Xuyên Không Xuyên Không Đổi Người - Nhỏ Nhiều Chuyện

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nhỏ nhiều chuyện, 28 Tháng tám 2020.

  1. Nhỏ nhiều chuyện

    Bài viết:
    61
    Phần 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng trong lúc này Hứa Chí Quân - thái tử điện hạ nước Đại Nam đang nằm im lìm trên giường xung quanh là rất nhiều thái y được truyền đến túc trực xung quanh người đi ra kẻ đi vào đông đúc đến nhộn nhịp mà vị thái tử kia càng ngày nhiệt độ thân thế lại càng cao khiến mấy vị thái y xung quanh lo sốt vó. Đâu ai mà biết được Hứa Chí Quân hiện tại hồn như lìa khỏi xác bay lạc tới nơi phương xa.

    Hắn không biết hắn đang ở đâu, mọi thứ xung quanh thật lạ lẫm, nơi đây không ai biết hành lễ với hắn, nhà cửa thì xanh, vàng, trắng, hồng, đèn dầu không có khói, dây dợ chằng chịt khắp nơi trên đầu, xe cộ đi lại ồn ào điếc hết cả tai. Hắn chẳng lẽ lại lạc đi xa đến mức sang hẳn quốc gia khác ư? Chết thật rõ ràng hắn nhớ rõ là đang ở chỗ Ngọc Hoa mà giờ lại ở đây, thật sự là lạ lẫm!

    Hứa Chí Quân lang thang khắp nơi bất chợt hắn nhìn thấy hình bóng nào đó giống hệt mình, là giống hết hắn không sai một li, hắn chạy vội theo bóng dáng ấy băng qua đường đầy xe cộ, một chiếc xe từ xa lao đến tưởng như là sẽ đâm trực diện vào hắn thì nó lại lao thẳng qua người hắn như không có gì Hứa Chí Quân lúc này bủn rủn chân tay nhìn về phía chiếc xe, bất chợt một tiếng rầm rất lớn ở phía xa hắn ấy vậy mà lại thấy chính mình ngã xuống cả người đầy máu mọi người tứ phía lao đến một lát sau thì có xe đến đưa thân ảnh kia đi mặc cho hắn lúc này có gào loạn khản giọng cũng không có ai để ý, Hứa Chí Quân hắn từ trước tói giờ chưa khi nào lại nói mà không có kẻ nghe như vậy, lúc này hắn cũng mặc kệ mà đi theo leo lên xe. Đến nơi mà mấy người lúc nãy gọi là bệnh viện. Thân ảnh giống hệt hắn lúc này được đẩy vào phòng mà khi hắn lại gần thì bị một lực mạnh từ trong hấy thẳng ra ngoài mặc cho có cố gắng lao vào mấy lần nhưng hắn không thể nào thắng nổi lực kia. Bất lực hắn ngồi xuống hàng ghế màu xanh bên ngoài. Lúc này hắn xâu chuỗi mọi việc hắn chưa bao giờ đọc được hay nghe nói tới quốc gia nào như này, càng không nghe ở đâu có chuyện người giống người như vậy thực sự là lạ. Đang lúc lạc trong dòng suy nghĩ thì hắn nghe thấy tiếng chân chạy lại rất vội vàng cả tiếng khóc thảm thiết của một nữ nhân nào đó quay lại hắn như bất động. Nữ nhân có thân ảnh mảnh mai mái tóc xoăn nhẹ thả buông xõa y phục trên người có chút khác lạ nhưng khuôn mặt thì thân quen đến đay chẳng phải là Lâm Tuệ nữ nhân mà hắng ngày đêm mong nhớ. Nếu nói Ngọc Hoa giống Lâm Tuệ năm phân thì nữ nhân trước mắt giống nàng đến chín mười phần cũng có thể nói là ngoài kiểu tóc và cách ăn mặc thì giống hoàn toàn, hắn vui mừng chạy lại phía nàng định đưa tay ôm lấy nhưng chưa chạm được đến phía nàng thì bất chợt từ đâu đó vọng lại giọng nói ồm ồm:

    - Ra đi từ nơi nào thì về nơi đó chỗ này không dành cho ngươi.

    Kéo theo sau giọng nói đó là cả một tràng cưòi giọng cười vừa kết thúc thì có một luồng ánh sáng từ đâu đó rọi thẳng hút hắn vào vòng xoáy hắn ngất lịm đi không còn biết gì nữa.

    Cùng lúc này tôi vừa lei rào vào trong thành chưa kịp đặt mông ngồi xuống ghế thì thấy An An hốt hoảng chạy vào gọi ầm ĩ quên cả phép tắc rườm rà hằng ngày qua lời An An nói tôi mới biết hôm qua khi tôi vừa treo rào ra ngoài thì bất thái tử điện hạ - Hứa Chí Quân đột nhiên phát sốt cả người co giật khiết hoàng hậu phải cho người đưa Hứa Chí Quân đi sau đí lại gọi rất nhiều thái y ngay trong đêm mà mọi chuyện mãi không có biến chuyển gì. Cũng vì hắn bệnh nặng như vậy mà không thấy bóng dáng người vợ như tôi đâu khiên hoàng hậu rất là không vừa lòng nhưng may cho chôi là An An lấy cớ tôi chăm sóc thái tử điện hạ từ chiều sinh ra mệt nhọc nên mọi chuyện mới xem ra là chót lọt. Tuy nhiên đến tận bây giờ mà Hứa Chí Quân vẫn chưa có gì là ổn cả tôi thấy vậy thì cũng lo sốt vó co cẳng lên mà chạy đi thay y phục sau đó lain chạy thẳng đến tẩm điện của hắn không quên mang theo cả viên ngọc bội lần trước lấy được và vừa ít phút trước được khai sáng theo bởi mấy ngày trước tôi có cho An An đem viên ngọc đến chỗ Nguyệt Thiền nhờ người hỏi thăm biết được mài ngọc ra trộn với huyết gà trống có thể chữa bệnh tôi không chắc là nó giúp được cho Hứa Chí Quân nhưng qua lời của người đàn ông lúc nãy thì tôi cũng phần nào tin rằng nó có ích và hiện tại việc Hứa Chí Quân lên cơn co giật không kiểm soát là điều quan trọng nhất. Vứa đến cửa điện của Hứa Chí Quân tôi đã thấy bên trong điện toàn người là người đông đúc đến khó thở tôi chạy nhanh vào chan qua đám người nhìn Hứa Chí Quân nằm trên giường vẻ mặt trắng bệch nhìn phát sợ mà cõi lòng tôi dâng lên một cảm giác khó thở, tôi ra lệnh cho những người xung quanh ra ngoài, tuy có hơi miễn cưỡng nhưng sau khi nghe tôi nói có cách giải cho Hứa Chí Quan thì hoàng hậu cũng cho phép tôi hành nghề. Nhờ có sự giúp đỡ của hoàng hậu mà mọi chuyện vông cùng thuận lợi, tôi mài ngọc sau đó lại nén đau mà cứa một đường ở lòng bàn tay lấy máu hòa với bột ngọc vừa mài sau đó thì cho Hứa Chí Quân uống. Vừa làm mà tôi vừa run, chuyến này Hứa Chí Quân mà có mệnh hệ gì chắc chắn là do tôi có mưới cái mạng tôi cũng không trả nổi, tôi lẩm bẩm cầu nguyện cho Hứa Chí Quân sau khi uống xong sẽ từ từ mà tỉnh dậy mong rằng hắn sẽ tỉnh dậy.
     
    THG NguyenLieuDuong thích bài này.
  2. Nhỏ nhiều chuyện

    Bài viết:
    61
    Phần 23:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đôi lời muốn nói: Có lẽ rằng trong thời gian tới mình sẽ rất rất bận bởi hiện tại mình đang là một học sinh cuối cấp mình cần thời gian để ôn tập chuẩn bị thật tốt cho kì thi sắp tới nên truyện sẽ phải tạm ngưng một thời gian khi nào có thời gian mình sẽ tiếp tục. Mình biết rằng điều này sẽ khiến truyện của mình bị rời rạc bởi đôi khi đang viết mình còn phải lôi lại chap cũ ra đọc để viết tiếp nên mình thực sự rất xin lỗi và cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình trong suốt thời gian qua cuối cùng là mong rằng tất cả các bạn đọc được những dòng này sẽ cả ngày vui vẻ thành công trong mọi mục tiêu cảm ơn mọi người rất rất nhiều

    - Thân -


    Cho Hứa Chí Quân uống thuốc xong thì tôi cũng đổ hết mồ hôi hột, thầm cầu nguyện trong lòng cho hắn tỉnh lại dần dần hồi phục chứ mà hắn có làm sao thì tôi cũng coi như là có sao. Tôi ngồi cạnh giường hắn nhìn chăm chăm vào khuôn mặt đẹp như tạc tượng ấy mà thầm cảm thán: Khuôn mặt đẹp như vậy mà không được khai thác hắn mà sinh vào cái thời của tôi thì tên nàycó kiếm bội tiền chắc hẳn sẽ trở thành một sao hạng A cực kì là nổi tiếng. Ngồi mê ma ngắm nhìn nhan sắc của ai đó mà tôi cũng gật gù ngủ gật. Cuối cùng thì gục lúc nào không hay.

    Tôi ngủ một mạch từ đó cho đến trưa ngày hôm sau đến khi tôi tỉnh dậy mọi chuyện cuối cùng cũng đã ổn thật may mắn là bệnh của Hứa Chí Quân đã khỏi hắn không còn sốt và co giật nữa các thái y trong thành ai đấy đều sững sờ mọi chuyện tôi vừa làm khiến họ không thể tin được một đứa vô danh tiểu tốt như tôi có biết cái khỉ ho cò gáy gì đâu mà cũng biết chữa bệnh người nào ai đấy đều nhìn tôi bằng con mắt nửa nghi ngờ nửa thán phục mặt khác cũng có kẻ ghen tị không cam lòng còn tôi vì giữ được đầu trên cổ cũng là vì chữa được bệnh cho Hứa Chí Quân nên được Hoàng Hậu ban thưởng siêu to khổng lồ.

    Sau chuyện của Hứa Chí Quân tôi cũng cảnh giác với mọi thứ xung quanh không dám tự ý quyết định khi chưa suy nghĩ kĩ, chuyện gì cũng đắn đo suy đi tính lại đủ đường mới dám hành động.

    Mọi thứ cứ êm đềm trôi qua tôi vẫn cứ đi tìm người đàn ông có vết bớt hình lục giác ở vai trái nhưng sự thật là việc này khó không khác mấy gì như việc mò kim đáy bể. Trong một buổi sáng của một ngày trời nắng rất đẹp sau ngày vụ việc của Hứa Chí Quân xảy ra được một tháng trong lúc đi dạo trong hoa viên tôi bắt gặp Hoàng Hậu đang lén lút đưa một bọc gì đó cho Tiểu Nu nô tì theo hầu riêng cho Thiên Uyển. Nói về Thiên Uyển thì quả là đau đầu ả ta vốn dĩ là con gái duy nhất của một ông quan nào đó cũng gọi là thân cận với triều đình vốn dĩ trước đây từng có một thời khá là thân thiết được đồn đoán là thanh mai trúc mã gì gì đó với Hứa Chí Quân Hoàng hậu thì nghe nói là hai tay hai chân đồng ý kết thông gia với tên quan kia nhưng giữa chừng lại phải liên hôn với nước Yên bé nhỏ của tôi, khỏi phải nói chứ tôi trước giờ chưa khi nào là có thiện cảm với ả không phải vì mối quan hệ của ả ta với Hứa Chí Quân mà là cái tính cách hống hách không coi ai ra gì hơn hết lại còn tỏ vẻ đậm chất trà xanh trước mặt người vợ hờ như tôi. Lúc mới vào đây tôi còn ngu ngơ khù khờ để cô ta dắt mũi hết lần này sang lần khác chứ bây giờ có mười đứa tiểu tam bánh vèo như ả tôi cũng một tay vặn cổ lôi đầu đến chỗ Nguyệt Thiền cho bà ấy xử lý.

    Nếu mà để nói về lai lịch gốc rễ nhà Thiên Yển thì có kể hết ngày nhưng chốt lại là tôi không ưa ả, ả không ưa tôi, An An cũng ghét ả mà đương nhiên là Tiểu Nu chẳng lí gì lại ưa An An. Nói như vậy nhưng tôi với Thiên Uyển vẫn không vẻ gì là ghét nhau ra mặt chỉ âm thầm mà ghét thôi. Nhìn hành động của Hoàng hậu với Tiểu Nu tôi bất chợt thấy lo lo à nha! Tiểu Nu là người hầu riêng của Thiên Uyển mà Thiên Uyển là ai kia chứ? Là kẻ thù không đội trời chung với tôi, là con tiểu tam tiểu tứ ngày đêm thầm thương trộn nhớ tên Điện Hạ chồng tôi, úi trùi! Truyện này không đơn giản à nha! Trước đây có đợt tôi thấy Hứa Chí Quân nói Hoàng Hậu vốn không phải là mẫu thân của hắn mà chỉ là chị em tốt gì gì đó của mẹ hắn nói vậy chứ tôi vẫn thấy lạ chị em tốt gì mà giờ lại leo lên ngồi luôn vào làm mẹ hắn vợ của cha hắn, tốt này hơi lạ!

    Tôi rình rình mò mò đi theo Tiểu Nu xem rốt cuộc là có truyện đại sự gì mà khiến Hoàng Hậu kia phải đích thân ra tay. Tôi đi theo Tiểu Nu đến sau vườn thấy nó lấy bọc kia ra đưa cho Thiên Uyển tôi thấy họ rì rầm gì đó cái gì mà Xuân Dược. Ôi mẹ nó! Con mụ này thèm đàn ông quá hóa điên rồi chứ gì mà hạ thuốc Thái tử Điện hạ à mà khoan trước đây có ông lão ở làng Yên Tử có bảo tôi rằng phải có con thì mới hóa giải được mọi chuyện còn người kia lại bảo tôi phải tìm người có hình lục giác ở vai trái giết chết uống máu, chuyện có con với Hứa Chí Quân thì đơn giản tôi tương kế tựu kế với Thiên Uyển xem sao! Còn việc kia cứ từ từ mà tính vậy..
     
    THG NguyenLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng hai 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...