

Âm nhạc cũng là một loại phương tiện truyền đạt hay giao tiếp. Thế nên, mỗi bài hát đều có câu chuyện của mình.
1. Câu chuyện của "Phi điều và ve sầu" - Nhậm Nhiên
Một bài hát da diết với giai điệu nhẹ nhàng. Một lần nghe là một lần hoài niệm. Là một bài hát dành cho những người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Phi Điểu thích rong ruổi trên trời cao, rồi trong một mùa hạ, Phi điểu quen Ve Sầu. Cả hai bên nhau hạnh phúc trong những ngày nắng vàng ngọt ngào của mùa hạ. Rồi mùa thu ngày càng đến gần, Phi Điểu sắp phải bay về phương Nam, trước khi đi Phi Điểu nói với Ve Sầu rằng: "Anh sắp phải đến nơi xa, mùa hè năm sau anh sẽ trở về tìm em, tạm biệt nhé." Ve Sầu lưu luyến nói nhỏ: "Được ạ, nhưng em sẽ không gặp anh vào mùa hè năm sau được, em sẽ xuất hiện của mùa thứ năm của tháng mười ba, lúc đó anh hãy tới gặp em nhé."
Phi Điểu tung cánh bay lên trời cao, chỉ còn Ve Sầu lặng lẽ đậu trên cành cây nhìn bóng dáng người yêu xa dần. Ve Sầu trở lại tổ ấm nhỏ sinh hoạt một mình, chiều chiều vẫn đậu trên cành cây nhìn về hướng Phi Điểu đã rời đi, cứ thế ngày qua ngày, cho tới lúc Ve Sầu lột xác. Ngày Ve Sầu chính thức trưởng thành cũng là ngày sự sống bắt đầu đếm ngược.
Không có mùa thứ năm, cũng không có gọi là tháng thứ mười ba. Cho dù Phi Điểu từ phương Bắc xa xôi có bay nhanh đến thế nào cũng không thể bay tới mùa thứ năm được, cũng không thể gặp lại Ve Sầu nữa. Vòng đời của Ve Sầu đã kết thúc vào mùa hè năm ấy rồi. Hai người thuộc hai thế giới khác nhau, định mệnh cũng chỉ cho phép hai người gặp gỡ trong một chốc ngắn ngủi. Nhưng ít ra trong vòng đời ngắn ngủi của Ve Sầu, em ấy cũng đã kịp trao đi tình cảm của mình, cho dù tình cảm đó không có kết quả nhưng chắc chắn có ý nghĩa.
2. "Gió nổi lên rồi" - Mua Ớt Cần Mua Cả cuống
Bản cover của Mua Ớt Cần Mua Cả cuống là bản mình thích nhất, mình có cảm giác như anh ấy vừa hát vừa rơi lệ, nghe vừa nghẹn ngào vừa day dứt. Bản dịch ấy cũng hay đến nổi buổi chiều trời mưa ấy, mình cũng khóc. Nội dung bài hát này dựa trên một bộ phim Nhật Bản "The wind rises", kể về thời chiến tranh, một chàng trai với mơ ước chế tạo ra chiếc máy bay, trên con đường mơ ước ấy, chàng trai nỗ lực học tập chàng và tìm thấy tình yêu của cuộc đời mình. Nhưng khi chiếc máy bay cất cánh bay được thì người con gái anh yêu cũng ra đi mãi mãi. Hình ảnh chiếc máy bay khi cất cánh bay đi chẳng trở về giống như tình yêu đã mất mà chàng trai không thể lấy lại được.
Mình cũng giới thiệu cho các bạn bài "YAKIMOCHI" - Takahashi Yu, là bài hát gốc, "Gió nổi lên rồi" được Ngô Thanh Phong phổ lại lời tiếng trung. Nội dung bài hát khác nhau nhưng không thể phủ nhận độ hay của cả hai bài hát. Cảm nhận bằng cả trái tim mình sẽ giúp kết nối mọi người lại với nhau. Âm nhạc tuyệt vời như thế đấy.
3. "Xích Linh" - Lý Ngọc Cương
"Lòng trung thành của đào kép"
Tác phẩm quốc phong "Xích Linh" có văn án như thế này:
"Dân Quốc năm thứ 26, đêm 7.7, tiếng súng quân Nhật vang lên, quốc gia rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Bên trong huyện thành An Viễn lúc này chưa bị ảnh hưởng bởi chiến hỏa vẫn là một mảnh yên bình, trên bục rạp hát một khúc" Hoa Đào Phiến "buồn vui ly hợp vang vọng.
Ngươi ở nơi nào hát hết đến ta ra sân, chẳng qua là không biết người trong hí với người ngoài hí ai mới là vui buồn ai mới là hợp tan.
Bùi Yến Chi, chính là diễn viên ưu tú trong giới kinh kịch, mỗi một tấc vuông trên sân khấu, chỉ trông thấy tay áo hắn mềm mại uốn lượn, côn khúc uyển chuyển.
Giữa những tiếng khen ngợi, một đời biểu diễn để sinh tồn nào dám yêu nào dám hận, không tiếc nhuộm máu hoa đào" Lý Hương Quân ".
Chuyện nước mất nhà tan, núi sông phiêu linh mấy ai có thể tránh khỏi.
Không lâu sau, chiến hỏa cũng kéo tới nơi đây, người Nhật bao vây huyện thành, đi tới rạp hát yêu cầu bọn họ độc diễn một trận, để an ủi quân lính Nhật.
Chỉ đích danh Bùi Yến Chi ra sân, nếu cả gan cự tuyệt sẽ cho đốt hết toàn bộ rạp hát thậm chí là cả huyện thành, tất cả mọi người đều khó thoát khỏi cái chết.
Bùi Yến Chi chỉ cười một tiếng, không hề cự tuyệt mà ngồi vào trước bàn trang điểm tô vẽ mi mày.
Ban đêm, trong huyện thành nhỏ hoàn toàn yên tĩnh, rạp hát đèn đuốc sáng trưng, người Nhật đều ngồi ở dưới sân khấu, uống rượu ăn thịt, nói chuyện càn rỡ.
Chiêng trống vang lên, màn sân khấu kéo ra, vở kịch bắt đầu.
Trên đài không biết người hát gửi tình về nơi nào, mỗi lúc càng khắc khâu. Dưới đài là sài lang hổ báo, ác quỷ giữa đường.
Theo tiếng trống rộn rã, khúc hí bộc phát bi phẫn, dưới đài những kẻ lang sói dường như cũng giật mình, vào thời khắc này, trên đài" Lý Hương Quân "hét lớn một tiếng" Đốt lửa! "
Cho đến khi quân địch phát giác, thế lửa đã lan mạnh, muốn chạy trốn lại phát giác cửa đã sớm bị chặn cứng, cả tòa lầu hí bất tri bất giác đều bị hắt dầu.
Trên đài khúc khí vẫn còn, người hát rằng:
" Ta từng thấy trên ngọc điện Kim Lăng hoàng oanh kêu lúc tảng sáng, bên mé nước Tần Hoài biết bao nhiêu hoa sớm bung cánh, nhưng nào biết băng tuyết dễ tan.
Mắt thấy hắn tạo lầu son, mắt thấy hắn mời tân khách, cũng chính mắt thấy lầu son sụp đổ.
Đây rêu xanh, kia ngói chất; Ta từng say một giấc phong lưu, đem 50 năm hưng vong tự mình nhìn thỏa.. "
Lầu sụp nhưng khúc hí chưa dứt.
Kẻ hèn mọn chưa từng quên nỗi lo quốc gia, đều nói rằng đào kép vốn vô tình, làm sao biết đào kép cũng có lòng."
4. "Tinh Hoa Phù Mộng" - Winky Thi
Blog của Winky Thi viết:
"Nữ nhi hồng là loại rượu nổi tiếng của Giang Nam, hầu như người của cả đại giang nam bắc đều biết đến cái tên dịu dàng này. Nữ nhi hồng là rượu được người cha chôn xuống đất khi con gái mới sinh ra, luôn chôn cho tới lúc con gái lấy chồng mới lấy lên làm rượu mừng. Đó là rượu hạnh phúc, rượu chúc phúc. Ở cổ đại, có một cô gái, trong ngày xuất giá, người chồng bị bắt đi xung quân. Từ đây một đi không trở lại. Vài chục năm đi qua, cô gái biến thành một bà lão, hũ rượu nữ nhi hồng chưa kịp uống năm nào vẫn luôn được đặt dưới giường của cô gái. Cuối cùng cũng có một ngày cô ấy gặp lại tướng công mà bản thân ngày nhớ đêm mong. Nhưng người chồng đó giờ cũng đã thành chồng của người khác trong hơn bốn mươi năm. Khi bà lão nhìn thấy ông ấy, ông ấy đang cười với người con trai của mình, đó là một nụ cười vui vẻ. Bà lão không khóc cũng không đi tìm gặp hắn. Chỉ yên lặng về nhà, lấy hũ nữ nhi hồng đã cất giữ hơn sáu mươi năm ra, ngồi ở bờ sông, nghe tiếng dòng nước chảy, từ từ uống. Nữ nhi hồng cạn dần, cuối cùng hóa thành vết máu loang lổ dính lên người. Say nằm bên bờ sông, yên tĩnh qua mấy ngàn năm. Chỉ là một câu chuyện xa xưa như th, không có nhiều tình tiết đau lòng, nhưng Tiểu Thi thực sự tán thưởng một người con gái có thể vì tình yêu mà kiên cường chờ đợi như vậy.
" Tôi nghĩ cô ấy không đau lòng, dù sao cô ấy cũng biết được người mình yêu hạnh phúc. Bản thân cô cũng sẽ hạnh phúc thôi..""
1. Câu chuyện của "Phi điều và ve sầu" - Nhậm Nhiên
Một bài hát da diết với giai điệu nhẹ nhàng. Một lần nghe là một lần hoài niệm. Là một bài hát dành cho những người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Phi Điểu thích rong ruổi trên trời cao, rồi trong một mùa hạ, Phi điểu quen Ve Sầu. Cả hai bên nhau hạnh phúc trong những ngày nắng vàng ngọt ngào của mùa hạ. Rồi mùa thu ngày càng đến gần, Phi Điểu sắp phải bay về phương Nam, trước khi đi Phi Điểu nói với Ve Sầu rằng: "Anh sắp phải đến nơi xa, mùa hè năm sau anh sẽ trở về tìm em, tạm biệt nhé." Ve Sầu lưu luyến nói nhỏ: "Được ạ, nhưng em sẽ không gặp anh vào mùa hè năm sau được, em sẽ xuất hiện của mùa thứ năm của tháng mười ba, lúc đó anh hãy tới gặp em nhé."
Phi Điểu tung cánh bay lên trời cao, chỉ còn Ve Sầu lặng lẽ đậu trên cành cây nhìn bóng dáng người yêu xa dần. Ve Sầu trở lại tổ ấm nhỏ sinh hoạt một mình, chiều chiều vẫn đậu trên cành cây nhìn về hướng Phi Điểu đã rời đi, cứ thế ngày qua ngày, cho tới lúc Ve Sầu lột xác. Ngày Ve Sầu chính thức trưởng thành cũng là ngày sự sống bắt đầu đếm ngược.
Không có mùa thứ năm, cũng không có gọi là tháng thứ mười ba. Cho dù Phi Điểu từ phương Bắc xa xôi có bay nhanh đến thế nào cũng không thể bay tới mùa thứ năm được, cũng không thể gặp lại Ve Sầu nữa. Vòng đời của Ve Sầu đã kết thúc vào mùa hè năm ấy rồi. Hai người thuộc hai thế giới khác nhau, định mệnh cũng chỉ cho phép hai người gặp gỡ trong một chốc ngắn ngủi. Nhưng ít ra trong vòng đời ngắn ngủi của Ve Sầu, em ấy cũng đã kịp trao đi tình cảm của mình, cho dù tình cảm đó không có kết quả nhưng chắc chắn có ý nghĩa.
2. "Gió nổi lên rồi" - Mua Ớt Cần Mua Cả cuống
Bản cover của Mua Ớt Cần Mua Cả cuống là bản mình thích nhất, mình có cảm giác như anh ấy vừa hát vừa rơi lệ, nghe vừa nghẹn ngào vừa day dứt. Bản dịch ấy cũng hay đến nổi buổi chiều trời mưa ấy, mình cũng khóc. Nội dung bài hát này dựa trên một bộ phim Nhật Bản "The wind rises", kể về thời chiến tranh, một chàng trai với mơ ước chế tạo ra chiếc máy bay, trên con đường mơ ước ấy, chàng trai nỗ lực học tập chàng và tìm thấy tình yêu của cuộc đời mình. Nhưng khi chiếc máy bay cất cánh bay được thì người con gái anh yêu cũng ra đi mãi mãi. Hình ảnh chiếc máy bay khi cất cánh bay đi chẳng trở về giống như tình yêu đã mất mà chàng trai không thể lấy lại được.
Mình cũng giới thiệu cho các bạn bài "YAKIMOCHI" - Takahashi Yu, là bài hát gốc, "Gió nổi lên rồi" được Ngô Thanh Phong phổ lại lời tiếng trung. Nội dung bài hát khác nhau nhưng không thể phủ nhận độ hay của cả hai bài hát. Cảm nhận bằng cả trái tim mình sẽ giúp kết nối mọi người lại với nhau. Âm nhạc tuyệt vời như thế đấy.
3. "Xích Linh" - Lý Ngọc Cương
"Lòng trung thành của đào kép"
Tác phẩm quốc phong "Xích Linh" có văn án như thế này:
"Dân Quốc năm thứ 26, đêm 7.7, tiếng súng quân Nhật vang lên, quốc gia rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Bên trong huyện thành An Viễn lúc này chưa bị ảnh hưởng bởi chiến hỏa vẫn là một mảnh yên bình, trên bục rạp hát một khúc" Hoa Đào Phiến "buồn vui ly hợp vang vọng.
Ngươi ở nơi nào hát hết đến ta ra sân, chẳng qua là không biết người trong hí với người ngoài hí ai mới là vui buồn ai mới là hợp tan.
Bùi Yến Chi, chính là diễn viên ưu tú trong giới kinh kịch, mỗi một tấc vuông trên sân khấu, chỉ trông thấy tay áo hắn mềm mại uốn lượn, côn khúc uyển chuyển.
Giữa những tiếng khen ngợi, một đời biểu diễn để sinh tồn nào dám yêu nào dám hận, không tiếc nhuộm máu hoa đào" Lý Hương Quân ".
Chuyện nước mất nhà tan, núi sông phiêu linh mấy ai có thể tránh khỏi.
Không lâu sau, chiến hỏa cũng kéo tới nơi đây, người Nhật bao vây huyện thành, đi tới rạp hát yêu cầu bọn họ độc diễn một trận, để an ủi quân lính Nhật.
Chỉ đích danh Bùi Yến Chi ra sân, nếu cả gan cự tuyệt sẽ cho đốt hết toàn bộ rạp hát thậm chí là cả huyện thành, tất cả mọi người đều khó thoát khỏi cái chết.
Bùi Yến Chi chỉ cười một tiếng, không hề cự tuyệt mà ngồi vào trước bàn trang điểm tô vẽ mi mày.
Ban đêm, trong huyện thành nhỏ hoàn toàn yên tĩnh, rạp hát đèn đuốc sáng trưng, người Nhật đều ngồi ở dưới sân khấu, uống rượu ăn thịt, nói chuyện càn rỡ.
Chiêng trống vang lên, màn sân khấu kéo ra, vở kịch bắt đầu.
Trên đài không biết người hát gửi tình về nơi nào, mỗi lúc càng khắc khâu. Dưới đài là sài lang hổ báo, ác quỷ giữa đường.
Theo tiếng trống rộn rã, khúc hí bộc phát bi phẫn, dưới đài những kẻ lang sói dường như cũng giật mình, vào thời khắc này, trên đài" Lý Hương Quân "hét lớn một tiếng" Đốt lửa! "
Cho đến khi quân địch phát giác, thế lửa đã lan mạnh, muốn chạy trốn lại phát giác cửa đã sớm bị chặn cứng, cả tòa lầu hí bất tri bất giác đều bị hắt dầu.
Trên đài khúc khí vẫn còn, người hát rằng:
" Ta từng thấy trên ngọc điện Kim Lăng hoàng oanh kêu lúc tảng sáng, bên mé nước Tần Hoài biết bao nhiêu hoa sớm bung cánh, nhưng nào biết băng tuyết dễ tan.
Mắt thấy hắn tạo lầu son, mắt thấy hắn mời tân khách, cũng chính mắt thấy lầu son sụp đổ.
Đây rêu xanh, kia ngói chất; Ta từng say một giấc phong lưu, đem 50 năm hưng vong tự mình nhìn thỏa.. "
Lầu sụp nhưng khúc hí chưa dứt.
Kẻ hèn mọn chưa từng quên nỗi lo quốc gia, đều nói rằng đào kép vốn vô tình, làm sao biết đào kép cũng có lòng."
4. "Tinh Hoa Phù Mộng" - Winky Thi
Blog của Winky Thi viết:
"Nữ nhi hồng là loại rượu nổi tiếng của Giang Nam, hầu như người của cả đại giang nam bắc đều biết đến cái tên dịu dàng này. Nữ nhi hồng là rượu được người cha chôn xuống đất khi con gái mới sinh ra, luôn chôn cho tới lúc con gái lấy chồng mới lấy lên làm rượu mừng. Đó là rượu hạnh phúc, rượu chúc phúc. Ở cổ đại, có một cô gái, trong ngày xuất giá, người chồng bị bắt đi xung quân. Từ đây một đi không trở lại. Vài chục năm đi qua, cô gái biến thành một bà lão, hũ rượu nữ nhi hồng chưa kịp uống năm nào vẫn luôn được đặt dưới giường của cô gái. Cuối cùng cũng có một ngày cô ấy gặp lại tướng công mà bản thân ngày nhớ đêm mong. Nhưng người chồng đó giờ cũng đã thành chồng của người khác trong hơn bốn mươi năm. Khi bà lão nhìn thấy ông ấy, ông ấy đang cười với người con trai của mình, đó là một nụ cười vui vẻ. Bà lão không khóc cũng không đi tìm gặp hắn. Chỉ yên lặng về nhà, lấy hũ nữ nhi hồng đã cất giữ hơn sáu mươi năm ra, ngồi ở bờ sông, nghe tiếng dòng nước chảy, từ từ uống. Nữ nhi hồng cạn dần, cuối cùng hóa thành vết máu loang lổ dính lên người. Say nằm bên bờ sông, yên tĩnh qua mấy ngàn năm. Chỉ là một câu chuyện xa xưa như th, không có nhiều tình tiết đau lòng, nhưng Tiểu Thi thực sự tán thưởng một người con gái có thể vì tình yêu mà kiên cường chờ đợi như vậy.
" Tôi nghĩ cô ấy không đau lòng, dù sao cô ấy cũng biết được người mình yêu hạnh phúc. Bản thân cô cũng sẽ hạnh phúc thôi..""
Chỉnh sửa cuối: