

Tôi chưa bao giờ nghĩ bản thân mình lại có nhiều cảm xúc đến như vậy. Tôi cứ sống trong những suy nghĩ của mình rằng cuộc sống như một dòng sông luôn trôi thật lặng lẽ, thật êm ả đến đỗi quá quen thuộc. Tôi chưa bao giờ nghĩ cảm xúc của mình khác với dòng sông đó cho tới khi tôi gặp em - cậu bé nhỏ hơn tôi hai tuổi!
Tôi gặp em vào một buổi chiều mùa hè đầy nắng. Và tôi cũng chưa từng thấy những tia nắng lại lung linh, đẹp đẽ như vậy cho tới khi tôi bắt gặp nụ cười của em hòa vào cùng những tia nắng rực rỡ ấy. Em nhìn tôi với đôi mắt thật dịu dàng, nụ cười ngây ngô mà đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được. Khoảnh khắc ấy đã khiến tôi điêu đứng và từ đó tôi hiểu rằng dòng sông trong suy nghĩ của tôi đã trở thành dòng cảm xúc thật khó tả và không thể diễn tả thành lời. Câu chuyện của tôi đã bắt đầu từ đó!
Thật ra tôi và em là hàng xóm của nhau. Khi còn là những đứa trẻ, tôi luôn nghĩ em là một thằng nhóc nhỏ tuổi hơn mình và thậm chí còn thấp hơn tôi rất nhiều. Nhưng suy nghĩ của tôi không thể thắng nổi thời gian. Thấm thoát nhiều năm trôi qua tôi và em cũng học cùng trường. Cái tuổi học sinh với những suy nghĩ đang dần trở nên trưởng thành đã tạo cho tôi những dòng cảm xúc kì lạ ấy. Nó khiến tôi hào hứng như vừa khám phá ra thứ gì đó bên trong mình nhưng cũng khiến tôi trở nên hoang mang mỗi khi tìm đường thoát ra khỏi chính những cảm xúc ấy. Và cậu nhoc ngày nào giờ đã trở thành cậu học sinh chững chạc hơn rất nhiều. Em, vẫn nụ cười và ánh mắt dịu dàng ấy, đã cao hơn tôi rất nhiều và khuôn mặt càng trở nên thu hút ánh nhìn của nhiều người hơn, và tôi là một trong số đó. Em bước vào cuộc đời tôi thật nhẹ nhàng như thế và mang đến cho tôi tình yêu với nắng - rạng rỡ và ấm áp như nụ cười em. Thế nhưng trong suy nghĩ của tôi em vẫn luôn là một đứa nhóc nhỏ bé với khuôn mặt ngây thơ vô cùng. Tôi luôn nghĩ em chính là một thiên thần bỗng nhiên bước vào cuộc đời tôi nhẹ nhàng như thế và mang đến cho tôi thật nhiều hạnh phúc mỗi khi tôi thấy em. Giờ đây, khi tôi đã có những cảm xúc của một người trưởng thành hơn, đã phải tự đưa cho mình những quyết định riêng trong cuộc sống và cùng với đó cũng là lúc thời gian mang quãng thời gian tươi đẹp ấy về lại quá khứ; nhưng cảm xúc của tôi vẫn sẽ ở đó, vẫn sẽ luôn tồn tại trong tôi về hình ảnh cậu nhóc với khuôn mặt hồn nhiên ấy.
Thế giới này dù rộng lớn nhưng nếu chúng ta luôn suy nghĩ về một ai đó, chắc chắn một cuộc gặp gỡ tình cờ sẽ ở một ngày nào đó không xa trong tương lai.
- Meimei279-
Tôi gặp em vào một buổi chiều mùa hè đầy nắng. Và tôi cũng chưa từng thấy những tia nắng lại lung linh, đẹp đẽ như vậy cho tới khi tôi bắt gặp nụ cười của em hòa vào cùng những tia nắng rực rỡ ấy. Em nhìn tôi với đôi mắt thật dịu dàng, nụ cười ngây ngô mà đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được. Khoảnh khắc ấy đã khiến tôi điêu đứng và từ đó tôi hiểu rằng dòng sông trong suy nghĩ của tôi đã trở thành dòng cảm xúc thật khó tả và không thể diễn tả thành lời. Câu chuyện của tôi đã bắt đầu từ đó!
Thật ra tôi và em là hàng xóm của nhau. Khi còn là những đứa trẻ, tôi luôn nghĩ em là một thằng nhóc nhỏ tuổi hơn mình và thậm chí còn thấp hơn tôi rất nhiều. Nhưng suy nghĩ của tôi không thể thắng nổi thời gian. Thấm thoát nhiều năm trôi qua tôi và em cũng học cùng trường. Cái tuổi học sinh với những suy nghĩ đang dần trở nên trưởng thành đã tạo cho tôi những dòng cảm xúc kì lạ ấy. Nó khiến tôi hào hứng như vừa khám phá ra thứ gì đó bên trong mình nhưng cũng khiến tôi trở nên hoang mang mỗi khi tìm đường thoát ra khỏi chính những cảm xúc ấy. Và cậu nhoc ngày nào giờ đã trở thành cậu học sinh chững chạc hơn rất nhiều. Em, vẫn nụ cười và ánh mắt dịu dàng ấy, đã cao hơn tôi rất nhiều và khuôn mặt càng trở nên thu hút ánh nhìn của nhiều người hơn, và tôi là một trong số đó. Em bước vào cuộc đời tôi thật nhẹ nhàng như thế và mang đến cho tôi tình yêu với nắng - rạng rỡ và ấm áp như nụ cười em. Thế nhưng trong suy nghĩ của tôi em vẫn luôn là một đứa nhóc nhỏ bé với khuôn mặt ngây thơ vô cùng. Tôi luôn nghĩ em chính là một thiên thần bỗng nhiên bước vào cuộc đời tôi nhẹ nhàng như thế và mang đến cho tôi thật nhiều hạnh phúc mỗi khi tôi thấy em. Giờ đây, khi tôi đã có những cảm xúc của một người trưởng thành hơn, đã phải tự đưa cho mình những quyết định riêng trong cuộc sống và cùng với đó cũng là lúc thời gian mang quãng thời gian tươi đẹp ấy về lại quá khứ; nhưng cảm xúc của tôi vẫn sẽ ở đó, vẫn sẽ luôn tồn tại trong tôi về hình ảnh cậu nhóc với khuôn mặt hồn nhiên ấy.
Thế giới này dù rộng lớn nhưng nếu chúng ta luôn suy nghĩ về một ai đó, chắc chắn một cuộc gặp gỡ tình cờ sẽ ở một ngày nào đó không xa trong tương lai.
- Meimei279-