Bài viết: 260 



Tri Ngã
Trình bày: Quốc Phong Đường, Nga Lâu
Trình bày: Quốc Phong Đường, Nga Lâu
Bài hát "Tri Ngã" – một bản nhạc đậm chất cổ phong được thể hiện bởi Quốc Phong Đường và Nga Lâu, là bản OST sâu lắng trong phim Kiếm Lai. Ngay từ những giai điệu đầu tiên, "Tri Ngã" đã mở ra một khung cảnh cổ xưa đượm buồn, phảng phất hồn thơ Đường – những đêm trăng bên sông, những chiếc thuyền chở mộng đi qua dải ngân hà, và một người – độc hành cùng tiếng đàn giữa trời đất mênh mang.
"Tri Ngã" có thể được hiểu là "Biết ta" – một câu hỏi, cũng là một nỗi niềm. Xuyên suốt bài hát là tiếng lòng của một người tri âm tri kỷ không gặp, một tâm hồn chơi vơi giữa thế gian rộng lớn, ôm lấy cầm khúc mà chẳng ai thấu hiểu. Trong đó, hình ảnh "ba thước đàn ngọc vỡ tan xương", "tựa như đứt dây, dứt tâm tình buồn thương" như vết rạn nứt vô thanh trong tim kẻ cô độc. Không chỉ là tiếng đàn, mà còn là trái tim trần trụi đã bị thời gian, nhân sinh và vô tình cào xước.
Giai điệu của bài hát mềm mại, nhẹ như sương giăng đầu cỏ, nhưng lại thấm đượm một nỗi cô đơn réo rắt. Nếu từng yêu thích những bản nhạc cổ phong như "Tử Dạ" hay "Hồng Nhan Lâu", mấy bà sẽ dễ dàng bị cuốn vào thế giới của "Tri Ngã" – nơi quá khứ và hiện tại giao thoa, nơi những đoạn ký ức mơ hồ cùng trăng gió hội tụ trong một tiếng đàn.
Kiếm Lai, một thế giới tu tiên huyền ảo, đã chọn "Tri Ngã" làm bản nhạc chủ đề không phải ngẫu nhiên. Giữa những cuộc chiến, mối duyên, và vô số vinh quang lẫn mất mát, vẫn luôn có một nhân vật – lặng lẽ, dịu dàng, nhưng sâu sắc. Người ấy có thể là bạn, cũng có thể là ai đó trong những năm tháng thanh xuân, cất tiếng đàn giữa đêm để nhớ về những tháng ngày đã cũ, những tri kỷ đã xa. Trong "Tri Ngã", ta thấy kiếp người như mộng, mộng tan như khúc đàn dở dang.
"Tri Ngã" không chỉ là một bản OST mà còn là một khúc ngâm về tri kỷ, tri âm, và nỗi đau của kẻ luôn mơ có người hiểu mình giữa nhân gian quá đỗi xô bồ. Bài hát như một câu hỏi lặng lẽ gửi vào gió: "Giữa cõi đời này, liệu có ai thật sự hiểu ta?" Và câu trả lời, có lẽ đã tan vào tiếng đàn buốt lòng từ lâu..
Trên đây là bản Vietsub trên youtube, dưới là bản Trung nha các bạn.
Lời bài hát
知我 - 尘ah
歌手:国风堂 / 哦漏
所属专辑:知我
作词: 沈栀
编曲/制作人:王朝
月夕江 皱秋波
满船清梦压星河
但有夜雀 无人和悲歌
削桐作琴 看山色
忽闻有长歌
蓑衣沾露 渔樵夜归客
和青山 奏江河
我知青山江河乐
抚琴为人 无人知我乐
"洋洋兮又复巍峨"
来客忽笑我
声声所念 来人皆可得
徒余留 明月忆往昔
温酒会知音
借问人间 知我者能有几
三尺瑶琴碎骨兮
似绝弦断悲心
孑然一身 苍茫天地兮
天即亮 草霜凉
弦上心音为谁断
薄雾阑珊 不觉琴音乱
待至来年又月圆
海棠花烂漫
再抚七弦 阔阔与君谈
徒余留 明月忆往昔
温酒会知音
借问人间 知我者能有几
三尺瑶琴碎骨兮
似绝弦断悲心
孑然一身 苍茫天地兮
春秋转 旧人 不在 孤冢寒
高山流水只为君挽
残梦回还 曲终不复弹
徒余留 明月忆往昔
温酒会知音
借问人间 知我者能有几
三尺瑶琴碎骨兮
似绝弦断悲心
孑然一身 苍茫天地兮
徒余留 明月忆往昔
温酒会知音
借问人间 知我者能有几
三尺瑶琴碎骨兮
似绝弦断悲心
孑然一身 苍茫天地兮
Pinyin
Zhī wǒ – Chén ah
Gēshǒu: Guófēng táng / ó lòu
Suǒshǔ zhuānjí: Zhī wǒ
Zuòcí: Shěn zhī
Biānqǔ / zhìzuò rén: Wáng cháo
Yuè xī jiāng zhòu qiū bō
Mǎn chúan qīng mèng yā xīng hé
Dàn yǒu yè què wú rén hé bēi gē
Xuē tóng zuò qín kàn shān sè
Hū wén yǒu cháng gē
Suō yī zhān lù yú qíao yè guī kè
Hé qīng shān zòu jiāng hé
Wǒ zhī qīng shān jiāng hé lè
Fǔ qín wèi rén wú rén zhī wǒ lè
Yáng yáng xī yòu fù wēi é
Lái kè hū xìao wǒ
Shēng shēng suǒ nìan
Lái rén jiē kě dé
Tú yú líu míng yuè yì wǎng xī
Wēn jiǔ hùi zhī yīn
Jiè wèn rén jiān zhī wǒ zhě néng yǒu jǐ
Sān chǐ yáo qín sùi gǔ xī
Sì jué xían dùan bēi xīn
Jié rán yī shēn cāng máng tiān dì xī
Tiān jí lìang cǎo shuāng líang
Xían shàng xīn yīn wèi shúi dùan
Báo wù lán shān bù jué qín yīn lùan
Dài zhì lái nían yòu yuè yúan
Hǎi táng huā làn màn
Zài fǔ qī xían kuò kuò yǔ jūn tán
Tú yú líu míng yuè yì wǎng xī
Wēn jiǔ hùi zhī yīn
Jiè wèn rén jiān zhī wǒ zhě néng yǒu jǐ
Sān chǐ yáo qín sùi gǔ xī
Sì jué xían dùan bēi xīn
Jié rán yī shēn cāng máng tiān dì xī
Chūn qiū zhuǎn jìu rén bù zài gū zhǒng hán
Gāo shān líu shuǐ zhǐ wèi jūn wǎn
Cán mèng húi húan qǔ zhōng bù fù tán
Tú yú líu míng yuè yì wǎng xī
Wēn jiǔ hùi zhī yīn
Jiè wèn rén jiān zhī wǒ zhě néng yǒu jǐ
Sān chǐ yáo qín sùi gǔ xī
Sì jué xían dùan bēi xīn
Jié rán yī shēn cāng máng tiān dì xī
Tú yú líu míng yuè yì wǎng xī
Wēn jiǔ hùi zhī yīn
Jiè wèn rén jiān zhī wǒ zhě néng yǒu jǐ
Sān chǐ yáo qín sùi gǔ xī
Sì jué xían dùan bēi xīn
Jié rán yī shēn cāng máng tiān dì xī
Lời Việt
Trăng soi sông, sóng thu mờ
Thuyền mơ trôi nhẹ giữa ngân hà
Chim đêm hót lẻ, ai ca khúc bi ca?
Đẽo gỗ đàn, ngắm non xa
Bỗng nghe khúc ca vang vọng lại
Áo tơi vương sương, khách về khuya qua bến
Cùng núi xanh, hòa khúc nhạc sông ngàn
Ta biết non sông vui buổi ấy
Đàn gảy cho người, ai thấu được tâm tư?
"Dạt dào thay, hùng vĩ như xưa"
Khách qua cười ngạo ta
Lời nguyện từng tiếng, ai cũng có thể nghe
Chỉ còn lại ánh trăng, nhớ ngày xưa bên người
Rượu ấm, mong tri kỷ
Hỏi thế gian, ai hiểu ta được mấy?
Ba thước đàn ngọc tan thành tro cốt
Tựa dây đứt, tim buốt nỗi bi ai
Một mình đơn bóng giữa trời đất mênh mông
Trời vừa sáng, cỏ sương lành
Tiếng lòng đứt đoạn vì ai mà rơi?
Sương mỏng che mờ, tiếng đàn loạn khẽ
Hẹn đến năm sau, trăng lại viên tròn
Hải Đường nở rộ
Gảy khúc thất huyền, cùng người tâm đàm
Chỉ còn lại ánh trăng, nhớ ngày xưa bên người
Rượu ấm, mong tri kỷ
Hỏi thế gian, ai hiểu ta được mấy?
Ba thước đàn ngọc tan thành tro cốt
Tựa dây đứt, tim buốt nỗi bi ai
Một mình đơn bóng giữa trời đất mênh mông
Xuân thu đổi thay, cố nhân chẳng còn
Mồ hoang lạnh lẽo, ai người nhớ mong?
Cao sơn lưu thủy, khúc này chỉ vì người
Mộng tàn quay lại, khúc dở chẳng đàn thêm
Chỉ còn lại ánh trăng, nhớ ngày xưa bên người
Rượu ấm, mong tri kỷ
Hỏi thế gian, ai hiểu ta được mấy?
Ba thước đàn ngọc tan thành tro cốt
Tựa dây đứt, tim buốt nỗi bi ai
Một mình đơn bóng giữa trời đất mênh mông
Chỉ còn lại ánh trăng, nhớ ngày xưa bên người
Rượu ấm, mong tri kỷ
Hỏi thế gian, ai hiểu ta được mấy?
Ba thước đàn ngọc tan thành tro cốt
Tựa dây đứt, tim buốt nỗi bi ai
Một mình đơn bóng giữa trời đất mênh mông