sự không muốn tìm đối tượng sớm như vậy, chứ đừng nói đến việc kết hôn sớm. Tuy nhiên, người dân quê ở mười dặm tám thôn rất thích buôn chuyện, nói Trương Tiểu Hổ mấy nay đã là tổng giám đốc của một khách sạn lớn trong thành phố, đầu óc u mê, bắt đầu xem mình là người thành phố, chỉ có người thành phố mới kết hôn muộn như vậy.

    Đối mặt với sự thúc giục của cha mình, Trương Tiểu Hổ không còn cách nào khác đành phải nói: "Cha, để con xem một lần nữa. Con phải xem có người phụ nữ nào thích hợp với con không!"

    "Con đã là tổng giám đốc của một khách sạn lớn, ở bên cạnh có dạng phụ nữ nào không có?"

    "Cha, con gái ở thành phố đều kén chọn, không đơn giản như cha nghĩ đâu. Đừng nói con là tổng giám đốc, con đi làm thuê cho người khác. Cho dù con tự mở công ty, có gia tài bạc triệu, muốn tìm một người bạn gái ở thành phố cũng phải chuyện dễ dàng."

    "Không được. Con phải tìm bạn gái ở thành phố, sau đó kết hôn rồi chuyển hộ khẩu lên thành phố. Có như vậy, cuộc sống của gia đình chúng ta sau này mới có thể khá lên được."

    "Cha, hiện tại con còn rất nhiều thiếu sót, thật sự không tốt như cha nghĩ."

    "Trong cảm nhận cảm cha, con là người rất tốt. Con nỗ lực, nghĩ biện pháp tìm cho cha một cô gái thành phố xinh xắn, gia cảnh tốt."

    "Cha, con là người nông thôn, gia cảnh cũng không tốt, sao con có thể tìm được một cô gái ưu tú như vậy?"

    "Chắc chắn có cách."

    "Cha, con cảm thấy cuộc sống hiện tại của gia đình chúng ta rất tốt, hiện tại tháng nào con cũng gửi tiền về nhà. Cuộc sống của gia đình chúng ta còn cần cải thiện sao? Cuộc sống của chúng ta không phải tốt hơn nhiều so với gia đình của Ngô Bạch Tuyết sao?"

    "Tiểu tử ngốc, tiền con gửi về, cha và mẹ con đều không có tiêu, đều để dành cho con, tích cóp đủ sẽ dùng tiền cưới vợ, đúng rồi, sính lễ trong thành phố đắt lắm đúng không?"

    "Con gái thành phố bình thường không đòi sính lễ, chỉ có con gái nông thôn mới đòi tiền sính lễ. Họ cảm thấy nếu không cần sính lễ thì mình kém cỏi hơn người khác. Kỳ thật, suy nghĩ như vậy là không đúng. Hơn nữa con gái nông thôn đòi sính lễ cao như vậy, nếu con gái thành phố thật sự đòi sính lễ, chẳng phải là càng nhiều hơn sao? Nhà chúng ta sao có thể lấy ra nhiều tiền như vậy?"

    "Con có ngốc không? Kể từ khi con trở thành tổng giám đốc của một khách sạn lớn, mỗi tháng con đều gửi rất nhiều tiền về nhà." cha Trương Tiểu Hổ nói, "Cha và mẹ con đã dành dụm tất cả số tiền đó cho con, hơn nữa cha và mẹ con còn trẻ, còn có thể kiếm tiền, hiện tại gia đình chúng tôi cũng tích cóp được rất nhiều, chờ khi nào con kết hôn, chúng tôi cũng có thể lấy ra không ít sính lễ."

    "Cha, con không muốn tìm loại con gái chỉ vì sính lễ mà cưới con. Con muốn tìm một người thích con, thực sự thích con và muốn cùng con sống thật tốt."

    "Đứa nhỏ ngốc, trên đời này làm gì có tình yêu? Còn không phải đều dựa vào của hồi môn sao? Đúng rồi, con vừa rồi con nhắc tới Ngô Bách Tuyết, gia đình bọn họ hiện tại rất tốt, Ngô Bách Tuyết không phải rất xinh đẹp sao? Bây giờ con bé đã tìm được một ông chủ lớn điều hành một công ty. Ông chủ đó đối với con bé cũng không tồi, chủ yếu là có tiền. Bây giờ nhà họ Ngô sắp bán nhà. Nghe nói ông chủ kia ở thành phố mua cho nhà họ Ngô một căn nhà. Bọn họ lập tức sẽ trở thành người thành phố, hộ khẩu cũng do ông chủ lớn lo liệu."

    "Cha, nếu cha và mẹ con thực sự hâm mộ cuộc sống của nhà họ Ngô, như vậy con cũng có thể mua cho cha một căn nhà ở thành phố A. Dù con có dùng hết tiền cũng không mua được nhà, nhưng con có thể vay tiền mua, hiện tại thu nhập của con cũng không thấp, muốn vay tiền mua nhà vẫn có thể, thu nhập của con nhất định có thể trả được. Vì vậy, cha không cần phải hâm mộ với nhà họ Ngô, chỉ cần cha sẵn sàng đến thành phố, con tùy thời đều có thể mua cho cha một ngôi nhà."

    "Thật ra, cũng không phải cha và mẹ con chưa từng nghĩ tới việc lên thành phố ở cùng em, tuy rằng con là giám đốc của một khách sạn lớn, ăn ở trong khách sạn. Nhưng cha và mẹ vẫn xem con là một đứa trẻ, cha mẹ muốn con ăn ở đều ở nhà, con cũng ăn ngán rồi đúng không? Nếu cha mẹ cũng lên thành phố sống, một nhà Cha người chúng ta có thể tiếp tục sống cùng nhau cha và mẹ con mỗi ngày đều có thể làm đồ ăn ngon cho con, con về nhà có thể ăn đồ ăn nóng hổi."

    "Cha, nếu đã như vậy, sao không đến thành phố tìm con?"

    "Cũng không phải là không thể, nhưng con nói cho cha mẹ biết, ở thành phố kiếm tiền có dễ không? Nếu cha mẹ thật sự đến thành phố, có thể tìm được việc làm không?"

    "Cha, không phải cha biết sửa chữa đồ sứ sao? Cha còn nhớ lần trước khi quản gia của Tiểu Âm nhà bọn họ tìm cha sửa đồ sứ, cho cha bao nhiêu tiền không?"

    "Cha đương nhiên nhớ rõ. Khi đó cha còn tưởng Đường gia thật đúng là rất giàu có, đây cũng không phải là cha bản lĩnh lớn, một lần cho nhiều tiền như vậy sao?"

    "Đương nhiên, tay nghề của cha ở thành phố không ai vượt qua, chính là người nông thôn không biết quý trọng những trò đồ cổ đó, cho nên cảm thấy không cần thiết phải tốn nhiều tiền như vậy để sửa mà thôi."

    "Vậy xem ra tiền trong thành phố kiếm được khá dễ dàng!"
     
  4. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 213: Cha mẹ Trương Tiểu Hổ lên thành phố

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đúng vậy, nếu cha sửa một vại rau muối bị hỏng, khẳng định cũng chỉ năm mươi tệ! Nhưng nếu cha đến thành phố, góp vốn hơn một nghìn vạn, người ta cho cha mấy nghìn vạn, đó còn không gọi là tiền sao?"

    "Trời ạ! Người thành đều hào phóng như vậy sao?"

    "Đương nhiên, nếu cha muốn, mấy ngày nữa cha mẹ đến đây, con sẽ sắp xếp chcha một công việc sửa đồ sứ thật tốt, đến lúc đó một nhà ba người chúng ta có thể cùng nhau sống ở thành phố. Hơn nữa, dựa vào thu nhập của hai chúng ta, mẹ không cần phải làm bất cứ công việc bẩn thỉu nào nữa, có thể làm một người vợ toàn thời gian ở nhà, cha xem như vậy thật tốt đúng không?

