Lên Yên Tử Đường lên Yên Tử quá gập ghềnh Núi non hiểm trở đá chênh vênh Sương mù vờn cây mây vờn núi Niết bàn một cõi rộng thênh thênh Hoa Yên tựa núi, núi lênh khênh Chùa Đồng hương khói quyện bồng bềnh Phật Hoàng thuở trước đi khai sáng Về đây cõi Phật lòng nhẹ tênh.
Lửa Tình Ái tình như gió cuốn mây bay Trăng sao cuồn cuộn suốt đêm ngày Mây mưa bốc lửa ngùn ngụt cháy Hoa thèm nguyệt thẹn trắng đêm say..
Mái Trường Xưa Mái trường năm xưa một thời để nhớ Nơi tuổi thơ một thời ta gắn bó Dù có đi xa đây đó trăm miền Vẫn chưa khi nào quên nhắc nhở Mái trường xưa che chở tuổi học trò.. Như dòng sông bao bọc những con đò.. Khi ta ở.. trường là nơi che chở Khi ta xa.. nhớ mãi tuổi học đường.
Mất Em MẤT mát đau thương khó xóa nhòa EM đã đi rồi xa quá xa MỘT nửa hồn tôi giờ hóa đá NỬA hồn còn lại cũng tan ra ĐỜI tôi từ đấy dường như đã TÔI thấy tim tôi vội vã già MẤT em một nửa đời tôi mất MỘT NỬA ĐỜI KIA ỨA LỆ NHOÀ
Linh Hồn Người đã ra đi Xa khuất Để lại nỗi đau Hiu hắt Những vì sao Đã tắt Người vẫn cạnh ta Mong đợi Dõi nhìn ta Những linh hồn Bất diệt.
Lời Tạ Từ Thà cứ âm thầm đi lặng lẽ Còn hơn từ biệt lệ đẫm mi Nói gì...biết nói câu gì?. Lúc về hứng khởi..ra đi nghẹn lời Đời vẫn thế..cuộc đời vốn thế Vui hay buồn thì lệ vẫn rơi Người buồn cảnh cũng chơi vơi Người đi người ở một trời nhớ thương... Lại về với đời thường xuôi ngược Nuôi ước mơ mơ ước năm sau Phút giây lưu niệm bên nhau Trở thành kỷ niệm ngày sau mãi còn.