Cha Mẹ Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha. Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn. Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con. Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không. Khuyết Danh Những Bài Thơ Hay Nhất Về Mẹ Danh sách: Bài Thơ Dâng Mẹ - Sương Mai Công Ơn Cha Me - Hạo Thiên Dặn Mẹ - Đỗ Nhật Nam * Hát Ru Cho Mẹ - Trần Kiêu Bạt Gửi Mẹ - Bình Nguyên Trang Lòng Mẹ - Nguyễn Bính * Mẹ - Đỗ Trung Quân Mẹ Ơi, Đời Mẹ - Huy Cận Mẹ Ốm - Trần Đăng Khoa * Núi Sẽ Thấp Dần - Thanh Loan * Thơ Về Mẹ - Hoàng Long Tình Mẹ - Lại Văn Hạ Về Đi Con - Rei * Xem tiếp bên dưới..
Con đã viết nhiều bài thơ về Mẹ Không lần nào kể hết nỗi lòng con. Ơn nghĩa sinh thành như biển như non, Thơ của con nhỏ chưa bằng hạt bụi. Lạc lõng phương trời, bước đi thui thủi, Sương tuyết phôi pha nhuốm bạc mái đầu. Bỏ quê hương trang trải những niềm đau, Mà năm tháng chưa phai mờ dông bão. Nghĩ đến Mẹ suốt cuộc đời tần tảo, Con đòi theo níu vạt áo không rời. Tay dắt con vẫn nặng trĩu đôi vai, Đường quan dài giữa trưa hè gắt nắng. Con lủm đủm quẩn quanh theo gánh nặng, Cát bỏng chân con, nước mắt mẹ trào. Không chỗ nào có bóng mát cây cao, Để ngồi đỡ tạm thời vài ba phút. Câu chuyện xưa Mẹ từng lo chăm chút, Cõi lòng con rơi lệ biết bao lần. Đã già rồi sao cứ mãi tủi thân, Con còn nhỏ, Mẹ đã sớm về Tiên Phật. Cay đắng ngọt bùi, cuộc đời chơn chất, Công danh lật đật, có trước không sau. Con cố gắng vươn vai làm lại từ đầu, Khi nắng sớm, mưa trưa, khi bão tố, Vẫn vững tâm như tuồng có Mẹ độ. Khi đặt bút cảm xúc đó lại dâng tràn, Mắt cay cay, lòng nhớ Mẹ vô vàn! Nên vần thơ cứ loay hoay chi lạ, Ý lộn xộn tuôn ra khắp mọi ngả, Như đời con trôi dạt chốn trời xa. Khuyết Danh
Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ. Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi. Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ Ðói năm nào.. khổ cực quá mẹ ơi Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể. Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn Mẹ đi rồi.. kỷ niệm vẫn trong con Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn Theo sát bước chân con nơi trần thế. Khuyết Danh
Nơi xa thẳm mẹ trong con một nửa Dạ hiền lương chan chứa giấc mơ đời Vì bản thân con cố gắng nên người Mang Hạnh Phúc cho người khi bóng xế Con gắng sức làm những gì có thể, Để đền ơn giáo dưỡng mẹ thương yêu. Mẹ kính yêu con sẽ nhớ bao điều Người trao gởi bao năm dài đăng đẳng Mong ngọn gió bình yên cho sóng lặng, Cho niềm vui Hạnh Phúc lại quay về. Sắc hương nồng trải rộng khắp hương quê Thời xuân trẻ ấm nhiều thu mẹ nhé! Khuyết Danh
Mẹ là những dịu dàng nơi trái tim con Là những chắt chiu, tảo tần nuôi con khôn lớn Mẹ là chốn bình yên khi con quay cuồng giữa dòng đời tất bật Mẹ là ấm êm khi con đã mệt nhoài. Suốt cả đời Mẹ vất vả ngược xuôi Áo Mẹ sờn, bạc màu vì dãi dầu mưa nắng Vai Mẹ gầy vì gánh đời trĩu nặng Tóc con đen dài.. tóc Mẹ bạc thời gian. Chưa một lần con nghe Mẹ thở than Những nhọc nhằn Mẹ âm thầm một mình gánh chịu Chỉ mong sao cho con được đủ đầy bằng chúng bạn Con lớn khôn dần.. mắt Mẹ quầng sâu. Dù con trưởng thành và đi đến nơi đâu Trong trái tim con vẫn khát khao vòng tay Mẹ Con muốn ngược thời gian trở về những ngày còn thơ bé Để được sà vào lòng Mẹ.. Mẹ ơi!
Mẹ là trăng sáng êm đềm Mẹ là gió mát những đêm mùa hè Mẹ là nâng giấc, chở che Mẹ là bóng mát con về tựa nương. Mẹ là sao sáng đêm trường Con không lạc bước trên đường chông gai Mẹ là những buổi sớm mai Mặt Trời là Mẹ.. rạng ngời yêu thương. Mẹ là tần tảo gió sương Mẹ là bến đợi cuối đường con đi Bão giông.. cay đắng mọi bề Ngả vào lòng Mẹ.. con về Bình Yên! Mèo Tôm
Bài Thơ Xin Lỗi Mẹ Con mải miết với bao điều được mất Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu Có thời gian tâm sự với người yêu Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ Mẹ của con giờ đã không còn trẻ Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn Đi khắp xóm tìm con về ăn tối Mẹ kính yêu ơi! Ngàn lần con xin lỗi Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu Con muốn nói một câu: Yêu mẹ lắm! Thời gian ơi! Xin hãy trôi thật chậm Để cho con có mẹ ở trên đời Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ. Thanh Vân
Bài Thơ Về Mẹ Con đã viết nhiều bài thơ về Mẹ Không lần nào kể hết nỗi lòng con Ơn nghĩa sinh thành như biển như non Thơ của con nhỏ chưa bằng hạt bụi. Lạc lõng phương trời, bước đi thui thủi, Sương tuyết phôi pha nhuốm bạc mái đầu. Bỏ quê hương trang trải những niềm đau, Mà năm tháng chưa phai mờ dông bão. Nghĩ đến Mẹ suốt cuộc đời tần tảo, Con đòi theo níu vạt áo không rời. Tay dắt con vẫn nặng trĩu đôi vai, Đường quan dài giữa trưa hè gắt nắng. Con lủm đủm quẩn quanh theo gánh nặng, Cát bỏng chân con, nước mắt mẹ trào. Không chỗ nào có bóng mát cây cao, Để ngồi đỡ tạm thời vài ba phút. Câu chuyện xưa Mẹ từng lo chăm chút, Cõi lòng con rơi lệ biết bao lần. Đã già rồi sao cứ mãi tủi thân, Con còn nhỏ, Mẹ đã sớm về Tiên Phật. Cay đắng ngọt bùi, cuộc đời chơn chất, Công danh lật đật, có trước không sau. Con cố gắng vươn vai làm lại từ đầu, Khi nắng sớm, mưa trưa, khi bão tố, Vẫn vững tâm như tuồng có Mẹ độ. Khi đặt bút cảm xúc đó lại dâng tràn, Mắt cay cay, lòng nhớ Mẹ vô vàn! Nên vần thơ cứ loay hoay chi lạ, Ý lộn xộn tuôn ra khắp mọi ngả, Như đời con trôi dạt chốn trời xa. Khuyết Danh
Mẹ! Con Yêu Mẹ Mưa nắng đã nhuộm mái tóc pha sương Đôi chân trần mẹ muôn phương vạn nẻo Tất tả ngược xuôi cơm lành canh dẻo Nuôi nấng đời con khô héo thân già Mẹ tôi giờ còng lưng lên chức bà Và đôi mắt đã lòa đi trông thấy Những bước chân làm bạn cùng chiếc gậy Nhưng vẫn chăm cháu tất thẩy như con Mẹ nhìn lũ trẻ chạy nhảy lon ton Mà bảo rằng mong gì hơn nữa chứ Mẹ chẳng bao giờ kể về quá khứ Những nhọc nhằn khiến nặng rũ bờ vai Mẹ khuyên rằng hãy nhìn về tương lai Chọn con đường mà ngày mai sẽ bước Và quyết tâm phải đi cho bằng được Dù vật cản cứ ngược hướng của ta Hãy khẳng định ta luôn là chính ta Đừng nghiêng ngả quyết tâm mà về đích Bao năm tôi luôn làm điều mình thích Mẹ vẫn động viên khuyến khích tôi nhiều Hình bóng mẹ giờ gầy gò liêu xiêu Nhưng ánh mắt nói lên điều mạnh mẽ Nhắn nhủ con hãy noi gương của mẹ Hạnh phúc đủ đầy đẹp đẽ bên con Triệu Phú Tình
Nhớ Mẹ Lâu rồi chẳng gặp mẹ thân yêu Nỗi nhớ giờ đây lớn gấp nhiều Cũng bởi lo toan cho sự nghiệp Do vì tính toán chuyện chi tiêu Thời gian cách biệt tình trăn trở Địa lý chia phôi tủi tụy tiều Thoáng hiện trong lòng hình dáng ấy Sum vầy hạnh phúc xóa cô liêu. Vũ Đông