1 người đang xem

Bao_Ngan12

WABI - SABI
Bài viết: 765 Tìm chủ đề
162 0
Về Thôi

Da LAB

"Về Thôi" là một bản nhạc nhẹ nhàng nhưng đầy da diết, tựa như một lời thủ thỉ giữa đêm khuya gửi đến những người trưởng thành đang tất bật, mỏi mệt giữa guồng quay cơm áo gạo tiền.

Điệp khúc "Ta về thôi" vang lên như một lời nhắc nhở đầy yêu thương – dịu dàng nhưng kiên quyết. Nó không cổ vũ sự bỏ cuộc, mà là lời kêu gọi người ta quay về với chính mình, về nhà – nơi có cơm canh dù nguội vẫn chờ, nơi có tình thân, có chút yên bình còn sót lại giữa cuộc đời xô bồ.

Bài hát không chỉ kể lại sự mỏi mệt của một cá nhân, mà còn là tiếng lòng chung của cả một thế hệ – thế hệ lớn lên với hoài bão rực rỡ nhưng rồi dần đánh mất bản thân giữa deadline, KPI và những "ghế ngồi" đầy ganh đua.

Và khi bài hát kết thúc, dư âm còn đọng lại có thể chỉ là một mong ước rất đơn giản: Được về nhà, được sống là chính mình, được nghỉ ngơi và thương lấy bản thân một chút.


Lời bài hát:

Lại thêm một đêm nữa đường về mình ta

Bao ánh đèn đường soi bóng chỉ hình ta

Một mình lẻ loi qua con phố xa buông thân xác mệt mỏi xuống chiếc xô pha kê chỗ góc nhà

Cơm canh nguội ngắt chan nước mắt ai

Nụ cười đã tắt tiếng thở hắt dài

Cuộc đua ta chọn liệu ta đã sai bao giờ kết thúc tất cả để tiếng cười xưa có thể quay lại

Và nơi đường xa, ta bên ai

Bao lời ca, vang bên tai

Khi thời gian trôi qua còn đây mình ta ôm bao ngổn ngang trên vai

Lại mình ta nơi văn phòng khi bữa tối người đã ăn xong ngập trong đống giấy tờ cố chau truốt từng chút văn phong

Rồi sau ngày mai, ta bên ai

Còn đâu lời ca, vang bên tai

Khi thời gian trôi qua còn ai đợi ta còn ai chờ ta đêm mai

Ta về thôi đã thế rồi cố gắng cũng chẳng đổi được thế thời ta về thôi dù không ai đợi vẫn quay về tìm phút nghỉ ngơi

Đời sống vốn đã thế rồi

Giết nhau vì cái ghế ngồi

Anh ơi đêm rồi về thôi

Cơm canh giờ đã nguội rồi

Đời sống vốn đã thế rồi

Giết nhau vì cái ghế ngồi

Anh ơi đêm rồi về thôi

Hơn thua gì cũng muộn rồi

Đóng cửa sau lưng, cõng cái ba lô thật to, thở dài, thôi về nhà

Màn đêm dửng dưng, trăng sao lạnh lùng, chờ ai đường về vẫn còn xa

Bàn giấy, vẫn ngổn ngang, căn phòng chất đầy thở than chờ ta ngày mai, 8 giờ sáng, lại một vòng quay hết ngày lại tháng

Ngoảnh đi ngoảnh lại tuổi trẻ rồi sẽ dần qua đi

Hoài bão thanh xuân trong ta một ngày sẽ trở thành hàng xa xỉ

Liệu rằng khi đó ta có tự hỏi suốt bao năm qua đâu là những thứ mà mình theo đuổi hay là nhận ra ngồi nhầm chuyến xe cuộc đời khi đã gần bến cuối

Đã lâu không có bữa cơm êm ấm bên gia đình

Cũng đã từ lâu không viết câu hát giúp lòng thấy yên bình

Chẳng nhớ từ đâu cảm hứng đã chẳng còn ghé qua

Dường như lần cuối ta chính là ta đã ở đâu đó đã rất xa

Thôi nào ta ơi, hôm nay như thế là đủ những nghĩ ngợi

Vì còn ngày mai rất dài đủ cho ta và cho cả thế giới

Hôm nay mọi thứ cho đến giờ này tất cả đều ổn rồi

Phía trước là nhà, kệ đời, phía trước là nhà ta về thôi

Mải miết tám tiếng sinh nhai

Mồ hôi thấm ướt đôi vai

Ngược xuôi ngày qua rồi khi nhắm mắt đâu ai hơn ai

Mải miết tám tiếng sinh nhai

Nhiều khi quên hết đúng sai

Lạc trong đoàn xe lại qua chợt quên rằng ta là ai

Về thôi.. Về thôi

Cơm canh đã nguội rồi

Về nhanh kìa ai chờ trông nơi con ngõ nhỏ

Về thôi.. Về thôi

Hơn thua cũng muộn rồi

Đời người vụt qua về nhanh không lỡ chuyến đò
 

Những người đang xem chủ đề này

Back