Thi nhân Thi nhân đối ẩm nàng thơ Câu tơ câu nguyệt, khách đà gọi tên Nàng e, nàng giấu niềm riêng Thi nhân bắt nhịp chung hòa lương duyên.
Trăng buồn trên bến Sắc thu lắng đọng sông sâu Thuyền ra giữa bến, trăng đà đợi lâu Gió buồn hiu hắt nên câu Lòng ai lỗi nhịp, thuyền trôi phương nào.
Nửa giọt sầu bi Sương đêm buốt giá tâm hồn Đường xa muôn dặm, tìm nàng nơi đâu Trăng vàng lên giữa đỉnh đầu Mắt ai ngấn lệ lòng vương vấn sầu.
Trăng lỡ hẹn tình Anh đi mấy dặm sơn khê Mình em lặng lẽ con đê lối mòn Nửa vầng trăng hẹn lòng son Chữ duyên chữ nợ có còn không anh?