Em Nếu em dắt tay anh đi trong màn sương Thì anh sẽ không lầm đường lạc lối Nếu em giấu một giọt nước mắt vội Làm mắt anh buồn như lúc mắt em cay Khi hạ màn, ai sẽ vỗ tay? Hay chỉ chúng ta sống như đóng kịch Rồi ai cũng nhớ về truyện cổ tích Là mái nhà, đống rạ, cứt phân trâu Rồi nỗi buồn anh biết giấu vào đâu? Hay vào bóng dáng em lúc em không để ý Anh nhớ mãi em trong cơn mộng mị Giấu mối tình hay giấu mối thù riêng?
Tâm Ngồi trông con nước chảy buồn tênh Gió sóng quẩn quanh lạnh thân mình Mưa không buồn đổ, người ngoảnh mặt Mây lạc nơi nào, mộng đế khuynh Sấm không lưu ảnh, hay sấm biết Sét đến ngang tai, chẳng cựa mình Khốc tiếng vài câu con quốc quốc Động đến thiên tào, lộng kế minh Cỏ cây hoa lạ vô tư quá Chẳng biết nhân tâm khởi thế bình (04/03/2020)
Ô nhiễm Nước sông Tô Lịch lại đen sì Tôi nói với em: Thế là chi! Em nói với tôi: Không phải thế! Tranh cãi phân bua để làm gì? Không khí nội thành đặc quánh màu Tôi trêu em thử: Hít nữa không? Em nói với tôi: Anh quá đáng! Câu chuyện đi đến chỗ không đâu Nhịp sống đô thị quá ồn ào Tôi nói với em: Thế tại sao? Em nói với tôi: Anh cổ tích! Phủ bóng màu trời tiếng lặng không Đất Thủ đô nay nhuốm màu chàm Tôi nói với em: Đó mà ham! Em nói với tôi: Anh đợi đấy! Tôi cười tiếng đất tựa giòn tan Và tôi không nói gì với em nữa Và em cũng không trả lời thêm nữa Tôi thầm nhủ lòng: Dăm ba bữa! Nhưng có vẻ như còn chi nữa Nên em gửi tôi cái ngón giữa!
Tri ân Tuổi mới Tôi nhớ không nguôi mùa nắng hạ Những tuổi đi qua khẽ giật mình Nhớ giọt sương buồn rơi trên lá Vương mái đầu chiếc lá me xanh Tôi nhớ hoài tiết trời mùa xuân "Cơn gió lặng câm tràn nước mắt" Quá khứ qua đi tương lai phía trước Còn lại gì từng chiếc lá rơi nghiêng Tôi nhớ da diết cơn gió mùa đông Cái lạnh kéo về em mặc thêm áo ấm Rồi Tết về đời thêm phần tấp nập Vang mãi tiếng cười giòn trong trái tim tôi Tôi nhớ về một thủa xa xôi Một thủa ngày thu nhớ tà áo trắng Ngày tựu trường mang về bao mơ ước Khắc khoải tìm về một thủa mộng mơ Trở về hiện tại tôi thầm cám ơn Cám ơn những gì đã qua và những gì sẽ có Để một chiều niềm vui về trong ngõ nhỏ Tiếng nói cười làm xao động hồn tôi (19/02/2024)
Ngộ! Đến bây giờ Tôi mới chợt nhận ra Đời thật lạ Như một chén trà Đậm vị! Đúng cũng được Mà sai cũng được Tốt cũng được Mà xấu cũng được Giàu cũng được Mà nghèo cũng được Khôn cũng được Mà ngu cũng được Yêu cũng được Mà ghét cũng được Vui cũng được Mà buồn cũng được Nếu một ngày bạn chợt nhận ra điều đó Thì bạn của tôi ơi Bạn đã lớn rồi Không còn trẻ nữa Cuộc đời trôi qua Như bóng câu qua cửa sổ Rồi đến một ngày Bạn trút tàn hơi Về với cát bụi Thì bạn của tôi ơi Xin hãy luôn nhớ rằng Đời thật lạ Như một chén trà Đậm vị! (21/02/2025)
Thơ bốn dòng Tôi không trách lý do vì sao hoa tàn Khi nghĩ đến lý do vì sao hoa nở Tôi chỉ nghĩ đến mối tình dang dở Cho hôm nay và cho mai sau! (12/04/2025)