

Nông nữ
Tác giả: Thiên Niên Mặc Khách (Spark )

Tác giả: Thiên Niên Mặc Khách (Spark )
Nông nữ cuốc đất ngẩng đầu trông
Ơ kìa trên đó có mây hồng
Chẳng biết ai bày Bàn Đào tiệc
Xin hỏi có tuyển người ăn không?
*
Ta đây cày cấy thu chẳng đặng
Một nắng hai sương duỗi cổ mong
Lúa treo đèn (1) ta liền đi gặt
Mà quanh năm bụng vẫn rỗng không.
*
Ăn tiệc ta lấy phần (2) đào tiên
Đào trên thiên uyển (3) đáng bộn tiền
Mang về một quả rồi đem bán
Đã đủ nhà ta ăn mấy niên.. (4)
*
Nông nữ cuốc đất ngẩng đầu trông
Nhìn xem trời có đám mây hồng
Muốn hỏi ai bày Bàn Đào tiệc
Liệu nàng có thể đến ăn không?
- Thiên Niên Mặc Khách_2021/02/25_
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]* Chú thích:
(1) Lúa treo đèn :(Cách nói của dân gian). Khi lúa chín, bông lúa vàng uốn cong xuống như treo ngọn đèn, nên các cụ xưa gọi là "lúa treo đèn rồi" (lúa chín rồi).
(2) Lấy phần :(Động từ) Chỉ hành động gói ghém đồ ăn mang về nhà khi đi ăn cỗ nhà người khác.
(3) Thiên uyển: Vườn trên trời
(4) Mấy niên: Mấy năm
* Tản mạn[/COLOR]
Bài thơ dưới cách nói của cô thôn nữ dưới chế độ phong kiến cũ, ăn không đủ no, làm không đủ mặc, mong ước về cuộc sống khấm khá hơn. Hình ảnh mây hồng, đào tiên, tiệc Bàn Đào ẩn dụ cho tầng lớp nhà giàu sống trong nhung lụa, phú quý, tiệc tùng sênh ca. Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra chính là điển hình trong xã hội cũ.
Ơ kìa trên đó có mây hồng
Chẳng biết ai bày Bàn Đào tiệc
Xin hỏi có tuyển người ăn không?
*
Ta đây cày cấy thu chẳng đặng
Một nắng hai sương duỗi cổ mong
Lúa treo đèn (1) ta liền đi gặt
Mà quanh năm bụng vẫn rỗng không.
*
Ăn tiệc ta lấy phần (2) đào tiên
Đào trên thiên uyển (3) đáng bộn tiền
Mang về một quả rồi đem bán
Đã đủ nhà ta ăn mấy niên.. (4)
*
Nông nữ cuốc đất ngẩng đầu trông
Nhìn xem trời có đám mây hồng
Muốn hỏi ai bày Bàn Đào tiệc
Liệu nàng có thể đến ăn không?
- Thiên Niên Mặc Khách_2021/02/25_
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]* Chú thích:
(1) Lúa treo đèn :(Cách nói của dân gian). Khi lúa chín, bông lúa vàng uốn cong xuống như treo ngọn đèn, nên các cụ xưa gọi là "lúa treo đèn rồi" (lúa chín rồi).
(2) Lấy phần :(Động từ) Chỉ hành động gói ghém đồ ăn mang về nhà khi đi ăn cỗ nhà người khác.
(3) Thiên uyển: Vườn trên trời
(4) Mấy niên: Mấy năm
* Tản mạn[/COLOR]
Bài thơ dưới cách nói của cô thôn nữ dưới chế độ phong kiến cũ, ăn không đủ no, làm không đủ mặc, mong ước về cuộc sống khấm khá hơn. Hình ảnh mây hồng, đào tiên, tiệc Bàn Đào ẩn dụ cho tầng lớp nhà giàu sống trong nhung lụa, phú quý, tiệc tùng sênh ca. Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra chính là điển hình trong xã hội cũ.
Chỉnh sửa cuối: