Trọng Sinh Thân Là Gương Mẫu Đàn Em - Cơ Khí Sakura

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi cơ khí sakura, 27 Tháng sáu 2020.

  1. cơ khí sakura

    Bài viết:
    65
    Chương 9: Lần n-1 (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ta bị ốm.

    Đến cả cao cấp dị năng giả còn có thể bị ốm huống chi thân là phàm nhân ta.

    Bị ốm là một loại cực kỳ khó chịu trải nghiệm, nhưng do độ phù hợp với thân thể hạ thấp nên ta thực chất cũng không phải chịu quá nhiều khổ. Chỉ là ta vẫn có thể tinh tế phát hiện thân thể trở nên trì trệ, lần này là vì vật lý phương diện, không phải là tinh thần phương diện.

    Thần nói: "Khi bị bệnh thì trùm kín mít ra ngoài chạy nhảy tưng tưng đến ra mồ hôi là được."

    Vì thế ta trùm thật dày áo khoác, mặc thoải mái đồ ngủ vác súng ra ngoài thành giết tang thi. Ta cũng muốn cầm đặc chế dao nhỏ cận chiến lắm nhưng ai bảo ta là cái yếu ớt người bình thường lại đang bị ốm đâu. Súng sát thương không bằng dị năng, đổi giá cũng hợp lý.

    # Thằng thần này từ đâu chui ra?

    # Vốn cảm thấy Mẫn-kun bên ngoài điềm tĩnh, bên trong tự kỷ đã quá bất khả tư nghị, không ngờ anh ấy lại tin thần.

    # Có đứa nào biết đó là thần gì không?

    # Tui không biết nha.

    # Tui cũng vậy.

    Ta suy yếu dùng giáo dục quốc phòng tiêu chuẩn tư thế giơ súng, suy yếu bóp cò, tang thi suy yếu ngã xuống sau mỗi viên đạn.

    Vui sướng bắn nhau nửa ngày, đạn đều hết một phần ba, mồ hôi ướt đẫm áo khoác bông khiến ta cảm thấy khỏe ra không ít. Quả nhiên lời thần nói không sai, dù cho ta không nhớ là thần nào. Vẫn nên thay một bộ khô ráo, may mà cửa hàng quần áo bên đường vẫn còn hàng.

    Tuy khỏe lên thật nhưng an toàn là trên hết, ta đem tinh hạch quăng vào giỏ xe rồi đạp xe về căn cứ.

    Vui quá hóa buồn, trên đường về ta gặp trường hợp biến dị ong vs biến dị hoa. Có vẻ giỏ xe đầy ắp tinh hạch của ta cực kỳ thu hút cừu hận, cả hai phe đều phân một bộ phận binh lính chém giết qua.

    Ta có thể tưởng tượng được hoạt động nội tâm của chúng.

    Ong: Hoa ngày nào cũng có thể hút, nhiều tinh hạch chất lượng cao như thế không phải ngày nào cũng có. Các anh em, thượng!

    Hoa: Lũ ong đáng chết ngày nào cũng ăn cắp mật hoa của mị. Hôm nay lại tổn thất cành lá A, B, C rồi. Bên kia có nhiều năng lượng thiệt, mị không nhận lấy thì bất kính.

    Ta tuy là một người bình thường, nhưng ta là cái ưu tú người bình thường. Muốn kích phát insect và tentacle tình tiết? Mơ đi.

    Ta chuyển hướng điên cuồng đạp xe.

    Weeeeeeee~

    # Cả chính chủ đều không nhớ thần ở chỗ nào chui ra.

    # Cảm giác Mẫn Mẫn thật tùy tiện là như thế nào? Chẳng lẽ do thân thể sắp không chịu nổi nữa?

    # Hóa ra ngươi là dạng Triệu Mẫn này.

    Khác với sinh mệnh trạng thái đáng ngờ tang thi, xử lý vật sống liền dễ dàng nhiều.

    Nhờ có kinh nghiệm mấy lần chết trong nhiệm vụ solo đó, ta đều cầm theo thuốc độc.

    Đem thuốc trừ sâu đặc chế (nguyên liệu được đồng nghiệp 14 và phụ nữ một hữu tình cung cấp) văng ra phía sau, một đám ong rớt xuống bị dây leo túm lấy, dây leo.. héo.

    Đúng vậy trong thuốc trừ sâu còn trộn lẫn thuốc diệt cỏ, hấp thụ thân thể bị ô nhiễm tất nhiên là có hậu quả. Ta làm sao có thể cho hoa tặng chất dinh dưỡng, có cơ hội đề cao thực lực đâu.

    Ta thành công ném mấy cái đuôi.

    Có vẻ ta lái xe ngu người rồi, phía trước là tổ ong biến dị..

    Ta dùng kĩ xảo chôm một khối mật ong.

    Bây giờ nếu có thêm thịt bò nấu với mật ong sẽ thật mềm..

    Một con biến dị bò lao tới..

    Có chút hối hận không ngồi xe tải ra tới, đành phải buộc con mồi vào yên sau miễn cưỡng chắp vá. Nhưng mà đầu năm nay thiếu xăng a.

    Ta phải xuống xe lắp động cơ điện (trong cửa hàng bên đường). May mà hồi đó ta dụ đồng nghiệp 5 dùng kim hệ dị năng làm ra cái xe đạp này, con bò nặng thế mà khung xe vẫn như cũ.

    Xe đạp ro ro chạy đến cổng căn cứ, ta một thân mồ hôi liền đem bỏ đồ số hai ướt đẫm. Thân thể nhẹ nhàng, nhiệt độ cũng trở về mức bình thường, hết bệnh. Thần quả nhiên không lừa ta.

    # Xem một hồi liền quên thằng nhãi này bị bệnh.

    # Muốn bò liền có bò? Khí vận SSS sao?

    Quen thuộc tìm nam nhân một cắt thịt, hứa hẹn sẽ mang ăn qua sau khi nấu xong, ta lại bay vào công cuộc nấu nướng.

    Thao tác là thế này, thế này, thế này không sai.

    Do lần trước nấu cháo làm lực lượng của thịt đều bị tiêu thất, ta dùng đặc thù kĩ xảo tìm một khối Z kim loại có thể giảm bớt năng lượng phiêu dật. Nhờ đồng nghiệp 5 làm cái nồi này quả thật là lựa chọn đúng đắn, mở nắp ra đều có thể cảm nhận thuần khiết năng lượng theo mùi hương ập vào mặt.

    Đồng nghiệp 5 cũng rất hài lòng với cống hiến của mình, giờ ăn cơm cứ nhắc nhở mãi.

    # Hình tượng của ta trong lòng ngươi là một cái đồ tể?

    # Muốn ăn..

    # Ngoan, không ăn táo nữa, ăn đào đi.
     
  2. cơ khí sakura

    Bài viết:
    65
    Chương 10: Lần n-1 (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ta đã quá ngây thơ rồi.

    Cứ tưởng cậu chủ rốt cuộc kiếm không ra tính cách tốt đẹp, lại có tiềm năng nữ tính, sẽ không tiếp tục chọc phải lạn đào hoa.

    Ta quên mất còn có một người đáp ứng tiêu chí trên: Thánh mẫu bạch liên hoa.

    Ta mãi đến khi nhìn thấy mặt nàng mới nhớ này tra.

    Thánh mẫu bạch liên hoa có khuôn mặt tinh xảo tú khí. Dáng người nhuyễn manh dễ đẩy ngã. Người đủ yếu đuối do không có dị năng. Tính cách thì dựa vào việc nhiệm vụ cứu viện luôn khiến ta chết chính là do nàng yêu cầu, chúng ta có thể cho ra kết luận rằng nàng là ngu xuẩn người tốt. Đây thỏa thỏa là mẫu người lý tưởng của cậu chủ nha.

    Thánh mẫu bạch liên hoa được công nhận là mạt thế đệ nhất mĩ nữ. Không phải do nàng đẹp nhất, mà vì tính cách cao thượng của nàng.

    Ta chỉ cảm thấy thiết lập của nàng thật Mary Sue. Ta không thích Mary Sue.

    Chân chính Mary Sue là 360 độ hoàn mỹ không góc chết, bất kể là dung mạo, phẩm tính, hay trí tuệ. Từ trên xuống dưới không kiếm ra được chỗ nào có thể bắt bẻ.

    Ngụy Mary Sue là thể loại tầm thường. Dung mạo không có gì đặc sắc, tính tình ác liệt, người lại ngu ngốc. Thể loại này còn muốn ra vẻ cao thượng, chỉ có thể dùng [vô hạn phóng đại mị lực], [hàng trí hào quang] để hạ thấp người xung quanh, làm cho mình có vẻ ưu tú.

    Tuy không có kí ức cụ thể nhưng ta khá chắc chắn quê nhà mình đối với Mary Sue thiết lập không mừng. Chân chính Mary Sue thì còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng giả thì.. Nơi mà người người đều ưu tú như ta, hàng giả tất nhiên chưa kịp tiếp xúc liền chết ở nào đó không người biết bờ ruộng.

    Ta hình như lạc đề.

    Cậu chủ hình như đối với thánh mẫu bạch liên hoa có cảm tình, lãng mạn hướng. Đây điều duy nhất ta không cảm thấy hài lòng. Con nhỏ đó có harem tình tiết. Thế giới nhiều người như vậy cần gì cùng một đám người tranh giành (dùng chung) một con thật giả chưa phân Mary Sue. Phụ nữ một, hai, ba, nam nhân một, hai, ba.. Đều rất tốt mà.

    # Tuy lời kịch có hơi cong nhưng lòng ta vẫn cảm thấy Mẫn sắt thép thẳng nam là sao?

    # Ta cảm thấy thánh mẫu bạch liên hoa rất đáng ngờ.

    # Vì sao?

    # Nó không có trong phòng này.

    Thánh mẫu bạch liên hoa đồng tình tâm tràn lan. Mấy ngày trước có người đến căn cứ cầu xin người đến làng của họ cứu người, nàng liền đồng ý rồi. Đồng ý xong quay đầu nhờ cậu chủ kêu ta đi cứu người. Một mình.

    Ta phải công nhận người làng đó có khả năng, mạt thế 2 năm rồi mà vẫn bình yên. Không hiểu vì sao hồi đó quân đội không cứu viện.

    Lí do sau 2 năm mới cầu cứu của làng đó là: Thằng đi cầu cứu này lạc đường gần hai năm. Ít nhiều thằng này kĩ năng cầu sinh không tồi, chống cự đến giải cứu đội ngũ thu thập vật tư rồi đi nhờ xe.

    Tuy việc cậu chủ thiếu não đồng ý đề nghị (khẩn cầu) của thánh mẫu bạch liên hoa. Nhưng ta là gương mẫu nhân viên, cần quái gì quản độ hợp lý, nghe làm là được. Dù cho lần nào ta cũng chết hoặc trọng thương rồi bị ném vào phòng thí nghiệm chết.

    Không biết sau khi ta chết thì thế giới chạy tiếp theo kịch bản gì nhỉ?

    Cũng không quan trọng lắm, ta vẫn là đi làm nhiệm vụ đi.

    Nói ra ta làm nhiệm vụ này một mình cũng có lí do chính đáng. Người làng đó đều thực lực không tồi, chỉ là đều dễ lạc đường nên.. (Mấy người biết đường đều thành tang thi)

    Dẫn đường công tác, tất nhiên chỉ cần một người.

    Nghe nói ta chuẩn bị làm nhiệm vụ một mình, phụ nữ nhóm trùm bao tải kéo ta sang một bên chuẩn bị hành trang. Phụ nữ một còn cố gắng nhét thêm vài quả chuối.

    Dù sao cũng không phải lần đầu tiên làm nhiệm vụ này, ta biết tình cảnh của dân làng nên cũng chỉ lái một chiếc ôtô bình thường. Người ta chỉ lạc đường, xe không thiếu, ta cũng cần lái xe buýt qua đón.

    # Tại sao chuối lại thành trọng điểm?

    # Chỉ có phụ nữ nhóm ân cần? Nam nhân nhóm đâu.

    # Càng xem càng cảm thấy ngươi chính là tra cậu chủ.

    Trong làng bất ngờ gặp ông chủ và bà chủ, lần này hai người đi tuần trăng mật ngang qua đây?

    Ta lần đầu tiên sống thấy hai người quyết định đoàn tụ với cậu chủ, dù cho đây là vì tiện đường nhưng ta vẫn cảm thấy thật cảm động. Nhân dịp có biến dị thỏ nhảy ngang qua, chúng ta đem nó làm thịt ăn mừng đi!

    Ta sắp chết (lần nữa), tốt nhất nên phấn đấu ăn nhiều đồ ngon.

    Con thỏ đáng thương bị tà ác nhân loại phanh thây, chia phần nấu nhiều món, lần này ta chỉ hữu tình cung cấp gia vị, chỉ ngồi không chờ ăn.

    Có thể ăn thật là hạnh phúc, ta có lại tinh thần chuẩn bị chết trong phòng thí nghiệm mấy ngày sau rồi.

    # Vợ chồng keo son, tuần trăng mật kéo dài hơn hai năm.

    # Chết đến quen.
     
  3. cơ khí sakura

    Bài viết:
    65
    Chương 11: Lần n-1 (hết)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ta đã hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ.

    Không hổ là ta!

    Như thường lệ, ta tỉnh dậy trong phòng thí nghiệm, tụi nó như thường lệ dùng lượng thuốc mê thật keo kiệt, chỉ mới kịp trói ta lại thì ta đã tỉnh.

    Ta đang phân vân.

    Vẫn là bây giờ chết, hay là lát nữa chết đây?

    Bình thường vào phòng thí nghiệm ta sẽ trực tiếp chết độn.

    Chờ người đến cứu? Ta ở trong phòng thí nghiệm này là cố ý. Nếu không phải cậu chủ thầm cho phép, ai dám không nể mặt mà đem nhân viên ưu tú như ta mang đi đâu. Cậu chủ đã có ý như vậy, thân là gương mẫu nhân viên, ta thuận theo là được.

    Tuy cảm thấy thực nghiệm trên cơ thể người (nhất là khi chưa được sự cho phép của chính chủ) phi thường thiếu đạo đức, ta không thể phủ nhận nó cống hiến rất nhiều cho khoa học.

    Điều đó không có nghĩa là ta có hứng thú hiến thân (nghĩa đen) cho khoa học. Ta là gương mẫu đàn em, không phải thánh phụ.

    Vì vậy vẫn là chết đâu, vẫn là chết đâu, vẫn là chết đây?

    Vẫn là chết đi.

    Khụ khụ, dù sao ta cảm thấy đời này có thể là lần cuối cùng ta trọng sinh, mà dù cho có thể tiếp tục trọng sinh thì dựa vào tình trạng thân thể ngày càng tệ, ta lần sau liền thành người thực vật. Nhìn nhìn phòng thí nghiệm rồi chết cũng được, trước kia chưa từng quan sát qua đâu.

    Ta chết trong phòng thí nghiệm là nhiều nhất nhưng không phải lần nào cũng chết trong cùng một phòng thí nghiệm. Lần này là ta bị chuyển qua phòng thí nghiệm của căn cứ B, chủ phòng thí nghiệm là tiến sĩ H? Không, là tiến sĩ A. Ta quên mất tiến sĩ H lần này chết sớm.

    Tiến sĩ H là một người ưu tú đã có nhiều cống hiến cho nhân loại. Mấy thứ như tinh lọc nước thuốc, có thể tái sinh gãy chi thiết bị, khai thác ám năng lượng thiết bị..

    H tuy ưu tú nhưng thế giới này không thiếu người ưu tú. Lần này tuy H chết sớm nhưng mấy thứ kia cũng được người khác nghiên cứu ra, tuy có hơi trễ một chút nhưng nhìn chung không có gì nghiêm trọng ảnh hưởng. Hèn chi ta không để ý.

    A tài năng cũng không tệ, nhưng không cho ra loại nào có ích cho nhân loại phát minh. Ta biết A chỉ tại hắn cũng xoay quanh thánh mẫu bạch liên hoa. Bây giờ nhìn nhìn tư liệu trong phòng thí nghiệm, ta hiểu vì sao tiến sĩ tài cao này không nổi danh.

    Chỉ mới nhìn thấy tư liệu về dược vật được dùng để tiêm vào tứ chi. Dùng qua sẽ không khiến tứ chi bề ngoài biến hóa, nhưng tứ chi biến mềm yếu vô lực, tay chỉ có thể nắm hờ, chân không còn sức lực đứng dậy. Rõ ràng chân tay kiện toàn nhìn thập phần hữu lực lại phế đi, chỉ có thể trơ mắt bản thân bị người xâu xé. Như thế chơi lên so với trực tiếp đem tay chân chặt đứt thú vị nhiều (còn sạch sẽ, dễ giữ vệ sinh).

    Còn có loại dược vật khiến người dùng không thể sử dụng dị năng, lại cấp tốc thu hút đặc thù năng lượng mà làm dị năng nhanh chóng lớn mạnh (chỉ có thể dùng trên người mới thức tỉnh dị năng, hoặc người bị trọng thương). Thân là cao cao tại thượng dị năng giả bị người vũ nhục, rõ ràng có thể cảm nhận được dị năng của mình ngày ngày điên cuồng tăng trưởng (số với đỉnh cấp dị năng giả còn cường) cố tình không thể vận dụng, chỉ có thể bị người lăn lộn. Đợi đến khi thần trí tan vỡ, người chơi chán rồi, liền đem đi giết mổ lấy tinh hạch cung người sử dụng.

    Còn một đống rối loạn linh tinh: Cái gì thú hóa, cái gì xúc tu, cái gì nam tính mang thai.. vân vân.

    Ta. Ta vẫn là đem đàn rác rưởi này cùng nhau chết đi!

    Ta cũng không phải ngây thơ trong sáng vô tà người bạn nhỏ. Tuy tại quê nhà không tồn tại trong kí ức của ta không tồn tại mấy thứ dơ bẩn này, thần đã sớm đem chúng biến từ khối u ác tính thành thứ khái niệm chỉ tồn tại trong tiểu thuyết. Nàng miễn còn tồn tại liền có thể đảm bảo thứ dơ bẩn đó tuyệt không tồn tại. Nhưng thần một lòng muốn chết (cũng như ta một lòng muốn làm gương mẫu đàn em), nàng làm sao có thể để tín đồ ngây ngốc bị thứ kinh tởm đó thương tổn. Vì thế, dù đã bị mạt diệt, người từ quê nhà liền minh bạch sự tồn tại của nó.

    Ta vốn kế hoạch làm võ hiệp tình tiết: Vì u sầu mà tâm mạch tan nát. Nhưng nhìn đống tư liệu này thì lâm thời thay đổi kế hoạch.

    Thực hiện lên cũng rất dễ dàng. Nhân viên thí nghiệm đều bị ta gõ bất tỉnh trên con đường tìm tư liệu.

    Ngươi nói ta bị khóa trên đài thực nghiệm? Đừng nói ta bao đời "bị" khóa trên đài thực nghiệm, không học mở khóa có bao nhiêu xấu hổ. Ngay từ đầu nếu không phải ta cho phép, mấy thứ này nào có thể xúc phạm ta, đống mê dược đó muốn làm ta bất tỉnh vẫn là vọng tưởng.

    Giữa phương án [Thiết bị trong phòng thí nghiệm bị trục trặc dẫn đến đáng ngờ khí thể lan tỏa, tất cả nhân viên không có ai sống sót] và [Vì nghiên cứu quá độ tập trung, sau ba ngày không ngủ, nhân viên không cẩn thận trộn lầm hóa chất dẫn đến nổ], ta chọn phương án sau. Lí do không phải vì ta tùy thân mang theo bom rất tiện lợi. Trong cái phòng thí nghiệm này, khí thể gây chết người không có, gây ra tác dụng khác lại không đếm xuể.

    Ta đem tư liệu truyền qua cho nam nhân một rồi bắt đầu gắn bom.

    Như ta đã nói thực nghiệm trên cơ thể người vẫn có chỗ dùng. Ngày xưa thằng biến thái nào đó tra tấn nô lệ xong bỗng nhiên ngộ đạo, chỉnh ra công nghệ phẫu thuật đâu. Đừng nhìn mấy thứ tư liệu này mà cảm thấy có vẻ gớm (sự thật là phi thường gớm), cái này đều do thằng nghiên cứu mạch não thanh kì. Nếu đem tư liệu chỉnh đốn thì thú hóa không cần, đề cao giác quan và tốc độ phản ứng không tệ. Thuốc gì đó không cần dùng trên người, áp dụng trong chăn nuôi biến dị thú cũng không tệ.

    Cái gì? Ngươi nói biến dị thú đã tiến hóa ra linh trí, ăn nó là tà ác?

    Nhưng động vật đều có ý thức nha.

    Ngươi đều giành ăn khi ta nướng con thỏ biến dị đó.

    Ta tỏ vẻ: Ăn có tình cảm động thực vật thật xấu, nhưng ăn đồng loại càng xấu.

    Giữa tệ và phi thường tệ, quả nhiên tệ vẫn là lựa chọn ưu việt.

    Ta biết nam nhân một sẽ sử dụng đống tài liệu này một cách hợp lý. Dù sao thì nam nhân một đã từng là người yêu tiềm năng của cậu chủ, và người yêu của cậu chủ luôn có tính cách tốt đẹp một loại phẩm chất.

    Bom đã lắp đặt xong, ta có thể chết, sẽ không có lần sau rồi.

    •••

    Nội dung tiếp theo liền không có, moi người trao đổi thông tin liên lạc rồi chia tay.

    Triệu Tu Viễn cùng Lâm Y Tình cùng nhau đi đến baanhj viện thăm Triệu Mẫn.

    END.​
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...