Để bày tỏ tấm lòng chân thành của mình thì Xấu xin có một ít góp ý nà ^^
- Gán mác: Thiếu dấu ă nè
- Nhưng kết quả thu về chỉ là con số không tròn trĩnh: Thêm chữ tròn trĩnh này cảm giác còn học sinh lắm nà
- Tôi bất giác đắm mình trong nụ cười đó: Chữ đắm mình này có vẻ chưa hợp lắm, có thể là mê mải, hay mê mẩn gì đó sẽ nghe nó mơ màng hơn nà
- Thanh xuân năm 15: Cụm từ này đọc nó có vẻ hơi lấn cấn ^^!
- Em thực muốn thời gian trôi đi thật nhanh: "Thực muốn" nghe hơi cụt cụt, "thật sự mong" chẳng hạn
- Giờ đây khi bất ngờ nhìn lại em mới giật mình nhận ra thầy đã vì chúng em mà già đi nhiều quá: "Bất ngờ nhìn lại.. giật mình nhận ra" nghe có vẻ giật thót quá nhỉ, trong đoạn đó là say đắm nhìn thầy thì không thể bất ngờ được, có thể thay là "giờ đây khi em đã bắt đầu chăm chú lắng nghe và say sưa lời giảng của thầy hơn thì em đã dần bắt đầu nhận ra.."
- Thầy ơi, thầy hãy nhớ tới lớp trò ngây ngô vui vẻ này chứ chớ nên lo lắng: "Chứ chớ nên lo lắng" ^^! Nghe hơi gắt gắt ha, có thể thay "và đừng nên lo lắng" thử
- Hành trang thầy sắm cho chúng em đã mang đủ cả rồi: Từ "sắm" ở đây nghe hơi teen, thay bằng "chuẩn bị" thử ^^
- Sẽ rớm máu thật đau: Rướm máu nà
- Biết làm sao khi chúng ta ai cũng sẽ phải trưởng thành, dù yêu đến cháy lòng vẫn phải chia xa: "Dù yêu đến cháy lòng.." từ này dùng ở thời học sinh có hơi đau khổ quá không nhỉ? Có thể giảm xuống như là "có thể thương mến nhau nhiều lắm.."
- Tiếng nói bất ngờ khiến tôi bất giác giật mình quay sang: "Bất ngờ khiến tôi bất giác giật mình" ^^! Bà khoái xài combo phim ma này quá ha, có thể giảm xuống như là "Có tiếng nói khẽ kéo tôi ra khỏi những suy tư miên man.."
- Tôi nhận lấy, cảm ơn cô bé rồi nhìn theo đến khi tà áo trắng khuất hẳn: Mặc áo dài thì nhỏ nhất cũng là cấp 2 nhỉ, dùng từ bé thì có hơi bé quá không ^^!
- Tôi khẽ mỉm cười kẹp tấm ảnh trở lại, lấy một mẩu giấy viết vào sáu chữ: Không cần kĩ tới mức "6 chữ" đâu nak, đổi lại chút cho câu này có diễn biến mơ hồ và chậm rãi hơn như là "trong một thoáng tôi khẽ cười và vẽ nụ cười đó vào tờ giấy note nhỏ.."
- Tôi đứng dậy ra khỏi cửa hòa vào dòng người tấp nập: ^^! Khúc kết này bỏ lửng cũng khá ổn nhưng lại hòa vào dòng người tấp nập lại nghe như hơi bức bối, mình thay hoạt cảnh thử để cái kết nhẹ nhàng hơn xem "tôi ra khỏi quán.. những tia nắng chiều muộn cũng đã dần e ấp ửng hồng rồi.."
Một vài những chỗ mà Xấu khi đọc có cảm giác lấn cấn, Na có thể tham khảo nha hihi
Na sẽ xem xét điều chỉnh lại, vì một số chỗ là cách viết riêng của Na rồi nên sẽ không sửa^^
Cảm ơn vụ góp ý nhiệt tình của Xấu. Chờ mỏi mòn mới có người soi lỗi cho. À thấy Xấu góp ý tận tâm thật, hay rảnh Na qua đọc truyện ném đá cho Xấu nâng cao thêm tay nghề ;)