1. Khúc Giao Mùa * * * Em đã về khi mùa thu trở lại Bên lở bên bồi vạn dặm một tình xa Ngót nghét một đường mây tìm nhau nữa bước Nhớ trông chờ mùa hoa nghiêng bóng cùng ta * Tháng bảy! Ta chạm một bờ Thu thắp nắng Yêu giọt mưa ngâu qua phố ngọt bùi nhau Xuôi bóng đời chợt nghe mình rất lạ Phải chi môi em chưa ráo * * * cơn mộng.. về mau! * Nhìn mùa lá rơi ta ngỡ như lạc bước Chéo áo tung bay em vội tan trong giấc mơ Giọt sương chợt như * * * dại khờ vỡ tan trên phiến lá Em vén màn đêm ta về giữa ngu ngơ * Ta muốn chạm vào mùa Thu Em thật khẽ Thôi nhói đau! Sợ úa lá thu rơi Nghiêng mãi Thu ngóng chờ nhân ảnh Xin chùng xuống đời nhau nỗi nhớ đầy vơi.. * Lửa cháy bờ môi hương em như cỏ lạ Thì thầm nghe tình bay khua động cơn mơ Khúc dạo đầu như rung dài từng nốt nhạc Lắng nghe Thu Cất giọng đêm Gửi hết tóc tơ. * Hoàng Chẩm
2. Một Nốt Trầm * Một nốt trầm cho em ngày không nhau Như thoáng hiện đôi bờ với nỗi đau Khát một cơn mơ về bên giấc ngủ Khuất giữa bao ngày nhịp đời qua mau * Một nốt trầm cho ta ngày phôi pha Nhớ cơn mưa phố lạ chiều em qua Vỡ tan nỗi khát tình theo cơn mộng Em cho đời bóng dáng một loài hoa * Một nốt trầm cho ta ngày về muộn Tìm giữa tàn phai hương phấn em xưa Quấn quýt đời với thời gian xa biệt Gứi bóng đời nhau nhìn lại một đẩy đưa * Giữ lấy nốt trầm nơi chốn mù sương Ta nghe đời đá hát lời tơ vương Biết em nơi ấy còn vơi đầy nỗi nhớ Nốt trầm vọng xa trên dòng kẻ yêu thương.. * Hoàng Chẩm
3. Mưa Tình Vuốt Mặt Phố Xa * Vuốt mặt mấy giọt Mưa rơi Tưởng môi người dạo nữa vời.. Buông tay Nghiêng Vai đón chút tình bay Hứng Mùa tương ngộ giữa ngày bên nhau * Em chia lòng Tới mai sau Tóc chiều ru lại mưa mau Mắt tình Giấu đêm miền nhớ lung linh Gối mơ tan.. Ngỡ câu kinh yêu người. * Vuốt thêm giọt để yêu người.. Hoàng Chẩm
4. Theo Lòng Khi Xa * Trút lòng Theo một dấu môi Xuân thì vỡ.. Bóng tinh khôi nồng nàn Mùa thu em một chứa chan Đêm chưa vơi bóng nguyệt tràn giấc mơ * Yêu mùa thu Trải câu thơ Về chia nỗi nhớ đôi bờ.. gọi nhau Chín chiều ruột thắt se đau Bên ni bên nớ nghe sầu mênh mang * Tự tình trút mộng đêm hoang Ngỡ chăn chiếu lẻ lỡ làng Dấu xưa Thôi em! Cất giọng gửi thưa Tình ơi! Đã cũ có vừa lòng nhau. * Mùa thu hai không mười bảy. * Hoàng Chẩm
5. Quà Tặng Mùa Xuân * Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ Hong ấm trời quê ngọt mùa sang Tầm xuân chín dâng đời dấu ái Chia hết nồng say lòng riêng mang * Gửi em câu hát mùa xuân cũ Bay bổng xuân thì buổi ban sơ Sớm muộn sân trường thơm áo lụa Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ. * Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ Thương hoài cố nhân miền khói sương * Gửi em bến nước mùa xuân thắm Buông cánh tàn phai bên dòng sông Khăn áo giữa chiều như cơn mộng Em một nửa chừng- nhớ mênh mông * Hoàng Chẩm
6. Khúc Tôi Ơi Chiều Đông * Chiều đông Cúi mặt ngậm ngùi Lắng nghe biệt khúc Chôn vùi dấu thương * Nửa chừng xuân Khuất mù sương Lạ quen hình bóng Lạ thường tôi ơi! * Chiều đông Nỗi nhớ buông rơi Lạc nhau một khúc Ngút trời xanh xa * Muộn màng Còn lại mùa hoa Ngày nghiêng tóc gió Nhạt nhòa giấc mơ. Chiều đông Nhặt hết đường tơ Vẻ lòng hao khuyết Giữa.. bờ sông quê. * Em về Trải rộng cơn mê Chút cay chút mặn Bộn bề lòng nhau Chiều đông Ngó trước ngó sau Lỡ em một bước Nỗi đau nghìn trùng * Bây giờ Em một mênh mông Ta về vuốt mặt Một hồng phai xưa. * Quảng Trị mùa đông 2017 Hoàng Chẩm
7. Tình Thu Em * Thu nghiêng vàng lá đổ Mắt em ngóng mùa xa Yêu thương chưa lời ngỏ Ta dâng mộng dưới hoa * Thu mơ hoài tóc gió Nghiêng hết một bên nhau Gối đêm mềm như cỏ Tay xô đời không đau * Thu tròn câu hẹn ước Giao tình chốn tương tư Mù sương ngàn chân bước Em về thôi hao hư * Vọng ngân lời tình tự Theo dấu một tình thu Phương em trời viễn xứ Ngần ấy.. Thương lời ru * Cuối hạ. 2018 Hoàng Chẩm
8. Tự Tình Xuân Tôi Em * Mùa xuân em trải hương mơ Duyên về trên tóc một bờ yêu thương Dấu môi như một lần vương Hồng phai còn lại lạ thường tôi ơi * Bờ xuân ta cạn một lời Ngủ trong bờ bãi góc trời mơ hoa Nghìn trùng chưa hết nhạt nhòa Bên nhau gói ghém lòng qua thật rồi * Mùa xuân nâng giọt sương rơi Mùa thương để lại dấu đời hoài mong Ngọn nghành dấu ái đếm đong Nửa chừng em một dòng sông bên đời. * Mồng 3 Tết Mậu Tuất Hoàng Chẩm
9. Tháng Tư Vần Nhớ * Tháng tư nghẹn đòng cây lúa Gió về hát khúc tình ca Triền đê đẹp lòng như mới Bóng em như về trong ta * Tháng tư đường về phượng đỏ Nhớ thời e ấp áo hoa Ôm lòng thương từng sợi nắng Dệt yêu thương mãi trong ta * Tháng tư thêu thùa nỗi nhớ Ta về một dòng sông xưa Con đò buồn neo bến cũ Lòng như thắp nắng sao thưa. * 15-04 Hoàng Chẩm
10. Còn Những Mùa Em Mênh Mông * Khi mùa hạ tới ngày thắp đầy ngọn nắng Vàng hoe sông quê hoa rụng tím bờ vai Như trong mắt chứa chan nỗi buồn thật thấp Em đếm ngọt bùi chia vội giọt phôi phai. * Và mùa thu tới đêm chong đèn thương ngõ vắng Buổi ta về khuya khoắt em khăn áo mù sương Một chút đợi chờ bước chân qua từng con dốc Nghiêng lòng đón đưa như quen nhớ đến lạ thường. * Níu một mùa đông em lắng sâu nỗi nhớ Ngọn sầu đông treo cao chín nhớ mười thương Chăn chiếu quạnh hiu gối nghiêng đường xưa lối cũ Bóng người xa mãi một đường bay.. ừ thôi bến sông Tương! * Xuân thoáng hương xưa mềm lòng người viễn xứ Nụ hồng phơi dấu ngày xuân em vội qua sông Ai có lỡ nhịp đời đâu biết ngày buông mong nhớ Ngắt cánh hoa vùi chôn tuổi đời mênh mông. * Hoàng Chẩm