Chương 6:
* * *
Tử Hiên từ từ đứng dậy, ánh mắt cô trong veo, phẳng lặng như hồ nước mùa thu không một gợn sóng. Bóng đêm đen quánh dần rút đi, trên trời tỏa ra thứ ánh sáng trắng khiến người ta lóa mắt.
Kết thúc rồi sao?
Tử Hiên hoang mang nhìn quanh, ảo cảnh dần dần hóa thành bụi phấn, tan...