Riview truyện:
1. Tên diễn đàn: Bách Tuế Miêu
2, Thể loại: Hài, Nữ cường, No cp, Cổ đại
3. Tên tác giả: Bách Tuế Miêu
4. Link truyện: Cổ Đại - Bắc Biên Thành (Phần 1: Nghịch Nữ) - Bách Tuế Miêu - Việt Nam Overnight
5. Yêu cầu: Chơi max luôn đi, đang vã văn phong quá thể. Không có lối thoát:((
Chào chị!
Quán Ăn Mày trả đơn Review truyện: Bắc Biên Thành (Phần 1: Ngịch Nữ) - Bách Tuế Miêu.
1. Truyện của chị viết về những câu chuyện hài hước xoay quanh nhân vật Thường Mai, chủ yếu là các tình tiết thú vị, gây cười, bên cạnh đó cũng không thiếu những phân cảnh lắng đọng khiến người ta phải suy ngẫm lại. Và dĩ nhiên là văn phong của chị cũng đã thành công viết ra được những gì mà chị muốn truyền tải, lột tả được đúng cái chất "hài".
2. Nội dung ổn, có đầu tư về mặt ý tưởng, chị biết cách vận dụng văn phong cổ trang, lối hành văn đang ở mức tốt. Trình bày mạch lạc rõ ràng, nắm vững được mạch truyện.
3. Nếu đi sâu vào thì sẽ thấy, chị có một cách ngắt câu ngắn gọn xúc tích, điều này rất tốt. Nhưng đôi khi chị bị lạm dụng quá nhiều, thành ra câu văn bị thiếu ý, bị hụt hẫng, cảm giác vẫn còn thiếu một cái gì đó.
4. Và rõ ràng, đối với thể loại cổ trang thì chị nắm chắc được kiến thức cũng như phong cách mang hơi hướng TQ. Vâng, bên cạnh đó chị vẫn bị lạc loài những từ ngữ không hợp với văn phong cổ trang. Ở dưới em sẽ nói chi tiết hơn nhé.
5. Có một cái khiến em thấy khá là bị hụt hẫng, đó là tình tiết chị đi quá nhanh, nó hơi bị thiếu cái gọi là miêu tả (thời tiết, hoàn cảnh)
Vd: Ba năm sau.. > chị chỉ ghi như vậy, thay vào đó hãy thêm hai ba câu tả thêm về khoảng thời gian đã qua. Miêu tả về Thường Mai nhiều hơn nữa cho người đọc dễ hình dung, lúc nhân vật này mới xuất hiện chưa được chị làm rõ, khá mơ hồ, chưa kể đó còn là nhân vật chính.
6. Chị vẫn có những lỗi sai cơ bản như lặp từ, sai chính tả, câu văn đôi khi bị dài dòng, những từ ngữ dư thừa chưa được trau chuốt. Nói thẳng ra là hành văn thô và cứng nhắc. Bởi vì chị viết đã chắc tay nên em sẽ có phần "khắt khe" hơn. Em có thể chỉ ra những lỗi sai chi tiết sau:
Đọc vào câu đầu tiên em đã thấy hơi khó hiểu.
- Lí Quang.. một đứa con > đoạn này nói về trưởng tử của Tả Thị lang, câu cuối thì lại nói "nàng đã sinh một đứa con". Nó bị không rõ ý, chị có thể tách nó ra như thế này sẽ rõ hơn:
"Nghe đâu nha hoàn đó đã sinh một đứa con", ở đây không nên dùng "nàng" nhé.
- Một cổ ghê tởm dâng lên trong dạ > "cỗ ghê tởm".
- Nhưng nô tì làm ấm giường cũng không thiếu, với.. > chỗ dấu phẩy này nên đổi thành dấu chấm.
- Đúng là đàn bà thì không hiểu đại sự. > văn phong cổ trang nên dùng từ "nữ nhân" sẽ nghe hay hơn.
- Thằng nghiệt tử đó dám làm như vậy.. > nên thay bằng "tên nghịch tử".
- Mười lăm tuổi hai huynh đệ trở thành thân quân của cùng Đặng Dung > hai huynh đệ đều trở thành binh sĩ thân cận dưới trướng Đặng Dung.
- Cảm nhận được hơi thở của thằng nhóc này > tiểu tử này.
Bé gái > nữ hài tử, đứa trẻ > hài tử.
- Có vẻ hắn được cứu. > ngắt câu một cách hụt hẫng, nên thêm ít chi tiết: Có vẻ hắn may mắn được người ta cứu sống, vậy là..
- Tiếng nói của Đặng Dung vang lên, khiến Lí Quang lại run lên.. > lặp từ "lên", nên sửa thành: "Khiến Lí Quang bất giác run rẩy một hồi, và cả đoạn này cũng bị lặp từ" một "đến tận ba lần.
- Cung kính cung tay cúi tạ.. > cung kính chắp tay cúi đầu..
- Dương Hổ, Dương Báo củng tay.. > không hiểu đang viết gì, không biết sửa luôn.
- Lí Quang ngơ ngác. Không tin vào tai mình > đặt dấu chấm không hợp lý.
- Chễnh chệ > chễm chệ (chương 3)
- Ngẩng lên trong thấy > trông thấy (chương 3)
- Mê Lâm là cánh rừng được xây dựng ở phía tây thành Bắc Biên, nói cách khác thì thành Bắc Biên được xây dựng với mặt tây gần như dựa vào vách núi gần như thẳng đứng cao hơn trăm trượng của Mê Lâm. > đoạn này rất có vấn đề, vừa bị dùng từ sai, vừa bị dư thừa, vừa bị lặp từ.
> Nên sửa: Mê Lâm là cánh rừng nằm ở phía tây thành Bắc Biên, nói đúng hơn thì thành được xây dựng dựa vào vách núi gần như thẳng đứng cao hơn trăm trượng.
- Đôi mắt màu xanh ánh lên quỷ dị (chương 4) > ánh lên vẻ quỷ dị.
- Cảm thấy mặc cảm > lặp từ: Thấy mặc cảm.
- Ây! Long Chi bị tát đau đến tỉnh. > đoạn này khiến e khó hiểu, là chữ" ây "đó là tiếng la hay là tiếng lòng cảm thán của nhân vật. Nếu muốn trình bày nó là một tiếng la thì có thể dùng như sau:
Long chi" ây "một tiếng hoảng hồn ngồi bật dậy, là do bị tát đau đến tỉnh.
- Hắn dây dây trán > day day.
- Thường Mai ra dấu im lặng, chỉ về hướng bờ kia sông. > hướng bờ sông bên kia, hướng bờ bên kia sông.
- Đàn ông > nam tử.
- Tên đứng trước mặt Thường Mai chặc chặc lưỡi luyến tiếc (chương 5) > tặc lưỡi một tiếng ra vẻ luyến tiếc hoặc thầm than vài tiếng" chậc chậc "ra vẻ luyến tiếc.
- Nỗi đau tê tâm khi.. > tê tâm liệt phế.
(Tên" nam sủng nào đó "vừa dỗ vương phi sinh nữ nhi vừa hắt xì) > ở câu này có điểm không thích hợp, mới những chương đầu độc giả chưa thể nhớ được hết tên nhân vật, đặt câu này ở đây nhiều khi gây cảm giác khó hiểu. Là tình huống gây cười, nên lồng ghép một cách tinh tế hơn, hãy thêm nhiều thông tin rõ ràng hơn và đừng để trong ngoặc ()
- Nhưng chỉ kịp ngăn làm mũi dao.. > thừa chữ, nên chọn một trong hai chữ," ngăn "hoặc" làm ".
- Con dao găm đăm vào ngực.. > cắm vào, đâm vào.
- Tên thủ lĩnh thở một hơi dài, chuẩn bị phất tay ra hiệu rút lui.. > đoạn này rất không hợp lý nhé chị, mới nãy tên thủ lĩnh còn hô hào đòi giết người, chưa kể là Thường Mai vừa mới giết thủ hạ của hắn. Chưa gì dễ dàng bỏ qua?
- Gọi như vậy rất giống kỷ nam sao? * > ở đây chị đặt dấu sao là tính sẽ giải thích chữ" kỷ nam "hay sao ạ? Mà ở dưới cũng không có giải thích luôn. Càng sai hơn nữa là" kỹ nam "chứ không phải" kỷ nam ".
- Thân ảnh non nớt nhuốm máu của Long Chi trên tay của thân vệ > lặp từ" của ", dùng" trên tay thân vệ "là được rồi.
- Tim Long Chi đập thình thịch, định đưa tay sờ mặt tiểu cô nương thì nàng chợt mở mắt, ngẩng đầu lên, đưa tay lau lau.. > lặp từ" đưa tay", nên thay bằng: Nàng chợt mở mắt, mơ màng ngẩng đầu lên, tay nhỏ khẽ nâng lau đi đôi mắt..
- Buông câu nhàn nhạt > nhàn nhạt buông một câu.
- Xoay người làm một lễ > xoay người hành lễ một cách trịnh trọng.
Những dấu ba chấm được đặt một cách vô lý:
- Ba năm tươi đẹp bên hiền thê thật ngắn ngủi mà.. tên tiểu tử này,
- Trung Tĩnh Vương thở dài.. ông ta..
- Trong phòng chỉ còn lại hai cha con Trung Tĩnh Vương.. suốt cả buổi..
- Than vắn thở dài > than ngắn thở dài, than vãn thở dài.
(thở dài vì phải đón con trai về đó) > ở đây không cần mấy kiểu lời tác giả mở ngoặc giải thích đâu.
Và vô số những lỗi nhỏ khác mà em ngồi lược ra thì có mà tới mai, chị xem lại nhé! Trên đây chỉ là những lỗi nhỏ được xem là chị nên thay đổi chút để đọc mượt mà và thuận miệng hơn.
>> Tổng kết lại: Đây là một tác phẩm mà em thấy chị đã đầu tư khá nhiều công sức và chất xám, bởi vì nó đã được chị trau chuốt bằng những câu từ hoa mỹ gây được hứng thú cho độc giả. Chị viết chắc tay rồi và em sẽ không bàn nhiều về mặt nội dung, đơn giản là nó quá ổn. Thể loại truyện thuộc hài hước, chị đã làm được đúng với cái tiêu chí đó. Tuy nhiên vẫn có những lỗi sai không quá lớn, nhìn chung tổng thể đã ổn.
>> Đánh giá truyện: 8/10
Chúc chị một ngày vui vẻ!
Người viết Review: Linh Hồn Lang Thang
2. Nội dung ổn, có đầu tư về mặt ý tưởng, chị biết cách vận dụng văn phong cổ trang, lối hành văn đang ở mức tốt. Trình bày mạch lạc rõ ràng, nắm vững được mạch truyện.
3. Nếu đi sâu vào thì sẽ thấy, chị có một cách ngắt câu ngắn gọn xúc tích, điều này rất tốt. Nhưng đôi khi chị bị lạm dụng quá nhiều, thành ra câu văn bị thiếu ý, bị hụt hẫng, cảm giác vẫn còn thiếu một cái gì đó.
4. Và rõ ràng, đối với thể loại cổ trang thì chị nắm chắc được kiến thức cũng như phong cách mang hơi hướng TQ. Vâng, bên cạnh đó chị vẫn bị lạc loài những từ ngữ không hợp với văn phong cổ trang. Ở dưới em sẽ nói chi tiết hơn nhé.
5. Có một cái khiến em thấy khá là bị hụt hẫng, đó là tình tiết chị đi quá nhanh, nó hơi bị thiếu cái gọi là miêu tả (thời tiết, hoàn cảnh)
Vd: Ba năm sau.. > chị chỉ ghi như vậy, thay vào đó hãy thêm hai ba câu tả thêm về khoảng thời gian đã qua. Miêu tả về Thường Mai nhiều hơn nữa cho người đọc dễ hình dung, lúc nhân vật này mới xuất hiện chưa được chị làm rõ, khá mơ hồ, chưa kể đó còn là nhân vật chính.
6. Chị vẫn có những lỗi sai cơ bản như lặp từ, sai chính tả, câu văn đôi khi bị dài dòng, những từ ngữ dư thừa chưa được trau chuốt. Nói thẳng ra là hành văn thô và cứng nhắc. Bởi vì chị viết đã chắc tay nên em sẽ có phần "khắt khe" hơn. Em có thể chỉ ra những lỗi sai chi tiết sau:
Đọc vào câu đầu tiên em đã thấy hơi khó hiểu.
- Lí Quang.. một đứa con > đoạn này nói về trưởng tử của Tả Thị lang, câu cuối thì lại nói "nàng đã sinh một đứa con". Nó bị không rõ ý, chị có thể tách nó ra như thế này sẽ rõ hơn:
"Nghe đâu nha hoàn đó đã sinh một đứa con", ở đây không nên dùng "nàng" nhé.
- Một cổ ghê tởm dâng lên trong dạ > "cỗ ghê tởm".
- Nhưng nô tì làm ấm giường cũng không thiếu, với.. > chỗ dấu phẩy này nên đổi thành dấu chấm.
- Đúng là đàn bà thì không hiểu đại sự. > văn phong cổ trang nên dùng từ "nữ nhân" sẽ nghe hay hơn.
- Thằng nghiệt tử đó dám làm như vậy.. > nên thay bằng "tên nghịch tử".
- Mười lăm tuổi hai huynh đệ trở thành thân quân của cùng Đặng Dung > hai huynh đệ đều trở thành binh sĩ thân cận dưới trướng Đặng Dung.
- Cảm nhận được hơi thở của thằng nhóc này > tiểu tử này.
Bé gái > nữ hài tử, đứa trẻ > hài tử.
- Có vẻ hắn được cứu. > ngắt câu một cách hụt hẫng, nên thêm ít chi tiết: Có vẻ hắn may mắn được người ta cứu sống, vậy là..
- Tiếng nói của Đặng Dung vang lên, khiến Lí Quang lại run lên.. > lặp từ "lên", nên sửa thành: "Khiến Lí Quang bất giác run rẩy một hồi, và cả đoạn này cũng bị lặp từ" một "đến tận ba lần.
- Cung kính cung tay cúi tạ.. > cung kính chắp tay cúi đầu..
- Dương Hổ, Dương Báo củng tay.. > không hiểu đang viết gì, không biết sửa luôn.
- Lí Quang ngơ ngác. Không tin vào tai mình > đặt dấu chấm không hợp lý.
- Chễnh chệ > chễm chệ (chương 3)
- Ngẩng lên trong thấy > trông thấy (chương 3)
- Mê Lâm là cánh rừng được xây dựng ở phía tây thành Bắc Biên, nói cách khác thì thành Bắc Biên được xây dựng với mặt tây gần như dựa vào vách núi gần như thẳng đứng cao hơn trăm trượng của Mê Lâm. > đoạn này rất có vấn đề, vừa bị dùng từ sai, vừa bị dư thừa, vừa bị lặp từ.
> Nên sửa: Mê Lâm là cánh rừng nằm ở phía tây thành Bắc Biên, nói đúng hơn thì thành được xây dựng dựa vào vách núi gần như thẳng đứng cao hơn trăm trượng.
- Đôi mắt màu xanh ánh lên quỷ dị (chương 4) > ánh lên vẻ quỷ dị.
- Cảm thấy mặc cảm > lặp từ: Thấy mặc cảm.
- Ây! Long Chi bị tát đau đến tỉnh. > đoạn này khiến e khó hiểu, là chữ" ây "đó là tiếng la hay là tiếng lòng cảm thán của nhân vật. Nếu muốn trình bày nó là một tiếng la thì có thể dùng như sau:
Long chi" ây "một tiếng hoảng hồn ngồi bật dậy, là do bị tát đau đến tỉnh.
- Hắn dây dây trán > day day.
- Thường Mai ra dấu im lặng, chỉ về hướng bờ kia sông. > hướng bờ sông bên kia, hướng bờ bên kia sông.
- Đàn ông > nam tử.
- Tên đứng trước mặt Thường Mai chặc chặc lưỡi luyến tiếc (chương 5) > tặc lưỡi một tiếng ra vẻ luyến tiếc hoặc thầm than vài tiếng" chậc chậc "ra vẻ luyến tiếc.
- Nỗi đau tê tâm khi.. > tê tâm liệt phế.
(Tên" nam sủng nào đó "vừa dỗ vương phi sinh nữ nhi vừa hắt xì) > ở câu này có điểm không thích hợp, mới những chương đầu độc giả chưa thể nhớ được hết tên nhân vật, đặt câu này ở đây nhiều khi gây cảm giác khó hiểu. Là tình huống gây cười, nên lồng ghép một cách tinh tế hơn, hãy thêm nhiều thông tin rõ ràng hơn và đừng để trong ngoặc ()
- Nhưng chỉ kịp ngăn làm mũi dao.. > thừa chữ, nên chọn một trong hai chữ," ngăn "hoặc" làm ".
- Con dao găm đăm vào ngực.. > cắm vào, đâm vào.
- Tên thủ lĩnh thở một hơi dài, chuẩn bị phất tay ra hiệu rút lui.. > đoạn này rất không hợp lý nhé chị, mới nãy tên thủ lĩnh còn hô hào đòi giết người, chưa kể là Thường Mai vừa mới giết thủ hạ của hắn. Chưa gì dễ dàng bỏ qua?
- Gọi như vậy rất giống kỷ nam sao? * > ở đây chị đặt dấu sao là tính sẽ giải thích chữ" kỷ nam "hay sao ạ? Mà ở dưới cũng không có giải thích luôn. Càng sai hơn nữa là" kỹ nam "chứ không phải" kỷ nam ".
- Thân ảnh non nớt nhuốm máu của Long Chi trên tay của thân vệ > lặp từ" của ", dùng" trên tay thân vệ "là được rồi.
- Tim Long Chi đập thình thịch, định đưa tay sờ mặt tiểu cô nương thì nàng chợt mở mắt, ngẩng đầu lên, đưa tay lau lau.. > lặp từ" đưa tay", nên thay bằng: Nàng chợt mở mắt, mơ màng ngẩng đầu lên, tay nhỏ khẽ nâng lau đi đôi mắt..
- Buông câu nhàn nhạt > nhàn nhạt buông một câu.
- Xoay người làm một lễ > xoay người hành lễ một cách trịnh trọng.
Những dấu ba chấm được đặt một cách vô lý:
- Ba năm tươi đẹp bên hiền thê thật ngắn ngủi mà.. tên tiểu tử này,
- Trung Tĩnh Vương thở dài.. ông ta..
- Trong phòng chỉ còn lại hai cha con Trung Tĩnh Vương.. suốt cả buổi..
- Than vắn thở dài > than ngắn thở dài, than vãn thở dài.
(thở dài vì phải đón con trai về đó) > ở đây không cần mấy kiểu lời tác giả mở ngoặc giải thích đâu.
Và vô số những lỗi nhỏ khác mà em ngồi lược ra thì có mà tới mai, chị xem lại nhé! Trên đây chỉ là những lỗi nhỏ được xem là chị nên thay đổi chút để đọc mượt mà và thuận miệng hơn.
>> Tổng kết lại: Đây là một tác phẩm mà em thấy chị đã đầu tư khá nhiều công sức và chất xám, bởi vì nó đã được chị trau chuốt bằng những câu từ hoa mỹ gây được hứng thú cho độc giả. Chị viết chắc tay rồi và em sẽ không bàn nhiều về mặt nội dung, đơn giản là nó quá ổn. Thể loại truyện thuộc hài hước, chị đã làm được đúng với cái tiêu chí đó. Tuy nhiên vẫn có những lỗi sai không quá lớn, nhìn chung tổng thể đã ổn.
>> Đánh giá truyện: 8/10
Chúc chị một ngày vui vẻ!
Người viết Review: Linh Hồn Lang Thang
Chỉnh sửa cuối: