

Tên bài thơ: Thư tình
Tác giả: Tháp Nhân
Anh đọc lại lá thư tình đã cũ
Chữ nhạt nhòa theo tháng năm trôi
Vẫn vẹn nguyên những cảm xúc bồi hồi
Tay nắm chặt.. bờ môi theo tiếng nấc.
Trang thư cuối viết câu ân tình lỡ
Nét không tròn đành bỏ dấu chấm than
Có phải chăng duyên phận quá bẽ bàng
Nên ôm trọn đắng cay ngang trái.
Lòng đau đớn bước chân đi lạc lối
Cứ lang thang đâu đó để kiếm tìm
Rồi nghẹn ngào chết lặng cả trái tim
Bởi đò cũ đã chìm theo dòng nước.
Em thường bảo mặc biển đời xuôi ngược
Chỉ thời gian mới đếm bước duyên mình
Thế mà giờ đành câm nín lặng thinh
Đem thư trả cho tình đầu dang dở.
Tác giả: Tháp Nhân
Anh đọc lại lá thư tình đã cũ
Chữ nhạt nhòa theo tháng năm trôi
Vẫn vẹn nguyên những cảm xúc bồi hồi
Tay nắm chặt.. bờ môi theo tiếng nấc.
Trang thư cuối viết câu ân tình lỡ
Nét không tròn đành bỏ dấu chấm than
Có phải chăng duyên phận quá bẽ bàng
Nên ôm trọn đắng cay ngang trái.
Lòng đau đớn bước chân đi lạc lối
Cứ lang thang đâu đó để kiếm tìm
Rồi nghẹn ngào chết lặng cả trái tim
Bởi đò cũ đã chìm theo dòng nước.
Em thường bảo mặc biển đời xuôi ngược
Chỉ thời gian mới đếm bước duyên mình
Thế mà giờ đành câm nín lặng thinh
Đem thư trả cho tình đầu dang dở.