GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA Tác giả: Mia - Thời ngây thơ Gió lạnh tràn về không báo trước Nhìn dòng sông làn nước long lanh Gió lạnh tràn về lá bớt xanh Và nắng hanh cũng về theo gió Gió lạnh ơi, là không hay là có? Tràn về đây thành gió mùa đông Để thưởng thức hơi ấm của chăn bông Để làm buốt đôi tay của mẹ? Gió lạnh ơi, qua nhanh nhanh lên nhé Tay mẹ tôi nứt nẻ cả rồi Gió lạnh qua, ấm áp hơn lòng tôi Để chào đón biết bao niềm vui mới.. (Quả thực là thơ "ngây". Viết lại mà cũng buồn cười tôi của ngày xưa quá! ^^ Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Truyện - Thơ Của Mia )
MÙA XUÂN ĐẾN Tác giả: Mia - Thời ngây thơ Mùa xuân êm đềm đến Mưa phùn lất phất bay Cây trong vườn sớm nay Như vừa thay áo mới Én dập dìu bay tới Chao nghiêng chào nắng xuân Nhìn xa xa ngoài sân Cây xoan đang nảy lộc.
CÔNG CHA NGHĨA MẸ Tác giả: Mia - Thời ngây thơ Công cha cao lớn trời mây Nghĩa mẹ đong đầy như biển Làm con ai ơi phải biết Mẹ cha rất mực thương ta Dù ở gần hay ở xa Mẹ cha ta đều mong muốn Ngày sau chúng ta khôn lớn Đem lại lợi ích cho đời Hãy nhớ lấy nhé ai ơi Công cha cao lớn bằng trời Nghĩa mẹ đầy như nước mát Sẽ chẳng bao giờ cạn vơi..
BỤI PHẤN Tác giả: Mia - Thời ngây thơ Như tuyết nhẹ bay bụi phấn ơi Tóc thầy tôi đã bạc thêm rồi Xin đừng rơi nữa, đừng rơi nữa Mái tóc thầy bạc trắng mất thôi.. Bụi phấn kia vẫn chẳng ngừng rơi Thầy giáo tôi đã nghỉ hưu rồi Tóc thầy đến bây giờ bạc trắng Cũng chỉ bởi vì bụi phấn thôi..