Bạn được G.jiri mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
6,019 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
NẾU NGÀY MAI...

Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng

Thể loại: Bát ngôn tự do

Bài dự thi Nét bút tuổi xanh tuần 15+16 - 2025

Chủ đề: Nếu như ngày mai không đến

54646256823_349a01be9d_o.jpg

Hình ảnh lấy từ internet

Ngày mai vốn tưởng chừng không xa nhưng thực tế vẫn là thời khắc của tương lai. Vậy nên, liệu ai có thể biết trước ngày mai sẽ ra sao? Là nắng ấm hay giông bão? Là bình yên hay trắc trở? Hoặc cũng có thể... sẽ chẳng có gì cả!

"Chẳng có gì" tức là ngày mai sẽ không còn đến nữa. Vậy, mỗi chúng ta nên làm gì trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của ngày hôm nay?

Đây là một chủ đề mà mình cảm thấy vừa đơn giản lại vừa phức tạp. Mình cảm thấy, dù viết thế nào cũng không thể bao quát hết để diễn tả trong một bài thơ. Vì thế, mình lại cố gắng viết thêm một bài nữa...

Thơ mình sáng tác tuy chưa đủ "độ chín" nhưng mình hy vọng sẽ không khiến cho các bạn đọc phải quá thất vọng.

Nếu ngày mai chẳng còn muốn ghé qua,
Anh có tiếc những gì chưa kịp nói?
Có ngẩn ngơ những buổi chiều mòn mỏi?
Gió vô tình, người vẫn mãi thờ ơ...

Nếu ngày mai khép lại cửa giấc mơ,
Em có tiếc vì lời còn dang dở?
Hay vẫn bước xen giữa đời vội vã,
Vẫn vô tư, chẳng nhớ nỗi dại khờ?

Nếu ngày mai chẳng có để mong chờ,
Ta liệu có tiếc phút giây hiện tại?
Bữa cơm chiều, lời yêu thương còn ngại,
Mắt nhìn nhau liệu đã đủ dịu dàng?

Nếu ngày mai chỉ còn lại ngỡ ngàng,
Ta có biết trân quý điều bình dị?
Một bóng hình giữa dòng đời mộng mị,
Một tiếng cười cho bớt nỗi miên man...

Nếu ngày mai chỉ có dấu chấm than,
Thì hôm nay xin đừng thêm bỏ lỡ!
Hãy sống như chẳng còn ngày mai nữa,
Yêu thật lòng và tha thứ thật tâm...
Bài thơ trước trong cuộc thi, mình đã viết về tâm tư của người khao khát được yêu và muốn sống hết mình. Bài thơ này cũng không khác nhiều lắm, nhưng nó viết về tình yêu từ hai phía của cả hai người đang gắn bó bên nhau. Vẫn là lời cầu mong được sống mà không hối tiếc, nếu như ngày mai không đến. Nhưng hai bài là hai góc nhìn về hai sự cầu mong không hối tiếc khác nhau...

Hoa Nguyệt Phụng​
 
Chỉnh sửa cuối:
1,059 ❤︎ Bài viết: 141 Tìm chủ đề
Nếu ngày mai chỉ còn lại ngỡ ngàng,

Ta có biết trân quý điều bình dị?

Một bóng hình giữa dòng đời mộng mị

Một tiếng cười cho bớt nỗi miên man..

Qua khá là ấn tượng với khổ thơ áp cuối. Điều tưởng như bình thường nhất, tự dưng vào một mai thức giấc, bỗng hóa thành xa xỉ. Thật thấm thía. Cá nhân Qua thích áng thơ này hơn bài thi trước ^^
 
6,019 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Qua khá là ấn tượng với khổ thơ áp cuối. Điều tưởng như bình thường nhất, tự dưng vào một mai thức giấc, bỗng hóa thành xa xỉ. Thật thấm thía. Cá nhân Qua thích áng thơ này hơn bài thi trước ^^

Cảm ơn lời nhận xét của Can Qua. Bản thân mình viết thơ thật sự thường xuyên không đủ "chín", rất khó để đi vào lòng các độc giả. Mình thường chỉ viết theo cảm xúc, viết xong thì "chỉnh chỉnh" một chút cho "xuôi xuôi" tai là tự mình đã thấy ổn. Hì hì.. Nghe Can Qua nhận xét, mình phải bớt chút thời gian để xem xét lại bài mình viết như nào mới được. Hi..

Thực sự đã khiến Can Qua chê cười rồi! Hihi.. Cũng cảm ơn Can Qua nhiều nha.

Nhưng mà mình cũng đã đọc thơ của Can Qua rất nhiều, thật sự rất thấm thía! Can Qua không ngại mình "học lén" chứ? Hi..
 
6,019 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
@Hoa Nguyệt Phụng

Khà khà! Hổng có gì đâu nà. Tui mình cũng là trên tinh thần giao lưu, học hỏi và giúp đỡ lẫn nhau để cùng tiến bộ thôi. Qua trân trọng những cảm xúc các bài thơ mang lại. Cùng cố lên nhé ^^

Hihi.. Mình sẽ cố gắng hết mình! Hi vọng Can Qua sẽ nhắc nhở, góp ý nhiều hơn. Hihi
 
17,082 ❤︎ Bài viết: 291 Tìm chủ đề
BTC xin chúc mừng bạn đã hoàn thành bài thi, sau đây là nhận xét của giám khảo ạ:

Với bài thơ này, tôi cảm nhận được một tiếng lòng da diết, chất chứa đầy nỗi tiếc nuối và day dứt về những điều đã qua hoặc có thể sẽ không bao giờ đến. Cả bài thơ là một chuỗi những câu hỏi tu từ, như một lời tự vấn, cũng như lời nhắc nhở gửi đến mỗi chúng ta: Liệu ta đã sống trọn vẹn chưa, đã nói hết những lời cần nói chưa, đã trân trọng những điều bình dị xung quanh mình chưa?

Bài thơ mở ra một viễn cảnh buồn bã về một ngày mai có thể không còn, hoặc không như ta mong đợi. Từ đó, tác giả đặt ra câu hỏi về những nuối tiếc khi lời yêu thương chưa kịp nói, khi sự vô tâm có thể dẫn đến mất mát, và khi ta bỗng nhận ra giá trị của những phút giây hiện tại bình dị mà ta thường vô tình bỏ qua.

Xuyên suốt bài thơ là sự nhận thức sâu sắc về sự hữu hạn của thời gian. Mỗi câu hỏi như một nhát cứa vào lòng, khiến người đọc phải suy ngẫm về cách mình đang sống, đang yêu và đang trân trọng những gì mình có. Không gian thơ đầy những khoảnh khắc trầm lắng, từ buổi chiều mòn mỏi đến bữa cơm chiều, tất cả đều là những mảnh ghép của cuộc sống mà ta có thể dễ dàng bỏ lỡ.

Cuối cùng, bài thơ không chỉ dừng lại ở nỗi buồn hay sự tiếc nuối, mà còn là một lời thức tỉnh mạnh mẽ. Dù biết rằng ngày mai chỉ có dấu chấm than, tác giả vẫn tha thiết nhắn nhủ: Thì hôm nay xin đừng thêm bỏ lỡ!

Hãy sống như chẳng còn ngày mai nữa,

Yêu thật lòng và tha thứ thật tâm..

Đây là thông điệp cốt lõi, mời gọi mỗi người hãy sống hết mình cho hiện tại, yêu thương chân thành và học cách tha thứ, để không phải hối tiếc về sau.
 
6,019 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
BTC xin chúc mừng bạn đã hoàn thành bài thi, sau đây là nhận xét của giám khảo ạ:

Với bài thơ này, tôi cảm nhận được một tiếng lòng da diết, chất chứa đầy nỗi tiếc nuối và day dứt về những điều đã qua hoặc có thể sẽ không bao giờ đến. Cả bài thơ là một chuỗi những câu hỏi tu từ, như một lời tự vấn, cũng như lời nhắc nhở gửi đến mỗi chúng ta: Liệu ta đã sống trọn vẹn chưa, đã nói hết những lời cần nói chưa, đã trân trọng những điều bình dị xung quanh mình chưa?

Bài thơ mở ra một viễn cảnh buồn bã về một ngày mai có thể không còn, hoặc không như ta mong đợi. Từ đó, tác giả đặt ra câu hỏi về những nuối tiếc khi lời yêu thương chưa kịp nói, khi sự vô tâm có thể dẫn đến mất mát, và khi ta bỗng nhận ra giá trị của những phút giây hiện tại bình dị mà ta thường vô tình bỏ qua.

Xuyên suốt bài thơ là sự nhận thức sâu sắc về sự hữu hạn của thời gian. Mỗi câu hỏi như một nhát cứa vào lòng, khiến người đọc phải suy ngẫm về cách mình đang sống, đang yêu và đang trân trọng những gì mình có. Không gian thơ đầy những khoảnh khắc trầm lắng, từ buổi chiều mòn mỏi đến bữa cơm chiều, tất cả đều là những mảnh ghép của cuộc sống mà ta có thể dễ dàng bỏ lỡ.

Cuối cùng, bài thơ không chỉ dừng lại ở nỗi buồn hay sự tiếc nuối, mà còn là một lời thức tỉnh mạnh mẽ. Dù biết rằng ngày mai chỉ có dấu chấm than, tác giả vẫn tha thiết nhắn nhủ: Thì hôm nay xin đừng thêm bỏ lỡ!

Hãy sống như chẳng còn ngày mai nữa,

Yêu thật lòng và tha thứ thật tâm..

Đây là thông điệp cốt lõi, mời gọi mỗi người hãy sống hết mình cho hiện tại, yêu thương chân thành và học cách tha thứ, để không phải hối tiếc về sau.

Nhưng mà các BGK có thể nêu ra cho mình những khuyết điểm trong bài để mình sửa đổi cho thêm hoàn thiện không. BGK đưa ra nhận xét chung chung thế này, khiến mình hơi.. "Bơ vơ", hì.

Mình tham gia thi cần nhất là lời nhận xét chi tiết của BGK đó! Hi
 

Những người đang xem chủ đề này

Back