Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1009: Em dễ nuôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi cần phải đi sao?" Giản Nhất Lăng nhìn thấy dựa theo quy định, Võ Minh Hội là từ Địch gia đương gia cùng chủ mẫu đương gia tới chủ trì.

    "Lão gia cùng thiếu gia có ý tứ là, chủ mẫu muốn đi cứ đi, nếu không có thời gian nhàn rỗi thì có thể không đi." Lão giả béo trả lời.

    Trên lý luận thì chuyện này phải do đương gia chủ mẫu là Giản Nhất Lăng làm, chỉ có thể nói Địch lão gia cùng thiếu gia sủng cô quá mức, những việc gì cần cô làm cũng không có tính toán nói cô đi làm.

    "Vậy tôi sẽ đi." Giản Nhất Lăng nói.

    "Vậy được, ta sẽ nói cho mọi người biết, mọi người mà biết chủ mẫu muốn tham gia, nhất định sẽ thật vui mừng."

    Lão giả béo nói những lời dễ nghe.

    Giản Nhất Lăng biết, kỳ thật thành viên Trung Nghĩa Minh đối với cô có rất nhiều bất mãn cùng không phục.

    Giản Nhất Lăng dùng một buổi chiều để tìm hiểu một chút các sự vụ gần đây của Trung Nghĩa Minh.

    Buổi tối, khi Địch Quân Thịnh về đến nhà liền nhìn thấy Giản Nhất Lăng đang xem tài liệu liên quan đến Trung Nghĩa Minh.

    "Như thế nào đột nhiên nghĩ đến tiếp quản những việc này?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    Anh cùng gia gia đã nói qua, cũng không muốn Giản Nhất Lăng chưởng quản những việc này, chủ yếu là do chuyện của Trung Nghĩa Minh rườm rà phức tạp, ban đầu anh cũng chỉ là dẫn Giản Nhất Lăng theo để gặp mặt người của liên minh, cho cô quyền hạn.

    "Cùng đi với anh." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Ân?"

    "Đây là chức trách của em."

    "Chức trách?"

    "Còn có.. muốn giúp anh chia sẻ, không muốn anh quá vất vả." Giản Nhất Lăng đúng sự thật trả lời.

    Cô biết Địch Quân Thịnh muốn xử lý hết những sự vụ này cũng không nhẹ nhàng, cô cố ý muốn giúp anh ấy chia sẻ.

    Cô nghĩ như vậy, liền nói như vậy.

    Địch Quân Thịnh cười một chút, cúi đầu, hôn lên trán Giản Nhất Lăng, "Anh không vất vả, nuôi em một chút đều không khổ."

    "Em dễ nuôi, nuôi không vất vả." Cô không có khó nuôi như vậy.

    "Đúng, em dễ nuôi, nhưng chỉ có thể là anh nuôi, người khác không được, có biết không?"

    "Được."

    Tâm tình của Địch Quân Thịnh tức khắc trở nên thực không tồi.

    Buổi sáng hôm nay, lúc chuyện tốt bị đánh gãy, anh đã bị đè nén.

    Ngày này công tác đều không phải thực lanh lẹ.

    "Cái kia, Võ Minh Hội, chúng ta phái ai?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Tùy tiện phái một người đi, lão tổ tông định ra cái quy củ này là vì làm cho các thuộc hạ xúc tiến cảm tình, hy vọng liên minh đoàn kết, thắng thua không phải là điểm mấu chốt."

    Tính chất thành lập của Trung Nghĩa Minh cùng Hòa Khí Minh của Địch Quân Thịnh bọn họ không giống nhau, Trung Nghĩa Minh là từ nhiều thành viên tạo thành liên minh thương nghiệp, các thành viên là tồn tại lẫn nhau độc lập. Không giống Hòa Khí Minh là có hình thức đầu tư cổ phần, bản chất là một công ty.

    Nhiều cá nhân rải rác liên kết lại với nhau không phải dễ dàng, hơn nữa mối quan hệ này duy trì mấy trăm năm, trong đó trừ bỏ lúc ban đầu sáng tạo một chữ "Nghĩa", các liên kết khác nhau được thiết lập với nhau trong hàng trăm năm qua cũng chính là chìa khóa để duy trì mối quan hệ này.

    Đương nhiên cũng ngẫu nhiên sẽ xuất hiện người có dã tâm giống như Ngụy Tề Thụy vậy, sẽ bị liên minh xóa tên.

    "Tiền thưởng rất nhiều." Giản Nhất Lăng nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

    "Bé con tham tiền." Địch Quân Thịnh cười, biết Giản Nhất Lăng lại thấy tiền trong mắt.

    "Còn được giảm nửa năm hội phí." Giản Nhất Lăng lại nói.

    Đó cũng là không ít tiền.

    "Vậy anh đây tự mình lên sân khấu." Địch Quân Thịnh nói.

    "Không thể, anh không được đánh nhau." Giản Nhất Lăng biết Địch Quân Thịnh kỳ thật có giá trị vũ lực không thấp, chỉ là đánh nhau đối với anh quá nguy hiểm, tình trạng thân thể của anh không cho phép anh làm như vậy.

    "Vậy chốc lát chúng ta đi chọn người." Thuộc hạ của Địch Quân Thịnh có không ít người có giá trị vũ lực bạo lều, đều là nhị thúc của anh tự mình huấn luyện.

    "Ân."
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1010: Anh trai anh cũng quá dễ nói chuyện đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng đi nhà đối diện cùng Giản Dật Thần nói về chuyện của Võ Minh Hội.

    "Cái gì Võ Minh Hội, đánh nhau sao? Vậy tìm anh trai nha!" Giản Dật Thần quyết đoán đề cử lão ca nhà mình, "Nhưng mà tính tình anh ấy thực xấu, muốn anh ấy làm việc không dễ dàng."

    Giản Dật Hành tính tình kỳ quái không phải là chuyện ngày một ngày hai.

    Hơn nữa Giản Dật Hành không giống các anh em khác của Giản gia, anh ấy đối với Giản Nhất Lăng không quá thích thú, từ nhỏ liền không có thích qua, vẫn luôn cảm thấy em gái là một loại sinh vật phiền toái.

    Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ từng mở rộng hai cánh tay mềm mại nhào vào lòng của Giản Dật Hành, kết quả bị Giản Dật Hành một bước chân lưu loát dứt khoát giống như tránh sét đánh không kịp bưng né ra.

    Sau đó Giản Nhất Lăng một phen nước mắt một phen nước mũi mà đi tìm thím ba Nhiếp Quân, kết quả là Giản Dật Hành bị mẹ đánh cho một trận.

    Nhưng cho dù là như vậy, Giản Dật Hành vẫn như cũ một chút mặt mũi cũng đều không cho Giản Nhất Lăng.

    Cho nên cho dù là Giản Nhất Lăng mở miệng, anh trai anh cũng không nhất định sẽ nghe.

    Thời điểm nói lời này, Giản Dật Hành vừa vặn từ phòng ngủ đi ra phòng khách.

    Giản Dật Thần lập tức giống như trộm rụt rụt cổ.

    Giản Dật Hành với ánh mắt sắc bén đảo qua Giản Dật Thần, cuối cùng dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng.

    "Có bao cơm không?" Giản Dật Hành hỏi.

    "Ân?"

    Giản Nhất Lăng cùng Giản Dật Thần đều tỏ ra nghi hoặc mà nhìn Giản Dật Hành.

    "Anh hỏi em giúp các em tham gia thi đấu, có được bao cơm không."

    "Bao."

    "Vậy được, ngày mai anh đi với các em."

    Nói xong Giản Dật Hành xoay người trở về phòng mình.

    Lưu lại Giản Dật Thần với vẻ mặt không dám tin tưởng.

    "Không phải chứ, anh ấy từ khi nào thay đổi tính tình?"

    Chỉ cần bao cơm liền nguyện ý ra tay, dễ nói chuyện như vậy sao?

    Nói về đạo lý, lúc anh học cao trung bị mấy tên lưu manh bên ngoài ăn hiếp, muốn tìm anh trai hỗ trợ anh ấy đều lười đến giúp anh.

    Vẫn là mẹ anh nói muốn tự mình động thủ, anh ấy vì tránh cho mẹ của bọn họ làm ra cái chuyện gì kinh thiên địa quỷ thần khiếp, mới ra tay.

    "Không biết." Giản Nhất Lăng nhỏ giọng trả lời.

    "Em gái, ngày mai cái Võ Minh Hội gì đó của các em, anh có thể đi không?" Giản Dật Thần tính toán đi xem chiến đấu, tham gia náo nhiệt.

    "Có thể."

    "Vậy, anh cùng anh trai đi, anh đã lâu không thấy anh trai cùng người khác đánh nhau, từ sau khi liên tục giữ vị trí quán quân nhiều năm mà vẫn không tìm thấy được đối thủ, anh ấy liền không tham gia thi đấu nữa."

    ###

    Lucy vô tội được phóng thích.

    Ba của cô ta Henry Goodman đem tất cả tội danh đều ôm lấy.

    Thừa nhận tất cả mọi chuyện đều do một mình ông ta an bài, con gái muốn khuyên can nhưng lại thất bại.

    Hơn nữa bên trong video theo dõi, nội dung nói chuyện của Lucy với Tần Du Phàm cũng xác thật cô ta không muốn thương tổn hai người.

    Đầy đủ bằng chứng thể hiện Lucy không có chủ động tham dự vụ bắt cóc, hơn nữa có luật sư của gia tộc Goodman nộp tiền bảo lãnh, cô ta đã có thể được phóng thích.

    Lucy được đưa trở về gia tộc Goodman ở biệt thự kinh giao.

    Đối mặt với George trưởng lão, Lucy cúi đầu xuống, thận trọng từ lời nói đến việc làm, không dám lại làm sai một chút chuyện gì.

    "Biết vì cái gì ta còn nguyện ý tiếp ngươi trở về không?" George trưởng lão ngồi ở ghế trên, không giận tự uy.

    "Không biết."

    "Ngươi so với ba ngươi thông minh hơn, ba của ngươi quá mức ngu xuẩn, đã bị gia tộc từ bỏ, nhưng mà ngươi còn có chỗ hữu dụng."

    "Cảm ơn trưởng lão."

    "Không cần phải gấp gáp cảm ơn ta, ngươi có được gia tộc trọng dụng hay không còn phải xem biểu hiện kế tiếp của người, nhiệm vụ khai thác thị trường phương đông ngươi tiếp tục hoàn thành, hy vọng ngươi sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn giống như ba ngươi làm."

    "Ta đã biết."

    "Tốt, ngươi cố gắng mà làm việc đi. Nếu lại làm ra chuyện gì sai, thì không nên trách gia tộc từ bỏ ngươi."

    Sau khi George trưởng lão công đạo hai câu, thì cho Lucy trở về làm việc.
     
    Heoheocon9552 thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1011: Thiếu phu nhân của các người là lão đại của tôi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày hôm sau, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đúng giờ đi tới Thái Ngưng Hiên.

    Lão giả béo cùng một số thành viên chủ chốt khác của Trung Nghĩa Minh nhiệt tình mà nghênh đón bọn họ đến.

    Những người này chính là những người lần trước mở họp ở Thái Ngưng Hiên, trừ bỏ một người Ngụy Tề Thụy đã bị xóa tên, những người khác không có biến động.

    Những thành viên hôm nay đến đây càng nhiều càng đầy đủ hơn.

    Không chỉ có các vị thành viên chủ chốt, tất cả thành viên bình thường cũng đều trình diện.

    Thành viên chủ chốt cùng thành viên bình thường ước chừng có hơn một trăm người.

    Mọi người vẫn luôn chờ đợi Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng xuất hiện.

    Bọn họ lúc trước tuy rằng không có gặp qua Giản Nhất Lăng, nhưng đã xem qua không ít tin tức liên quan đến cô.

    Bác sĩ thiên tài cùng với người chơi thể thao điện tử thiên tài.

    Hai mặt năng lực này hẳn là được đến đại chúng tán thành.

    Nhưng mà những cái này đều không phải là điều kiện tất yếu để cô có thể trở thành chủ mẫu của Trung Nghĩa Minh bọn họ.

    Cho nên đối với vị chủ mẫu tương lai này, trong lòng mọi người vẫn luôn còn nghi ngờ.

    Sau khi nhìn thấy trực tiếp Giản Nhất Lăng, sự nghi ngờ của những người này lại gia tăng lên rồi.

    "Vị này chính là thiếu phu nhân của chúng ta sao? Thoạt nhìn như thế nào lại giống như trẻ vị thành niên vậy?"

    "Nghe nói đã thành niên, vừa qua mười tám, thoạt nhìn nhỏ mà thôi."

    "Cô gái nhỏ này có thể đảm nhiệm trọng trách không?"

    "Không biết, hiện giờ có lão gia tử khống chế đại cục, chúng ta nhưng thật ra không cần lo lắng, sợ là khi lão gia tử đi về tây phương, gia nghiệp to như vậy dừng ở trên người thiếu gia cùng thiếu phu nhân, thân thể thiếu gia lại không tốt, về sau a.. khó mà nói a.."

    "Ai, hy vọng mấy trăm năm cơ nghiệp này không cần hủy ở một thế hệ này của chúng ta."

    "Cũng không phải sao, thật không biết Trung Nghĩa Minh chúng ta về sau sẽ biến thành bộ dáng gì, vị chủ mẫu này thật sự làm người ta lo lắng."

    Có người lo lắng, có người ai thán, còn có người tĩnh để xem biến này.

    Những người này tụ tập trong đại đường của tòa nhà Thái Ngưng Hiên cổ kính.

    Lần trước dùng làm sàn bán đấu giá, hôm nay lại thành lôi đài để luận bàn võ thuật.

    Đối diện chủ vị lôi đài là chuẩn bị cho Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    Hai người vào tòa nhà.

    Lúc này dưới sự vây quanh của các các thành viên, có một nhân vật trọng yếu tiến vào.

    Người của Trung Nghĩa Minh đều đối với người này biểu hiện thập phần tôn kính.

    Người này tuy rằng không phải là người của Trung Nghĩa Minh, lại cùng Trung Nghĩa Minh có thâm hậu sâu xa, được trên dưới Trung Nghĩa Minh kính trọng.

    Giản Nhất Lăng theo ánh mắt của mọi người nhìn qua, thấy được một hình bóng quen thuộc.

    Phong Úy là khách quý đến đây để xem thi đấu.

    "Chào Phong tiên sinh."

    "Phong tiên sinh đã lâu không gặp!"

    "Phong tiên sinh gần đây tốt không?"

    "Phong tiên sinh.."

    Phong Úy một đường đi tới, người ở hai bên chỗ ngồi sôi nổi cùng ông ấy chào hỏi.

    "Phong tiên sinh, vất vả ông đã tới đây một chuyến." Lão giả béo nhiệt tình tiếp đón Phong Úy.

    Phong Úy cười nói, "Không vất vả không vất vả, tôi còn có thể đến đây bồi Địch thiếu gia cùng thiếu phu nhân, tôi thực vinh hạnh."

    Nói xong Phong Úy bước đi về hướng Giản Nhất Lăng.

    Trong tay Phong Úy cầm một ly trà sữa, khi đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng thập phần thuận tay mà đem trà sữa đưa cho Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng tiếp nhận thực tự nhiên, bắt được trên tay liền đưa lên uống.

    Hành động của hai người thoạt nhìn thực thân mật.

    Những người khác thấy thế có chút hồ nghi.

    Tình huống như thế nào?

    Như thế nào Phong tiên sinh cùng thiếu phu nhân bọn họ giống như có quen biết?

    Trung Nghĩa Minh trừ bỏ mấy vị thành viên chủ chốt biết Phong Úy quen biết Giản Nhất Lăng, những người khác đều không biết tình huống này.

    Địch Quân Thịnh híp mắt liếc nhìn Phong Úy cùng với cảnh Phong Úy đưa trà sữa.

    Phong Úy đắc ý dào dạt mà nói, "Đây là ta thân thủ làm, anh hai của Tiểu Lăng dạy."
     
    Heoheocon9552Dthuyen159 thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1012: Thiếu phu nhân của các người là lão đại của tôi (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Duẫn Mạch ở lúc Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ đã làm đủ loại đồ ăn cho Giản Nhất Lăng.

    Thói quen này vẫn luôn được giữ lại tới hiện tại.

    Anh ấy ngại trà sữa bán bên ngoài không sạch sẽ, cho nên mỗi khi em gái muốn uống trà sữa anh ấy đều tự mình làm.

    Lúc ở trên đảo anh ấy đem một tay nghề làm trà sữa dạy cho Phong Úy một người nhàn rỗi không có chuyện gì làm.

    Phong Úy còn quay qua Địch Quân Thịnh đưa mắt thể hiện sự đắc ý.

    Địch Quân Thịnh khinh thường mà thu hồi ánh mắt.

    Giản Duẫn Mạch thật là âm hồn không tan.

    "Phong tiên sinh quen biết thiếu phu nhân của chúng tôi sao?" Bên cạnh có người hỏi.

    Phong Úy cười trả lời, "Đúng vậy, tôi và thiếu phu nhân của các người đã quen biết rất lâu, tôi cùng anh hai cô ấy là bạn tốt."

    Trong một lần lão giả béo hỏi Phong Úy, Phong Úy cũng trả lời như vậy.

    Hóa ra là như thế này, mọi người sau khi hiểu rõ cũng không cảm thấy có cái gì.

    Còn tưởng rằng là có cái quan hệ lợi hại gì, hóa ra chỉ là cùng anh hai của thiếu phu nhân bọn họ quen biết.

    Thi đấu còn không có bắt đầu, có thành viên lại đây cùng Phong Úy chào hỏi, nói đến một chút chuyện làm ăn.

    Phong Úy thành thạo mà cùng những người này chào hỏi.

    Thoạt nhìn ông ấy ở trong lòng mọi người Trung Nghĩa Minh có địa vị thực sự không thấp.

    "Phong tiên sinh gần đây ở nơi nào phát tài, nếu có cái chiêu số gì tốt, đừng quên mang theo huynh đệ chúng tôi nha."

    "Đúng vậy, chúng tôi đều muốn đi theo Phong tiên sinh phân một ly canh."

    "Có cơ hội cũng thật sự muốn đi theo Phong tiên sinh ngài học tập."

    Phong Úy cười, "Tôi nào có cái chiêu số gì, tôi hiện tại đều đi theo thiếu phu nhân của các người, chờ thiếu phu nhân các người có chiêu số gì tốt mang theo tôi một phen."

    Ai?

    Có ý tứ gì?

    Thiếu phu nhân của bọn họ?

    Phong tiên sinh muốn thiếu phu nhân của bọn họ dẫn theo ông ấy?

    Mọi người chỉ cảm thấy Phong Úy là đang nói giỡn.

    Vì thế mọi người cũng cười theo.

    "Phong tiên sinh thật là hài hước ha ha.."

    "Đúng vậy phong tiên sinh, ngài ở trên thương trường là cái nhân vật gì, nào còn cần có người mang theo chứ?"

    "Phong tiên sinh luận về tư lịch, Trung Nghĩa Minh chúng ta có thể so sánh với ngài cũng liền chỉ có lão gia tử của chúng ta."

    Phong Úy lại dùng vẻ mặt nghiêm túc mà trả lời những người này, "Tôi không có nói giỡn, thiếu phu nhân của các người là lão đại của tôi, mấy năm nay tôi chính là đi theo cô ấy lăn lộn."

    Lão đại?

    Cái.. cái xưng hô này dùng ở trên người thiếu phu nhân của bọn họ.. thích hợp sao?

    Hơn nữa người nói lời này vẫn là Phong Úy Phong tiên sinh?

    "Phong tiên sinh ngài là đang nói giỡn đi?"

    "Đúng vậy Phong tiên sinh ngài như thế nào sẽ kêu thiếu phu nhân của chúng tôi là.. Lão.. Lão đại chứ?"

    Cái từ này, thật sự là không thích hợp đối với thiếu phu nhân nhỏ nhắn đáng yêu của bọn họ.

    "Tôi là đang cùng các người nói giỡn sao?" Phong Úy nói.

    Bộ dạng nghiêm túc của Phong Úy làm cho mọi người tức khắc cười không nổi.

    Phong Úy là nghiêm túc.

    Ánh mắt của mọi người chuyển tới trên người Giản Nhất Lăng đang ở uống trà sữa.

    Giản Nhất Lăng cắn ống hút, ánh mắt chú ý chính là đài luận võ, cũng không có lưu ý quá nhiều những người khác.

    Bộ dáng này, thấy thế nào như thế nào.. mềm..

    Phong Úy quay đầu hỏi Giản Nhất Lăng, "Ta nói lão đại, con gần đây có cái hạng mục nào kiếm tiền, mang theo ta cùng nhau chơi với?"

    Ánh mắt Phong Úy sáng quắc, vẻ mặt chờ mong.

    Đây không phải lần đầu tiên Phong Úy kêu Giản Nhất Lăng là lão đại.

    Mỗi lần muốn Giản Nhất Lăng dẫn ông ấy chơi, ông ấy đều kêu Giản Nhất Lăng là lão đại.

    Bởi vì Phong Úy phát hiện Giản Nhất Lăng tuy rằng người lớn lên mềm mại, nhưng là một người có tâm đại.

    "Gần đây không có, tâm tình không tốt." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Bệnh của A Thịnh không có biện pháp giải quyết, bị gác lại, tâm tình của cô liền một chút đều không tốt.

    "Làm sao vậy? Ai chọc lão đại tức giận, muốn ta giúp con hết giận không?" Phong Úy quan tâm hỏi.
     
    Heoheocon9552Dthuyen159 thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1013: Thiếu phu nhân của các người là lão đại của tôi (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng chỉ chỉ Địch Quân Thịnh bên người.

    "Cậu ta chọc con tức giận?" Phong Úy vội hỏi.

    Địch Quân Thịnh trắng mắt liếc nhìn Phong Úy.

    "Thân thể anh ấy không tốt." Giản Nhất Lăng trả lời, không có biện pháp giải quyết, liền rất lo lắng.

    "A? Là thời gian không đủ hay là cường độ không đủ?" Phong Úy hỏi.

    Địch Quân Thịnh lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Phong Úy, cảnh cáo, "Chú ý lời ông nói."

    Phong Úy lại không sợ Địch Quân Thịnh, ông ấy có hai anh em Giản Duẫn Mạch Giản Nhất Lăng hộ thân, ông còn nói với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu, cậu chính là cần chú ý đến thân thể của mình, đem thân thể của cậu chăm sóc cho tốt, đừng làm cho lão đại của tôi không cao hứng, tôi còn trông cậy vào lão đại mang tôi đi kiếm tiền nuôi gia đình."

    "Ông liền lão bà đều không có, lấy đâu ra gia đình mà nuôi?" Địch Quân Thịnh không khách khí mà đáp trả Phong Úy.

    "Khụ khụ." Phong Úy ho khan hai tiếng để che giấu giờ khắc xấu hổ này của mình.

    Mấy thành viên Trung Nghĩa Minh khác bên cạnh nghe được đoạn đối thoại này đã không biết nên hình dung tâm trạng hiện tại của mình là như thế nào.

    Phong Úy không chỉ có kêu thiếu phu nhân của bọn họ là lão đại, còn chờ thiếu phu nhân của bọn họ dẫn ông ấy đi kiếm tiền?

    Thiếu phu nhân của bọn họ không phải chỉ là một bác sĩ nổi danh thôi sao? Ở trên phương diện kinh doanh cũng có nghiên cứu đến sao?

    Cũng đã tới cấp bậc để có thể làm Phong Úy kêu cô ấy một tiếng lão đại?

    Lời nói hôm nay nếu là từ trong miệng người bình thường nói ra, bọn họ cảm thấy cũng không có gì, nhưng mà đây là từ trong miệng Phong tiên sinh người mà bọn họ biết rõ nói ra, phân lượng kia liền không phải là nhỏ.

    Mọi người không khỏi lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng.

    "Cái kia.. thiếu gia, thiếu phu nhân sẽ làm kinh doanh sao?"

    Lão giả béo đại diện mọi người thật cẩn thận mà dò hỏi Địch Quân Thịnh vấn đề này.

    Lúc này mọi người đều đối với vấn đề này tò mò không thôi.

    "Không rõ ràng lắm." Địch Quân Thịnh trả lời.

    Ai?

    Không rõ ràng lắm?

    Địch Quân Thịnh là thật sự không rõ ràng lắm.

    Anh lại không có thấy Giản Nhất Lăng làm kinh doanh qua.

    Trước mắt anh cũng chỉ biết thỏ con của anh trên phương diện y thuật thực tinh thông, sẽ làm giải phẫu ngoại khoa, cũng có thể làm pháp y nghiệm thi nghiệm cốt, còn có thể tiến hành nghiên cứu khai phá các loại thuốc tân dược, còn đem nghiên cứu chế tạo ra thuốc trừ sẹo, nước thuốc mọc tóc bán cho Hương Đóa Lệ.

    Những mặt khác, anh xác thật cũng không rõ ràng.

    Phong Úy ở bên cạnh cười trộm, rốt cuộc chuyện ông ấy cùng Tiểu Lăng đầu tư, chỉ có rất ít người biết.

    Địch Quân Thịnh không biết cũng thực bình thường, ai kêu ba năm trước đây cậu ta vỗ vỗ mông liền đi rồi, còn không cho con bé gặp cậu ta.

    Lão giả béo lại quay đầu nhìn về phía Phong Úy, ánh mắt nghi hoặc, muốn Phong Úy có thể tiến thêm một bước giải đáp nghi hoặc cho bọn họ.

    Phong Úy cười giải thích, "Có một số việc Địch thiếu gia không biết cũng thực bình thường, rốt cuộc Địch thiếu gia cùng lão đại của tôi đính hôn cũng chỉ mới mấy tháng, nhưng mà tôi đã đi theo lão đại đã hơn hai năm."

    Không biết có phải bị Giản Duẫn Mạch ảnh hưởng hay không, Phong Úy cũng lấy chuyện làm cho Địch Quân Thịnh tức giận là thú vui.

    Mọi người Trung Nghĩa Minh hai mặt nhìn nhau, biết lấy địa vị cùng thân phận của Phong Úy không có khả năng nói hươu nói vượn để chọc bọn họ chơi.

    Ông ấy đã cùng Giản Nhất Lăng hợp tác hơn hai năm, như vậy khả năng làm sai cũng không lớn.

    Một lời này của Phong Úy nói xuống, mọi người lại nhìn về phía thiếu phu nhân nhỏ nhắn xinh xắn của bọn họ, biểu tình liền hoàn toàn không giống nhau.

    Thiếu phu nhân của bọn họ nếu thật sự như Phong tiên sinh nói như vậy, vậy Trung Nghĩa Minh của bọn họ chẳng phải là tiền đồ một mảnh quang minh hay sao?

    Phong Úy lại nói với Giản Nhất Lăng, "Lão đại, chờ tâm tình của con tốt, có hạng mục thích hợp nhớ rõ mang theo chú, chú mỗi ngày đều mang trà sữa cho con."

    Hóa ra ông ấy đem trà sữa đến đây cho thiếu phu nhân bọn họ là vì để hối lộ cô ấy nha?
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1014: Giá trị vũ lực bùng nổ của anh trai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nói sau." Giản Nhất Lăng đơn giản trả lời hai chữ.

    "Được!" Phong Úy cười ha hả đồng ý.

    Phương thức giao lưu của hai người, thật đúng giống như là đại tỷ cùng tiểu đệ của mình.

    Trong lòng không ít người của Trung Nghĩa Minh giờ phút này đều nghĩ, bọn họ hiện tại bắt đầu nghĩ cách ở trước mặt thiếu phu nhân biểu hiện không biết có còn kịp hay không.

    Sau đó Phong Úy ngồi xuống bên cạnh Giản Nhất Lăng, chờ đợi cuộc tỷ thí võ thuật trong chốc lát.

    Trước khi bắt đầu, lão giả béo nói một đoạn văn dài, là về quy tắc tỷ thí cùng ý nghĩa của cuộc đấu.

    Quy tắc này đã được truyện thừa từ mấy trăm năm trước, cho nên đoạn lời nói này đặt ở thời điểm hiện tại là tối nghĩa và khó hiểu.

    Một lát sau, tỷ thí võ thuật chính thức được bắt đầu.

    Mỗi nhà phái ra thủ hạ đắc lực nhất của mình để dự thi.

    Những người này ở trên lôi đài bày ra giá trị vũ lực kinh người của mình.

    Ở Trung Nghĩa Minh, mọi người đem giá trị vũ lực của con người chia làm bốn cấp bậc là Giáp Ất Bính Đinh.

    Giống như Giản Nhất Lăng, nếu phân cấp thì cấp Đinh cũng đều không được.

    Có thể đại biểu lão bản nhà mình dự thi, tất nhiên là phải từ cấp Bính trở lên.

    Ở trên cấp Giáp còn có một cái gọi là siêu cấp Giáp.

    Cấp Giáp đã rất ít thấy, siêu cấp Giáp liền càng không cần phải nói, Võ Minh Hội được tổ chức nhiều năm như vậy, cũng chỉ xuất hiện hơn mười người có thể được xếp vào siêu cấp Giáp.

    Bởi vì siêu cấp Giáp được định nghĩa chính là có thể lấy ưu thế tuyệt đối đánh bại tất cả những người tham gia dự thi.

    Điều này có ý nghĩa là giá trị vũ lực của người này hoàn toàn áp đảo phía trên những người khác.

    Sau khi bắt đầu thi đấu không bao lâu, một thân ảnh cường tráng tuấn dật xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

    "Người kia là ai? Sao mạnh như vậy, liên tục đã có ba người bị hắn trực tiếp đá xuống đài."

    "Là nhà ai phái ra?"

    "Không biết, là gương mặt mới."

    "Người này lớn lên còn rất soái khí, không biết đã có đối tượng hay chưa, con gái của tôi hiện tại còn đang độc thân."

    "Đừng tranh với tôi, con gái của tôi so với con gái của ông còn lớn hơn mấy tuổi, cũng đang còn độc thân không có đối tượng đây!"

    "Các người làm gì vậy? Đây là Võ Minh Hội của Trung Nghĩa Minh chúng ta, không phải đại hội kén rể của mấy người."

    "Đều giống nhau đều giống nhau, mầm tốt như vậy, không thể lãng phí nha."

    "Ta đi, lại đá đi xuống một cái, người này thật là mạnh, chắc có thể sẽ đến siêu cấp Giáp đi?"

    "Đây là lấy sức của một người một mình quần đấu sao, Trung Nghĩa Minh sáng lập này mấy trăm năm nay cũng chỉ có mười mấy người có được trình độ này mà thôi."

    "Trước cứ từ từ, đừng kết luận nóng vội, nói không chừng có thể xuất hiện những người khác đánh bại hắn. Lại nói dựa theo đấu pháp này của hắn, có khả năng thể lực thực nhanh liền không thể chống đỡ, không nhất định có thể chống được đến cuối cùng."

    Nhưng mà một giờ đi qua.

    Người dự thi bị đánh rơi hơn phân nửa, người nam nhân hung mãnh trên đài luận võ một chút cũng không có cảm giác mệt mỏi.

    Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, giống như so với thời điểm vừa mới bắt đầu còn muốn hưng phấn hơn.

    Giản Dật Thần xen lẫn trong đám người quan chiến, nhìn thấy bộ dáng của anh mình, liền biết anh ấy đây là đánh hưng phấn.

    Anh ấy đã có một đoạn thời gian không có được đánh đấm thoải mái như vậy, hôm nay hẳn là có thể đánh đủ đi.

    Khó trách anh ấy một câu liền đáp ứng em gái tới tham gia thi đấu, hóa ra là tìm một nơi để làm nóng người.

    Giản Dật Hành ở trên đài luận võ đại sát tứ phương, Trung Nghĩa Minh ở bên dưới xem đến nhiệt huyết sôi trào.

    Phong Úy ở bên cạnh cười trộm, thuận tiện thế Địch Quân Thịnh bi ai một chút.

    Có một người anh vợ như vậy, sinh hoạt sau khi kết hôn của Thịnh gia chắc sẽ không quá tốt đâu.

    Tương lai Tiểu Lăng đại khái chỉ biết chỉ có tang ngẫu sẽ không ly dị. (*)

    (*) Tang ngẫu: Quá bụa

    Địch Quân Thịnh nhưng thật ra không có khẩn trương, anh đã cùng Giản Dật Hành luận bàn qua, đối với Giản Dật Hành có giá trị vũ lực như vậy hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn.
     
    Heoheocon9552, tram100Senhthankinh7 thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1015: Cưới vợ tặng kèm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một tiếng rưỡi sau, tất cả những người dự thi đều đã lên đài, cũng đều bị đánh rớt xuống đài.

    Cuối cùng đứng ở trên đài như cũ là Giản Dật Hành.

    Anh ấy một thân mồ hôi, áo thun đã ướt đẫm.

    Khóe miệng ngậm cười, thoạt nhìn cũng không hiện ra mỏi mệt.

    Ngược lại có một loại cảm giác thực vui vẻ đầm đìa.

    Mọi người sôi nổi chạy tới chúc mừng Địch Quân Thịnh.

    "Thịnh gia người này cậu là từ đâu tìm tới, thế nhưng có giá trị vũ lực cao như vậy, một người mà đem tất cả mọi người trong Trung Nghĩa Đường chúng ta so cũng không bằng!"

    "Đúng vậy Thịnh gia, người này cũng quá lợi hại đi? Đây là nhân tài hiếm có a!"

    "Vẫn là Thịnh gia có con mắt tốt, lập tức liền tìm đến một cao thủ ngàn năm một thuở như vậy, thật là quá lợi hại!"

    "Đúng vậy đúng vậy, đều đem chúng ta hâm mộ chết đi được, trận đấu hôm nay của Võ Minh Hội người thắng lợi không thể nghi ngờ chính là Thịnh gia, tiền thưởng cũng thuộc về Thịnh gia."

    Mọi người sôi nổi thổi phồng lên.

    "Đây là ta cưới vợ được tặng kèm." Địch Quân Thịnh trả lời.

    Ai?

    Cưới vợ tặng kèm?

    Mọi người mờ mịt mà quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng ngồi ở bên cạnh Địch Quân Thịnh.

    Lúc này Giản Dật Hành đã từ trên đài xuống dưới, anh ấy đi tới bên người Giản Nhất Lăng, cho thấy thân phận, "Tôi là anh trai cô ấy."

    Hóa ra đây là anh trai của thiếu phu nhân bọn họ!

    Khó trách nói là cưới vợ tặng kèm.

    Mọi người của Trung Nghĩa Minh đột nhiên cảm thấy thiếu phu nhân này của bọn họ thập phần không đơn giản.

    Ở trong cảm nhận của Trung Nghĩa Minh, khả năng hiểu biết y thuật không được tính là cái gì, nhưng năng lực kinh doanh cùng giá trị vũ lực đều thập phần quan trọng.

    Bọn họ kính nể nhất chính là người có đầu óc kinh doanh có thể kiếm tiền cùng người có giá trị vũ lực cao.

    Mà hôm nay, ở trên người thiếu phu nhân bọn họ phát hiện giống như đều có hai điểm này.

    "Thiếu phu nhân cùng Thịnh gia thật sự là xứng đôi tuyệt đối."

    "Quả thực là một đôi trời đất tạo thành!"

    "Không biết vị anh trai này của thiếu phu nhân đã có bạn gái hay chưa, có phải vẫn còn đang độc thân hay không?"

    "..."

    Những người này không chỉ đối với Giản Nhất Lăng có thái độ biến hóa rất lớn, thậm chí còn đánh chủ ý lên Giản Dật Hành.

    Địch Quân Thịnh đối với những người vây quanh Giản Nhất Lăng nói, "Người đều ở chỗ này, muốn giới thiệu đối tượng tự mình đến hỏi anh ấy đi."

    Địch Quân Thịnh biết Giản Nhất Lăng không thích ồn ào, liền mang theo Giản Nhất Lăng rời đi trước.

    Để lại Giản Dật Hành tự mình ứng phó với nhóm lão nam nhân muốn làm cha vợ của anh.

    Đến buổi tối, Giản Nhất Lăng liền từ lão Khúc nơi đó nhận được tiền thưởng thi đấu, tiền thưởng lấy từ quỹ của liên minh.

    999 vạn.

    Lại thêm một rương thỏi vàng.

    Giản Nhất Lăng cầm tiền đi tìm Giản Dật Hành, muốn đưa cho anh ấy.

    Giản Dật Hành nhìn thoáng qua sau đó nói, "Đều sung vào thẻ cơm đi."

    Giản Dật Thần vẻ mặt mờ mịt, "Anh, anh hồ đồ sao? Anh từ đâu ra thẻ cơm? Anh đều đã tốt nghiệp thật nhiều năm, lúc ấy đi học mới dùng thẻ cơm! Hơn nữa, em ấy đưa anh 999 vạn, cho dù muốn sung vào thẻ cơm, ai lại đưa vào thẻ cơm tới 999 vạn? Ăn đến kiếp sau sao?"

    Giản Dật Hành thực xác định, "Vậy làm cho anh một cái."

    Giản Dật Thần sờ sờ trán anh ấy, xác định một chút anh ấy có phải phát sốt hay không, "Anh với ai làm? Đầu anh không có vấn đề gì chứ? Đánh nhau đánh đến hồ đồ sao?"

    Giản Dật Hành hỏi, "Để Tiểu Lăng làm cho anh một cái, không thể sao?"

    Giản Dật Thần dừng một chút, đột nhiên giống như minh bạch cái gì, "Anh, anh không phải là muốn trường kỳ ở nhà Tiểu Lăng ăn cơm đi?"

    Ngọa tào, đây chính là một biện pháp không tồi quấy nhiễu nhà Địch Quân Thịnh nha.

    Anh phía trước như thế nào liền không có nghĩ đến đâu?

    Không nghĩ tới a không nghĩ tới, anh trai anh thế nhưng còn rất có đầu óc!
     
    Heoheocon9552tram100 thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1017: Cơ hội mới để trị bệnh cho anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước mắt Giản Nhất Lăng tập trung làm hai việc.

    Thứ nhất, tiếp tục tìm kiếm khả năng trị liệu tốt cho Địch Quân Thịnh, tuy rằng trước mắt không có cách nào, nhưng Giản Nhất Lăng tin tưởng, khoa học kỹ thuật là không ngừng tiến bộ.

    Thứ hai, Giản Nhất Lăng muốn sinh cho Địch Quân Thịnh một bé con, nếu sinh mệnh của anh ấy chú định là ngắn ngủi, cô ấy muốn cho nhân sinh của anh ấy được hoàn chỉnh.

    Việc đầu tiên không phải một chốc đều có thể làm được, yêu cầu thời cơ yêu cầu cơ hội.

    Chuyện thứ hai là Giản Nhất Lăng chủ quan có thể làm được, chỉ cần Địch Quân Thịnh có thể phối hợp.

    Nhưng vấn đề hiện tại là Địch Quân Thịnh không chịu phối hợp, Giản Nhất Lăng cũng không biết nên như thế nào chủ động đi làm chuyện này.

    Quá trình cụ thể cô ấy biết, nhưng mà muốn khai triển như thế nào, có chút khó đối với cô.

    Tần Du Phàm chỉ dạy cô muốn như thế nào "Làm nũng", nhưng không dạy cô muốn như thế nào tiến thêm một bước..

    Hơn nữa chuyện này Tần Du Phàm cũng chưa chắc biết, bởi vì chính cô ấy cũng là độc thân.

    Giản Nhất Lăng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có nghĩ đến Ân tỷ.

    Trong những người cô quen biết, chỉ có Ân tỷ là có kinh nghiệm ở phương diện này.

    Đang định gọi điện thoại dò hỏi Ân tỷ một chút thì di động Giản Nhất Lăng vang lên, Lưu Đình gọi điện thoại cho cô.

    "Em gái Nhất Lăng yêu quý, viện trưởng đại nhân mỹ lệ ưu nhã cao quý ngoan ngoãn đáng yêu, có nhớ anh hay không?"

    Điện thoại vừa kết nối, liền nghe được âm thanh tiện tiện của Lưu Đình.

    "Không có." Giản Nhất Lăng đúng sự thật trả lời.

    "Em thật biết cách làm đau lòng anh, trái tim anh bị thương, khả năng đã xuất hiện vết rách, trong chốc lát anh muốn đi rà quét một chút."

    "Nói chính sự." Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng nói.

    "Được rồi được rồi, anh gọi cho em là muốn nói tới bệnh tình của vị hôn phu xui xẻo kia của em, anh đột nhiên nhớ tới ở quốc tế có tổ chức tiến hành nghiên cứu về cơ thể con người, hơn nữa bọn họ có được một ít tài nguyên mà bệnh viện chúng ta không có, giống như bọn họ có được một khối thiên thạch hiếm thấy phóng thích hạt vũ trụ đặc thù, còn có từ dưới vạn mét biển sâu thu thập tới khoáng thạch đặc thù. Nghe nói, cái tổ chức này xác thật là có chút tên tuổi, nắm giữ một ít kỹ thuật đặc thù mà bệnh viện chúng ta còn không có."

    Bệnh viện Lạc Hải Sâm có trình độ chữa bệnh không hề nghi ngờ là dẫn đầu thế giới.

    Nhưng vẫn còn nhiều thiếu sót.

    "Anh cảm thấy nội dung nghiên cứu của bọn họ có thể giúp được bệnh tình của A Thịnh sao?"

    "Anh đây không phải thực xác định. Anh chỉ là nói có cái khả năng này. Anh suy nghĩ em nếu không có phương pháp tốt nào khác, thì cũng có thể thử cái này một chút, chữa ngựa chết thành ngựa sống." Lưu Đình ăn ngay nói thật, "Nhưng mà cái tổ chức này cũng không dễ tiến vào, bọn họ là một tổ chức nghiên cứu khoa học tự nhiên không chính thức, nhưng mà là một tổ chức thần bí lại cường đại, bên trong tiếp thu rất nhiều nhân tài đỉnh cấp thế giới, ngưỡng gia nhập rất cao."

    "Em hiểu biết."

    "Anh nói chứ viện trưởng đại nhân, em cũng đừng quá khổ sở, sinh tử vô thường, chúng ta phải làm chính là quý trọng hiện tại. Hơn nữa Địch thiếu gia tuy rằng không cứu được, nhưng cũng không nhất định sẽ chết em nói đúng không? Nói không chừng vận khí của cậu ta bùng nổ, sống đến 99 tuổi, so với anh còn trường thọ."

    Lưu Đình lại thử an ủi Giản Nhất Lăng, anh ấy cũng sợ Giản Nhất Lăng quá thương tâm khổ sở.

    "Em không có việc gì." Giản Nhất Lăng xác thật khổ sở, nhưng mà cô cũng biết, khổ sở không phải biện pháp giải quyết vấn đề, cuộc sống cần phải tiếp tục.

    Kỳ thật cô đã nhìn quen tử vong.

    Nhưng mà từ sau khi bà nội bị đột quỵ, ý nghĩa của sinh lão bệnh tử đã không còn giống như lúc trước cô cảm nhận được.

    Sau khi Giản Nhất Lăng cúp điện thoại thì mở ra tư liệu Lưu Đình gửi cho cô.
     
    tram100Dthuyen159 thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1018: Hiệp hội nghiên cứu khoa học tự nhiên Tuần Vực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiệp hội nghiên cứu khoa học tự nhiên Tuần Vực.

    Yêu cầu gia nhập hội rất cao, chỉ tiếp thu nhân tài công nghệ cao ở mỗi một lĩnh vực nhất định.

    Hiệp hội rất có tiền, cũng xác thật có được các loại tài liệu theo như lời Lưu Đình, bao gồm thiên thạch ngoài không gian mà người bình thường căn bản không có cơ hội tiếp xúc được.

    Giản Nhất Lăng quyết định tiến vào cái hiệp hội này thử xem, cô cần càng nhiều tài nguyên, để nghiên cứu bệnh tình của Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng tìm tòi toàn bộ internet, không có tìm được một phương thức nào để gia nhập hội.

    Yêu cầu người quen giới thiệu mới được, người bình thường là không có phương thức nhập hội.

    Người quen..

    Giản Nhất Lăng sau khi suy tư trong chốc lát, gọi điện thoại cho Phong Úy.

    "Con muốn vào Tuần Vực?" Phong Úy có chút kinh ngạc.

    "Ân, chú có quen biết với ai không?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Có là có, nhưng mà con xác định con muốn gia nhập cái tổ chức kia sao?"

    "Cái tổ chức kia, có vấn đề sao?"

    "Vấn đề nhưng thật ra không có, chỉ là tương đối thần bí, bối cảnh rất cường đại, đương nhiên nước cũng liền tương đối sâu."

    "Vậy không thành vấn đề." Giản Nhất Lăng ngữ khí chắc chắn.

    "Vậy được, chú giúp con liên hệ."

    "Cảm ơn."

    "Cùng chú khách khí cái gì, có cần gì tùy thời tìm chú là được rồi."

    Ngoài công việc làm ăn, trong sinh hoạt hằng ngày, Phong Úy vẫn luôn đem Giản Nhất Lăng xem như là vãn bối của mình, rất là yêu thương.

    Trong thời gian Phong Úy liên hệ người, Giản Nhất Lăng cũng không nhàn rỗi.

    Tiếp tục tìm La Tú Ân dò hỏi chuyện mà cô tò mò kia.

    [Đại bảo bối làm sao vậy? Có chuyện gì tìm chị? ]

    [Hỏi chị cái vấn đề.]

    [Có cái vấn đề gì cứ việc hỏi, cùng chị dâu khách khí cái gì? ]

    La Tú Ân thực thích cái thân phận làm chị dâu của Giản Nhất Lăng này, có thể xem như quang minh chính đại mà chiếm hữu yêu quý đại bảo bối đáng yêu.

    [Chị làm như thế nào mà phác gục được anh Vũ Mân vậy? ]

    Thời điểm Giản Nhất Lăng hỏi chuyện, biểu tình thực nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc, thật giống như là đang cùng La Tú Ân tham thảo một vấn đề học thuật nghiêm túc.

    Nhìn thấy vấn đề này La Tú Ân lập tức bị sặc.

    [Nhất Lăng đại bảo bối, tại sao em lại hỏi cái vấn đề này vậy? ]

    [Muốn biết.]

    [Nhất Lăng đại bảo bối, em còn nhỏ, mấy vấn đề này em không cần hiểu biết.]

    [Không nhỏ, thành niên.]

    [So sánh với chị thì em còn nhỏ! Em mới mười tám, chuyện chị dâu 28 tuổi mới hoàn thành em không thể mười tám liền làm, đúng hay không? ]

    La Tú Ân đưa ra lý do đầy đủ.

    [Nhưng mà thân thể A Thịnh không tốt.]

    Cái này..

    La Tú Ân nhìn màn hình, nhất thời không biết nên nói tiếp với Giản Nhất Lăng như thế nào.

    Nhưng La Tú Ân vẫn từ chối trả lời vấn đề của Giản Nhất Lăng: [Nhất Lăng đại bảo bối, vấn đề này của em chị dâu trả lời không được, chị nếu nói lung tung, anh họ của em biết, sẽ bạo ngược chị.]

    Ở trước mặt Nhất Lăng bảo bối, không thể loạn giảng những đề tài của người trưởng thành.

    Cho dù em gái đã thành niên, nhưng mà ở trong lòng các anh trai của cô ấy, cô ấy vĩnh viễn là một đứa trẻ không có lớn lên, cần thiết phải được bảo hộ.

    [Anh ấy đánh không lại chị.]

    [Anh ấy đánh không lại chị, nhưng mà chị thấy anh ấy liền túng. Anh ấy mà la chị, chị liền.. liền không có cách a..]

    La Tú Ân ở trước mặt Giản Vũ Mân sẽ đánh mất giá trị vũ lực.

    Cái này..

    Hình như là thật sự..

    [Vậy được rồi.] Giản Nhất Lăng từ bỏ dò hỏi La Tú Ân vấn đề này.

    ###

    Phong Úy ở quốc tế có mối quan hệ nhân mạch rất rộng.

    Thực mau liền giúp Giản Nhất Lăng liên hệ được với người quen ở Tuần Vực.

    Giúp Giản Nhất Lăng có người giới thiệu gia nhập hội.

    Sau đó Giản Nhất Lăng đi đến chỗ người liên hệ đang ở kinh thành.
     
    Heoheocon9552, tram100Dthuyen159 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...