Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1181: Ai là đệ nhất ngoại khoa Lạc Hải Sâm (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Đúng rồi, mọi người cảm thấy bệnh viện chúng ta năm nay sẽ phái ai đi tham gia đại biểu đại hội y học? Còn sẽ là bác sĩ Phí sao? ]

    Không biết là ai, nhắc đến chuyện danh ngạch tham gia đại hội.

    Vào năm trước, không hề nghi ngờ là Phí Khanh tham gia.

    Tới hôm nay, ngang trời sát ra tới một cái Giản Nhất Lăng, sự tình nhiều ít có điểm biến hóa.

    Rốt cuộc người ta trên danh nghĩa chính là người của tổng bộ.

    Nhóm chat này Giản Nhất Lăng còn không có được thêm đi vào, Phí Khanh là ở.

    Nhìn thấy các đồng nghiệp thảo luận, Phí Khanh ngay từ đầu chỉ cảm thấy những người này có chút nhàm chán cùng bát quái.

    Thời điểm nhìn thấy danh ngạch đại hội, biểu tình Phí Khanh mới hơi hơi có một chút biến hóa.

    Năm trước thời điểm cái đại hội y học này mở, cô không hề nghi ngờ gì chính là thành viên tham dự đại hội.

    Tham gia cái đại hội này như là một loại được công nhận, là một loại tượng trưng công nhận năng lực.

    Phí Khanh không thể không thừa nhận, trong chuyện này, cô vẫn là có một chút để ý.

    Nhưng mà hiện tại danh ngạch còn không có ra tới, cô cũng sẽ không không biết điều mà chủ động đi hỏi lãnh đạo, có vẻ như cô đặc biệt để ý chuyện này.

    ###

    Giữa trưa đến thời gian ăn cơm, tất cả mọi người đi nhà ăn bệnh viện dùng cơm.

    Nhà ăn phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành được thiết kế giống như nhà hàng cao cấp.

    Nhân viên ở chỗ này có thể được miễn phí ăn uống các loại mỹ thực, đây là phúc lợi lớn nhất thuộc về nhân viên của phân viện Lạc Hải Sâm.

    Trương Vân ở bên trong nhà ăn tìm được Giản Nhất Lăng, bưng mâm đồ ăn đi tới bên người Giản Nhất Lăng, cùng ngồi với Giản Nhất Lăng.

    Trương Vân cùng Giản Nhất Lăng nói về hoàn cảnh nơi làm việc mới trong sáng nay của mình.

    Sau đó Trương Vân nhắc đến một chút chuyện mà các đồng nghiệp đang nghị luận.

    Trong sáng hôm nay, cô đã nghe rất nhiều các đồng nghiệp nghị luận về chuyện của Giản Nhất Lăng.

    Có tốt cũng có không phải thực hữu hảo.

    Đại bộ phận ý tưởng của mọi người Trương Vân có thể lý giải, chuyện người mất tích hai năm xác thật làm người ta tò mò, thứ hai, Giản Nhất Lăng năm đó thành danh quá sớm, 18 tuổi liền bởi vì một chút chuyện đã bị đưa tin bốn phía, danh lợi song thu, còn đặt chân vào không chỉ một ngành sản xuất, chịu sự tranh luận cũng là thực bình thường.

    Giản Nhất Lăng chỉ là đơn giản mà cười cười, không có đánh giá, trên mặt cũng nhìn không ra tới có cái gì để ý.

    Trương Vân thấy cô ấy như vậy cũng liền không nói nhiều thêm cái gì.

    Phí Khanh cùng đồng nghiệp của mình cũng tới nhà ăn ăn cơm, nhìn thấy Giản Nhất Lăng, đồng nghiệp bên người Phí Khanh lập tức đi tới.

    "Bác sĩ Giản, không ngại nếu chúng tôi ngồi bên cạnh chứ?"

    Trên mặt nữ bác sĩ hỏi chuyện mang theo nụ cười.

    "Không quan hệ." Giản Nhất Lăng nhàn nhạt mà trả lời.

    Đồng nghiệp lôi kéo Phí Khanh ngồi xuống ở vị trí bên cạnh Giản Nhất Lăng và Trương Vân.

    "Bác sĩ Giản, lúc chúng tôi còn không có tiến vào Lạc Hải Sâm đã nghe nói qua tên của cô, cô chính là đại minh tinh của giới giải trí nha." Nữ bác sĩ ngọt ngào mà nói với Giản Nhất Lăng.

    "Ân." Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng mà lên tiếng, chuyên chú cúi đầu ăn cơm.

    "Tôi khá tò mò bác sĩ Giản như thế nào tiến vào giới giải trí, rốt cuộc bác sĩ Giản cô phần lớn thời gian đều tham gia các chương trình, không phải tham gia thi đấu thể thao điện tử chính là tham gia gameshow." Nữ bác sĩ lại nói.

    Phí Khanh không nói chuyện, thoạt nhìn cũng đang chuyên chú ăn cơm, cũng không quan tâm chủ đề mà nữ đồng nghiệp bên cạnh đang nói.

    Trương Vân nghe được nữ đồng nghiệp nói, cảm thấy lời này nghe tới không phải rất đúng.

    Trương Vân cười giúp Giản Nhất Lăng giải thích, "Bác sĩ Giản tương đối phát triển toàn diện, giới giải trí cũng có chút đọc qua."

    Nữ đồng nghiệp tiếp tục nói, "Đúng rồi, bác sĩ Giản cô còn không quen biết bác sĩ Phí đi? Cô ấy là bác sĩ đứng đầu ngoại khoa giải phẫu của bệnh viện chúng ta, trong hai năm này, cô ấy đã hoàn thành nhiều ca phẫu thuật yêu cầu độ khó cao mà trong giới y học cho rằng không quá có khả năng có thể hoàn thành, cứu vớt sinh mệnh của rất nhiều người."
     
    Senhthankinh7 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1182: Ai là đệ nhất ngoại khoa Lạc Hải Sâm (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau đó nữ đồng nghiệp chỉ vào một chỗ ở nhà ăn nói, "Nhìn thấy khối bình phong chạm ngọc kia không? Đó là một món quà của một bệnh nhân hồi phục lại sau khi được bác sĩ Phí trị liệu tặng cho bác sĩ Phí, trong văn phòng bác sĩ Phí đều bày biện không ít những món quà như thế, cho nên liền đem cái bình phong lớn này đặt ở nhà ăn."

    "Ân." Giản Nhất Lăng trả lời lại một tiếng, đầu hơi hơi nâng một chút, nhìn lướt qua cái bình phong mà nữ đồng nghiệp kia nói, sau đó lại tiếp tục cúi đầu chuyên chú ăn đồ ăn trong chén của cô.

    Nữ đồng nghiệp nhìn bộ dáng mềm như bông của Giản Nhất Lăng, giống như cùng cô ấy nói cái gì cô ấy cũng không có cái phản ứng gì, tức khắc cũng liền không có dục vọng tiếp tục nói.

    ###

    Danh nghạch tham dự hội nghị được gửi bằng bưu kiện đến mỗi hòm thư của nhân viên.

    Khi mọi người mở hòm thư ra xem, Phí Khanh không có xuất hiện trong danh sách này, thay thế chính là tên của Giản Nhất Lăng.

    Thời điểm Phí Khanh nhìn thấy cái danh sách này, khóe miệng trầm đi xuống.

    Vì cái gì thật là Giản Nhất Lăng?

    "Bác sĩ Phí, cô có nhìn thấy bưu kiện không?" Đồng nghiệp chạy tới, thần sắc khẩn cấp trong đó thấy được sự không thể tưởng tượng, "Cô nói này sao lại thế này? Mấy vị lãnh đạo thật sự hồ đồ như vậy sao, chọn Giản Nhất Lăng không chọn cô."

    Chuyện này không đơn giản chỉ là vấn đề ai đi đại hội lần này.

    Mà là lãnh đạo có quyết định như vậy, chẳng khác nào nói cho toàn bộ người của phân viện biết, bọn họ cảm thấy Giản Nhất Lăng mới là bác sĩ lợi hại nhất ngoại khoa giải phẫu của bệnh viện bọn họ.

    Không chỉ có như thế, chờ đến đại hội y học, người trong giới y học đều sẽ biết, Giản Nhất Lăng là so Phí Khanh càng thêm xuất chúng.

    Giản Nhất Lăng mấy năm nay không ở, Phí Khanh vẫn luôn đều bị dự là bác sĩ lợi hại nhất ngoại khoa giải phẫu bệnh viện Lạc Hải Sâm, thậm chí người bên ngoài còn đánh giá cô trước mắt hoàn toàn xứng đáng là người đứng nhất trong giới y học trẻ tuổi.

    Phí Khanh không cho rằng Giản Nhất Lăng có thể thắng qua năng lực của mình.

    Càng thêm không có cách nào tiếp thu việc lãnh đạo bệnh viện không hề tổ chức khảo hạch đã trực tiếp tuyên bố kết quả.

    Cô không tin lãnh đạo sẽ không biết ý nghĩa vinh dự của cái danh ngạch này.

    "Bác sĩ Phí, chúng ta đi tìm lãnh đạo hỏi một chút đi?" Nữ đồng nghiệp đề nghị.

    Cô cũng cảm thấy chuyện này không nên quyết định qua loa như vậy.

    Giản Nhất Lăng rốt cuộc có bản lĩnh hay không đều còn không biết.

    Liền tính Giản Nhất Lăng thật sự có bản lĩnh không tồi, kia cũng nên cùng Phí Khanh so một lần, nếu Phí Khanh thật sự kỹ không bằng người, lãnh đạo lại quyết định để Giản Nhất Lăng đi như vậy cũng có thể làm mọi người tâm phục khẩu phục.

    Như bây giờ, tương đương chính là không tiếng động mà cho Phí Khanh một bạt tai.

    Nữ đồng nghiệp thấy Phí Khanh trầm mặc không nói, liền trực tiếp lôi kéo cô đi đến hướng thang máy.

    "Hỏi một chút cũng không có gì đâu, có nghi vấn tìm lãnh đạo hỏi rõ ràng cũng thực bình thường."

    Xác thật, năm trước cái danh ngạch này là của cô, năm nay không hề dự triệu mà liền cho Giản Nhất Lăng vừa trở về, cô có nghi hoặc là chuyện thường tình.

    Nữ đồng nghiệp cùng Phí Khanh đến tầng cao nhất, đang muốn gõ cửa, Phí Khanh lại đổi ý.

    "Thôi bỏ đi, không hỏi nữa." Phí Khanh lôi kéo nữ đồng nghiệp rời đi.

    "Vì cái gì không hỏi?" Nữ đồng nghiệp khó hiểu, "Giản Nhất Lăng trừ bỏ lớn lên so với cô đẹp hơn một chút, có điểm nào là so được với cô? Chúng ta là bác sĩ không phải minh tinh, chúng ta lại không phải dựa vào giá trị nhan sắc để ăn cơm. Lãnh đạo không thể bởi vì Giản Nhất Lăng có fan có nhân khí, liền chọn cô ấy đi?"

    Nữ đồng nghiệp nói làm cho sắc mặt Phí Khanh lại càng khó coi vài phần.

    Cô làm sao không rõ ý của đồng nghiệp nói chứ?

    Chỉ là cô không nghĩ chính mình tìm lãnh đạo hỏi lúc sau được đến lại là một câu trả lời khẳng định.

    Như vậy sẽ làm cô cảm giác chính mình càng nhục nhã.

    "Hỏi cũng không có tác dụng gì." Phí Khanh giải thích một câu.
     
    Senhthankinh7, Bùi huyềnLieuDuong thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1183: So một lần chẳng phải sẽ biết sao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhưng mà, vậy cứ không cần cái danh ngạch này sao? Vậy chờ lúc đại hội y học được tổ chức, người ngoài liền sẽ cảm thấy Giản Nhất Lăng là bác sĩ ngoại khoa giải phẫu giỏi hơn cô.."

    Nữ đồng nghiệp nói chọc trúng chỗ đau của Phí Khanh.

    Vinh quang mấy năm nay cô hưởng thụ được cứ như vậy muốn chắp tay nhường lại sao?

    Trầm mặc một lát, Phí Khanh nói, "Vàng thật không sợ lửa, tôi có thực lực này, không cần để ý đến những thứ không ra hồn kia."

    Giản Nhất Lăng hiện tại đang ở bên trong bệnh viện, bọn họ có rất nhiều cơ hội để đánh giá.

    Chờ tới lúc chân chính dùng thực lực chứng minh được trình độ của mình rồi, thì sẽ không có người cảm thấy cái danh ngạch tham dự hội nghị cũng là cái gì quá ý nghĩa.

    "Cô nói đúng, cô có chân thật thực lực, chỉ cần tiến hành một cuộc tỷ thí, cô có thể chứng minh với mọi người, cô mới là người đứng đầu ngoại khoa Lạc Hải Sâm."

    "Tỷ thí?"

    "Đúng vậy, tỷ thí, bệnh viện chúng ta mỗi tháng đều sẽ có một số bệnh án có độ khó cao, có cái có thể tiếp có cái không thể tiếp, cô hãy cùng Giản Nhất Lăng so một lần, chứng minh bản lĩnh của cô lợi hại hơn so với cô ta, như vậy mặc kệ là người của bệnh viện chúng ta, hay là người bên ngoài cũng đều sẽ biết, nói về y thuật, cô tuyệt đối cao hơn với Giản Nhất Lăng người chỉ chuyên chú làm trò để xoát lưu lượng."

    Phí Khanh trầm mặc trong chốc lát, cảm thấy đề nghị của nữ đồng nghiệp cũng khá tốt.

    Cô cùng Giản Nhất Lăng tiến hành một cuộc tỷ thí với nhau, thắng, mọi người đều biết Giản Nhất Lăng chỉ là hư danh.

    Thua cô cũng không có tổn thất gì, dù sao hiện tại phân viện đã xác định Giản Nhất Lăng sẽ là đại biểu của bệnh viện đi tham gia đại hội y học, đến lúc đó người bên ngoài sẽ cho rằng y thuật của cô kém hơn so với Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng nếu tới phân viện, xác suất cùng nhau điều trị cho cùng một bệnh nhân cũng sẽ rất lớn.

    "Tôi nhớ rõ tuần trước bệnh viện chúng ta vừa mới từ chối một bệnh án ung thư đúng không?"

    "Cô đang nói đến cái người bệnh ung thư có tuổi rất lớn kia sao? Các cô không phải đã khuyên người nhà của ông ấy dẫn ông ấy trở về sao?"

    "Đúng, ung thư phổi, ổ bệnh ở chỗ giao nhau của mạch máu khí quản, tế bào ung thư bao bọc lấy khí quản cùng mạch máu, giải phẫu khó khăn cực cao."

    Mọi người đều biết, ung thư phổi nếu lớn lên ở trên lá phổi, cắt bỏ không quá khó khăn, người bị cắt bỏ một bộ phận của lá phổi cũng không bị ảnh hưởng gì lớn.

    Nhưng nếu ung thư lớn lên ở chỗ giao giữa khí quản mạch máu, độ khó khăn của cuộc giải phẫu liền sẽ trở nên rất lớn.

    Bởi vì một khi không cẩn thận đụng tới khí quản cùng mạch máu, người bệnh trên cơ bản liền rất khó mà từ trên bàn giải phẫu đi xuống.

    Hơn nữa tuổi tác của người bệnh này rất lớn, vượt qua 70 tuổi, các bệnh viện thông thường đều không kiến nghị làm phẫu thuật, bởi vì hơi vô ý một chút, người bệnh liền nguy hiểm tính mạng, không cần thiết lại làm người bệnh ăn cái đau khổ này.

    Sau khi trở lại văn phòng, Phí Khanh đem tư liệu người bệnh này lấy ra tới.

    Thân là chủ nhiệm cô có quyền lựa chọn tiếp nhận hoặc là từ chối người bệnh.

    Lúc trước cô suy tính thanh danh của mình ở bệnh viện cùng với nhiều phương diện, khuyên người bệnh này rút về.

    Hiện tại cô muốn đánh cuộc một phen.

    Cô lựa chọn tiếp nhận người bệnh này, nói với đồng nghiệp phụ trách bộ phận liên hệ phát đi thông báo.

    ###

    Buổi tối thời điểm Giản Nhất Lăng cùng Trương Vân tan tầm.

    Trương Vân giữ chặt Giản Nhất Lăng, vội vội vàng vàng mà cùng cô nói đến chuyện mà cô ấy vừa mới nghe thấy được.

    "Nhất Lăng, tôi nghe nói cô cùng với bác sĩ Phí chủ nhiệm khoa ngoại sẽ tiến hành tỷ thí sao?"

    Giản Nhất Lăng hơi mang theo nghi hoặc mà liếc mắt nhìn Trương Vân một cái, trả lời, "Giải phẫu ngoại khoa là dùng để cứu người không phải tỷ thí."

    "Tôi biết giải phẫu ngoại khoa không phải tỷ thí, nhưng mà tôi nghe bọn họ nói, bác sĩ Phí tiếp nhận một người bệnh có độ khó rất cao, muốn cùng cô làm phẫu thuật, bọn họ đều nói đây là cuộc đọ sức giữa cô cùng với bác sĩ Phí."
     
    Senhthankinh7LieuDuong thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1184: Giải phẫu không phải thi đấu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không biết là ai đã đem tin tức Giản Nhất Lăng cùng Phí Khanh sẽ tiến hành tỷ thí lan truyền đi ra ngoài.

    Hiện tại bác sĩ hộ sĩ ở bệnh viện đều biết tin tức Giản Nhất Lăng cùng Phí Khanh muốn tỷ thí.

    Giản Nhất Lăng nhíu một chút mày.

    "Không thể so."

    Thái độ Giản Nhất Lăng quyết đoán, ngữ khí kiên định, trên mặt không có một chút ít do dự.

    Giải phẫu là cứu người, không phải thi đấu, mạng người không phải tiền đặt cược.

    "Nếu không so, có khi nào Phí Khanh sẽ cho rằng cô không bằng cô ấy không." Trương Vân nhỏ giọng nhắc nhở.

    Cô ấy cũng cảm thấy tỷ thí không phải cái chuyện gì tốt, nhưng mà chuyện này đã bị lan truyền ra tới, nếu Giản Nhất Lăng nói không so, tất nhiên sẽ bị những người khác suy đoán lung tung.

    "Tùy ý bọn họ." Giản Nhất Lăng ngữ khí thực đạm, biểu tình cũng thực đạm, một đôi mắt thanh thanh lãnh lãnh, không mang theo một chút tạp sắc.

    Trương Vân thấy cô như vậy cũng không nói cái gì nữa, cô ấy cũng chỉ là đem những gì mình nhìn thấy nghe được cùng nghĩ đến cùng cô ấy nói một chút mà thôi.

    Lúc này trong nhóm WeChat của bệnh viện, mọi người đang thảo luận về trận tỷ thí sắp tiến hành này.

    [Bác sĩ Phí cùng bác sĩ Giản tỷ thí, có tính là trận quyết đấu đỉnh cao của giới khoa học trong và ngoài nước năm nay không? ]

    [Trình độ của bác sĩ Giản chúng ta còn không có chính mắt gặp qua, chỉ nghe qua thanh danh, nhưng mà bác sĩ Phí thì tuyệt đối là thật, mấy cuộc giải phẫu chúng ta đều có tham dự, cho nên có phải là trận quyết đấu đỉnh cao hay không thì không nhất định, nhưng nhất định là giải phẫu đứng đầu.]

    [Mặc kệ như thế nào tôi cũng đều rất chờ mong, sau trận này rốt cuộc có thể biết ai là người đứng đầu ở khoa ngoại của Lạc Hải Sâm chúng ta]

    [Khi nào tỷ thí, tôi thật mong chờ!]

    ###

    Một ngày công tác, Giản Nhất Lăng về đến nhà, vừa mới vào cửa, đã bị một người ôm chặt vào trong lòng.

    Sau đó trên chỗ cổ đã bị gặm cắn một chút.

    "Sẽ hồng." Giản Nhất Lăng không cho anh tiếp tục gặm.

    "Ân." Địch Quân Thịnh câu môi cười, ánh mắt ở vị trí trên cổ của Giản Nhất Lăng bị anh gặm cắn đến hồng lưu lại trong chốc lát.

    Vu Hi đứng phía sau thấy một màn như vậy, quả thực không nỡ nhìn thẳng.

    Thịnh gia tâm nhãn cũng quá xấu rồi đi, đều gặm xong rồi mới "Ân", vệt đỏ trên cổ Lăng Thần đều đã bị in lại!

    "Vu Hi, anh đã đến rồi." Giản Nhất Lăng thấy Vu Hi, cùng anh ấy chào hỏi.

    "Anh không chuyện gì khác, chính là tới cùng Thịnh gia xử lý công việc."

    Vu Hi chính là tới một lần nữa tiếp nhận công tác làm phụ tá của Địch Quân Thịnh.

    "Đúng rồi Lăng Thần, em đem tiểu Cẩm an bài đi nơi nào?" Vu Hi hỏi về Kim Cẩm.