    " Được rồi, con trai, con sắp xếp công việc cho cha, có thể sắp xếp loại công việc này sao? "

    " Cha, cha yên tâm đi, chú hai của Tiểu Âm mở một cửa hàng đồ cổ, đồ bán ở đó cũng không rẻ, nhất định có một số khách hàng lỡ tay làm hỏng đồ cổ, đến lúc đó con sẽ bàn bạc với Tiểu Âm, cho cha đến đó làm thợ sửa chữa, phỏng chừng sẽ không cho cha quá ít. "

    Sáng nay, cha mẹ của Trương Tiểu Hổ đến thành phố, Trương Tiểu Hổ đã nhìn thấy họ, thực ra quê ở vùng nông thôn của thành phố A, nếu đi tàu tốc hành đến thành phố, thực sự không mất nhiều thời gian, hơn nữa Trương Tiểu Hổ cũng đã mua cho họ một vé tàu tốc hành.

    Nhưng hai vợ chồng vì muốn tiết kiệm tiền cho con trai nên đã hoàn tiền vé tàu tốc hành, sau đó mua vé tàu chậm, còn đi xe trung chuyển, sau khi đến thành phố cũng không bắt taxi, hỏi người qua đường có thể đi xe buýt nào để đến khách sạn Đại Không Sơn, sau đó đến bằng xe buýt.

    Trương Tiểu Hổ thực sự cảm thấy có lỗi với cha mẹ mình, anh biết cha mẹ anh đã dành dụm rất nhiều tiền và làm việc chăm chỉ cả đời vì anh.

    Vì vậy, anh thực sự cảm động, không nói nhiều, Trương Tiểu Hổ đã trực tiếp gọi điện thoại cho Đường Âm, nói rằng anh muốn gặp chú hai của cô ấ.

    Đường Âm không hỏi nhiều, đưa Đường Tống đến khách sạn Đại Không Sơn.

    Đây là lần đầu tiên Đường Tống gặp một cặp vợ chồng nông dân chất phác như vậy, sau khi nghe yêu cầu của họ, ông cảm thấy đây thực sự là đôi bên cùng có lợi.

    Thứ nhất, cha của Trương Tiểu Hổ có thể có thu nhập, thứ hai, cửa hàng đồ cổ của họ cũng có thể thu tiền sửa chữa đồ cổ cho khách hàng.

    Cứ như vậy, Đường Tống đã thỏa thuận với cha của Trương Tiểu Hổ rằng cha của Trương Tiểu Hổ sẽ được chia 10% phí cho mỗi lần sửa chữa đồ cổ, ông đã đưa cho cha của Trương Tiểu Hổ hai vạn tệ.

    Hơn nữa, Đường Tống còn hứa sẽ trả cho cha của Trương Tiểu Hổ 5 khoản bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở như ở các công ty bình thường, đồng thời trả cho ông mức lương cơ bản ba nghìn tệ mỗi tháng.

    Kỳ thật, lương cơ bản cộng với hoa hồng, cộng với năm khoản bảo hiểm và một quỹ nhà ở, đây thực sự là một công việc được trả lương cao mà cả đời này cha của Trương Tiểu Hổ chưa từng có.

    Vì vậy, nhà họ Trương rất biết ơn Đường Tống và Đường Âm, sau đó, Đường Tống liên lạc với người ở Cục An sinh xã hội và nói ngày mai ông có thể đến đó xin năm bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở cho cha của Trương Tiểu Hổ.

    Cứ như vậy, cha mẹ của Trương Tiểu Hổ đã sống ở Thành phố A, thậm chí không phải trả tiền thuê nhà. Bởi vì Mạc Úc Sở có quá nhiều nhà trống, tình cờ là ngôi nhà trống đó cách cửa hàng đồ cổ của Đường Tống không xa, vì vậy anh đã tạm thời cho nhà họ Trương mượn ở.

    Về việc Trương Tiểu Hổ đi làm và tan sở thì không cần phải lo lắng, bởi vì Mạc Úc Sở cung cấp ô tô cho nhân viên quản lý khách sạn, vì vậy Trương Tiểu Hổ hiện đã có ô tô để lái.

    Trương Tiểu Hổ nghĩ rằng thu nhập của mình và cha đủ để mẹ anh ấy yên tâm làm nội trợ, nhưng Trương Tiểu Hổ không ngờ rằng mẹ anh ấy vì tiết kiệm một ít tiền cho anh ấy, thế nhưng cũng muốn tìm một công việc.

    Khi Cha mẹ của Trương Tiểu Hổ ở nông thôn, đối với Đường Âm rất tốt. Vì vậy, Đường Âm tặng cho hai ông bà một chiếc máy tính mà mình đã sử dụng trước đây, hơn nữa còn dạy họ lên mạng.

    Cứ như vậy, mẹ của Trương Tiểu Hổ mỗi ngày đọc rất nhiều thông báo tuyển dụng trên mạng, nhưng bà thực sự không có tay nghề gì, bà chỉ có thể làm một số công việc quét dọn mà người nhà quê có thể làm, công ty bà có thể đáp ứng yêu cầu rất ít.

    Nói cách khác, không có công ty nào sẵn sàng thuê bà, trừ khi bà trở thành người dọn dẹp hay gì đó.

    Hôm nay, mẹ của Trương Tiểu Hổ nhìn thấy thông báo của một khách sạn trên mạng, yêu cầu cũng không cao, chỉ cần biết dọn dẹp là được, muốn một phụ nữ trung niên khoảng 40 hoặc 50 tuổi, tốt nhất là người ở nông thôn, có thể chịu khổ và làm việc chăm chỉ.

    Sau khi mẹ của Trương Tiểu Hổ đọc xong, bà cảm thấy điều này rất phù hợp với điều kiện của bà, bà là một phụ nữ ở nông thôn, tuổi tác cũng phù hợp với yêu cầu, nhưng mức lương mà khách sạn này đưa ra không quá cao.

    Tuy nhiên, đối với mẹ của Trương Tiểu Hổ, chỉ cần một hoặc hai nghìn tệ mỗi tháng là đủ. Mặc dù bà cũng biết mức phí ở thành phố A rất cao, nhưng là một phụ nữ trung niên từ nông thôn, muốn bằng cấp không có bằng cấp, muốn kinh nghiệm không có kinh nghiệm, còn có thể làm gì?

    Vì vậy, mẹ của Trương Tiểu Hổ đã gọi điện đến để hỏi ý kiến, cẩn thận nhớ lại những gì Đường Âm trước đây đã dạy bà, cộng với việc tìm kiếm các hướng dẫn trên mạng, miễn cưỡng làm cho mình một bản lý lịch sơ lược nhìn qua rất kém cỏi.

    Sơ yếu lý lịch này chứng minh đầy đủ rằng người lập sơ yếu lý lịch không có trình độ học vấn cao và trình độ máy tính kém. Nhưng sau khi thư ký của Trương Tiểu Hổ, Tôn Vũ, nhìn thấy đã rất hài lòng, bởi vì trong lý lịch có một bức ảnh, Tôn Vũ cảm thấy người cô này trông rất tốt bụng.

    " Trương tổng, anh xem một chút. Tuy bản sơ yếu lý lịch này viết rất kém, nhưng chúng ta chỉ muốn tuyển một cô dọn dẹp thôi, làm được như vậy đã rất tốt rồi. Chủ yếu là ảnh chụp nhìn rất quen, anh xem, cô này được không? "

    Sau khi Trương Tiểu Hổ nhìn thấy sơ yếu lý lịch, anh lập tức tức giận, nắm lấy điện thoại cố định trên bàn và gọi cho mẹ mình.

    " Mẹ, hiện tại con và cha không nuôi nổi mẹ sao? Tại sao mẹ lại đi xin việc? "

    " Không có! Tiểu Hổ, con nói nhảm cái gì vậy? "

    " Mẹ, hai chúng tôi rốt cuộc là ai nói nhảm? Con đã xem sơ yếu lý lịch của mẹ, mẹ đang xin việc làm nhân viên vệ sinh cho một khách sạn tên là Đại Không Sơn phải không? "

    " Ừ? Con trai, làm sao con biết? "

    " Mẹ, mẹ thật là to gan, khi lần đầu tiền cha mẹ đến thành phố, không phải con đã dẫn cha mẹ tới đây ăn cơm sao? Mẹ không nhìn bảng hiệu của khách sạn ghi là gì sao? "

    " Mẹ thật sự không để ý, trời ạ, con trai, khách sạn Đại Không Sơn này, không phải là khách sạn con làm tổng giám đốc chứ? "

    " Đương nhiên, nếu không làm sao con biết mẹ xin vào khách sạn của con làm nhân viên quét dọn? Mẹ cũng thật giỏi, cư nhiên còn giấu con!"
     
  5. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 214: Mai Tiêu Sơn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Con trai, con cũng đừng trách mẹ, mẹ không phải đang ngồi không yên sao?"

    "Được rồi, mẹ, nếu mẹ thật sự không chịu ngồi yên, vậy mẹ có thể tới đây."

    "Thật không?"

    "Ừm, nhưng con không thể để mẹ làm chuyên viên vệ sinh, con để mẹ làm chủ quản vệ sinh, mẹ chỉ cần quản lý nhân viên vệ sinh dưới tay là được."

    "Nhưng mà con, mẹ xem trên mạng nói muốn ứng tuyển giám sát vệ sinh thì phải có hơn ba năm kinh nghiệm làm vệ sinh ở công ty lớn hoặc khách sạn lớn, mà mẹ cũng không có!"

    "Mẹ, mẹ đừng quên con trai mẹ ở khách sạn làm gì! Cho nên, con nói mẹ làm được thì mẹ làm được, cứ như vậy đi, con cúp máy trước, sáng mai con đi làm sẽ lái xe đưa mẹ tới đây nhập chức."

    Sau khi Trương Tiểu Hổ cúp điện thoại, thư ký Tôn Vũ ở bên cạnh nói: "Trương tổng, cô này là mẹ anh sao?"

    "Ừm." Trương Tiểu Hổ gật đầu, "Cho nên, tôi không thể để bà ấy làm công việc cấp thấp nhất, cho dù là quét dọn, bà ấy phải là người chủ quản quét dọn mới được."

    "Điều đó là đương nhiên. Anh tên tâm, ngày mai tôi sẽ chào hỏi nhân viên, chỉ cần cô đến đây, tôi sẽ lập tức làm thủ tục nhập chức cho cô ấy, tin tưởng sẽ rất nhanh."

    Ngày hôm sau mẹ Trương Tiểu Hổ thật sự đến, buổi sáng Trương Tiểu Hổ lái xe đi làm, tiện đường dẫn theo mẹ.

    Sau đó, mẹ của Trương Tiểu Hổ đã nộp đơn xin việc vào bộ phận nhân sự và nhận được chức chủ quản. Mặc dù là chủ quản của bộ phận vệ sinh, nhưng tốt xấu gì cũng là một công việc, mẹ của Trương Tiểu Hổ vẫn rất vui vẻ.

    Chủ yếu là tiền lương của chủ quản sẽ cao hơn một chút so với công nhân dọn dẹp bình thường, tất nhiên, điều mà Trương Tiểu Hổ nghĩ không phải là về tiền lương, mà là mẹ anh ở đây không cần phải làm việc vất vả, chỉ cần quản lý tốt người dưới quyền là được. Hơn nữa, chủ quản bộ phận vệ sinh là mẹ ruột của Trương tổng, người nào dám không nghe lời?

    Cứ như vậy, gia đình Trương Tiểu Hổ bắt đầu một cuộc sống hạnh phúc trong thành phố, Mạc Úc Sở và Đường Âm biết chủ quản bộ phận vệ sinh mới của khách sạn là mẹ của Trương Tiểu Hổ cũng không nói nhiều, bởi vì Đường Âm biết dì Trương là một người tốt. Mà Mạc Úc Sở biết nhà họ Trương khi ở nông thôn đã chăm sóc Đường Âm rất tốt, vì vậy anh sẵn sàng cho Trương Tiểu Hổ mặt mũi này.

    Hơn nữa, mỗi lần Mạc Úc Sở và Đường Âm đến Đại Không Sơn ăn tối, dì Trương cũng đối xử với họ rất cung kính và ân cần.

    Mạc Úc Sở và Đường Âm đều không có mẹ từ nhỏ, cho nên bọn họ cũng cảm nhận được hơi ấm của mẹ từ thím Trương, có lẽ, đây là một loại đền bù nào đó của ông trời! Mặc dù họ không có mẹ, nhưng dì Trương đối với bọn họ thực sự giống như một người mẹ đối với con.

    Gia đình của Trương Tiểu Hổ đang làm ăn phát đạt trong thành phố, nhưng gia đình Ngô Bạch Tuyết mà chú Trương đã đề cập trước đây dường như có chút không tốt.

    Tất nhiên, Ngô Bạch Tuyết sẽ không thừa nhận điều đó, Hôm nay, Ngô Bạch Tuyết đã đặc biệt gọi điện cho Trương Tiểu Hổ, nói cô ấy sẽ chọn thời gian để gặp nhau, dù sao thì những người đồng hương từ nông thôn lên thành phố thực sự không nhiều lắm, mà cô ấy chơi thân với Trương Tiểu Hổ và Đường Âm từ nhỏ, xem như quan hệ không tồi.

    Trương Tiểu Hổ sau khi nhận được cuộc gọi, anh ấy cười nói: "Còn cần phải hẹn sau sao? Ngay tối nay, khách sạn Đại Không Sơn, tôi cũng sẽ gọi cho Tiểu Âm, chúng tôi cùng nhau đi."

    Công ty của Đường Âm còn có việc phải làm, khi cô xử lý xong công việc trong tay và đến khách sạn Đại Không Sơn cùng với Mạc Úc Sở, Trương Tiểu Hổ, Ngô Bạch Tuyết và bạn trai của Ngô Bạch Tuyết đã đợi họ từ lâu.

    "Xin lỗi, tôi tới muộn, để mọi người chờ lâu như vậy."

    "Không có việc gì, Tiểu Âm, cậu đang nói cái gì? Chúng tôi vừa mới tới không lâu. Đúng rồi, để tôi giới thiệu một chút, đây là bạn em, Đường Âm, đây là bạn trai tớ, Mai Tiêu Sơn, đã mở hơn mười công ty đại lý nhà ở Thành phố A."

    Đường Âm sớm đã nghe từ Trương Tiểu Hổ rằng bạn trai của Ngô Bạch Tuyết là một ông chủ lớn, cô nghĩ anh ta là một ông chủ lớn, nhưng cô không ngờ anh ta chỉ mở công ty môi giới nhà đất.

    Tuy nhiên, Đường Âm nghĩ lại, ở Thành phố A có hơn chục công ty môi giới nhà đất, kỳ thật có thể coi là ông chủ lớn, ít nhất, đối với một cô gái nông thôn như Ngô Bạch Tuyết, cô ấy có thể tìm được một ông chủ lớn như vậy, toàn bộ làng mọi người đều cảm thấy cô ấy có tiền đồ.

    Nhưng..

    Đường Âm nhìn về phía Mai Tiêu Sơn, không phải là quá già sao? Có vẻ ở độ tuổi bốn mươi, phải không? Tuy nhiên, Ngô Bạch Tuyết cùng tuổi với Đường Âm, một cô gái ở tuổi đôi mươi tìm một ông già ở tuổi bốn mươi, có chút không thể nào nói nổi.

    Đường Âm đương nhiên sẽ không lập tức biểu lộ ra biểu tình kỳ quái, cô cười nói với Mai Tiêu Sơn: "Mai tổng, xin chào."

    Sau khi nói xong, còn bắt tay với Mai Tiêu Sơn.

    Sau đó, Mai Tiêu Sơn nhìn Mạc Úc Sở diện mạo phi phàm, trực tiếp hỏi: "Cô Đường, vị này là?"

    "Ôi, nhìn não của tôi kìa, sao tôi lại quên giới thiệu nhỉ? Mai tổng, anh đừng trách, đây là vị hôn phu của tôi, tên là Mạc Úc Sở."

    Trương Tiểu Hổ bên cạnh nói: "Mạc tổng là ông chủ của tôi."

    "Chờ một chút.." Mai Tiêu Sơn có chút nghi hoặc, "Mạc tổng, anh tên là Mạc Úc Sở? Cô Đường, cô tên là Đường Âm? Nếu như tôi đoán không lầm, hai người là Mạc đại thiếu gia và Đường nhị tiểu thư nổi danh ở thành phố A đúng không?"

    "Ừm." Mạc Úc Sở cười gật đầu, "Mai tổng cũng nghe qua chúng tôi?"

    "Có thể không nghe qua sao?" Mai Tiêu Sơn vội vàng xoay người, từ trong túi quần treo trên ghế lấy ra một tấm danh thiếp, "Mạc tổng, đây là danh thiếp của tôi, tôi làm trong lĩnh vực bất động sản, mặc dù tôi điều hành một công ty trung gian, trước mặt Đường tổng tôi chẳng hơn gì một con kiến mà thôi. Tuy nhiên, công việc kinh doanh của tôi không thể tách rời khỏi các nhà phát triển của anh, Nói chung, chúng tôi phải nghiên cứu xem nhà phát triển nào đã lấy đất và đã xây những tòa nhà nào. Tôi biết, một thời gian trước, Hương Chi Hữu và Mạc thị cùng nhau mua được hai mảnh đất, vì vậy tôi đặc biệt chú ý đến hai người, cũng trách tôi có mắt mà không nhìn thấy thái sơn, không thể nhận ra hai người ngay từ cái nhìn đầu tiên."

    Lần này Ngô Bạch Tuyết đưa Mai Tiêu Sơn đến đây là vì cô ấy muốn thể hiện sự giàu có của mình, cô ấy chỉ biết Đường Âm đã bị một nhóm người đưa đi, sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp trong thành phố. Tuy nhiên, cô ta thực sự không biết bây giờ Đường Âm và vị hôn phu của Đường Âm thế nhưng lại sống tốt như vậy.

    So với vị hôn phu của Đường Âm, cô ta cảm thấy bạn trai của mình thực sự quá kém, vốn muốn khoe khoang sự giàu có của mình, kết quả lại bị người khác cướp mất.

    Ngô Bạch Tuyết không khỏi cảm thấy anh ta quá lém, sao khoe sự giàu có còn có thể đánh mất mặt mũi? Này thực sự là làm cho người ta buồn bực!
     
  6. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 215: Màu da không đúng

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 3, 2023
  7. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 216: Anh nghe em ngụy biện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vạn Hàn Anh thấy Tằng Hoán Lâm bị đẩy ra, bà ta bước tới, nhìn vào mặt Tằng Hoán Lâm, càng nhìn càng tức giận, không nói hai lời, trực tiếp tát một cái.

    Dù Tằng Hoán Lâm có ngàn sai vạn sai, nhưng Tằng Hoán Lâm vẫn là con gái cưng của cha mẹ.

    Vì vậy, cha mẹ Tằng gia trực tiếp không hài lòng với Vạn Hàn Anh, lý luận một phen.

    Nhưng cuối cùng thì Vạn Hàn Anh đã chiếm thế thượng phong, vì rốt cuộc thì dù sao người nhà họ Tằng cũng đuối lý.

    Mạc Nhiên không tham gia vào cuộc cãi vã, anh ta chỉ nhìn Tằng Hoán Lâm với đôi mắt đỏ ngầu, nói với Tằng Hoán Lâm, "Cô nói thật cho tôi, đứa nhỏ này rốt cuộc là của ai?"

    "Thực xin lỗi, Mạc Nhiên."

    "Cô cho tôi không phải là lần đầu tiên sao? Hơn nữa, sau lần đầu tiên của chúng ta, cô rất nhanh liền có thai, cô vẫn luôn ở Mạc gia dưỡng thai, không có đi ra ngoài, đứa bé này là có chuyện gì?"

    "Xin lỗi, Mạc Nhiên, là em đã lừa anh. Đứa trẻ này đã có trước khi em ở bên anh. Trước khi ở bên anh, em đã yêu một nhà thiết kế người Ấn Độ trong công ty. Lúc ấy hai bon e, chuẩn bị kết hôn, em nghĩ tình yêu xuyên quốc gia rất lãng mạn, nhưng cha em nhất quyết gả em cho nhà họ Mạc, tôi nghĩ lại rồi chia tay với anh ấy, có lẽ đây là ý trời, đứa bé sinh ra không giống em, mà giống anh ấy, dẫn đến hôm nay bị mọi người phát hiện chuyện này."

    "Cô thật sự là không có thử qua, vàng đen hỗn huyết chỉ có màu đen, không có khả năng giống cô!" Mạc Nhiên oán hận nói, "Đúng rồi, lúc đó cô ra máu là làm sao?"

    "Tôi ở bệnh viện phẫu thuật, vá lại."

    Nghe Tằng Hoán Lâm nói như vậy, Mạc Nhiên thực sự tức giận, anh ta đột nhiên cảm thấy, Tằng Hoán Lâm thực sự không tốt bằng Đường Nhan!

    Cho dù sau này Đường Nhan có quan hệ với ai thì ít nhất, lần đầu tiên của Đường Nhan là cho anh ta! Sớm biết như thế, lúc trước tại sao anh ta lại làm điều đó?

    Con của Tằng Hoán Lâm được sinh ra vào buổi trưa. Mạc Nhiên và Vạn Hàn Anh không để ý đến Tằng Hoán Lâm, trực tiếp về nhà. Sau khi về nhà, Mạc Nhiên suy nghĩ cả buổi chiều. Anh ta cảm thấy vẫn là Đường Nhan tốt hơn. Lúc trước anh ta không nên ly hôn với Đường Nhan, kết hôn Tằng Hoán Lâm!

    Tằng Hoán Lâm này là do Vạn Hàn Anh cầu hôn cho Mạc Nhiên, vì vậy Vạn Hàn Anh vẫn luôn tự trách, đồng thời, chồng bà cha chồng bà ta cũng oán giận bà ta, cảm thấy người phụ nữ đó bà ta tìm cho Mạc Nhiên quá không đáng tin cậy.

    Cuối cùng, dưới sự chủ trì của ông cụ Mạc, nhà họ Mạc đã tổ chức một cuộc họp gia đình, nhất trí quyết định để Mạc Nhiên và Tằng Hoán Lâm ly hôn, đồng thời về sau từ chối mọi liên hệ làm ăn với nhà họ Tằng.

    Tằng Hoán Lâm đến trung tâm ở cữ, Kỳ thật, lúc trước người nhà họ Mạc đã đặt một trung tâm ở cữ cho Tằng Hoán Lâm.

    Chẳng qua, khi phát hiện ra đứa bé Tằng Hoán Lâm sinh ra không phải con ruột của mình, anh ta đã gọi điện cho trung tâm pử cữ, nói hủy bỏ, về khoản tiền đặt cọc, trung tâm ở cữ muốn khấu trừ một phần, nhưng Mạc Nhiên không cần.

    Cho đến nay, dừng tổn hại đúng lúc mới là sự lựa chọn thông minh nhất.

    Đúng vậy, chính là bởi vì con của Tằng Hoán Lâm không phải con của Mạc Nhiên, cho nên Mạc Nhiên muốn kịp thời ngăn chặn tổn thất, thậm chí không để cho Tằng Hoán Lâm ở cữ.

    Cũng may Tằng gia có tiền, cha mẹ Tằng Hoán Lâm bỏ tiền, tìm một trung tâm ở cữ đặc biệt tốt cho Tằng Hoán Lâm.

    Dù sao đó cũng là con gái ruột của họ, cho dù có làm chuyện xấu hổ, họ cũng vẫn yêu thương cô hết mực.

    Lần này, thanh danh của Tằng Hoán Lâm ở Thành phố A đã hoàn toàn bị hủy, mọi người đều biết rằng cô đã sinh ra một đứa nhỏ da đen.

    Cho dù công ty của gia đình cô kinh doanh tốt đến đâu cũng không ai chịu cưới cô, bởi vì ai cũng biết cô là một người phụ nữ lừa dối chồng và đã ly hôn.

    Vốn dĩ, một người phụ nữ đã kết hôn lần thứ hai đã không dễ dàng, huống chi cô lại ly hôn vì lý do này.

    Vì vậy, mặc kệ Tằng Hoán Lâm, những người khác của Tằng gia đều sợ sau khi Tằng Hoán Lâm ly hôn với Mạc Nhiên sẽ không thể kết hôn nữa.

    Thật ra không phải là không thể cưới, nhưng cho dù có thể cưới cũng vĩnh viễn không tìm được người có điều kiện như Mạc gia.

    Cha của Tằng Hoán Lâm cũng đặc biệt yêu cầu thư ký kiểm tra tài sản của Mạc gia, kết quả, chỉ những con số có thể tìm thấy trên bề mặt đã đủ khiến người ta kinh ngạc.

    Vì vậy, cha của Tằng Hoán Lâm đã nghĩ ra một cách cho Tằng Hoán Lâm, đó là nói cái gì cũng không ly hôn.

    Hơn nữa, Tằng Hoán Lâm còn lừa Mạc Nhiên, theo luật, cha mẹ không thể ly hôn nếu đứa trẻ vẫn đang bú mẹ.

    Tuy nhiên, người nhà họ Mạc không phải kẻ ngốc, họ đã hỏi công ty luật mà công ty họ thường hợp tác, luật sư nói đứa nhỏ không phải của Mạc Nhiên, lúc này Mạc Nhiên có thể đệ đơn ly hôn.

    Mà lúc này Mạc Nhiên đã hạ quyết tâm, anh ta quyết tâm ly hôn, không ai có thể thuyết phục anh ta, đương nhiên, trừ Tằng gia ra, không ai khác thuyết phục anh ta không ly hôn.

    Bây giờ, Mạc gia đều ủng hộ Mạc Nhiên ly hôn với Tằng Hoán Lâm càng sớm càng tốt, mà những người không phải Mạc gia cũng như Tằng gia đang chờ xem trò hay.

    "Chồng, anh có thể.. cho em một cơ hội nữa không? Em hứa sau này nhất định giúp chồng dạy con, sẽ không bao giờ làm loại chuyện này nữa."

    "Giúp chồng dạy con?" Mạc Nhiên cười lạnh nói: "Cô muốn dạy con ai? Con trai cô và người đàn ông da đen kia sao?"

    "Chồng à, em không có ý này. Em xin anh tha thứ cho em. Em sẽ sinh cho anh một đứa con nữa, đứa con chỉ thuộc về hai chúng ta. Sau đó cả nhà bốn người chúng ta sẽ sống thật tốt, được không?"

    "Một nhà bốn người? Ý cô là, bao gồm cả đứa con của cô và hắn ta?"

    "Em cũng không thể vứt bỏ đứa bé này được! Con người phải có lương tâm chứ?"

    "Lương tâm? Ha ha.." Mạc Nhiên cười lạnh một tiếng, "Tằng Hoán Lâm, cô làm sao hiểu được lương tâm? Mạc gia chúng tôi đối với cô tốt như vậy, cô xem Mạc gia chúng tôi như khỉ để đùa bỡn, chẳng lẽ đây là lương tâm cô nói sao?"

    "Không phải, chồng ơi, anh nghe em ngụy biện."

    "Ha hả.. Nghe cô ngụy biện? Cô cũng biết mình ngụy biện sao?"

    "Không phải, em nói sai rồi, chồng, anh nghe em giải thích." Tằng Hoán Lâm thật sự hận cái miệng của mình, sao đột nhiên lại nói sai một chữ?

    "Cút!" Mạc Nhiên lập tức đá Tằng Hoán Lâm đang trong thời gian bị ở cữ sang một bên, "Tằng Hoán Lâm, tôi nói cho cô biết, chuyện ly hôn đã được định rồi! Hơn nữa, sau này công ty hai nhà cũng sẽ không có hợp tác nữa!"

    Sau khi Mạc Nhiên nói xong, anh ta rời khỏi trung tâm ở cữ, anh ta quyết định sau này sẽ không gặp lại Tằng Hoán Lâm, luật sư nói Tằng Hoán Lâm đã lừa dối trước, hơn nữa chứng cớ cô cùng xác thực, dưới tình huống như vậy, nếu Mạc Nhiên muốn kiện ly hôn, rất nhanh liền có thể.

    Cứ như vậy, Mạc Nhiên và Tằng Hoán Lâm ly hôn, Tằng Hoán Lâm mang đứa bé về chạy về Tằng gia.
     
  8. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 217: Đường Nhan xoay người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tằng Hoán Lâm tìm kiếm trên mạng, sau đó mới phát hiện ra trong hoàn cảnh của mình, đứa nhỏ mà cô ta sinh ra có màu đen.

    Chỉ là hiện tại cô ta mới biết đứa nhỏ không giống cô ta đã muộn rồi. Chỉ có thể trách trước đây cô ta quá ngu ngốc, không nghĩ tới chuyện này.

    Khi Đường Nhan biết Mạc Nhiên và Tằng Hoán Lâm đã ly hôn, mà lý do này, cô ta thực sự cảm thấy vui vẻ.

    Trước đây, khi Tằng Hoán Lâm cướp chồng của cô ta, cô ta đã ghi hận trong lòng. Mặc dù tất cả đều do Vạn Hàn Anh sắp đặt, nhưng Tằng Hoán Lâm cũng quả thật biết Mạc Nhiên đã có vợ, còn ở bên cạnh Mạc Nhiên.

    Vì vậy, Đường Nhan không thể không hận Tằng Hoán Lâm, bây giờ, con của Tằng Hoán Lâm là da đen, vì vậy đương nhiên Đường Nhan rất vui.

    Đường Nhan cảm thấy mình không cần làm gì, liền có thể báo thù, cô ta có thể không vui sao?

    Dưới tình huống như vậy, tâm tư của Đường Nhan lại linh hoạt, cô ta muốn ở bên Mạc Nhiên, cô ta muốn tái hôn với Mạc Nhiên.

    Nhưng lần này Đường Nhan tái hôn với Mạc Nhiên, không phải vì yêu, mà là vì báo thù.

    Bởi vì, hiện tại Đường Nhan đã có một kế hoạch tốt, hiện tại Đường Tống và Tôn Vân Đoạn là bạn trai bạn gái, cô ta muốn phá hủy mối quan hệ giữa Đường Tống và Tôn Vân Đoạn, hoặc sau khi Đường Tống và Tôn Vân Đoạn kết hôn, cô ta nhân cơ hội tìm điểm yếu của Tôn Vân Đoạn, sau đó buộc Tôn Đặc Mộng và Tần Mục Chu ly hôn.

    Đường Nhan biết mối quan hệ giữa Tôn Đặc Mộng và Tôn Vân Đoạn rất tốt, nếu cô ta lấy chuyện của Tôn Vân Đoạn uy hiếp Tôn Đặc Mộng, Tôn Đặc Mộng nhất định sẽ ngoan ngoãn ly hôn với Tần Mục Chu. Đến lúc đó cô ta có thể làm vợ của Tần Mục Chu.

    Nhưng trước mối hận trước đó, Đường Nhan quyết định tạm gác kế hoạch này sang một bên, dù sao thì hiện tại Đường Tống và Tôn Vân Đoạn vẫn chưa kết hôn, bây giờ cô ta không thể nóng nảy thực hiện kế hoạch này.

    Nếu đã như vậy, không bằng bây giờ cô ta thừa dịp trả thù Mạc Nhiên trước.

    Đường Nhan đã đưa cho thư ký của Mạc Nhiên một lọ nước hoa phiên bản giới hạn, thư ký của Mạc Nhiên đã nói với Đường Nhan về hoạt động của Mạc Nhiên.

    Sau khi biết tối nay Mạc Nhiên sẽ đến Hồng Nhật KTV uống say, Đường Nhan cũng đi, mục đích lần này của cô ta rất rõ ràng, giả vờ tình cờ gặp Mạc Nhiên ở đây.

    Đường Nhan mở cửa phòng riêng của Mạc Nhiên, nói: "Thật xin lỗi, đi nhầm."

    Sau đó, cô ta giả vờ kinh ngạc nói: "Mạc Nhiên? Sao lại là anh? Anh cũng tới đây hát?"

    Kỳ thật, trước khi Đường Nhan đến đây, cô ta đã nghĩ Mạc Nhiên nhất định sẽ tìm một người phụ nữ ở đây, cho nên khi nhìn thấy cảnh tượng này nhất định không thể chịu nổi, nhưng hiện tại cô ta đã bình tĩnh lại, mặc kệ nhìn thấy Mạc Nhiên và người đàn ông khác đang làm gì cô ta cũng sẽ không cảm thấy đau lòng.

    Mạc Nhiên nhìn thấy Đường Nhan, anh ta thực sự tin Đường Nhan chỉ đến đây để hát, sau đó đi nhầm phòng.

    Đường Nhan ăn mặc rất đẹp, trong số những người phụ nữ trong căn phòng này, cô ta là người đẹp nhất, nhưng điều mà Mạc Nhiên không ngờ tới chính là, anh ta lại gặp lại Đường Nhan theo cách này.

