Official

The Very Important Personal
92 ❤︎ Bài viết: 118 Tìm chủ đề
150 0
Kiếm tiền
Official đã kiếm được 1500 đ
Chủ đề Tâm sự tuổi 16 – Nhật ký 16, viết cho tuổi 16 của tôi được tạo ra để dành riêng cho những cảm xúc rất thật của một độ tuổi vừa chạm ngõ trưởng thành nhưng vẫn còn nguyên nét ngây ngô. Mười sáu là khoảng thời gian đầy mâu thuẫn: Vừa muốn lớn thật nhanh, vừa sợ phải rời xa những điều quen thuộc; vừa hồn nhiên cười đùa, lại có lúc buồn vu vơ chẳng rõ vì sao.

Nhật ký tuổi 16 là những trang viết về chuyện học hành áp lực, tình bạn lúc thân lúc giận, những rung động đầu đời còn vụng dại, và cả những lần cảm thấy mình chẳng được ai thấu hiểu. Có những ngày rất vui vì một lời khen nhỏ, nhưng cũng có những tối chỉ muốn im lặng, ôm gối và suy nghĩ về bản thân, về tương lai còn mờ mịt phía trước.

Chủ đề này là nơi bạn có thể viết cho chính mình của tuổi 16, không cần gồng lên mạnh mẽ, không cần tỏ ra ổn. Viết để giữ lại những cảm xúc trong trẻo nhất, để sau này khi lớn hơn nhìn lại, bạn sẽ mỉm cười vì mình đã từng chân thành và dũng cảm đến thế khi đối diện với những đổi thay đầu tiên của cuộc đời.

Nếu bạn đang ở tuổi 16, hãy coi đây là cuốn nhật ký mở để trải lòng. Còn nếu bạn đã đi qua tuổi 16, những dòng viết nơi đây sẽ đưa bạn trở về một thời rất đẹp – thời của những cảm xúc vụng về nhưng không bao giờ quên.

54981307399_49623cb6c7_o.png


Tuổi 16 của tôi là những ngày lòng chênh vênh giữa trẻ con và người lớn, nơi cảm xúc đến rất nhanh mà đi cũng rất vội. Tôi từng buồn vì những điều rất nhỏ, từng vui chỉ vì một ánh mắt quan tâm hay một câu nói vô tình. Tuổi 16 có áp lực học hành, có những lần tự hỏi mình là ai, mình muốn gì, và có cả những giấc mơ ngây ngô nhưng đầy hy vọng.

Đó là quãng thời gian tôi học cách mạnh mẽ, dù đôi lúc vẫn lén khóc một mình. Học cách chấp nhận tổn thương, học cách im lặng khi không biết nói cùng ai, và học cách tin rằng rồi mọi chuyện sẽ ổn. Tuổi 16 không hoàn hảo, nhưng rất thật – thật buồn, thật vui và thật đáng nhớ.

Gửi tuổi 16 của tôi:

Cảm ơn vì đã dạy tôi lớn lên từ những điều giản dị nhất. Dù sau này có thế nào, tôi vẫn sẽ luôn nhớ về tuổi 16 như một phần thanh xuân trong trẻo, vụng về nhưng chân thành.
 
Last edited by a moderator:
45 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề

Viết cho con trai tuổi 16​


Tuổi 16, có lẽ tôi đã trưởng thành thật sự. Những ý tưởng ngốc nghếch không còn trong đầu nữa, những bộ quần áo cũng dần được nghiêm chỉnh lịch sự hơn, và.. Giọng nói, hành vi cũng dần được thay đổi. Nhưng càng ở tuổi 16, tôi lại càng nhận ra ánh mắt của mình thật nhỏ bé giữa đại dương mênh mông. Người ta thường nói càng lớn thì ta mới biết trân trọng những thứ xung quanh.

Tuổi 16, tôi bước vào ngưỡng cửa cuộc đời, biết được thế nào là đúng là sai, biết phân biệt được ai xấu ai tốt, cũng biết được thế nào là tuyệt vọng và cô đơn.

Tuổi 16, tôi nhận ra được tuổi thơ mình là những câu chuyện tẻ nhạt nhưng đầy vui vẻ, có những lần tắm mưa mà chẳng suy nghĩ đến việc có bị mẹ mắng hay không, có những lần bù đầu vào học chỉ để được điểm mười, và cũng có những lần không biết vì sao mình có thể chơi được với người đó, bạn đó.

Cũng càng vì thế, tôi mới biết mình có khi đã lớn thật, đã biết suy nghĩ nhiều hơn chín chắn hơn về những việc phải làm, những việc phải ghi nhớ, và có đôi khi, cũng sẽ tự ép buộc bản thân phải theo quy củ nề nếp thì mới có thể ngủ ngon yên giấc.

Nhưng cũng vì thế, tôi mới biết, tuổi 16 thật khó khăn.

Những ngày đến trường nằm dài lê thê, không còn hứng thú đối với các môn học, bạn bè cũng dần ít lại theo cấp số nhân, bởi lẽ để tìm đúng người gọi là tri kỉ hay thân thiết, chơi tốt với nhau không so đo tính toán. Những cuộc vui chơi cũng sẽ càng ít lại vì thời gian phải suy nghĩ nên làm gì cũng quá lâu, để rồi chỉ biết đến trường, về nhà, học bài rồi ăn ngủ nghỉ, thỉnh thoảng có qua facebook hay zalo lướt lướt rồi cũng chẳng biết làm thế để làm gì..

Tuổi 16, có lẽ tôi đã trưởng thành thật sự. Những ý tưởng ngốc nghếch không còn trong đầu nữa, những bộ quần áo cũng dần được nghiêm chỉnh lịch sự hơn, và.. Giọng nói, hành vi cũng dần được thay đổi

Nhưng càng ở tuổi 16, tôi lại càng nhận ra ánh mắt của mình thật nhỏ bé giữa đại dương mênh mông. Người ta thường nói càng lớn thì ta mới biết trân trọng những thứ xung quanh.

Tự nhiên, tôi cũng đôi khi đâm ra nhớ..

Có những ngày xưa, mẹ tôi cũng hay cười, đút tôi ăn, lo cho từng cái mặc cái chơi. Cũng nhiều lần chăm tôi ốm, cũng nhiều lần khóc vì tôi, vì những đồng tiền ít ỏi.

Có nhừng ngày, bạn bè tôi đã từng bảo sau này họp lớp thế này thế nọ, con A sẽ có chồng làm kinh doanh, thằng B sẽ làm chủ tịch công ty MNB, còn thằng C thì chỉ có nước chăn trâu..

Có nhừng ngày về quê trèo cây hái quả, rồi té suối, rồi ướt áo quần, lấm bùn, đùa vui cùng lũ trẻ hàng xóm mặc dù khác tuổi vẫn gọi thằng này, con kia bình thường..

Còn có những ngày, rủ nhau hò hét đi dã ngoại, hẹn cho đã rồi chẳng có ma nào tới..

Nhưng ở bước ngoặt cuộc đời, tôi mới biết những thứ đó thật đáng giá biết bao nhiêu, mặc dù đã không còn như trươc, mặc dù người ta có thay lòng đổi dạ, có biến mất đi thì kí ức trong tôi vẫn còn đó

Tuổi 16, tuổi ta trưởng thành, tuổi ta thay đổi, tuổi ta biết quý trọng cuộc sống này.
 
Last edited by a moderator:
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back