    Vu Hi cảm thấy Giản Nhất Lăng thực thần kỳ, rõ ràng ngay từ đầu Kim Cẩm cùng Trương Vân đều không muốn cùng Giản Nhất Lăng tới kinh thành, nhưng sau Giản Nhất Lăng nói sẽ an bài công việc cho các cô ấy, hai người ấy liền đều đồng ý.

    Rõ ràng lúc trước anh ấy cũng đã cùng Kim Cẩm giới thiệu công việc, thậm chí còn muốn mời Kim Cẩm làm thư ký cho mình, nhưng mà Kim Cẩm lại một câu mà từ chối.

    Không biết Lăng Thần đã giới thiệu cho Kim Cẩm cái công việc thần kỳ gì, có thể làm cho cô ấy nguyện ý từ bỏ ngôi nhà có khu vườn nhỏ kia, đi theo bọn họ tới kinh thành.

    "Ở chỗ của chú Phong." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Chú Phong? Phong Úy? Em đem tiểu Cẩm đưa đến nơi đó của ông ấy làm gì?"

    "Phong Úy có một làng du lịch ở vùng ngoại ô ở kinh thành." Địch Quân Thịnh giúp Giản Nhất Lăng giải đáp nghi hoặc của Vu Hi.

    Kim Cẩm muốn làm Nông Gia Nhạc, làng du lịch đúng là nơi lý tưởng để cô ấy học tập.

    Hơn nữa Phong Úy bên kia còn có sư phụ nông học tinh thông gieo trồng.

    Hóa ra là có một chuyện như vậy.

    Vu Hi hiểu được.

    Khó trách anh ấy kêu cô ấy đều vô dụng, Lăng Thần vừa ra ngựa liền giải quyết được, hóa ra là gãi đúng chỗ ngứa.

    "Thịnh gia, Lăng Thần, tôi đây không quấy rầy các người, tôi đi trước."

    Vu Hi vội vội vàng vàng mà rời đi.
     
    Senhthankinh7LieuDuong thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1185: Giản Nhất Lăng từ chối tỷ thí

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày hôm sau Giản Nhất Lăng đúng giờ tới văn phòng, vừa vào cửa, các đồng nghiệp như cũ hướng ánh mắt khác thường tới cô.

    Lần này mọi người tò mò có chút thay đổi.

    Hiện tại không đơn giản là tò mò chuyện Giản Nhất Lăng như thế nào sau hai năm mất tích lại trở về được.

    Mà tò mò trận tỷ thí giữa Giản Nhất Lăng cùng Phí Khanh, ai sẽ thắng.

    Rốt cuộc ai mới là người đứng đầu ngoại khoa giải phẫu của Lạc Hải Sâm bọn họ.

    Giản Nhất Lăng không biết ý nghĩ của bọn họ, như cũ mở ra máy tính bắt đầu công việc.

    Lúc này Phí Khanh đi đến.

    Phí Khanh là chủ nhiệm, ở bệnh viện có văn phòng độc lập.

    Giản Nhất Lăng vừa tới, liền ở cùng phòng với các bác sĩ thực tập.

    Phí Khanh sau khi tiến vào, người trong văn phòng đều dừng công việc trên tay của mình, tập trung tinh thần mà nhìn Phí Khanh cùng Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu lên nhìn về phía Phí Khanh.

    Phí Khanh đem một ca bệnh đặt lên bàn làm việc của Giản Nhất Lăng, "Giải phẫu cho người bệnh này, cô có hứng thú làm không?"

    Giản Nhất Lăng cầm lấy ca bệnh nhìn thoáng qua, thực mau lại khép lại hồ sơ.

    "Không có." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Là không có hứng thú hay là không có nắm chắc?" Phí Khanh truy vấn.

    "Không có hứng thú."

    Phí Khanh cũng không cho rằng Giản Nhất Lăng nói đây là nói thật.

    Không có nắm chắc nói thành không có hứng thú là một cái cớ tương đối không tồi.

    "Nếu tôi muốn cô thực hiện ca giải phẫu này thì sao?" Phí Khanh hỏi.

    "Tôi không thuộc biên chế của phân viện."

    Phí Khanh là chủ nhiệm ngoại khoa ở phân viện, nhưng Giản Nhất Lăng không phải là bác sĩ khoa ngoại ở phân viện, cho nên không cần nghe theo sắp xếp của Phí Khanh.

    Một người nữ đồng nghiệp đi tới, nói với Giản Nhất Lăng, "Bác sĩ Giản có phải không dám lên bàn giải phẫu hay không, nếu cô có thực học, xuất sắc giống như nghe đồn, là một bác sĩ ngoại khoa giải phẫu so với bác sĩ Phí còn muốn xuất sắc hơn, hẳn là sẽ không sợ hãi mà tiếp nhận cuộc giải phẫu khiêu chiến ở trình độ này."

    Giản Nhất Lăng nâng một chút mí mắt, ánh mắt thực đạm mà liếc mắt nhìn đối phương một cái.

    "Khiêu chiến cuộc giải phẫu có độ khó cao là vì trị bệnh cứu người không phải vì khoe ra năng lực." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Hợp lý cạnh tranh có thể trợ giúp mọi người cùng nhau tiến bộ." Phí Khanh biện giải, "Hơn nữa đây là một trường hợp phi thường không tồi để tạo cơ hội học tập cho nhóm bác sĩ thực tập ở bệnh viện của chúng ta."

    Nữ đồng nghiệp tán thành, "Không sai, cạnh tranh cũng phân cạnh tranh lành mạnh cùng cạnh tranh không lành mạnh, cũng giống như học bổng được thiết lập ở trường học, chính là vì cổ vũ chúng ta càng làm tốt hơn, là một loại cạnh tranh lành mạnh, là một cách để cổ vũ bác sĩ trong bệnh viện tiến bộ. Hơn nữa đây cũng là một cơ hội học tập tốt cho các bác sĩ khác trong phân viện, chúng tôi cũng muốn được nhìn thấy phong thái khi phẫu thuật của hai vị bác sĩ ngoại khoa giải phẫu đứng đầu quốc nội."

    Giản Nhất Lăng nhìn về phía mọi người trong văn phòng, thấy mọi người đều đang nhìn mình, tựa hồ trong ánh mắt cũng có đối với trận tỷ thí này đầy chờ mong.

    "Mọi người muốn học, có cuộc giải phẫu thích hợp thì có thể đến xem, nhưng tôi không tham dự tỷ thí." Giản Nhất Lăng trả lời vẫn là giống như cũ, không tỉ thí.

    Mặc kệ Phí Khanh nói cái gì, Giản Nhất Lăng chính là không muốn cùng cô ấy tiến hành tỷ thí.

    Giản Nhất Lăng kiên quyết không tỷ thí, Phí Khanh cũng không thể bức cô cùng so với mình.

    "Vậy được rồi, vậy xem như tôi không nói gì đi." Phí Khanh đi rồi.

    Những người khác cũng đều lộ ra biểu tình thất vọng.

    Còn tưởng rằng có thể nhìn thấy được một trận tỷ thí xuất sắc tuyệt luân.

    Phí Khanh ra khỏi văn phòng, khóe miệng không tự giác mà hơi hơi giơ lên.

    Thái độ này của Giản Nhất Lăng sẽ làm cho các đồng nghiệp cảm thấy cô chột dạ.

    Liền tính không có tỷ thí, Giản Nhất Lăng vẫn là thua.

    Thua tự tin.
     
    Senhthankinh7LieuDuong thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1186: Giản Nhất Lăng chỉ có hư danh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc nghỉ giữa trưa, ở nhà ăn, mấy người hộ sĩ nhàm chán mà bát quái một chút về trận tỷ thí chưa mở màn đã chết yểu này của Phí Khanh và Giản Nhất Lăng.

    "Tôi vẫn là có một chút thất vọng, bởi vì tôi muốn nhìn cuộc quyết đấu của hai người kia."

    "Tôi cũng vậy, mặc kệ ai thua ai thắng, đều đại biểu cho tiêu chuẩn cao nhất của bệnh viện chúng ta."

    "Nhưng mà Giản Nhất Lăng nói cũng không có sai, giải phẫu không phải để thi đấu, xác thật không thể lấy sinh mạng của người bệnh tới làm tiền đặt cược."

    "Nhưng mà xét ở phương diện khác cũng là một chuyện tốt, tôi nghe nói nếu không phải bởi vì muốn tỷ thí, bác sĩ Phí cũng không tính toán tiếp nhận người bệnh kia, rốt cuộc độ nguy hiểm quá lớn, nếu xảy ra chuyện gì ở bệnh viện chúng ta, vậy không chỉ đập biển hiệu của bác sĩ Phí, còn đập luôn biển hiệu của phân viện chúng ta."

    "Mấy người nói Giản Nhất Lăng là thật sự không nghĩ lấy người bệnh làm tiền đặt cược mới từ chối như vậy? Hay là sợ cùng bác sĩ Phí tiến hành tỷ thí, trốn tránh nên mới nói như vậy?"

    "Ai biết được, dù sao chúng ta đều không có thấy bộ dáng cô ấy làm phẫu thuật qua, nghe nói cũng không có người nào gặp qua cô ấy làm phẫu thuật."

    Bác sĩ ngoại khoa giải phẫu bình thường khi làm phẫu thuật đều không phải đơn độc một người, bên trong phòng giải phẫu tất nhiên là có rất nhiều các bác sĩ hộ sĩ khác ở bên cạnh để hỗ trợ.

    Bằng cách này, trong giới y học khẳng định phải có người nhìn thấy quá trình cô ấy làm phẫu thuật.

    Nhưng cho tới bây giờ, cũng không có người nào nhắc qua chuyện này.

    Cho nên trình độ chân thật của Giản Nhất Lăng rốt cuộc thế nào, không có người biết.

    Một lát sau, mọi người nhìn thấy Giản Nhất Lăng và Trương Vân cùng nhau xuất hiện ở bên trong nhà ăn.

    Mọi người vội vàng im lặng, không còn đàm luận về chuyện tỷ thí nữa.

    ###

    Chuyện Phí Khanh muốn cùng Giản Nhất Lăng tỷ thí nguyên bản chỉ có người ở phân viện kinh thành biết.

    Nhưng không biết là ai, đem tin tức này truyền đi ra ngoài, dẫn tới người bên ngoài cũng đều nghe nói đến chuyện này.

    Bệnh viện Lạc Hải Sâm vốn dĩ chính là đối tượng chú ý trọng điểm trong nghề.

    Mà Giản Nhất Lăng cùng Phí Khanh tranh giành là người đứng đầu khoa ngoại, kỳ thật khi Phí Khanh trở thành chủ nhiệm khoa ngoại của phân viện bệnh viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành đã có người nhắc qua.

    Nhưng mà khi đó Giản Nhất Lăng đang mất tích, hầu hết mọi người đều cho rằng cô đã chết, cũng không có biện pháp để so sánh.

    Giản Nhất Lăng sau khi trở về, cái chuyện này cũng đã bị mọi người xách ra tới một lần.

    Hiện tại phân viện ở kinh thành truyền ra tin tức, nói hai người muốn tỷ thí, lập tức khiến cho người trong nghề chú ý cao.

    Theo sát đó, tin tức Giản Nhất Lăng từ chối tỷ thí cũng bị tuyên bố lên trên mạng.

    Cái này mọi người đều hiểu như là Giản Nhất Lăng đang trốn tránh tỷ thí cùng với Phí Khanh.

    Cũng không biết là ai mang tiết tấu, nói Giản Nhất Lăng kỳ thật chỉ có hư danh.

    Tạo một chủ đề kỹ càng tỉ mỉ mà phân tích một chút quá trình thành danh năm đó của Giản Nhất Lăng, phần lớn là được "Lăng xê" lên, cũng không công khai, không chứng minh được năng lực thật của cô ấy.

    Tuy rằng đều chỉ là suy đoán cùng vây xem, nhưng thực rõ ràng nhiều người đều đánh giá Phí Khanh càng có năng lực thật sự.

    Vẫn luôn chú ý tin tức của Giản Nhất Lăng, Giản Duẫn Thừa sau khi nhìn thấy mấy tin tức này ánh mắt ảm đạm xuống dưới.

    Cái này làm cho Hoắc Ngọc đang bên cạnh anh ấy cảm giác có chút lạnh.

    "Thừa thiếu, cậu lại làm sao vậy? Là người trong nhà lại thúc giục cậu kết hôn hay là lại sắp xếp cho cậu đi xem mắt?"

    "Nhất Lăng, lại bị người lên án."

    Giọng nói của Giản Duẫn Thừa trầm thấp, mơ hồ lộ ra một loại cảm giác làm cho làm Hoắc Ngọc cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo cả người tức giận.

    "Đây.. Đây cũng là chuyện không có biện pháp, ai biểu em gái Nhất Lăng vừa có năng lực lại vừa xinh đẹp đã vậy còn trẻ như vậy chứ? Con gái lớn lên xinh đẹp có đôi khi sẽ nhận được thiện ý của thế giới này, có đôi khi bị thế giới này thêm vào những lời ác ý."
     
    Senhthankinh7LieuDuong thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1187: Cậu chừng nào thì tìm đối tượng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Duẫn Thừa giương mắt, nhìn về phía Hoắc Ngọc đang nói chuyện, ánh mắt có chút lạnh lẽo, "Con bé là em gái của tôi."

    "Đúng đúng đúng," Hoắc Ngọc vội vàng sửa miệng, "Em ấy là em gái của cậu, vẫn là người bị thất lạc hai năm thật vất vả mới tìm trở về được, là bảo bối mất đi mà còn tìm lại được, không nên bị người ta nói như vậy! Cậu nói đi, là chặn tài khoản của những người này hay là dứt khoát liền phá bỏ toàn bộ diễn đàn y học, cậu nói một câu, tôi lập tức đi làm."

    Chỉ cầu đừng lấy loại ánh mắt lạnh lùng này nhìn mình nữa.

    Điều hòa văn phòng đã đủ lạnh, không cần thiết lại hạ nhiệt độ.

