Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (463) Động Vật MÈO TRẮNG thu mình tránh gió đông BƯỚM XANH uốn lượn ghẹo hoa hồng CHÓ ĐEN lững thững ra khung cổng VỊT ĐỎ nhẹ nhàng lướt bến sông CỌP XÁM gầm gừ theo gió lộng HẠC HỒNG lờ lượn thả non bồng TRÊ VÀNG đầu bự trong thì rổng DƠI BẠCH tối về kiếm khoảng không! Nguyễn Thành Sáng Thực Vật Vào Đông Hoa Quỳ nở rộ giữa trời ĐÔNG Nhạt ánh cành trơ rũ đóa HỒNG Cúc Họa Mi lan bày trước CỔNG Đan Tam Giác Mạch phủ bờ SÔNG Đài hương Thược Dược đưa lồng LỘNG Phiến phấn Bằng Lăng thoảng bập BỒNG Vũ trụ giao mùa buồn trống RỔNG Đêm nằm ngẫm sự sắc và KHÔNG. October 25, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (464) Nỗi Đau Của Mẹ Con ơi! Mẹ thấy quá đau lòng Héo hắt, con nằm phơi tấm mỏng Con khóc, con rên từng chập một Khổ nhiều, nhiều lắm biết không con! Trời ơi! Cảnh sống mãi trầm luân Chẳng thấy chút nào một ánh xuân Chỉ tối bốn bề vây kín mãi Màu đen tràn ngập khắp xa gần.. Cha con đã sớm về thiên cổ Bỏ lại dương trần tiếng khóc than Mẹ bệnh, con thơ giờ cũng bệnh Bạc tiền chẳng có, kiếm đâu ăn? Họ hàng thân quyến xa xôi quá Ai cũng thiếu nghèo, khổ tấm thân Chỉ có nơi nầy con với mẹ Tháng ngày dưa muối trải năm canh Mẹ lượm ve chai kiếm chút đồng Nhịn ăn gom góp để ruổi rong Trên tay vé số trầm mưa nắng Xẹp lép, bụng cào bởi trống không Để có chút tiền lo bệnh con Vậy mà giờ lại phải rầu hơn Con nằm thoi thóp rên la đó Còn mẹ bệnh nhiều bởi thiếu cơm.. Không lẽ hôm nay mẹ đánh liều Cùng nhau âm phủ gặp cha con Bởi giờ không thể, không còn thể Tận khổ quá rồi, con hỡi con! Nguyễn Thành Sáng Nỗi Niềm Của Con Mấy bữa trời giông ngập thuỷ triều Mái tranh rã rệu cảnh liêu xiêu Nước tràn lũ lụt gieo tang tóc Bể ải trần gian khổ biết nhiêu Góc thềm bó gối nỗi niềm lo Dạ quặn từng cơn khi Mẹ ho Bịnh hoạn lại không tiền chửa trị Mỗi ngày teo tóp dáng co ro Cha xưa đốn củi ở ven rừng Sẩy té chấn thương huyết mạch ngưng Từ đó Cha thường hay thất chí Chẳng màng thế sự thịnh suy hưng Tần tảo gánh gồng ba miệng ăn Lắm khi ủ rũ những băn khoăn Tương lai phía trước lu mờ quá Thắc thỏm u hoài đêm trở trăn Cha già Mẹ yếu nặng tân toan Sóng dập thuyền chao nơi cõi hoang Thân gái dặm trường sầu cánh liễu Nghẹn ngào nén tủi lệ lòng loang Cuộc sống cơ hàn nghiệt ngã vây Bây giờ con phải làm sao đây Học hành chữ nghĩa thì không có Vườn tược ruộng đồng phủ nước mây Nghĩ quẩn muốn trao ngưỡng Nguyệt Lầu Mua hương bán phấn phận tầm dâu Hầu nuôi Cha Mẹ lành cơm áo Dẫu luống truân chuyên, tan nát nhầu! October 26, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (465) Chạnh Lòng Tình Trong Nấm Mộ Bên một góc nghĩa trang đìu hiu nhạt Nấm mộ buồn trăng trắng nỗi ly tan Chưa được lần trọn vẹn giấc mơ trăng Phải lặng lẽ ôm đàn vào đất lạnh! Bóng thời gian thả dài theo năm tháng Đã lần tan quá khứ sắc thu đông Thuở năm nào thuyền mộng đón bên sông Mà lữ khách trên dòng không ghé lại Để hồn thương ngậm ngùi mang tê tái Hằng đêm về ngây dại xót xa mơ Từ ngôn từ lạc lõng cố thành thơ Mong êm ả canh chờ sương lộng ánh! Nhưng mãi đợi với nỗi niềm canh cánh Ánh vàng kia vẫn khuất tận nơi nào Để tim nầy ôm ấp lặn chìm sâu Khao khát mộng dạt dào trong nghẹn tủi Ai có hiểu từng thu mờ thui thủi Một linh hồn lạnh lẽo vọng trời xa Nghe từ sâu thăm thẳm nhịp ngân nga Lời khe khẻ đậm đà.. em yêu hỡi! Vậy mà anh mãi vói hoài không tới Chỉ chập chờn vời vợi nẻo xa xăm Cho tim đau tan nát tự bao lần Muôn ảm đạm trôi dần theo chuỗi sống.. Ôi chiều nay! Dưới khung trời chếch bóng Chợt chạnh lòng vương vấn chuyện ngày xưa Nấm mồ kia ôm hình hài muôn thuở Một ái tình trăn trở mảnh hồn si.. Như phảng phất đâu đây lời non nỉ: Tôi yêu em là để khổ cho tôi Bởi sao kia ở tít tận xa xôi Thân cánh gió chơi vơi đâu gần được Chỉ chết rồi chân hồn theo nhịp bước Về trần gian lặng ngắm ảnh hình ai!.. Nguyễn Thành Sáng Tình Vương Hồn Đáy Huyệt Chiều nhạt nắng nghĩa trang buồn ảm đạm Cuộc tình mình vầng xám cách ngăn đôi Ngưỡng âm dương vỡ mộng vạn kỷ rồi Chỉ còn lại từng hồi đau tâm tưởng Nhánh nghiệt ngã sông đành chia hai hướng Mây lững lờ vất vưởng võ vàng hoa Đêm sang đêm trăn trở nhạt ảnh nhòa Sâu tận quả vỡ òa bao nhức nhối Anh yêu hỡi! Ngàn lần em có lỗi Lỗi lầm nầy đọng khối mãi ở em Chuỗi ngậm ngùi dằng dặc trắng thâu đêm Phút lặng lẽ bên rèm môi mặn đắng Mộ lạnh lẽo xin chiết vành tang trắng Tiễn u hồn trống vắng kể từ đây Mũi kim châm rỉ máu trái tim nầy Niềm hối hận ngất ngây dâng tâm trí Thầm khẽ gọi người tình thời vô thỉ Kết hữu duyên tri bỉ khảy phím đàn Nợ chẳng tròn réo rắt biệt ly tan Em trần thế lệ lan nơi khoé mắt Bầu chuyển tiết gợi ưu tư héo hắt Ngọn thu phong se sắt rũ dáng hồng Em hững hờ để hương rã sắc không Phụ lời hứa, ngóng trông anh hoài vọng Đáng trách lắm vì đua đòi ảo mộng Gió vô tình thổi lộng cánh uyên ương Thuyền bấp bênh ngược sóng nước đoạn trường Hoài vật vã luyến thương người đã khuất Rong rêu phủ cỏ cây hoang trầm uất Cõi chập chờn hồn xuất mãi về đâu Có hay chăng em đang tủi phận sầu Luồng ray rứt nát nhầu anh có hiểu? Thán chim cú gù gù vang đỉnh miếu Chìm cô đơn bóng liễu úa mi phai Nghe rưng rưng chua xót ghịt gót hài Miền loang lổ trần ai gieo bể oán Trời bàng bạc sương mờ giăng thấp thoáng Tiếng vạc sành tấu đoản khúc tình chung Phải Mộng hồn đang thổn thức nấu nung? Hãy chờ buổi tương phùng trong khoảnh khắc! October 27, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466) Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi Em sẽ nhạt dần trong mắt tôi Không vì hai nẻo cách xa xôi Cũng không phải tại do hoàn