

Mùa xuân đến muôn hoa đua nở tươi thắm, mưa bụi lất phất trên cánh đồng, những chú chim đậu trên cành lá, cá bơi lội tung tăng dưới sông. Tất cả những hình ảnh đó mang lại sự cảm xúc tươi trẻ, niềm vui, hân hoan cho người đọc.
Ngoài nói về mùa xuân thiên nhiên, tác giả còn nói về mùa xuân gắn liền với con người cần cù, chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Để có được thành quả tốt đẹp con người cần phải nỗ lực, phấn đấu không ngừng nghỉ.
Tác giả thật tinh tế, sâu sắc khi dùng hình ảnh thiên nhiên, con người để gửi thông điệp ý nghĩa đến người đọc, hãy tận dụng quỹ thời gian để làm những việc hữu ích cho đời, rèn luyện ý chí, nghị lực để trở nên mạnh mẽ, kiên cường vượt qua mọi chông gai, khó khăn và thử thách của cuộc đời.
Vị Mùa Xuân
Tác giả: Vũ Quần Phương
Cô gái thời gian
Vai gánh mùa hoa đang độ thắm
Mưa bụi đang bay với cánh đồng
Chim về gọi lá cho cành biếc
Cá lượn làm duyên với khúc sông
Mùa xuân như một phong thư ngỏ
Tôi đọc lời cha ông đất đai
Ruộng xưa về lại tay cày cuốc
Người trĩu mồ hôi, cây trĩu sai
Tôi đọc trên đường hy vọng cỏ
Phủ ngát chân người đi ước ao
Đất thuộc người làm sinh sôi đất
Tôi thuộc người đi với gian lao
Nguồn: Văn nghệ số 29 (20-7-1013), Hội nhà văn Việt Nam
Xem thêm: Đọc Hiểu: Vị Mùa Xuân - Vũ Quần Phương: Cô Gái Thời Gian
Ngoài nói về mùa xuân thiên nhiên, tác giả còn nói về mùa xuân gắn liền với con người cần cù, chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Để có được thành quả tốt đẹp con người cần phải nỗ lực, phấn đấu không ngừng nghỉ.
Tác giả thật tinh tế, sâu sắc khi dùng hình ảnh thiên nhiên, con người để gửi thông điệp ý nghĩa đến người đọc, hãy tận dụng quỹ thời gian để làm những việc hữu ích cho đời, rèn luyện ý chí, nghị lực để trở nên mạnh mẽ, kiên cường vượt qua mọi chông gai, khó khăn và thử thách của cuộc đời.

Vị Mùa Xuân
Tác giả: Vũ Quần Phương
Cô gái thời gian
Vai gánh mùa hoa đang độ thắm
Mưa bụi đang bay với cánh đồng
Chim về gọi lá cho cành biếc
Cá lượn làm duyên với khúc sông
Mùa xuân như một phong thư ngỏ
Tôi đọc lời cha ông đất đai
Ruộng xưa về lại tay cày cuốc
Người trĩu mồ hôi, cây trĩu sai
Tôi đọc trên đường hy vọng cỏ
Phủ ngát chân người đi ước ao
Đất thuộc người làm sinh sôi đất
Tôi thuộc người đi với gian lao
Nguồn: Văn nghệ số 29 (20-7-1013), Hội nhà văn Việt Nam
Xem thêm: Đọc Hiểu: Vị Mùa Xuân - Vũ Quần Phương: Cô Gái Thời Gian
Chỉnh sửa cuối: