Vô Tình Linda Em đã từng tìm giữa hai chúng ta Một điểm chung giữa hai đầu đường thẳng Nhưng có lẽ do chân mình còn ngắn Nên đi hoài mà chẳng nhận ra nhau Có những lúc em ngắm mình thật lâu Để tự hỏi điều gì em đặc biệt Để người yêu em mà không hề hối tiếc Dù chỉ thoáng qua nhau, cũng bằng lòng Con đường vẫn vắng dù giữa phố người đông Em vẫn chẳng thể tìm một lối rẽ Cũng có lẽ do mình không còn trẻ Nên chẳng thể liều đập bể vách tường ngăn Cho nên, Có những cảnh đẹp âm thầm trong thâm tâm Hãy cứ để cho riêng mình được ngắm Hãy cứ để cho sóng lòng thầm lặng Sôi nổi cho riêng một góc thẳm đáy lòng Hãy cứ để em lại là chính em Vẫn cứ kiêu ngạo cho một chung điểm khác Để màn đêm sẽ không thôi thất lạc Một mảnh sao rơi, một mảnh tình..
Hoài Niệm Linda Có một chiều, lặng lẽ gió đông Anh đi về trên con đường vắng ấy Ghé lại thăm quán ven đường vẫn vậy Chỉ thiếu mỗi em, bỗng nỗi nhớ đong đầy Anh trở lại chẳng phải để tìm em Cũng chẳng tìm những ngày xưa hoài niệm Chỉ là trong anh bổng nhiên muốn kiếm Một kẻ trong anh, một kẻ từng yêu em Có lúc anh cười rồi tự hỏi Bao nhiêu tình đủ, để là yêu Bao nhiêu khờ đủ để đừng hiểu Tình có bao nhiêu cũng chẳng nhiều.. Qua rồi một thời yêu thơ dại Qua rồi thời bất chấp tương lai Chỉ còn gió đông vô tình thổi mãi Lạnh lẽo mặc ai, kệ chốn nào..
Hoài Niệm 2- Linda Có những ngày thành phố phủ mưa Ngã tư vắng, một mình em lẻ bước Dạo quanh qua những con đường trơn trượt Phố lặng, người đơn, hoa sữa chẳng nồng nàn.. Em lại hoài niệm ngày xưa, về dĩ vãng Cô gái tóc mây, chạy xe đạp tím than Áo dài trắng, phượng hồng lưng giỏ nhỏ Nụ cười lung linh như nắng trải sân vàng.. Câu hỏi ngày xưa, giữa tờ giấy trắng Đôi ba nếp gấp, máy bay thầm lặng Chở cả tâm hồn, xuôi theo chiều nắng.. Ngược dòng thời gian, trĩu nặng dưới chân em.. Anh nhớ gì không, cô gái áo bông Đôi giày nhỏ, che ô giận dỗi Hoa phượng thắm cũng hờn đôi môi mọng Cô nói điều gì, anh nhớ không? Thanh xuân ấy vội vã như không Cô gái ngày xưa chẳng còn giận dỗi Và chàng trai cũng chẳng còn nhận lỗi Để mặc thời gian cứ vậy lẵng lặng trôi.. .
ĐA TÂM - LINDA Đường phố hôm nay lại vắng rồi, anh nhỉ Xe lại vội vàng, mưa lất phất rơi Lướt qua nhau như những án mây trời Vô tình hờ hững như chưa từng được biết Gió lạnh, đã có khăn len mũ ấm Nhưng lấy gì sưởi ấm cõi lòng em Những con phố rõ ràng có mang tên Nhưng người đi chẳng bao giờ buồn nhớ Gió đông đã lạnh lại còn quá hững hờ Hể người ta xa nhau lại lào xào thổi mãi Đã cô đơn rồi còn lạnh như vậy Thế mới nói Gió đông chỉ dành cho những kẻ cô đơn.. Em còn nhớ một ngày còn lạnh hơn Đó là ngày ta rời xa mãi mãi Mưa cũng buồn, cũng phất phơ vậy đấy.. Em thì lặng thầm giấu nước mắt vào mưa.. Năm tháng lại lặng lẽ thoi đưa Người với người cũng chẳng còn nhau nữa.. Những câu chuyện đẹp thường khi còn dang dỡ Nhưng chuyện chúng mình lại chẳng hề đẹp, phải vậy không? Chúng ta, của những ngày xa xưa rất lâu đó Cũng đã từng có những tháng ngày đẹp nho nhỏ Của lứa đôi mươi, thanh xuân ngày nọ Rồi cũng lặng lẽ vô hình như những giấc chiêm.