cảnh Là bởi vì em quá khác rồi! Đâu còn hình ảnh của năm xưa Tóc xỏa ngang vai, gợi gió lùa Ánh biếc, môi hồng chan chứa mật Hồn xuân phơi phới thả trời mơ Em nói, em cười, em nghĩ suy Vấn vương, lưu luyến gót người đi Mong ngày trở lại xây bờ mộng Chỉ mối se duyên kết nguyện thề.. Chẳng ngờ thoáng chốc bóng thời gian Đóa thắm giờ đây héo nhạt tàn Co rút khô gầy nơi vắng lặng Đìu hiu, quạnh quẽ hứng trăng tan Em đã biến mình thành sỏi đá Dưới trời chịu đựng nắng mưa sa Mặc tình lông lóc hay vùi dập Đành chịu thế thôi, phận số mà!.. Tôi tìm dĩ vãng thuở yêu đương Mong nhẹ tấc lòng nỗi nhớ thương Suốt cả chuỗi dài canh cánh mãi Để rồi trăn trở thấy sương buông.. Có lẽ từ nay sẽ cố quên Bởi vì tất cả dưới mông mênh Tợ như lam khói bay lờ lững Gió thổi mây đưa dễ rã hình! 28/9/2017 Nguyễn Thành Sáng Anh Vẫn Sáng Ngời Trong Mắt Em Lá rụng mấy mùa thu lại qua Hồn vương hướng vọng chuỗi ngân nga Nhớ nhung da diết hoài mơ mộng Hội ngộ tri âm trải ánh tà Nguyệt Lão nhểu tình nỗi khát khao Nên thêu chỉ thắm sắt cầm trao Tạo cơ Loan Phụng duyên hòa hợp Hồ hải tang bồng nghĩa kết giao Một chiều mưa đỗ gió hây hây Nhận được tin chàng sắp đến đây Rộn rã cõi lòng bao hớn hở Dâng tràn hạnh phúc quyện trời mây Ngớ ngẩn phút giây thoáng giựt mình Buổi đầu gặp gỡ trái rung rinh Mấy năm mường tượng in tư tưởng Tuấn tú, khôi ngô, lãng tử hình Nào ngờ diện mạo ủ lưng đồi Ảm đạm xám vầng lờ lững trôi Vạn kỷ dung nhan ngay trước mặt Ngỡ ngàng xúc động trỗi từng hồi Bàng hoàng ngấn lệ giọt long lanh Gọi bác hay từ tha thiết anh Thực tế vỡ òa dòng nhức nhối Nghe niềm tan tác ngập bầu xanh Trấn tĩnh tinh thần giữa bóng đêm Tận trong tiềm ẩn dịu hương mềm Đậm đà, sâu sắc, dạ chung thuỷ Anh vẫn sáng ngời trong mắt em! October 28, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (467) Gặp Em Hôm ấy tình cờ gặp được em Hương hoa thơm ngát, mắt môi mềm Long lanh sắc mộng bầu phơi nguyệt Rạng rỡ khung tầng ánh trải đêm Cảm xúc ngân nga lâng cõi tận Mơ màng. Trăn trở dậy bao niềm Nhìn ai cảm thấy hồn xao xuyến Điệp khúc trăng lòng buộc ý thêm! Nguyễn Thành Sáng Người Dưng Khác Họ Kẻ lạ chưa quen đem dạ nhớ Người dưng chẳng biết để lòng tơi Ngày qua kết mộng keo sơn vững Tháng lại đan mơ gắng bó khơi Nắn nót vài hàng tin Bậu hỡi Nâng niu mấy chữ nhắn Mình ơi Nằm nghe gió hú đêm buồn quá Réo rắt tâm tư vọng cuối trời. October 28, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (468) Nỗi Lòng Của Em Mắt Thương cứ mãi lim dim Nhớ Mộng nên chìm giấc ngủ mê say Trong mơ Thương Mộng siết tay Dắt dìu dưới ánh dương ngày nắng êm Rồi hòa quyện phút êm đềm Cạnh mái hiên thềm đầu tựa ngắm trăng Nhìn đôi Bắc Đẩu sáng băng Quả hồng phơi phới, phải chăng tình tròn? Giựt mình tủi phận héo hon Dẫu bờ cách trở sắt son vẹn gìn Ước thề vạn kỷ làm tin Dặn rằng chớ để rung rinh tấc lòng Vì duyên tiền kiếp vợ chồng Sao dời vật đổi vẫn không phai mờ Hương nồng kết chặt tình thơ Khỏa khuây xướng họa chỉ tơ lâu bền Vơi đi năm tháng chênh vênh Cõi trần thực tế bồng bềnh tâm tư Nghẹn ngào trải bức tâm thư Tình em thắm đượm mãi như trăng ngà.. 27/10/2018 Tam Muội Nỗi Lòng Của Anh Cảnh xa, người lại không xa Vấn vương, lưu luyến đậm đà trong tim Dẫu rằng chẳng được gần bên Nỗi niềm yêu dấu thang thênh mãi kề Đêm đêm tắm ánh trăng thề Ngày ngày mở trí hướng về thênh thang Cánh ngàn xoải rộng không gian Lâng lâng, dào dạt ngập tràn tâm tư Thuyền duyên nhấp nhố sông mơ Chu du đây đó ngắm bờ hương say Chuỗi ngày giá lạnh, heo may Thả vào lồng lộng hòa mây cuối trời Thời gian lặng lẽ dần trôi Phù vân cõi thế cũng rồi tà dương Bến xưa ước hẹn, con đường Hồn thương trở lại, giải buồn cho nhau Khoé mắt em! Nay lệ trào Khăn tay nhè nhẹ anh lau cho mình Rung rinh! Nàng cứ rung rinh Nhưng đừng buồn nữa nhé tình của anh! 28/10/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (469) VƯƠNG VẤN TRI ÂM Âm thầm lặng lẽ ghé vườn ai Nghe vẳng đâu đây giọt nhỏ dài Như tiếng cung đàn vương vấn thuở Một thời lộng gió, cánh ngàn bay! Thắm thiết tình thơ trải mộng hồn Từng cơn nhịp đập khảy hoàng hôn Cảm rung, lai láng niềm tâm sự Nhạc khúc du dương trổi dập dồn Quyện bóng mây sương dưới ráng chiều Giữa mùa thu quạnh nỗi đìu hiu Bao nhiêu lá đổ là bao thổi Vi vút không gian vọng sáo diều Đến đông lạnh lẽo nét tiêu sơ Bỗng chốc trăng phai phủ bóng mờ Mây trắng lững lờ trôi ảm đạm Về nơi khuất bóng cõi chơ vơ! Hoa hương sắc thắm giữa vườn xuân Bốn phía bao quanh dãy bức tường Dẫu gió mây ngàn vương vọng tưởng Chỉ đành nhẹ lảy khúc sầu tương Có phải thế không.. hỡi một thời? Cùng ai sánh bước dưới trăng soi Bên nhau thắm thiết tình tao ngộ Giờ nghẹn ly tan, cách biệt rồi! Tôi về nhớ mãi chuỗi ngày qua Gió lộng thênh thang ánh nguyệt ngà Lưu luyến tâm tình thơ bậu bạn Hai mùa thoáng chốc.. nhẹ trôi xa! Nguyễn Thành Sáng Vương Vấn Tình Thơ Ngoài trời réo rắt ngọn thu phong Lác đác vàng khơi thắt thẻo lòng Sa mạc gió luồn giọt tí tách Mơ hồ ký ức phả tầng không Tư lự bồi hồi nhẹ lướt qua Vườn thơ hiu quạnh lạnh trăng ngà Rêu phong phủ kín, bầu u tịch Nhện bám sương giăng chuỗi xót xa Hạnh ngộ kết tình mùa lá bay Cảnh xưa lối cũ vẫn còn đây Ngọt ngào tha thiết tình bằng hữu Xướng họa thi ca vui tháng ngày Em thùng anh thẹn trải cung mơ Dã thảo đong đưa, nước lững lờ Mộc mạc chân tình nhưng đậm nét Mặn nồng chan chứa dệt vần thơ Quyến luyến treo mây cuộn cuối trời Thời gian ấm áp khẽ khàng rơi Đèn khuya lấp lóe dần tàn lụn Vội vã lìa cành, hoa tả tơi Ngậm ngùi ngơ ngẩn mối tình sâu Vị đắng men cay giấc mộng đầu Gương vỡ đôi đường đời cách biệt Hạt buồn rỉ rả nhạt canh thâu Đêm nay dĩ vãng quấn hồn thương Dẫu biết đàn buông khúc đoạn trường Lặng lẽ dáng gầy in gối lạnh Nghe lòng da diết nỗi niềm vương. October 29, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (470) Phôi Tan Người chờ ảm đạm ở bên sông Kẻ chốn xa xôi cũng giá đông Nhung nhớ âm thầm theo gió lộng Thương sầu lặng lẽ trải mây rong Thời gian ly biệt hằng mơ mộng Năm tháng pha phôi mãi chạnh lòng Duyên phận bọt bèo nay rũ bóng Cuốn về tít tận cõi mênh mông! Nguyễn Thành Sáng Chiều Vương Chiều tàn tản bộ mé ven SÔNG Sắc chuyển giao mùa gợi tiết ĐÔNG Thắc thỏm tơ hồng nương gió LỘNG Lo âu chỉ thắm quyện mây RONG Đêm dài gối lẻ lu đường MỘNG Tháng rộng chăn đơn nhạt nẻo LÒNG Ước vọng đôi tim soi nguyệt BÓNG Khung trời hạnh ngộ mãi mênh MÔNG. October 29, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (471) Tiếng Kêu Của Hồn Tình Hồn tình hỡi! Có còn mang u ẩn Chuyện hôm qua mấy bận gió lay cành Làm lư lắc, rung rinh oằn trĩu nặng Những ửng hồng lủng lẳng dưới khung xanh? Bởi chưa hề không gian dừng một chỗ Vắng lộng cuồng, mưa đổ, nắng hanh hao Và sông sâu thiếu trào cơn nhấp nhố Để khoảng dài lỗ chỗ cánh chênh chao Dẫu ấm áp, ngọt ngào, muôn tha thiết Chuỗi êm đềm, da diết luyến lưu thương Nhưng mối chỉ, tơ vương bầu cách biệt Thì làm sao tránh được lắm khi buồn Đêm thao thức, hàn sương dần gom đọng Chạnh nhớ người, hướng vọng cõi mù khơi Nỗi mênh mang, ngậm ngùi ôm chiếc bóng Lặng âm thầm trông ngóng, dạ sầu tơi! Ai hát xướng, ai vui say chè chén Ai lữ hành đi, đến cuộc ngao du.. Còn ở đây mịt mù, tay thấp nến Sáng soi gần giữa chốn tối âm u Nẻo thênh thang màu thu phơi xác lá Con nai vàng ngơ ngác bức tranh xưa Là hình ảnh bốn mùa treo trước ngõ Canh cánh hoài, trăn trở một chiều mưa Cảnh trái ngang dây dưa niềm khắc khoải Làm xót xa, tê tái gợn đìu hiu Khiến đôi lúc cheo leo bờ đỉnh núi Đẩy hồn tình chới với cất lời kêu.. 29/10/2018 Nguyễn Thành Sáng Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang? Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản Hòa nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm! October 30, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (472) Kết Tình Em nói bao lời xao xuyến anh Lời ai lảnh lót điệp vàng oanh Khiến hồn thu giá vơi sầu lạnh Nở cánh hồng hương ngát đượm nhành Biến cõi mây mờ trùm bóng cảnh Thay xuân hoa rạng rực hồn xanh Dang tay đón nhận, ôi! Vinh hạnh Nguyện giữ tình trăng vẹn chữ thành! Nguyễn Thành Sáng Mộng Tình Từ lâu tấc dạ cảm thương anh Với những vang lừng rạng chiến danh Bạch mã tung cương ngời dũng mãnh Hoàng ưng xoải cánh sáng long lanh Hy sinh tuổi trẻ gìn non sảnh Thí mạng thanh xuân giữ đất gành Dẫu phải yêu đương trong nghịch cảnh Trăm năm vẫn ước miếng trầu xanh. October 30, 2018 Tam Muội