

Tàng Phong Nguyệt
Thể hiện: Đẳng Thập Ma Quân
Thể hiện: Đẳng Thập Ma Quân
Lời bài hát:
Fēng qǐ wūyè shānzhōng yǒu jìao wú yàn
yuèguāng piān yìng hóng lían cǎnrán rú luòxuě
yǒurén zhǎnzhuǎn tà sùi kū zhī yǔ bàiyè
jìao qǐ hòu dǒurán xìang shēnyè
hǎo zhuāng yú méiyǎn cǎi xìan bìng xǐ lían
xīxìao màn shān húidàng shēng shēng chàng bìanyě
hóng huājìao shàng qièqiè chúi lèi mò wàngquè
tóngyáo chàng bù shì hǎo jìa yè
yín wàn qīng gōu hùi fēngyè
hóngxìan yīlǚ shì yúan jié
huǎn bù zài cǐ yè línjìan
qìa shì huā yuè hǎo jìa yè
xuè yǔ yì dī luò sǎn mìan
zhǐ jiān jiāo dié lìan dòng xiāo shā xié
fēi zuò zhào yǎn màntiān xùanlàn dié
fēi rù yínhàn xiāosàn yǒu yíng wú bié
yuèguāng hùan lái qī fēng juǎn de chuī rú xiè
yǒurén zhǎnzhuǎn tà sùi kū zhī yǔ bàiyè
yǔ tíng hòu dǒurán xìang shēnyè
línjìan guǐjué xǐyàn yǒu sòng wú jiē
jìu zhuāng àndàn méiyǎn dìnggé de xìaoliǎn
yǒurén yǒngmían yǒurén shēnshān qiǎorán bié
qī shēng sù zài zhè wúqíng dìan
yǒurén hái chī chī tānlìan
zǎoyǐ xiāoxiē lùshuǐ yúan
ruòshì nà húai qíng zhī rén
zì hùi jiéyúan zhǎngxìang nìan
hé chóu yǒu shānshuǐ qiān zhòng
jīnxiāo cǐ yè bù lái jìan yīmìan
fāng zhīshì shàng běn yǒu liǎng qíng jué
zòng xíng dé yīpài qiǎnquǎn
nàihé cáng qíng zìrán qiè
yún zhē yuè yīmìan wèi jìan
chí chí bù gǎn tiāo hóng lían
zàn xiāngféng xīntìao qiāo yè
líng dòng jī sùi wúbiān fēng yǔ yuè
bù kěn lái gào zùi xùanlàn de bié
Lời dịch:
Gió thổi từng đợt nức nở, có kiệu hoa mà núi lại chẳng có yến tiệc nào
Ánh trăng phản chiếu bức mành đỏ, ưu sầu tựa như là tuyết rơi
Có người trằn trọc, giẫm lên cành khô cùng lá úa
Khởi kiệu lại đột nhiên hướng về phái màn đêm mà đi
Điểm trang kỹ lưỡng, chỉ màu ghép lại thành hỉ mành
Tiếng cười nói vang khắp núi rừng, xướng ca khắp muôn nơi
Khẽ gạt đi giọt nước mắt nơi kiệu hoa, nhất định rằng sẽ không quên
Đồng dao xướng lên lại không giống như một đêm tân hôn vui vẻ
Vòng bạc cổ tay tỏa ra ánh sáng họa nên lá phong kia
Sợi chỉ đỏ tựa hò như một nút thắt duyên phận
Chầm chậm rảo bước chốn rừng sâu
Đúng lúc hoa nguyệt, một đêm tốt để gả đi
Mưa máu từng giọt cũng rơi xuống từ chiếc ô
Đầu ngón tay mảnh khảnh tiêu trừ tà ma
Bay vút lên tầng không, tỏa thành những cánh bướm lấp lánh
Bay vào dải ngân hà, tiêu tán tựa như nghênh đón, chẳng bao giờ cách rời
Ánh trăng gọi đến từng đợt gió, hoang vắng thổi tựa những mảnh vụn
Có người trằn trọc, giẫm lên cành khô cùng lá úa
Dứt cơn mưa này, liền hướng về phía màn đêm
Yến tiệc quỷ quái trong rừng có đưa đẩy tiếp tục
Lớp trang điểm đã cũ, hàng mày xỉn màu cùng gương mặt tươi cười lạnh lẽo
Có người yên giấc ngàn thu, cũng có người nằm sâu trong núi mà lạnh lẽo nói lời từ biệt
Thì thầm thanh âm thê lương nơi miếu thờ vô tình
Có người vẫn còn ngốc nghếch tham luyến
Sương sớm kia đã ngừng, âu cũng do duyên số
Nếu như người còn có lòng trắc ẩn mà xót thương
Ắt sẽ tự kết nên duyên, thâm tâm chỉ lưu giữ một nét mặt
Hà cớ gì lại sầu khi có núi sông hàng ngàn cảnh sắc
Đêm nay người sẽ không đến gặp mặt ta
Mới biết trên đời này vốn cũng tồn tại hai chữ "tuyệt tình"
Cứ thế, một đường thẳng mà tiến
Làm sao ta giấu che được xúc cảm chính mình, bất chợt sợ sệt
Áng mây che đi một phần trăng khuyết
Chậm chạp chẳng giám lựa chọn tấm mành đỏ
Một khắc gặp gỡ đã khiến cõi lòng rối ren
Linh động mà đánh nát muôn vàn gió cùng trăng
Chối từ thôi nên lời tạm biệt, những điều tốt đẹp nhất
Chỉnh sửa cuối: