1, Lời Đàn Bà * Người đàn bà trong em chưa hết đam mê Cứ rừng rực cháy bùng như ngọn lửa Anh có đủ dũng cảm để yêu thêm lần nữa Hay hững hờ vội vã rời đi xa. * Tình trong anh chưa say đắm thiết tha Cứ nhàn nhạt như nắng chiều ủ rũ Tặng cho em nỗi buồn vần thơ cũ Những lời xưa mơ ngủ trước bình minh. * Suối trong trăng suối ngây ngất uốn mình Đêm huyền ảo đêm trôi trong mộng mị Hãy hôn em dù trong luồng suy nghĩ Đừng để đêm tàn đêm rớt bến cô liêu. * Hãy hôn đi tan tác mảnh hồn xiêu Cho và nhận như kẻ liều sợ chết Đừng để ý đến ngày mai mỏi mệt. Trao nồng nàn trao khao khát nhớ nhung. * Hạ tàn chưa mà sao rụng như sung. Yêu thương ngỏ có về cùng chung lối. Gửi trên mây lời thì thầm bối rối. Lời đàn bà có tội trước đàn ông. * Tháng 03/2017 Mỹ Hạnh Lê Gia Hoài giới thiệu.
2, Phố Và Em * Phố như đêm hun hút Em chạm bàn tay chai Ô cửa xanh hư ảo. * Khuya loang tiếng thở dài. Phố trầm màu sương khói Mắt đen giấu điều gì? Mà thôi anh đừng hỏi. * Kem tan chảy trong ly Phố thương em bé nhỏ Nên xích lại gần hơn Dấu hôn mềm vạt cỏ Ôm anh nếu giận hờn. * Thu này em xa phố Cốm đầu mùa chớm hương Gửi cà phê giọt nhớ Cúc vương nắng bên đường. * Mỹ Hạnh
3, Em Về * Mưa bụi em về tội tội ghê Đường trơn áo mỏng ướt câu thề Lặng lẽ chiều lên thu xuống phố Ngõ hồn muôn nẻo lòng tái tê. * Mưa bụi thương em vương cánh hoa Mắt biếc thơ ngấy nắng vương nhòa Môi hồng in son lên lối nhỏ Em để thu vàng vương lối xa. * Mùa đau trong tiếng bước chân ai Dịu dàng xinh tựa đóa hoa mai Gió mang hương nồng thu quay gót Hồn mãi bâng khuâng một dấu hài! * Mỹ Hạnh
4, Em * Váy bồng bềnh như mây Xoay xoay em tạo dáng Dây lưng xanh lãng mạn Ôm trọn một vòng eo. * Anh lưỡng lự bước theo Lá nheo nheo con mắt Ơ này đừng nắng gắt Để hồn anh khô queo. * Núi cao anh có leo? Rừng sâu anh có nản Thật lòng đi đừng tán Mây theo chiều bâng khuâng. * Men tình đã lâng lâng Chân cùng chân bước vội Cỏ ven đồi bối rối Hoa bên suối hồn nhiên. * Ơi nàng tiên, nàng tiên! Làm vợ hiền anh nhé Gió thì thầm reo khẽ Lời có thiêng có thiêng? * Mỹ Hạnh
5, Bùa Yêu * Bùa yêu em giấu cho mình Áo thơm ngày cũ lặng thinh vệt màu Bùa yêu em để về sau Anh xui đừng cất kẻo nhàu nắng mưa. * Vội vàng hoa lá đong đưa Tình trao một chút còn thừa phần ai? Anh tin anh rất nhiều tài Hoàng hôn im lặng, ngày mai có gì? * Sông lành quên cãi chảy đi Ôm bao ghềnh thác hiểm nguy vào lòng Lo xa lượm mảnh bùa cong Giấu hồn trong đá mà đong cõi chờ. * Phập phồng ngực núi xanh mơ Bùa yêu giấu kỹ chớ khờ mà đưa. * Mỹ Hạnh
6, Ngàn Lời Gửi Lại * Cho em gửi ngàn lời xin lỗi Dù chỉ là Chút dối trá đầu môi Anh đi ngược Những cơn mưa cuối hạ Kỷ niệm rạch ngang Bùng tia chớp lưng trời. * Có còn không? Những ngày xưa yêu dấu Em ngây thơ say đắm mối tình đầu Xuân vừa chạm Bàn tay nào gõ cửa Khắp đồi nương gọi hoa nở muôn mầu. * Có thể nào Mặc áo mùa thu cũ Chuyến xe đầy Chở ký ức rời xa Những nỗi nhớ Vùi sâu vào giấc ngủ Rừng đông về Bung lau trắng bao la. * Ngày xưa ấy Bỏ đi quên trở lại Ngôi nhà ước mơ Đã cửa đóng then cài Quên em đi Xin anh đừng gọi mãi Để gió chiều Hóa bão thổi trong nhau. * Mỹ Hạnh
7, Tắm Tiên * Cánh tay trần để lộ Tóc sóng cuộn như mây Mặt trời đỏ hây hây Trốn chiều em xuống tắm. * E thẹn buông cánh trắng Nước trong chợt thẫn thờ Núi đứng sững ngẩn ngơ Ôm đường cong tuyệt mỹ. * Bàn tay xinh bẻ bắp Chân lỡ lội bùn dơ Mồ hôi ngấm đồi khô Sợ anh chê em ngại. * Em nồng hương của đất Em ngái hương của rừng Giẫm mầm đắng mầm chua Yêu em xin hãy đợi. * Trăng nghiêng mình bối rối Run run đụng vai mềm Em xõa giữa suối thiêng Cho hồn anh ngây ngất. * Mỹ Hạnh
8, Về Đi Anh * Anh có về nơi anh vẫn hằng mong Nơi đại ngàn mênh mông xanh màu lá Nơi dòng thác bung mình lên trắng xóa Nơi mùa thu thả tim tím theo mây. * Một dải quanh co thấp thoáng sông Đà Nắng dập dềnh nhà chênh vênh bên đá Mỗi loài hoa mang nỗi buồn thật lạ Vô tư hiền lành nở giữa chốn hoang vu. * Đường lên cao uốn lượn với sương mù Rừng thăm thẳm giấu mùa thu và cỏ Em chờ anh nơi bắt đầu ngọn gió Nơi thượng nguồn man mát giấc mơ xanh. * Về bên em với tình yêu ngọt lành Hương thiếu nữ còn vương bên suối vắng. Về cùng em đi hái ngọn măng đắng Uống nồng nàn bên ngọn lửa hội đêm. * Mỹ Hạnh
9, Mùa Lá Đổ * Mùa lá đổ Góc phố vương màu nhớ Mắt em nâu Bên ánh nến nguyện cầu Giọng dương cầm Bỗng dưng xao xác lạ Dáng phong trần Ai đó lướt qua mau. * Mùa lá đổ Cây sấu già ngẫm nghĩ Giấu thời gian trong lớp vỏ sù sì Anh lặng lẽ Mặt hồ lem sương khói Bóng tháp chiều Như nhắc chuyện tình si. * Mùa lá đổ Phố cong chiều cơn gió Lá mong manh Cuộn như sóng trên đường Em chợt nhớ Chân trời xa khát vọng Những con tàu Vượt bão táp đại dương. * Mùa lá đổ Thèm ly cà phê nóng Và vai anh đủ rộng để nương nhờ Thèm dịu dàng Hương đồng từ tay mẹ Gánh quà đầy Neo đậu mảnh hồn quê. Mùa lá đổ men theo nắng thu về. * Mỹ Hạnh
10, Thay Lá * Rừng thay lá Anh nay giờ đã khác Thơ mong manh Không níu nổi sóng đời. * Rừng thay lá Có nỗi buồn thật lạ Tình chẳng đầy Nhưng có lúc lại vơi? * Rừng thay lá Lời thề xưa xin trả Nợ ân tình Sao thấm những hư vinh? * Rừng thay lá Quên ngày qua lặng lẽ Xuân chớm vui Một chút đã linh đình * Rừng thay lá Có gì đâu vẫn thế Đời ồn ào Khoe mẽ chút lá non. * Mỹ Hạnh