

Tôi ghen tị với một số đứa trẻ có thể chạy đến với bố mẹ mỗi khi họ gặp vấn đề. Đôi khi tôi tự hỏi cảm giác khóc trên tay mẹ khi kể với mẹ về những điều khiến bạn buồn là như thế nào. Bởi vì tôi đã lớn lên bằng việc giữ những vấn đề của mình cho riêng mình, tự nhốt mình trong căn phòng và khóc thầm. Tôi lớn lên mà họ không biết rằng con họ buồn và cô đơn vào ban đêm.
Đôi khi tôi không thể giải thích những gì đang xảy ra bên trong.
Đôi khi tôi không thể giải thích những gì đang xảy ra bên trong.
Chỉnh sửa cuối: