Bài viết: 8 



Đổng Vĩnh Và Nàng Tiên Út
(sưu tầm)
Chuông điện ngọc bắt đầu vang dội
Ai nấy lo bước vội về cung
Riêng nàng vẽ mặt héo hon
Ngập ngừng giọt lệ dùng dằng bước đi
Chị khẽ hỏi có gì bày tỏ?
Đừng để lòng mà khổ cho thân
Thẹn thùng nàng khẽ xoay lưng
Dây tơ Đổng Vĩnh buộc chân em rồi.
(sưu tầm)
Chuông điện ngọc bắt đầu vang dội
Ai nấy lo bước vội về cung
Riêng nàng vẽ mặt héo hon
Ngập ngừng giọt lệ dùng dằng bước đi
Chị khẽ hỏi có gì bày tỏ?
Đừng để lòng mà khổ cho thân
Thẹn thùng nàng khẽ xoay lưng
Dây tơ Đổng Vĩnh buộc chân em rồi.
Bài thơ "Đổng Vĩnh và Nàng Tiên Út" kể lại một khoảnh khắc đầy cảm xúc trong câu chuyện tình yêu giữa chàng Đổng Vĩnh và nàng tiên út. Qua lời thơ mộc mạc, tác giả không chỉ tái hiện tình cảnh chia ly mà còn khắc họa rõ nét sự giằng xé trong lòng người con gái trước chữ tình.
Hình ảnh "Chuông điện ngọc bắt đầu vang dội" mở đầu bằng không gian huyền ảo của thiên giới, nơi các nàng tiên trở về cung. Nhưng giữa sự rộn ràng ấy, nàng tiên út lại mang tâm trạng buồn bã, "vẽ mặt héo hon" và "giọt lệ dùng dằng". Tâm trạng này phản ánh sự đau khổ của nàng khi phải rời xa người mình yêu.
Câu "Dây tơ Đổng Vĩnh buộc chân em rồi" là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, thể hiện rằng tình yêu của nàng với Đổng Vĩnh đã trở thành sợi dây gắn bó, níu giữ nàng giữa thiên giới và hạ giới. Đây không chỉ là tình yêu đơn thuần, mà còn là sự hy sinh, vượt qua định kiến và trách nhiệm.
Bài thơ nhấn mạnh sự mâu thuẫn giữa nghĩa vụ và tình yêu, đồng thời tôn vinh tình cảm chân thành, sâu sắc. Qua đó, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp và sự bi thương của một mối tình vượt lên mọi ranh giới.
Last edited by a moderator: