Hehe, chẳng là thấy Túc nối thơ nên chạy sang nhà chơi xíu, thế là lại thấy Túc đang bên Quỷ hút máu ăn chay.... Với tính hóng hớt khó cưỡng nên Bug cố trụ lại ấy mà. Túc xinh đẹp cũng ngủ ngon nhe~
Dường như thức đêm sẽ được nhận quà tặng? Giờ này chuẩn bị ngủ, Bug dạo qua diễn đàn lần cuối để đi "sạc pin" sau một ngày hoạt động, lại thấy Túc đã cập nhật chương mới... 30 phút trước. Nhưng không sao, thật vui khi làm độc giả đầu tiên giật được chiếc tem này. Nhân vật mới lại xuất hiện, lại có sự kiện mới chuyển mình rồi? Bug tiếp tục lót dép hóng đây. P/S: Chúc Túc ngủ ngon nhé ❤️
He he, chào Túc! Tối nào cũng trèo tường đọc truyện thế này thì ngại quá, nhưng không bỏ được... Em lại lên mode độc giả nên không góp ý gì nhiều cho tình yêu được, chỉ có thể nêu xíu xiu cảm nhận về chương thôi. Cái khúc Kiến vương tự thú nhận, "Quan sát rồi lại quan sát, quan đến muốn mang cả trái tim mình ra." Ấy là lúc em thấy đồng điệu sâu sắc lắm. "Bây giờ ngẫm lại chính anh cũng không biết vì sao lại bị cậu thu hút." Bởi lẽ đương nhiên thôi nè, khi đã dành thời gian để ý một người quá lâu, sự quan tâm chú ý người ta một cách chủ động kia sẽ chuyển thành thói quen khó bỏ... Và nhìn quen thì càng yêu thích, nhìn nhiều thì càng thêm yêu... Hidden Content: **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.** Nghĩ lại vẫn thấy mình ngốc, Túc ạ. Nhưng ngưỡng mộ Kiến vương vì đã dũng cảm tiến đến gần bên người mình yêu. Rất hóng~
Có độc giả trung thành là niềm hạnh phúc đấy chứ. Cảm ơn Bug đã đồng hành lắm lắm. Về quá trình phát sinh tình cảm của bạn công, Túc cũng đúc kết từ kinh nghiệm của chính mình. Cho nên rất hiểu cảm giác của Bug. Sự đồng cảm này không biết nên vui hay buồn. Có lẽ thời gian mới giúp được Bug. Tình yêu gà bông hồi cấp ba, qua năm tháng, bây giờ ngẫm lại thấy buồn cười hơn. Biết mình thích người ta, nhưng chẳng biết làm sao với điều đó cả. Nhớ chiều chiều đi học về, đạp xe đường vòng để theo đuôi người ta về nhà, nhưng mà tuyệt nhiên không đánh tiếng để đi chung nha. Nhiều khi Túc nghĩ, nếu có điều kiện, không biết Túc có nhìn theo người ta tới thiên trường địa cửu luôn không. ^. ^ Sau này trưởng thành hơn, bắt đầu biết lo toang nhiều hơn, suy nghĩ cũng khác đi. Tưởng tượng giống như bạn công vậy, muốn trong khả năng của mình, làm gì đó cho đối phương, để người ta vui, để người ta biết rằng mình luôn ở bên cạnh. Chỉ là, bây giờ "người ta" là ai, ở đâu, Túc còn không biết. Hai bạn trong truyện này được đặt vào bối cảnh cá nhân khá tốt, - Đều độc thân - Đều có kinh tế ổn định - Không có chướng ngại gì quá lớn. Túc không muốn viết kiểu ngược tâm. Tâm đã mệt lắm oy. Thật sự rất mong chờ đến đoạn chuyển biến tình cảm của thụ, để thuận tiện sủng lên bờ xuống ruộng, ngọt sâu răng thôi :) Chúc Bug tuần mới thật vui, chú ý giữ gìn sức khỏe nhé. Thời tiết thay đổi, Túc bị cảm tới nơi rồi, cả người uể oải, viêm họng nói không ra hơi luôn. May mà lên diễn đàn chỉ cần gõ chữ tương tác, không cần dùng đến giọng.
Chào Túc, em rất mừng vì chuẩn bị đi ngủ vẫn được đọc chương mới. Lê la vào đây kéo topic thôi, xong lại lót dép hóng chương mới. Hôm nay có xíu lỗi chính tả: "Lụn bại" -> lụi bại; "vạn lẫn" -> vạn lần. (Em đã sửa rồi). Chúc Túc ngủ ngon và chóng khoẻ nhé!
Cảm ơn Túc đã đăng truyện sớm nhiều nhiều lắm. Sự hiền lành mà không có sự mạnh mẽ làm cơ sở thì chỉ là nhu nhược, bất lực.. Đằng sau cuộc gặp mặt đầu tiên của Chinh Chinh và Kiến vương lại khổ đau quá. Mẹ của Đông Chinh cũng thật kiên trì và mạnh mẽ. Thế nhưng buồn buồn kiểu này, Bug lại hóng ngọt sủng ngọt sâu răng lắm, hic. Lại lót dép hóng tiếp, chúc tác giả xinh đẹp ngủ ngon.
Sắp, sắp, sắp ngọt oy :) Túc thấy mạch truyện nó chậm chậm sao á. Nhưng mà không có đẩy nhanh được. Hic Nàng Bug ngủ ngon mơ đẹp nha.
Cứ chầm chậm "nước ấm nấu ếch" cũng thú vị lắm, chậm rãi tận hưởng những ngày tháng bên nhau, hehe. Cảm ơn Túc nè ❤️