Bạn được cơm nhão mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
663 0
Tên nick/ bút danh: Đình Phương Thảo

Giới thiệu đôi chút về bản thân (cung hoàng đạo, tuổi) : Cung Song tử, 15 tuổi

Sở thích: Tìm hiểu về ngôi sao giải trí, viết lách, lên content

Sở đoản: Không có

Đôi lời: Xin chào mọi người, đây là lần đầu tiên mình tham gia trang web hoạt động với hình thức như vậy. Mình sẽ coi đây là một trải nghiệm tuyệt vời của bản thân để có thể thử sức sáng tạo.
 
Bài viết: 640 Tìm chủ đề
Chào bạn! Mình là Jenny, hôm nay ghé qua được thưởng thức tác phẩm Truyện Ngắn - Lời Dặn Cuối Cùng - Đình Phương Thảo của bạn! Muốn viết xuống đôi dòng. Nếu có gì không phải, mong bạn bỏ qua nhé!

Về hình thức: Mình nghĩ sẽ đẹp hơn, cân đối hơn khi bạn căn lề giữa cho tên truyện và một số thông tin chung trước ảnh minh họa nhé. Ngoài ra, mình chỉ thấy một lỗi đánh máy nhỏ thôi:


Bạn sửa lại nhé!

Về nội dung: Mình thích chủ đề của bạn! Đây là chủ đề ít được lựa chọn bởi các nhà văn trẻ, bởi chiến tranh qua rồi và họ không còn nhiều tư liệu sống để viết nên những dòng văn hay. Thế nhưng, với tư cách là một người con hứng chịu nỗi mất mát, đau thương từ chiến tranh, bạn đã đem đến cho người đọc một xúc cảm vô cùng mãnh liệt và khó phai.

Về nghệ thuật:

Mình thích các dấu câu của bạn. Là dấu câu, bạn không đọc nhầm đâu. Khi mới nhìn sơ qua mặt chữ, có vẻ các dấu phẩy của bạn nhiều hơn cần thiết nhưng khi thực sự tỉ mỉ đọc lại, đó là do tâm trạng của bạn, những sự vật, sự việc tuy chẳng hề liên quan nhưng lại được kết nối mật thiết thông qua các dấu phẩy trong câu. Mỗi một dấu phẩy được coi như là một miền ngăn cách, tưởng như bạn đang kể lại từng chi tiết trong câu truyện, trong những kỉ niệm và bạn đang vừa hồi tưởng, bâng khuâng mà lơ đãng phẩy một nét vậy.

Mình thích hình tượng người bố của bạn. Ngôn từ bạn sử dụng hết đỗi giản dị và chính điều đó khiến cho hình ảnh người bố hiện lên một cách chân thực và giản dị nhất, gần gũi nhất với người đọc. Người bố luôn khắt khe, luôn quát nạt nhưng đằng sau những trận đòn roi luôn là một tấm lòng thái sơn của một người bố thương con hết mực. Và trong tác phẩm của mình, bạn đã thể hiện được trọn vẹn điều đó.

Mình thích thông điệp cuối truyện của bạn. Bạn nói đúng, ta phải biết trân trọng tình cảm gia đình và hơn hết là phải học cách yêu thương, chia sẻ và thấu hiểu lẫn nhau. Những việc tưởng chừng như đơn giản ấy lại thật thiêng liêng cao quý và là con đường duy nhất để chúng ta có thể trải nghiệm thứ tình cảm thiêng liêng mang tên gia đình ấy một cách quy thước và chuẩn mực nhất.

Một tác phẩm thực sự rất hay!

Đón chờ tác phẩm tiếp theo của bạn!

Chúc bạn một ngày vui vẻ!
 

Những người đang xem chủ đề này

Back