BạchLạc

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Giới thiệu

  • Muốn ngừng lại tất cả. Kể cả thở
    Ột Éc
    Ột Éc
    Thật ra, cuộc đời còn bao điều tốt đẹp ở phía trước đang chờ ta bước đến. Thay vì bạn cảm thấy tiêu cực, bi quan, muốn kết thúc tất cả thì sao bạn không tìm động lực sống? Được sống đã là hạnh phúc! Có nhiều người khao khát sống mà còn không được nữa. Hãy nghĩ đến những người mình yêu thương, yêu thương bản thân nhiều hơn, đừng bận tâm đến những thứ khiến mình tiêu cực, mệt mỏi, chán nản, bạn nhé!
    BạchLạc
    BạchLạc
    Cảm ơn b, Thực sự những điều mình trải qua nó khó khăn hơn những điều có thể nói. Bao gồm cả sự chán nản, buồn phiền và những cơn đau. Những ống kim tiêm chọc thẳng vào cổ họng. Những lần lấy ven đổi hết chỗ này đến chỗ khác vì ven lặn chẳng tìm thấy đâu, Cả những lần nửa đêm tắc thở tưởng chừng chỉ cần thêm 1 phút là đi gặp tổ tiên dòng họ ạ. Có những điều quả thực nó vượt quá với lạc quan của mình
    • Like
    Reactions: Ột Éc
    Ột Éc
    Ột Éc
    Ngay cả khi chỉ còn một chút tia hy vọng dù nhỏ bé thì bạn cũng đừng bao giờ từ bỏ cuộc sống nhé! Mình nghĩ được sống đã là hạnh phúc. Mình muốn nói với bạn rằng, hãy mạnh mẽ, kiên cường lên vượt qua cơn đau đớn của căn bệnh bạn nhé!
    Chúc bạn mau khoẻ lại nha!
    Cả nhà liền yên bình ăn bữa cơm cho đến khi gần xong liền nghe ông cụ Thẩm bắt đầu lên tiếng.
    - Năm đó, ta không hề có ý chê trách nhà cậu nghèo, ta chỉ lo lắng hai đứa còn quá trẻ, để rồi sao con bé mười sáu tuổi đã sinh ra Tiểu Tuệ, thật ra đến bây giờ nếu hai đứa đã ở bên nhau thì cứ như vậy đi, hơn nửa đời người rồi còn muốn đám cưới linh đình ông cụ như ta cũng có đôi chút mất mặt. Còn về phía của Thẩm Dương, ta vui lắm, Trọng Nam ngoan ngoãn, lại nấu ăn hợp ý ta, chỉ là ta lo lắng, nếu con bé về đây sinh sống liệu ba mẹ con bé có ổn định được không, hai đứa cứ từ từ bàn bạc giải quyết với nhau là được. Vậy thôi, mấy đứa ăn tiếp đi nhé. Còn nữa, còn cháu nữa, lần sau bảo con muỗi của cháu đừng có cắn vào cổ, ầy già cái nhà này chỉ có mình ta không yêu đương nữa thôi.
    ===> Đỉnh cqao của não cá vàng đó chính không biết mình viết bao nhiêu chương truyện. :)
    https://www.youtube.com/watch?v=bWvV5c93bT4&t=7898s Rất vui và may mắn khi được hợp tác với một trang Web như này ạ. Trước đây mình cũng từng nghĩ hay là mình tự đọc thu âm lại truyện mình viết làm truyện audio nhưng với cái kiểu ngọng líu của mình nên mình đành từ bỏ ý tưởng. Hiện tại thì vui vẻ hơn khi lười đọc mỏi mắt mà vẫn nghe được truyện mình viết, vừa năm vừa nghe và trải nghiệm cũng thật thú vị nha
    - Tang Kiệt, cứu em, có người muốn…
    Giọng nói khản đặc yếu ớt vừa thốt ra lại nhận lại được sự lạnh lẽo từ người đàn ông cô yêu thương nhất:
    - Cứu cô sao, cô ngoại tình cùng người đàn ông khác, bị vợ người ta tìm đến tận nơi để đánh ghen, cô nói xem như vậy tôi phải cứu cô như thế nào đây.
    Từng lời nói của Tang Kiệt khiến cô Lâm Hạ ngỡ ngàng trong giây phút, cô lắc nhẹ đầu, thậm chí không hề nghĩ đến vết thương trên đầu mình mà lắc đầu thêm hai cái, anh đang nói chuyện gì với cô vậy, cô ngoại tình với người đàn ông có vợ nên bị vợ hắn ta đánh sao?
    - Không phải, mọi chuyện không phải như vậy. - Lâm Hạ cố gắng nói thêm một câu với Tang Kiệt.
    Nhưng lại tiếp nhận thêm một lần nữa lời nói của anh.
    - Lâm Hạ, cô bỉ ổi lắm, tôi cho rằng thời gian qua bản thân tôi đối với cô đủ tốt, nhưng tôi không ngờ cô lại là người một chân đạp hai thuyền, đã dọn vào cửa nhà tôi để ở rồi còn không ngại ngần câu dẫn thêm một người đàn ông đã có vợ khác, thời gian qua hai người vốn dĩ đã mập mờ cùng nhau, bây giờ thì hay rồi, cô nhìn lại mình xem có phải dạng đĩ thoa, thèm khát đến nỗi không thể đợi đến một cái khách sạn nào khác mà phải ngay tại đây sao?
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…

Tìm thành viên

Nhật ký mới nhất

  • Lunarchen 1303 XSaoMai Lunarchen 1303 wrote on XSaoMai's profile.
    Ê, sao tui đặt nghệ danh mà ai cũng biết là sao? Chắc đổi tiếp quá
  • Mẹ Phương hát hay quá! Đỉnh thiệt chớ, đây mới là Bích Phương của thời hoàng kim [Lyrics] - Chu Kỳ Mới - Bích Phương - Em Xinh Say Hi
  • Buông bỏ để cảm thấy nhẹ lòng hơn, thay vì cố chấp cứ khư khư giữ lấy những thứ vốn dĩ không thuộc về mình để rồi tự làm đau, tổn thương trái tim nhỏ bé. Chợt nhớ đến câu nói của người Thầy, níu giữ thì dễ, buông bỏ mới khó. Nếu buông được tâm sẽ an, bình yên sẽ đến..

    Có một câu nói rất hay như thế này:

    "Phàm những gì ta mất đi, đều không thuộc về ta. Phàm những gì ta theo đuổi, đều bị những điều đó trói buộc. Cho nên, những thứ đã mất đi, chưa bao giờ thực sự thuộc về bạn.

    Khi bạn có đủ can đảm, để quyết định buông bỏ, thực ra bạn chẳng mất gì cả. Buông bỏ những không cam tâm và chấp niệm trong lòng, thì mới có thể bước ra ngoài, hướng tới tương lai.

    Núi cao tự có cảnh đẹp, lòng rộng thì trăm việc đều vui."
  • Back