    "Không cần." Giản Duẫn Thừa nói.

    "Không cần?" Xác định sao? Vì cái gì anh nhìn biểu tình của anh ấy, một chút đều không giống như là không cần.

    "Em ấy cần không phải là việc chúng ta đi đem tin tức trên mạng lau sạch."

    Nói xong Giản Duẫn Thừa thu thập bàn làm việc một chút, cầm chìa khóa xe rời khỏi văn phòng.

    "Uy, Thừa thiếu, còn trong thời gian làm việc đó, cậu đi rồi hội nghị sắp bắt đầu làm sao bây giờ? Uy, cậu không phải lại muốn để tôi thế cậu chứ? Uy.."

    Hoắc Ngọc kêu nửa ngày cũng không có đổi lấy Giản Duẫn Thừa nghỉ chân quay đầu lại.

    Hoắc Ngọc bất đắc dĩ mà thở dài.

    Giản Duẫn Thừa a Giản Duẫn Thừa, Hoắc Ngọc tôi đây tuyệt đối là đời trước thiếu cậu!

    Bỏ đi, vẫn là đi xem nội dung hội nghị sắp bắt đầu đi.

    Miễn cho đến lúc đó công ty đóng cửa, liên lụy cổ phần của mình cũng biến thành tờ giấy bỏ.

    Giản Duẫn Thừa lái xe đi đến phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành.

    Vẫn luôn ở ngoài cửa bệnh viện chờ Giản Nhất Lăng tan tầm.

    Tới giờ tan tầm, Giản Nhất Lăng đi ra bệnh viện, nhìn thấy tới đón cô không phải tài xế của Địch gia, mà là Giản Duẫn Thừa.

    "Anh nói tài xế của em đi về trước." Giản Duẫn Thừa giải thích nói, "Anh đưa em."

    Tiếng nói trước sau trầm thấp như một, nhưng so với cùng người khác nói chuyện, cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện rõ ràng đã muốn nhu hòa rất nhiều.

    "Được." Giản Nhất Lăng gật đầu.

    Giản Duẫn Thừa giúp Giản Nhất Lăng mở ra cửa nơi ghế phụ, làm Giản Nhất Lăng đi lên ngồi, chính mình mới trở lại vị trí điều khiển.

    Giản Nhất Lăng không biết Giản Duẫn Thừa vì cái gì đột nhiên muốn lại đây đón mình tan tầm.

    Giản Duẫn Thừa trầm mặc mà chạy xe một chút, mới mở miệng, "Những ngôn luận trên mạng đó, không cần để ý, em là tốt nhất."

    Ai?

    Giản Nhất Lăng rõ ràng sửng sốt một chút, bởi vì cô không lập tức hiểu được ý tứ của Giản Duẫn Thừa.

    Trên mạng có cái ngôn luận gì?

    Giản Nhất Lăng lấy ra di động, tìm kiếm tin tức liên quan đến mình một chút, lúc này mới nhìn thấy có người nặc danh nghi ngờ mình chỉ có hư danh.

    Cho nên Giản Duẫn Thừa đến đây tìm cô, đưa cô về nhà là bởi vì lo lắng những ngôn luận này làm cô không thoải mái sao?

    "Em không có để ý." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Giản Duẫn Thừa nghe câu nói đó, trầm mặc một lát, "Nếu cảm giác không thoải mái, đau lòng hãy nói ra tới, ngàn vạn.. không cần một mình chịu đựng."

    Giản Duẫn Thừa giống như cực kỳ sợ Giản Nhất Lăng đem tâm sự giấu ở đáy lòng.

    Giản Nhất Lăng chắc chắn mà trả lời, "Em không để bụng."

    Dừng một chút, Giản Nhất Lăng cũng hỏi Giản Duẫn Thừa một vấn đề, "Anh.. Khi nào tìm đối tượng?"

    "Hả?"

    Giản Nhất Lăng hỏi cái dạng vấn đề này, Giản Duẫn Thừa là thấy ngoài ý muốn.

    "Bà nội.. thúc giục.."

    Giản Nhất Lăng nhỏ giọng trả lời.

    Thì ra là thế.

    "Em thích cái dạng người con gái nào?" Giản Duẫn Thừa hỏi lại Giản Nhất Lăng.

    "Em thích con trai."

    "Anh là hỏi em, em thích cái người con gái nào làm chị dâu của em."

    "A.." Nguyên lai là cái thích này.

    Giản Nhất Lăng suy tư một chút sau trả lời, "Đối tượng của anh, chính anh thích là được."
     
    Senhthankinh7LieuDuong thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1188: Một tiếng "Anh cả"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Em trước kia có nói, anh muốn kết hôn, thì phải được em đồng ý."

    Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ đã nói qua, Giản Duẫn Thừa còn nhớ rõ.

    Giản Nhất Lăng sửng sốt một chút, trong đầu hiện lên hình ảnh khi còn nhỏ.

    Lần đó là ba mẹ cô mang theo bốn anh em bọn họ đi tham gia tiệc cưới của người thân.

    Sau khi trở về cô hỏi ba mẹ, kết hôn là cái gì, vì cái gì muốn kết hôn.

    Không biết như thế nào, đề tài liền chuyển tới việc kết hôn của ba người anh trai.

    Cô liền "Mệnh lệnh" cho ba người anh, về sau kết hôn cần thiết nghe theo cô, chị dâu đều phải được cô thích mới được.

    "Trẻ em nói lời vô tri, không cần phải giữ."

    Khi đó tuổi còn nhỏ, cảm thấy ba người anh đều là của mình, đương nhiên cũng cần thiết nghe mình.

    Hiện tại Giản Nhất Lăng sẽ không có suy nghĩ như vậy.

    "Như cũ giữ lời." Giản Duẫn Thừa lại kiên trì, "Em có thích hay không, rất quan trọng."

    Giản Nhất Lăng trong lúc nhất thời không biết nên nói chuyện với anh ấy thế nào.

    Quay đầu nhìn về phía Giản Duẫn Thừa đang ở lái xe.

    Trên mặt anh biểu tình nghiêm túc cương nghị, ánh mắt thâm thúy.

    Anh là nghiêm túc.

    Một loại cảm giác kỳ quái nảy lên ở trong lòng Giản Nhất Lăng, cô không thể nói ra tới đây là loại cảm giác gì, có chút xa lạ, có chút phức tạp.

    Một đường trầm mặc.

    Chờ về tới tiểu khu mà Giản Nhất Lăng đang ở, Giản Duẫn Thừa dừng xe lại.

    Hai người đi xuống xe, Giản Duẫn Thừa đưa Giản Nhất Lăng lên lầu, anh muốn nhìn thấy cô đi vào cửa anh mới có thể yên tâm rời đi.

    Đi được nửa đường, Giản Nhất Lăng đột nhiên ngừng lại.

    "Làm sao vậy?" Giản Duẫn Thừa quay đầu lại.

    "Anh.. anh cả.." Giản Nhất Lăng có chút gian nan mà kêu lên hai chữ này.

    Lúc nói chuyện đôi mắt không dám nhìn Giản Duẫn Thừa.

    Thân thể Giản Duẫn Thừa tức khắc trở nên cứng đờ.

    Em gái gọi mình là anh cả..

    Anh nghe được, một tiếng "Anh cả" này.

    Lần được nghe một tiếng gọi "Anh cả" ước chừng đã hơn 5 năm trước.

    Em gái của anh, rốt cuộc lại một lần thừa nhận thân phận anh cả của anh.

    Giản Duẫn Thừa không biết chính là, một tiếng "anh cả" này đến muộn không chỉ có 5 năm, còn có là một đời.

    Đời trước, thẳng cho đến phút cuối cùng cũng không có kêu Giản Duẫn Thừa một tiếng anh cả.

    Ở trong lòng cô, bọn họ đều không tín nhiệm cô, bọn họ đều đã vứt bỏ cô.

    Giản Duẫn Thừa xoay người đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng, hơi hơi gập đầu gối, cong lưng đem Giản Nhất Lăng ôm vào trong lòng ngực mình, dùng khuỷu tay mình đem cô ôm chặt vào.

    "Tiểu Lăng." Giọng nói trầm thấp từ chỗ sâu trong yết hầu phát ra.

    "Anh cả, con gái, không xấu, là được; anh thích, em cũng thích."

    Thanh âm gập ghềnh, Giản Nhất Lăng gian nan đem ý tưởng trong lòng nói ra thành lời.

    Sau khi lớn lên Giản Nhất Lăng không có bá đạo như vậy, không có muốn can thiệp vào cuộc sống tình cảm của các anh trai.

    "Được." Giản Duẫn Thừa một lời đáp ứng.

    ###

    Tuy rằng cùng Giản Nhất Lăng tỷ thí không có tiến hành, nhưng bệnh nhân lớn tuổi bị ung thư phổi kia vẫn là được Phí Khanh tiếp nhận vào bệnh viện.

    Bởi vì thông báo đã phát đi, cũng không thể giữa đường đổi ý.

    Ông cụ họ Lý, là phú hào một phương.

    Bên dưới còn có con trai con gái, con cái đều rất có tiền đồ cũng đều hiếu thuận.

    Ông cụ sau khi được chẩn đoán chính xác, con cái vẫn luôn tìm mọi cách vì cụ ông cứu mệnh, không để bụng dùng bao nhiêu tiền, chỉ hy vọng cha mình có thể sống lâu hai năm.

    Bác sĩ chuyên gia bọn họ tìm đều khuyên bọn họ không cần làm cái giải phẫu này, giải phẫu có độ nguy hiểm quá cao.

    Nhưng nếu không làm phẫu thuật, ông cụ nhiều lắm cũng chỉ có thời gian hai tháng.

    Làm phẫu thuật còn có một đường hy vọng.

    Chính ông cũng hy vọng đánh bạc một phen, bởi vì ông còn không có nhìn thấy cháu trai của mình lớn lên, không có nhìn thấy cháu trai mình kết hôn.
     
    Senhthankinh7 thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1189: Rủi ro của cuộc giải phẫu (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tổng viện Lạc Hải Sâm thật sự quá khó vào, phân viện ở kinh thành là hi vọng cuối cùng của bọn họ.

    Ngay từ đầu lúc bị phân viện ở kinh thành từ chối, người nhà họ Lý đã rất tuyệt vọng.

    Nhưng mà không nghĩ tới sự tình xuất hiện chuyển biến, phân viện ở kinh thành lại liên hệ bọn họ, nói cho bọn họ có thể tới bệnh viện bọn họ làm phẫu thuật, chủ nhiệm Phí tự mình mổ chính.

    Chuyện này làm cho mọi người Lý gia vô cùng vui mừng, ngày hôm sau liền tới bệnh viện xử lý thủ tục nằm viện.

    Sau đó thì vào viện nằm.

    Hoàn cảnh của phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành tuy rằng kém so với tổng bộ, nhưng so với các bệnh viện khác đều đã tốt hơn nhiều, đương nhiên viện phí tương ứng cũng cao hơn không ít.

    Phí Khanh đến phòng bệnh làm kiểm tra thân thể cho lão tiên sinh.

    Nhìn thấy Phí Khanh, con cái của ông cụ vô cùng vui mừng.

    "Chủ nhiệm Phí, thật sự cảm ơn cô rất nhiều, cô nguyện ý tiếp nhận giải phẫu cho ba tôi, cho ba tôi một tia hy vọng, cả nhà chúng tôi đều rất cảm ơn cô."

    Người con cả của nhà họ Lý kích động mà nắm tay Phí Khanh, biểu đạt với cô sự cảm kích chân thành của mình.

    "Không cần khách khí." Phí Khanh nói với ông ấy cùng mọi người trong nhà họ Lý, lại lần nữa cường điệu, "Độ rủi ro của cuộc giải phẫu vẫn còn đó, hy vọng mọi người có thể lý giải."

    "Hiểu rõ, chúng tôi hiểu rõ." Cả nhà họ Lý đều tỏ vẻ lý giải, bất luận một người bác sĩ nào cũng đều không thể bảo đảm xác suất giải phẫu thành công là trăm phần trăm, "Nhưng mà chủ nhiệm Phí, cô có thể nói cho chúng ta biết cuộc giải phẫu này có bao nhiêu xác suất thành công hay không?"

    Vẫn là muốn biết trị số cụ thể, làm cho bọn họ trong lòng có được cái đáy.

    Phí Khanh theo chân bọn họ giải thích, "Xác suất giải phẫu thành công đối với thân thể mà nói là không có ý nghĩa, thành công chính là trăm phần trăm, thất bại chính là không phần trăm."

    "Chủ nhiệm Phí, cô nói đúng, chúng tôi cũng tin tưởng trình độ chữa bệnh của bệnh viện Lạc Hải Sâm, tin tưởng với y thuật của chủ nhiệm Phí mới đến nơi đây, tin tưởng ở nơi này của cô, xác suất giải phẫu thành công so với nơi khác cao hơn rất nhiều." Con cả nhà họ Lý nói với Phí Khanh, "Chỉ cần giải phẫu cho ba tôi có thể thành công, xong việc chúng tôi nhất định sẽ vì cô tặng một loạt giải thưởng, còn sẽ ở trên truyền thông tuyên truyền cho cô."

    Nhưng phàm là bác sĩ đứng đắn ở bệnh viện chính quy, đều là không thể thu thêm các loại thù lao khác, nhưng mà Lý gia vẫn nghĩ tới các phương pháp khác để cảm ơn.

    "Lý tiên sinh không cần khách khí như vậy, chuyện này vốn dĩ chính là thuộc chức trách của tôi." Phí Khanh uyển chuyển từ chối.

    "Cần cần, vì cuộc giải phẫu này chúng tôi đã tìm bác sĩ khắp cả nước, không có một người dám tiếp, chỉ có cô nắm chắc và dám đảm đương, cô nếu có thể thành công, tuyệt đối là đứng đầu cả nước mình."

    Được Lý tiên sinh khen rất là hưởng thụ.

    Phí Khanh nói với Lý tiên sinh, "Tình trạng thân thể của ba ông trong lớp người cao tuổi được xem là tốt, cho nên xác suất giải phẫu thành công so với bình thường sẽ lớn hơn một chút."