    Lúc này, dưới thân Mạc Nhiên có một người phụ nữ, anh ta đang vận động.

    Có lẽ là bởi vì sau chuyện không thỏa mái với Tằng Hoán Lâm, Mạc Nhiên mới cảm thấy Đường Nhan tốt. Hoặc cũng có thể là bởi vì người phụ nữ từng là của mình nay lại không phải của mình, Mạc Nhiên có chút đau lòng. Hoặc cũng có thể là bởi vì bây giờ Mạc Nhiên đang kính rượu cấp trên, không thèm để ý nữa.

    Vì vậy, Mạc Nhiên không nói hai lời, trực tiếp kéo Đường Nhan qua một bên, đẩy người phụ nữ mà anh ta đang chơi đùa cùng sang một bên, đè Đường Nhan lên ghế sô pha.

    Kỳ thật, trong căn phòng riêng này không chỉ có người đàn ông la Mạc Nhiên, mà còn có bạn xấu của Mạc Nhiên.

    Đường Nhan cảm thấy chuyện này thật sự rất xấu hổ, nhưng cô ta vì trở về bên Mạc Nhiên, cô ta không có cách khác. Cô ta chịu đựng, làm trò trước mặt đám bạn của Mạc Nhiên, cùng Mạc Nhiên vận động một phen.

    Hôm nay vừa vặn là ngày nguy hiểm của Đường Nhan, Đường Nhan đã tính toán từ trước.

    Quả nhiên, Đường Nhan thật sự có con của Mạc Nhiên, sau đó Đường Nhan đến Mạc gia.

    Nhìn thấy Đường Nhan đến đây, Vạn Hán Anh cười lạnh nói: "Đường Nhan, cô trở về đây làm gì?"

    Lúc ấy người nhà họ Mạc đang cùng nhau ăn cơm, Đường Nhan cũng không để ý đến lời châm chọc của Vạn Hán Anh, cô ta chỉ thản nhiên nói: "Tôi trở về là muốn tái hôn với Mạc Nhiên."

    "Cái gì?" Người nhà họ Mạc sửng sốt, ông cụ Mạc đặt đũa xuống: "Đường tiểu thư, cô nói thật sao?"

    "Ừm." Đường Nhan gật đầu, "Ông nội, cháu muốn tái hôn với Mạc Nhiên."

    "Cô gọi ai là ông nội?" Vạn Hán Anh châm chọc nói: "Mạc Nhiên không còn liên quan gì đến cô, ông nội của Mạc Nhiên cũng không phải ông nội cô, cô không thấy nhà chúng tôi đang ăn cơm sao? Cô mau rời đi đi. Đừng ở đây tự làm khó mình. Mặc dù Mạc Nhiên nhà chúng tôi đã ly hôn hai lần, nhưng chuyện này Mạc Nhiên không có lỗi, hơn nữa Mạc gia chúng tôi có tiền, tìm dạng tiểu thư khuê các gì đều được, cô đừng nghĩ tới việc tái hôn với Mạc Nhiên nhà chúng tôi nữa!"

    "Mẹ ơi, con biết tại sao trước đây mẹ lại yêu cầu Tằng Hoán Lâm và Mạc Nhiên ở bên nhau, bởi vì lúc đó Mạc Nhiên chưa ly hôn với con, cho dù ly hôn thì anh ấy cũng chỉ là một người đàn ông đã tái hôn mà thôi. Thực ra, người đàn ông ỷ trong nhà có tiền như thế này, muốn tìm một cô gái xuất thân từ một gia đình bình thường kết hôn rất dễ dàng, nhưng muốn tìm một thiên kim tiểu thư rất khó khăn, mà tiểu thư Tằng gia kiêu ngạo, mới đến thành phố A, đó là lý do tại sao mẹ lại giới thiệu Tằng Hoán Lâm cho Mạc Nhiên, bởi vì Mạc Nhiên chỉ có thể là xứng với con gái của một nhà giàu mới nổi xuất thân từ một nơi nhỏ bé!"

    "Cô nói đủ chưa?" Vạn Hàm Anh sắp nổ tung, "Ai cho cô gọi tôi là mẹ?"

    "Con còn chưa nói đủ, hiện tại con đã trở về nhà họ Đường, vẫn là đại tiểu thư nhà họ Đường, nếu mẹ muốn, con có thể lập tức tái hôn với Mạc Nhiên. Nhà họ Đường và nhà họ Mạc môn đăng hộ đối. Hơn nữa, con vừa mới biết, con đã mang thai, đứa bé là của Mạc Nhiên."

    "..."

    Người nhà họ Mạc lại sửng sốt.

    Ông cụ Mạc nhìn Mạc Nhiên hỏi: "Nhiên nhi, con nói đi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"

    "Ông nội, lần trước ở KTV uống hơi nhiều, vừa lúc Đường Nhan cũng ở KTV, con không nhịn được, cho nên.."

    Ông cụ cúi gằm mặt, lúc này đầu óc Vạn Hàn Anh xoay chuyển rất nhanh, bà ta vừa nghe Đường Nhan nói mình vẫn là đại tiểu thư của Đường gia, hơn nữa trong bụng còn có cốt nhục của Mạc Nhiên.

    Vì vậy, biểu cảm trên mặt bà ta lập tức thay đổi, thái độ đối với Đường Nhan cũng quay ngoắt 180 độ.
     
  9. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 218: Đường Nhan cùng con trai trở về

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vạn Hàn Anh đứng dậy, bước tới nắm lấy tay của Đường Nhan.

    "Nào, Nhan nhi, đến bàn ăn đi, mẹ sẽ kêu người đặt thêm một cái ghế cho con, lúc này con tới đây, còn chưa ăn cơm đúng không? Nhìn con đi, gầy thế này, như vậy không được, con phải chăm sóc chính mình thật tốt, sinh cho Mạc gia một cháu trai khỏe mạnh."

    "Mẹ, mẹ yên tâm đi, cho dù đứa bé này không phải con trai, con cũng hứa sẽ sinh cho Mạc gia một đứa cháu khỏe mạnh, dù sao con cũng còn trẻ, cơ hội còn nhiều."

    Mặc dù Đường Nhan nói như vậy, nhưng trong lòng cô ta muốn trả thù Mạc gia.

    Cứ như vậy, Đường Nhan và Mạc Nhiên nhận giấy đăng ký kết hôn, hai người họ tái hôn.

    Sau khi Mạc Nhiên và Đường Nhan tái hôn, Mạc Nhiên phát hiện Đường Nhan hình như không còn thích mình. Anh ta không biết tại sao, anh ta nhớ rõ Đường Nhan luôn miệng nói yêu anh ta, nhất định muốn tái hôn với anh ta, nhưng sao bây giờ lại thành ra thế này?

    Mạc Nhiên suy nghĩ một chút, có lẽ là bởi vì chuyện trước kia của mình và Tằng Hoán Lâm làm cho Đường Nhan không thể tiếp nhận, nói thật ra, Mạc Nhiên xử lý chuyện này quả thực không thành thật.

    Lúc anh ta và Đường Nhan vẫn chưa ly hôn, nhưng anh ta và Tằng Hoán Lâm đã ở chung như vợ chồng, Tằng Hoán Lâm cũng ở trong nhà họ Mạc.

    Bây giờ nghĩ lại, những gì Mạc Nhiên đã làm khi đó thực sự không phải là chuyện người làm! Nhưng chuyện đã qua, Mạc Nhiên vẫn hy vọng Đường Nhan có thể tha thứ cho mình.

    Mạc Nhiên bắt đầu nói chuyện ân cần với Đường Nhan, Đường Nhan muốn ăn gì, anh ta sẽ để người hầu làm cho Đường Nhan, Đường Nhan muốn ăn đồ ăn bên ngoài, anh ta cũng ra ngoài mua.

    Ngay cả một số thứ khó mua, chỉ cần Đường Nhan mở miệng, anh ta sẽ cố gắng hết sức để mua cho Đường Nhan.

    Đường Nhan muốn một chiếc thắt lưng nữ, chiếc thắt lưng đó vừa mới ra mắt, rất đắt tiền, hơn nữa còn giới hạn. Tuy nhiên, Mạc Nhiên vẫn tìm cách mua cho Đường Nhan, ai khiến Đường Nhan muốn nó?

    Thật ra, không ai nghĩ đến, Đường Nhan không muốn sống tốt với Mạc Nhiên, cô ta chỉ muốn báo thù.

    Đương nhiên, Đường Nhan không chỉ muốn trả thù đơn giản như vậy, cô ta còn muốn vơ vét của cải. Bởi vì cô ta biết mình và Mạc Nhiên sẽ không thể ở bên nhau mãi mãi.

    Cho nên, hiện tại cô ta muốn cái này cái kia từ Mạc Nhiên, chính là vì một ngày nào đó sau khi rời khỏi Mạc Nhiên, những thứ này sẽ có giá trị, cho dù bán, cô ta cũng có thể có nhiều tiền hơn, có thể sống tốt.

    Đường Nhan không biết kế hoạch của mình có thành công hay không, cũng không biết cuộc sống luôn thay đổi có khiến cô ta có thể làm người cười cuối cùng hay không, nhưng cô ta vẫn luôn nỗ lực, muốn chờ một kết quả, một cái có thể phát tiết toàn bộ hận ý.

    Cô ta không biết kế tiếp mình sẽ phải đối mặt với điều gì, nhưng cô ta biết thành bại là quyết định cuối cùng, nếu hiện tại cô ta cam chịu, thực sự là quá sớm.

    Giờ đây, Đường Nhan lại lần nữa trở về sống cuộc sống đại tiểu thư, là phu nhân nhân nhà giàu, hơn nữa cuộc sống hiện tại của cô ta tốt hơn trước rất nhiều.

    Trước đây cô ta ở Mạc gia bị Vạn Hàn Anh khi dễ, nhưng hiện tại, Vạn Hàn Anh rất nghe lời cô ta, Mạc Nhiên cũng hết lòng đối xử với cô ta, cho nên cuộc sống của cô ta bây giờ tốt hơn rất nhiều so với khi mới gả vào Mạc gia.

    Tất nhiên, cô ta biết cuộc sống hiện tại có được nó là nhờ vào đứa bé trong bụng.

    Thừa dịp hiện tại cô ta báo thù chưa thành, không bằng tận hưởng cuộc sống của phu nhân giàu có này.

    Đường Nhan thực sự rất giỏi trong việc tận hưởng, bây giờ mỗin ngày cô ta nằm trên giường xem phim truyền hình hoặc phim điện ảnh bằng máy tính.

    Gần đây Đường Nhan đang xem một bộ phim truyền hình, bộ phim này do Tiểu hoa đán Trần Dạ Chỉnh quay, đúng vậy, sau khi chuyện Vạn Hữu Hữu xảy ra, Đường Âm để Trần Dạ Chỉnh là người phát ngôn của Hương Chi Hữu.

    Mặc dù, ngay khi nhìn thấy Trần Dạ Chỉnh, Đường Nhan sẽ nghĩ đến người phát ngôn mà trước đây cô ta đã tìm cho Hương Chi Hữu là Vạn Hữu Hữu, do đó nghĩ đến lúc trước Hương Chi Hữu do chính cô ta một tay quản lý.

    Nghĩ đến điều này khiến Đường Nhan có chút buồn bực, nhưng dù sao chuyện cũng đã qua, hiện tại Đường Nhan thật sự có chút điên cuồng.

    Hơn nữa kỹ năng diễn xuất và ngoại hình của Trần Dạ Chỉnh đều là tuyến một, hơn nữa phim truyền hình do Trần Dạ Chỉnh sản xuất thực sự rất tốt, rating trên mạng rất cao, hơn nữa cũng là thể loại mà Đường Nhan thích.

    Cứ như vậy, Đường Nhan xem bộ phim của Trần Dạ Chỉnh, vai diễn do Trần Dạ Chỉnh đóng trong bộ phim có phần giống với trải nghiệm trước đây của Đường Nhan, nhân vật do Trần Dạ Chỉnh đóng tên là Lam Thanh Lâm, mẹ của Lam Thanh Lâm cũng bị bỏ tù, hơn nữa Lam Thanh Lâm cũng bị đuổi khỏi Lam gia, sau đó Lam Thanh Lâm cố gắng đi lên, từng bước báo thù, có thể nói vai diễn của Lam Thanh Lâm thực sự giống với Đường Nhan.

    Tuy nhiên, Đường Nhan đã bỏ qua một điểm, đó là Lam Thanh Lâm là một cô gái tốt, cô ấy là bị người khác hãm hại, còn cô ta thì sao? Cô ta là người hãm hại người khác, nhưng sau khi Đường Âm bị cô ta hãm hại, Đường Âm bắt đầu trả thù cô ta, có thể nói cô ta và Lam Thanh Lâm là hai người hoàn toàn khác nhau.

    Tuy nhiên, Đường Nhan cũng không cảm thấy mình đã làm gì sai, cô ta cảm thấy Đường Âm, đứa con gái ngoài giá thú lớn lên ở nông thôn, vốn không xứng đáng với mọi thứ mà cô đang có bây giờ.

    Hơn nữa, Đường Nhan không chỉ cảm thấy kiếp này mình làm không sai, mà còn không biết kiếp trước mình đã làm gì Đường Nhan.

    Dù sao, người được trọng sinh là Đường Âm, không phải cô ta.

    Vì vậy, Đường Nhan dùng bộ não thông minh nhưng không đặc biệt thông minh của mình tự hỏi một phen, trực tiếp thay mình vào vai Lam Thanh Lâm.

    Đường Nhan cảm thấy mình là Lam Thanh Lâm, nữ chính bị người khác hãm hại, cô ta muốn trả thù, vì vậy, dưới cảm giác thay thế mạnh mẽ này, xem bộ phim truyền hình này càng ngày càng sâu.

    Cốt truyện của bộ phim này rất thú vị, bạn trai của Lam Thanh Lâm cũng không đáng tin cậy như Mạc Nhiên, ở bên ngoài tìm người phụ nữ khác, bị Lam Thanh Lâm bắt gặp.

    Tuy nhiên, hành động của Lam Thanh Lâm lúc đó lạnh lùng hơn nhiều so với Đường Nhan, Lam Thanh Lâm trực tiếp tát bạn trai mình một cái rồi quay người bỏ đi.

    Đường Nhan cảm thấy Lam Thanh Lâm thật tuyệt, cô ta tự hỏi bản thân, khi chính mình nhìn thấy Mạc Nhiên đi cùng người phụ nữ khác, cô ta thực sự quá rẻ mạt.

    Sau khi Lam Thanh Lâm tát bạn trai của mình, cô ấy quay trở lại công ty của mình, Đường Nhan nhìn thấy ai đó nói công ty này sẽ không còn thuộc về Lam Thanh Lâm nữa, cũng bị cướp đi.

    Lúc này Đường Nhan lại nghĩ đến Hương Chi Hữu, cô ta từng có công ty riêng, có thư ký riêng và trợ lý, đã từng ở trên cao như vậy, tại sao cuối cùng lại không có gì?

    Tuy nhiên, sự chú ý của Đường Nhan nhanh chóng bị thu hút, bởi vì trợ lý của Lam Thanh Lâm đã đến văn phòng của Lam Thanh Lâm, sau đó, Lam Thanh Lâm nói với trợ lý: "Hoãn cuộc họp đến ngày mai. Còn có, buổi chiều không phải còn gặp tổng giám đốc Bộ Phổ sao?"
     
  10. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Messages:
    103
    Chương 219: Phong cách đồ ngủ giống trong phim truyền hình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đúng vậy, ý cô là?"

    "Anh cũng hoãn lại đến ngày mai đi." Lam Thanh Lâm nói, "Hôm nay tôi không muốn làm gì cả, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt."

    Sau khi đuổi trợ lý đi, Lam Thanh Lâm mở một cánh cửa trong văn phòng, hóa ra bên trong có một căn phòng khác, là phòng ngủ.

    Sau đó, khi màn ảnh vừa chuyển, Lam Thanh Lâm thay đồ ngủ, ngủ thiếp đi, mặc dù bây giờ cô ấy không mệt lắm nhưng cô ấy cảm thấy mệt mỏi, vì vậy cô ấy hy vọng cô ấy có thể tạm thời đặt những thứ trên tay xuống, mặc kệ những hạng mục này đã tiến hành được một nửa, ngủ trước, mặc kệ thế giới xảy ra sau khi tỉnh dậy như thế nào, đều không liên quan gì đến cô ấy, bây giờ cô ấy chỉ muốn thả lỏng bản thân một chút.

    Lý do lực chú ý của Đường Nhan bị thu hút là vì bộ đồ ngủ mà Lam Thanh Lâm mặc trong phim truyền hình.

    Đây là bộ đồ ngủ thần tiên gì? Cũng quá đẹp đi?

    Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Đường Nhan bây giờ, cô ta cũng muốn mua bộ đồ ngủ này.

    Mặc dù bộ phim truyền hình này mới được chiếu, nhưng nó đã được quay vào năm ngoái, vì vậy bộ đồ ngủ này chắc chắn không phải là kiểu mới.

    Tuy nhiên, kiểu năm trước, tại sao Đường Nhan chưa bao giờ nhìn thấy? Chẳng lẽ là một thương hiệu linh tinh?

    Đường Nhan rất tò mò, cô ta di chuyển thanh tiến trình, sau đó chụp ảnh bộ đồ ngủ của Lam Thanh Lâm, tìm kiếm nó trên mạng.

    Hóa ra đây là một thương hiệu nhỏ ở nước ngoài, mặc dù rất đắt tiền nhưng vì là thương hiệu nhỏ nên những người thích mua hàng xa xỉ như Đường Nhan cũng không biết có loại đồ ngủ này.

    Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, là năm ngoái Đường Nhan thật sự rất thảm, tuy rằng tiền bạc không eo hẹp, nhưng cô ta cũng không có nhiều tiền dư dả như vậy để mua đồ xa xỉ.

    Bây giờ, tiền của Đường Nhan cuối cùng cũng không eo hẹp như vậy, cô ta có thể mua rất nhiều đồ xa xỉ, đương nhiên phải để Mạc Nhiên mua cho cô ta.

    Tuy nhiên, đây đã là mẫu cũ từ năm ngoái, hơn nữa vừa ra mắt đã hết hàng, mỗi lần trên trang web chính thức chỉ còn vài chiếc, còn phải tranh mua, thật sự rất không dễ dàng.

    Dưới tình huống như vậy, Đường Nhan không khỏi nhíu mày, cô ta rất muốn Mạc Nhiên mua cho mình một cái, cô ta cảm thấy nó rất đẹp.

    Vì vậy, buổi tối hôm đó, sau khi Mạc Nhiên về đến nhà, Đường Nhan ăn sủi cảo chiên mà Mạc Nhiên mua cho cô ta ở bên ngoài, nói: "Chồng à, sủi cảo chiên này ăn rất ngon, em cũng không biết bây giờ em bị sao nữa, em phát hiện sau lần mang thai này, khẩu vị thực sự thay đổi rất nhiều, hơn nữa mỗi ngày đều nghĩ đến món mà trước đây em không đặc biệt thích ăn, hôm nay đột nhiên muốn ăn sủi cảo chiên, là em làm khổ anh, để anh mua sủi cảo chiên cho em."

    "Đồ ngốc, sao anh có thể hiểu lầm em?" đừng nói, bây giờ Mạc Nhiên thật sự rất cưng chiều Đường Nhan, "Anh biết phụ nữ mang thai đều như vậy, nếu em thật sự cho rằng em làm khổ anh, anh tuyệt đối sẽ không tự mình đi mua sủi cảo chiên. Mạc gia nhiều người hầu như vậy, anh tùy tiện tìm một người, không phải đã có thể mua sủi cảo chiên cho em sao?"

    "Chồng, vậy anh yêu em không?"

    "Đương nhiên là yêu!"

    Tuy Đường Nhan không biết Mạc Nhiên nói có thật hay không, nhưng vẫn là chuyển đề tài: "Đúng rồi, chồng à, hôm nay em tìm được một bộ đồ ngủ, rất đẹp, anh mua cho em được không?"

    "Mua!"

    "Được, em gửi link trang web cho anh." Đường Nhan đặt đũa xuống, thao tác trên điện thoại, "Được rồi, chồng, em gửi rồi, hiện tại chúng ta đang ở trong nước, không vào được trang web nước ngoài. Mỗi lần chỉ có một số sản phẩm được liệt kê trên trang web mà thôi, chúng luôn trong tình trạng hết hàng, người bình thường đều không mua được."

    Mạc Nhiên nghiên cứu một lúc rồi nói: "Đây là mẫu ra mắt năm ngoái phải không?"

    "Đúng vậy." Đường Nhan gật đầu, "Năm ngoái có, nhưng bán ra rất ít, mỗi lần chỉ vài món."

    "Bình thường các hàng hóa nước ngoài không có nhiều cơ hội được tranh mua trong các trang web trong nước của chúng ta, nhưng nếu ở nước ngoài, có thể mua được dễ dàng hơn không?"

    "Em có một người bạn ở nước ngoài. Cô ấy nói những người ở khu vực của cô ấy mua món đồ này cũng rất khó khăn, hơn nữa ở nơi cô ấy cũng có những kẻ đầu cơ. Bộ đồ ngủ này vừa ra mắt, những kẻ đầu cơ đã đoạt lấy nó."

    "Cái gì? Ở nước ngoài cũng có đầu cơ sao?"

    "Đúng vậy, làm ăn có lãi, sao không có? Những người nước ngoài đầu cơ đó thấy bộ đồ ngủ này có rất nhiều cô gái thích, cho nên họ đã sử dụng một thứ tương tự như phần mềm chụp nhanh. Chỉ cần nó được niêm yết trên trang web chính thức, họ liền mua hết, sau đó bán lại cho người khác với giá cao hơn, cũng không biết ngay từ đầu là ai phát hiện ra cơ hội kinh doanh này, dù sao hậu quả của việc này là khiến mọi người muốn mua bộ đồ ngủ này càng ngày càng khó."

    "Nếu bộ đồ ngủ trên trang web chính thức nước ngoài đã bị những kẻ đầu cơ đó cướp đi, như vậy những bộ đồ trong nước hẳn cũng là kiệt tác của họ. Mặc dù họ làm vậy làm xác suất mua được của chúng ta giảm đi, hoặc thậm chí là bằng 0. Tuy nhiên, đây cũng là một chuyện tốt. Dù sao, tự mình mua chắc chắn không phải là cách duy nhất. Chúng ta có thể tìm những người đầu cơ để mua. Cùng lắm thì tăng giá. Dù sao, chúng ta không thiếu một số tiền nhỏ như vậy. Hiện tại em chắc chắn muốn bộ đồ ngủ này sao?"

    "Đúng vậy, ông xã, em rất muốn bộ đồ ngủ này, em rất thích, hiện tại em chỉ có một nguyện vọng nhỏ nhoi như vậy, chỉ muốn mua một bộ đồ ngủ này."

    "Được." Mạc Nhiên gật đầu, "Chuyện này giao cho chồng em. Yên tâm, chồng em nhất định sẽ mua cho em một cái."

    Mặc dù Mạc Nhiên nói như vậy, nhưng anh ta biết hiện tại đối thủ cạnh tranh với mình vẫn còn khá nhiều, bởi vì Mạc Nhiên đã hỏi một số đại lý và người mua hàng, những người đó đều nói rằng họ không có hàng trong tay.

    Mạc Nhiên hỏi những đại lý và người mua hàng đó, hỏi họ có thể mua chúng ở đâu, chỉ có một người nói rằng trước đây cô ấy đã mua bộ đồ ngủ này, hơn nữa lúc ấy còn tặng cho người ta hai lọ nước hoa làm quà, sau đó được bán với giá cao.

    Nghe vậy, Mạc Nhiên nói cô ấy đưa cho anh ta WeChat của người lúc trước đã mua hai bộ đồ ngủ đó.

    Sau khi Mạc Nhiên thêm tài khoản WeChat của người đó, giải thích ngắn gọn mục đích của mình.

    Người đó nói cô ấy đã hết hàng, vừa rồi đại lý và người mua hàng đã nói với cô ấy về chuyện này.

    Mạc Nhiên vẫn không từ bỏ ý định, anh ta theo dõi tài khoản WeChat của một con trâu vàng lớn mà anh ta đã gặp trước đây, con trâu vàng lớn là Vạn, tên Vạn Trung Vô, Mạc Nhiên cảm thấy đây nhất định là nghệ danh.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...