1. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 22: NGƯỜI KHÔNG CHỌC TA, TA KHÔNG ĐỘNG NGƯỜI Đợi đến lúc mọi người ra khỏi phòng, Quân Bác mới dắt tay Quân Kỳ chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì bị Cao Chí Thường ngăn lại. "Khi nảy thái tử bị mọi người châm chọc như thế, người không phản ứng gì sao?" Quân Bác xoay người nhìn Cao Chí...
  2. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 21: GẶP LẠI CỐ NHÂN Thời gian Thấm thoát thoáng qua, mới đây mà tới ngày Quân Bác đến thư phòng đọc sách, đối với Quân Bác việc lần cuối đặt chân đến thư phòng là chuyện của kiếp trước, nhớ khi đó y không để tâm vào chuyện học hành thi pháp mà chỉ lo kết bè ngỗ nghịch khiến cho bao người...
  3. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 20: CẢNH XƯA CÒN ĐÓ, NGƯỜI THAY ĐỔI Nắng xuyên qua màn sương, soi rõ từng ngỏ ngách trong Tây Minh viên, hoa cỏ đun đưa theo chiều gió. Tiếng chim bắt đầu ríu rít trên cành cây cao, gió mai lay nhẹ các tản lá. Trên mặt đất thảm cỏ xanh mướt, mượt như tấm thảm nhung xanh. Sương tan để lại...
  4. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 19: QUÁ KHỨ ĐAU THƯƠNG, THỊT NGƯỜI TRONG MIỆNG Tiểu Tam tử bận rộn với mấy đám hoa cỏ trong vườn, từ khi vị thái tử điện hạ nhận đứa trẻ này vào Tây Minh viên thì ít quan tâm đến khu vườn nhỏ người đã từng chăm sóc vun trồng, mà tận tâm dạy dỗ đứa nhỏ đó. Từ cách viết chữ, đọc sách, binh...
  5. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 18: SAU LY BIỆT LÀ TRÙNG PHÙNG Khi thấy Quân Bác từ trong điện bước ra, tiểu tam tử vội cầm ô chạy theo phía sau, định bụng hỏi người có muốn ngồi kiệu về không nhưng Quân Bác chỉ lắc đầu phất tay bảo "Tiểu tam tử, đa tạ ngươi nhiều, ta muốn an tỉnh đi một mình, người hãy bảo mọi người...
  6. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 17: Thế sự khôn lường, đời người trăm năm Thánh Nhân tông hoàng đế ngập ngừng đôi chút, có lẽ là do chạm đến hồi ức nên thần sắc của ông có chút bi thương, hờ hững nhìn về một phía "Vì để được bên cạnh nàng ấy, ta đã quỳ mấy ngày liền cầu xin mẫu hậu cho ta lấy nàng ấy, nhưng bà ta không...
  7. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 16: Thế sự khôn lường, đời người trăm năm Trốn khỏi hoàng cung, vì để tránh sự chú ý của truy binh nên Quân Bác đành giả làm ăn mày chân què, lưu lạc khắp nam bắc tứ hải gần mười năm, chứng kiến tất cả các cuộc loạn lạc phân ly, sau khi gặp được lão đầu tưởng có thể ở trên Trúc Lâm an ổn...
  8. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 16: Ác mộng kiếp trước Gió thổi nhàn nhạt cuốn bay vài tấm lá vàng khô, tháng sáu nắng rực, trong phong cảnh giản dị bình hòa, cỏ cây tươi mới như bị bao phủ bởi tầng nắng nhạt, là một loại vẻ đẹp êm đềm. Mạn Tường Đình lúc này một mảnh tỉnh lặng, cung nữ thái giám mỗi người làm chuyện...
  9. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 15: Ác mộng kiếp trước Trận đánh này làm cho Quân Bác khí huyết công tâm, hôn mê rất lâu cũng chịu tỉnh dậy, thái y mặc dù kê rất nhiều thuốc quý như vẫn không có chút hiệu nghiệm, Quân Bác như người chết nằm trên giường bệnh, mặt mày trắng bệch như tờ giấy trắng tự hồ không còn chút khí...
  10. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 14: Ác mộng kiếp trước Đám người đó là phản tặc sao, nếu là phạm nhân bình thường thì theo tội trạng mà xử trí, còn là phản tặc thì thảm không tả nổi, quan sát thật kỹ đám tội nhân ấy, có nhiều gương mặt quen thuộc mà Quân Bác từng gặp trong quân doanh, chắc là đám phản tặc đối đầu với...
  11. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 13: Ác mộng kiếp trước Quân Bác trong lúc mơ màng chìm vào dục trì lại bị Quân Kỳ kéo lại, rồi đem ném trên nền gạch lạnh lẽo, sau gáy bị đập vào gạch khiến Quân Bác đau điếng một phen, mở miệng tở dốc, uống nhiều nước như vậy, cảm giác lạnh lẽo từ nền gạch truyền đến. Quân Bác không...
  12. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Đam Mỹ Thái tử điện hạ! Người chạy không thoát - Phương nhất sinh

    CHƯƠNG 12: Ác mộng kiếp trước Thu tới xuân sang cứ vậy hơn ba năm trôi qua, cũng không có chuyện gì to lớn phát sinh quá đáng giữa hai người, đơn giản là cùng nhau sống chung, Quân Kỳ bận chuyện quốc sự của hắn, Quân Bác bận việc nghiên cứu giống hoa quý của mình, tựa hồ khung cảnh hai người...
  13. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Tản Văn Không Hẹn Mà Gặp Chính Là Duyên Phận! - Phương Nhất Sinh

    Không hẹn mà gặp chính là duyên phận! Tác giả: Phương Nhất Sinh Thể loại: Tản văn * * * Giữa chốn hồng trần phồn hoa đô thị tấp nập kẻ lại người qua, dòng đời chen chúc lấn át, đôi ta vô tình xuôi theo dòng chảy năm tháng lướt qua nhau một cách vội vả. Xong bản thân lại ngoảnh đầu nhìn nhau...
  14. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Nghị Luận Đoạn Một Của Bình Ngô Đại Cáo - Nguyễn Trãi

    Trăng lạnh sương tan, lướt nhẹ qua năm tháng ngược dòng lịch sử về quá khứ lại chứng kiến mồn một cảnh tượng nước mất nhà tan, bao cuộc đấu tranh đẫm máu tan thương từng cảnh một hiện ra trước mắt, từng nghe cổ nhân nhấc "lịch sử lấy quá khứ làm bài học cho hiện tại, lấy nhân nghĩa của người đi...
  15. PHƯƠNG NHẤT SINH

    Thuyết Minh Về Tác Giả Nguyễn Trãi

    Bài làm Bình tâm lại lặng lẽ cất bước giữa tháng năm tịch mịch, hồi tưởng lại một đoạn quá khứ oan khuất bị dòng chảy lịch sử chôn vùi tận đáy lòng sâu dâu bể, bất chợt lại đọc được đoạn thơ xé lòng "Thị lộ ngày xưa bán chiếu gon Tây hồ thục nữ một lòng son Ức Trai oan nghiệt nay còn đó Hào...
Back