    Cả nhà họ Lý nghe xong thật vui vẻ, "Có bác sĩ Phí, thần y đứng đầu ở đây như vậy, tôi đã yên tâm nhiều rồi."

    Phí Khanh tiếp tục kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ thân thể ông cụ Lý, lúc sau lại cùng người nhà họ Lý thảo luận tình trạng bệnh tình.

    ###

    Không bao lâu sau khi người nhà Lý gia vô cùng vui mừng tiễn Phí Khanh rời đi, Giản Nhất Lăng đi vào phòng bệnh của ông cụ Lý.

    "Tình trạng thân thể của ông cũng không thích hợp làm cái giải phẫu này, xác suất giải phẫu thành công chỉ có không đến 10%."

    Khuôn mặt Giản Nhất Lăng không có biểu tình gì mà đem kết quả này nói cho ông cụ Lý cùng người nhà của ông ấy biết.

    "Cô là ai?"

    Người nhà họ Lý nhìn thấy Giản Nhất Lăng ăn mặc áo blouse trắng lại nhìn không giống bác sĩ, nhíu mày.

    Giản Nhất Lăng dáng người nhỏ xinh, khuôn mặt non nớt, ánh mắt ngây ngô, nhìn thế nào cũng không giống như là một vị bác sĩ có kinh nghiệm.
     
    Senhthankinh7 thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1190: Rủi ro của cuộc giải phẫu (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi là bác sĩ của bệnh viện này." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Theo tôi được biết, chủ nhiệm ngoại khoa của các người là bác sĩ Phí."

    "Đúng vậy."

    "Vậy cô dựa vào cái gì đi phủ định phán đoán của bác sĩ Phí chứ?" Ông cụ Lý có chút không thoải mái.

    Phí Khanh nói cho bọn họ có rất lớn hy vọng, hiện tại Giản Nhất Lăng lại nói cho bọn họ xác suất thành công phi thường thấp.

    "Bằng kinh nghiệm."

    "Kinh nghiệm? Cô năm nay bao lớn?" Ông cụ Lý nhịn không được cười nhạo một tiếng.

    "Hai mươi."

    "Hai mươi? Tốt nghiệp ngành y không phải ít nhất phải đến 27-28 tuổi sao? Cô là bác sĩ sao? Cô cũng có đủ kinh nghiệm làm nghề y sao? Không phải chúng tôi không muốn tin tưởng lời cô nói, mà là lời nói của cô cùng lời nói của chủ nhiệm Phí có khoảng cách rất lớn. Cô nói như vậy chủ nhiệm Phí có biết không? Nếu cô là bác sĩ của bệnh viện này, trước khi nói với chúng tôi những lời nói này, cô có cùng các bác sĩ khác thảo luận qua hay không, có trưng cầu qua sự đồng ý của chủ nhiệm khoa hay không?"

    So với cô gái nhỏ đứng trước mặt này, người nhà họ Lý hiển nhiên càng nguyện ý tin tưởng quyền uy Phí Khanh.

    Giản Nhất Lăng trầm mặc một lát sau nói, "Ý kiến của tôi cùng bác sĩ Phí không quá giống nhau, bệnh viện cho phép chúng tôi có bất đồng ý kiến, tôi đã đem cái nhìn của tôi báo cho mọi người, mọi người lựa chọn như thế nào là quyền của mọi người."

    Giản Nhất Lăng không tiếp tục lại cùng người nhà họ Lý giải thích,

    Cô đã đem lời cô phải nói nói cho người nhà họ Lý biết, cũng đem báo cáo số liệu phân tích tương ứng gửi tới hộp thư của Phí Khanh.

    Cuối cùng quyết định có làm phẫu thuật hay không là quyền của bọn họ.

    Bởi vì bất luận một cuộc giải phẩu ngoại khoa nào cũng đều sẽ tồn tại nguy hiểm nhất định, cái nguy hiểm này là từ bác sĩ phụ trách giải phẫu cùng bệnh nhân cộng đồng gánh vác.

    Giản Nhất Lăng sẽ không đi can thiệp vào cuộc giải phẫu của bác sĩ khác.

    Phí Khanh lựa chọn tiếp nhận cuộc giải phẫu này cũng không có không hợp quy củ, như vậy cô cũng sẽ không lạm dụng quyền lực của cô đi gây trở ngại công việc bình thường của cô ấy.

    "Cô không cần lại cùng chúng tôi nói nữa, vấn đề rủi ro trong giải phẫu bác sĩ Phí đã thảo luận qua với chúng tôi, bác sĩ chủ trị của ba tôi là bác sĩ Phí, cô nếu đối với bệnh tình của ba tôi có ý kiến gì, đối với thủ thuật có cái giải thích gì cũng nên đi tìm bác sĩ Phí mà nói, mà không phải tới đây tìm chúng tôi nói."

    Con trai cả của nhà họ Lý nói.

    "Được." Giản Nhất Lăng xoay người liền rời khỏi phòng bệnh.

    Trong phòng bệnh, mấy người nhà họ Lý nhìn lẫn nhau vài lần.

    Đều cảm thấy cô gái nhỏ vừa tới phòng bệnh của bọn họ có chút vấn đề.

    Ông cụ Lý cảm khái, "Chỗ nào cũng đều có cạnh tranh, chỗ nào cũng đều có là người tiểu tâm cơ a. Bệnh viện cũng không ngoại lệ, bác sĩ Phí là chủ nhiệm khoa ngoại, nhân viên của cô ấy hẳn là cũng ghen ghét với cô ấy không ít đi."

    Con dâu cả lắc lắc đầu, "Đúng vậy, cô ta thật có bản lĩnh này, vậy chủ nhiệm khoa ngoại chính là cô ta chứ không phải là bác sĩ Phí, thật không biết cô ta tránh đi bác sĩ Phí tới nói với chúng ta những lời này là muốn làm gì. Giải phẫu vốn dĩ liền có rủi ro, rủi ro cụ thể cao bao nhiêu, vẫn phải xem bản lĩnh của bác sĩ, không biết cô ta là không tín nhiệm y thuật của bác sĩ Phí hay là có ý đồ khác."

    Dù sao ở bên trong phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành, bọn họ chỉ nhận chuẩn bác sĩ Phí Khanh, cô ấy là chủ nhiệm khoa ngoại, bên trong bệnh viện này hẳn là không có người có y thuật cao hơn cô ấy.

    ###

    Chuyện Giản Nhất Lăng đi tìm người nhà họ Lý bị Phí Khanh biết.

    Phí Khanh thực tức giận.

    Phí Khanh đến văn phòng của Giản Nhất Lăng, ở trước mặt các đồng nghiệp khác chất vấn Giản Nhất Lăng.

    "Giản Nhất Lăng, nếu cô muốn cùng tôi so, đường đường chính chính mà tiếp nhận lời mời tỷ thí của tôi là được, chính cô không muốn so, sau đó quay đầu lại khuyên người bệnh và người nhà rút lui, cô là có cái dụng tâm gì?"
     
    Senhthankinh7 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...